Edit: susublue Nàng đẹp rõ như ban ngày, trong sáng như ánh trăng, khiến người khác tự nguyện dâng mọi thứ cho nàng, giống như nàng là một cảnh đẹp lộng lẫy tỏa sáng nhất thế gian này, màu đỏ làm khuôn mặt của nàng càng xinh đẹp hơn, giống như hoa tươi đẹp đẽ ướt át, vẻ đẹp này khiến không ai có thể coi nhẹ. "Ngươi..."Bách Lý Hành nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt không biết đang suy nghĩ cái gì. Thượng Quan Tây Nguyệt nghe thấy giọng nói này, quay đầu, nở nụ cười xinh đẹp "Thế nào, thái tử điện hạ cũng không biết ta sao?" Bên tai vang lên âm thanh quen thuộc, sắc mặt Bách Lý Hành thay đổi, hắn không ngờ nữ tử mêm mại như hoa trước mắt này thật sự là Thượng Quan Tây Nguyệt, không phải khuôn mặt nàng rất xấu xí sao, tại sao lại biến thành xinh đẹp như thế. "Ngươi.. Ngươi là Thượng Quan Tây Nguyệt?" "Thế nào, không giống sao?" Nghe cuộc đối thoại của hai người, tất cả mọi người đều biết, trời ạ, thì ra nữ tử xinh đẹp này lại là Thượng Quan Tây Nguyệt, phế vật xấu xí Thượng Quan Tây Nguyệt, vốn dĩ không thể tin được. Bách Lý Hành nhìn thấy nữ tử trước mắt dùng ánh mắt lãnh nhìn mình, không còn vẻ yêu thương ngày xưa nữa, mặc dù hắn đã sớm nghe được lời đồn đại, nói Thượng Quan Tây Nguyệt trở nên xinh đẹp, nhưng lúc ấy hắn lại khịt mũi coi thường, cho rằng người vốn xấu xí thì sao có thể biến thành xinh đẹp, nhưng hôm nay tận mắt nhìn thấy, hắn mới biết mình đã quá sai  Hắn không rõ, vì sao khi đối diện với ánh mắt phỉ nhổ của Thượng Quan Tây Nguyệt, trong lòng cảm thấy rất không thoải mái, như mất đi vật quan trọng vậy. Sau đó Bách Lý Thần lắc đầu, coi nhẹ cảm giác trong lòng, đôi mắt thâm thúy có lãnh ý rõ ràng "Tại sao ngươi lại ở chỗ này!" Bách Lý Hành nghĩ thông suốt, coi như trở nên xinh đẹp thì thế nào, chỉ có dung mạo xinh đẹp còn phế vật thì vẫn là phế vật, vĩnh viễn không thành người tài mạo song toàn người giống Lâm Nhi được. Thượng Quan Tây Nguyệt cảm thấy buồn cười, sao ai nhìn thấy nàng xuất hiện ở đây cũng đều ngạc nhiên vậy, chẳng lẽ mình không thể tới sao? "Ta nói thái tử này, ngươi động não một chút được không, nơi này là chỗ tranh tài, ta đến đây nhất định cũng để tranh tài, ngươi cần gì phải kinh ngạc như thế!"Thượng Quan Tây Nguyệt không hề che giấu sự đùa cợt và châm chọc trong mắt. "Ngươi đến tranh tài?"Bách Lý Hành y như Thượng Quan Lâm đều không thể tin và nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt "Ngay cả linh lực ngươi cũng không thể tập hơn thì ngươi lấy cái gì để so tài, chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi là Lâm Nhi, cái gì cũng biết sao?" Lâm Nhi? Thượng Quan Tây Nguyệt nghi hoặc nhìn Bách Lý Hành, xem ra ba tháng này không ít chuyện xảy ra, Thượng Quan Lâm lại làm hòa với Bách Lý Hành rồi, từ sau chuyện ở chùa miếu lần trước, Bách Lý Hành vẫn không quan tâm đến Thượng Quan Lâm, không biết lần này Thượng Quan Lâm đã dùng phương pháp gì để làm lành với hắn. "Ta có thể tập hợp linh lực hay không là chuyện của ta, không phải chuyện của ngươi, đừng xen vào chuyện của người khác!"Thượng Quan Tây Nguyệt không muốn nhiều lời với hắn, lập tức nổi điên lên nói tục. Mà Bách Lý Hành bị lời thô tục của Thượng Quan Tây Nguyệt làm tức giận đến nỗi mặt tái nhợt, nhưng dưới ánh mắt của mọi người, hắn cũng không thể nói ra chuyện gây tổn hại đến uy nghiêm của thái tử. Đến cuối cùng, Bách Lý Hành chỉ có thể trơ mắt nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt thản nhiên đi đến khán đài. Buổi trưa canh ba. Chung quanh sân đấu võ đầy người ngồi, mặc dù bọn họ bị dung mạo Thượng Quan Tây Nguyệt làm cho kinh sợ, nhưng bọn họ vẫn nhất trí cho rằng mặc dù Thượng Quan Tây Nguyệt xinh đẹp, nhưng tranh tài dựa vào thực lực, diễn([email protected]:;lle3""