Ngoạn vật thế gia
Chương 20
Rời khỏi phòng, Nguyệt Lãng cảm giác như mình đã bị phụ thân cùng gia gia đồng thời bán đi, không thể ngờ chính là lại bán cho nhi tử của Thụy gia – người mà bọn họ lúc trước tối khinh thường.
Như thế nào lại thành như vậy?
Tất cả mọi chuyện của sư đệ ở đây, đều phát triển theo phương hướng mà kẻ khác không thể tưởng tượng nổi.
‘Lễ vật’ ở trong mông đột nhiên bị chạm vào từ bên ngoài quần một cái khiến Trương Nguyệt Lãng suýt nữa nhảy dựng lên.
” Ngươi……..Ngươi làm gì vậy? Bất cứ lúc nào cũng có thể có người qua lại nơi đây………”
Khẩn trương nhìn xung quanh, thật may mắn, hoa viên không có ai cả.( hớ hớ, may mắn ư?)
Thụy Thanh tà khí đến sát gần bên cạnh,
” Ban nãy có phải là rất sảng khoái hay không? ”
” Hử? ”
” Đừng cho là ta không để ý. Vừa rồi ngươi không coi phụ thân cùng gia gia vào đâu. Là ai ám muội dùng đồ vật nhét bên trong mông tự sảng khoái?”
Thụy Thanh híp mắt, dùng đầu ngón tay khiêu nhẹ lên đường cong của chiếc cằm duyên dáng.
Rõ ràng dáng người thon dài đĩnh bạt (mạnh mẽ kiên cường), ngũ quan cũng rất có nam nhân vị (cảm giác đàn ông -Xman đàn ông đích thực:))), nhìn thế nào cũng vẫn là một công tử anh tuấn. Nhưng tại sao càng nhìn kỹ, lại càng cảm thấy toàn thân hắn tràn ngập khí tức dụ dỗ người ta dày vò vậy? ( =.=)
Làm cho người ta chỉ muốn nắm chặt lấy từng cơ hội khi dễ hắn, nhìn hắn vì mình mà giãy dụa rên rỉ, lộ ra biểu tình dâm đãng mị nhân trên gương mặt ngây thơ đáng yêu kia.
” Ta……….Ta………”
Bị vạch trần việc hạ lưu ban nãy, đôi mắt Trương Nguyệt Lãng hỗn loạn chuyển động.
Nét ửng hồng trên khuôn mặt tuấn tú do xấu hổ vì bị nói trúng tim đen, giống như mị dược có tác dụng thôi tình (kích thích) vậy.
Đôi con ngươi đen láy của Thụy Thanh tràn ngập lên sắc dục.
” Nói a, vừa rồi ai thật sảng khoái trước mặt phụ thân cùng gia gia thế?”
Căn bản không cần để ý đến nơi này là hoa viên Trương gia – bất cứ lúc nào cũng có thể bị người thấy, liền cả người tiến đến đem sư huynh dồn ép vào một góc của giả sơn, môi áp sát bên tai thổi ra nhiệt khí,
” Sư huynh thật là [], ngay cả một chút thời gian ngắn như vậy cũng không chịu nhẫn nại, ban nãy ở trong phòng, cái chỗ này, có phải là đã cứng lên rồi phải không?”
Cách một lớp vải quần mỏng cầm lên ‘khí quan’ nhu thuận phục tùng bên dưới.
“Ân...... Không...... Không có...... Ô đừng......”
Thuần thục xoa nắn vật trong lòng bàn tay, Thụy Thanh nhếch môi lên,
” Không có? Chậc, xem ra là ‘lễ vật’ ta tặng chưa đủ thô, cho nên không thể thỏa mãn tiểu huyệt của sư huynh được a. Không bằng ta lại tiếp tục bằng cái khác……….”
” Đừng đừng……….A……….Hô đừng………….Có …….Có………Ô ô…… Sư đệ buông tay ra, ở đây nhiều người………..A ô………”
” Có cứng lên à? ”
Phát ra tiếng cười trầm thấp, bàn tay tại khố hạ sư huynh nắm lấy ‘khí quan’ đã dần cứng lên tận lực đùa bỡn,
” Bất quá, tuy rằng cứng lên nhưng hình như không có bắn ra? ”
” Cáp a………..A a……..Không………Không có bắn…….Ô a…………”
Dựa lưng lên trên ‘giả sơn’, Trương Nguyệt Lãng không cách nào khống chế được yêu can (cột trụ dưới thắt lưng í ;))) đang dần ngạnh lên.
Nhục bổng tại khố hạ đã hoàn toàn cương, thân thể quen được ‘yêu’ kìm không được bắt đầu truy đuổi theo sự âu yếm của đầu ngón tay Thụy Thanh.
” Vậy có muốn bắn ra không?”
Tiếu ngữ truyền đến bên tai, tràn ngập dụ hoặc tà mị khiến cả người Trương Nguyệt Lãng nóng lên.
” Muốn………..Cáp ô………Ân……..Muốn…….Sư đệ, ân ân…………Nắm lấy…….Dùng sức chút……….A a……….Chỗ đỉnh ấy…………”
Thụy Thanh bỗng nhiên đem tay thu hồi lại.
Trương Nguyệt Lãng đang đắm chìm trong khoái cảm chợt trở nên trống rỗng, thiếu chút nữa khóc lên vì thất vọng ( anh yếu đuối quá rùi đấy Lãng ca >.
Truyện khác cùng thể loại
62 chương
117 chương
11 chương
12 chương
13 chương
26 chương
28 chương