Ngoại Tình
Chương 1
Khi hai người đang có tình cảm với nhau, một kẻ ngoại tình, như vậy đương nhiên là sai trái. Giả dụ người kia thẳng thắn thừa nhận thì may ra hai người còn có thể tiếp tục bên nhau, nhưng đã ngoại tình thì đừng hòng sống thẳng lưng được, tôi nhớ rõ điều này.
Tôi bắt đầu với Phương Vi Chu từ lúc bước chân đến thành phố S. 7 năm sau khi tốt nghiệp tôi mới lên phía bắc đến thành phố S làm việc, Phương Vi Chu là giám đốc một ban trong công ty tôi. Vốn không mấy khi gặp mặt, mãi cho đến một lần hai ban mới hợp tác với nhau trong một dự án. Phương Vi Chu là người đàn ông độc thân hoàng kim được người người theo đuổi, giàu có, đẹp trai, giả sử có một ngày hắn đầu quân vào giới giải trí cũng không làm người ta bất ngờ. Lúc hắn uống say lại càng đẹp trai, đôi mắt đen sáng rực, nhìn sâu vào đó có cảm giác mình là thứ duy nhất tồn tại trong nó, ánh mắt vừa lạnh lùng lại mang theo hơi ấm, bên tai còn vang giọng nói trầm ấm, thật là hấp dẫn chết người.
Đó là buổi tiệc mừng công, Phương Vi Chu đã uống rất nhiều chén.
Tôi thích đàn ông, vừa hay Phương Vi Chu lại giống kiểu mẫu lý tưởng trong lòng tôi. Từ ngày đầu tiên gặp được hắn trong công ty, lúc đó tôi không dám mơ cao, cũng chẳng bao giờ nghĩ có thể với tới được. Mọi người đều nói hắn có bạn gái, tuy rằng tôi chưa từng gặp mặt, song có người trong công ty đã từng gặp. Huống hồ dựa vào ngoại hình của hắn, thì cô gái đó tuyệt đối không thể ở trong công ty được.
Nhưng chuyện đó rốt cuộc cũng xảy ra, đêm tiệc mừng công đó, tôi và Phương Vi Chu đã lên giường, hắn đè tôi. Thực ra tôi không có nhiều ấn tượng với cả quá trình, toàn bộ đều là do hắn kể lại, có điều thân thể bủn rủn mềm oặt rất chân thật, muốn giả bộ cũng không được.
Phương Vi Chu nói là tôi kéo hắn không tha, là tôi lôi hắn đi thuê phòng khách sạn, cũng chính tôi đã cởi quần tây của hắn, sau đó ngậm cái đó. Vì tên đã lên dây, hắn không thể không lâm trận được. Tôi không muốn tin nhưng cũng chẳng còn cách nào, lúc đó quả thật xấu hổ với hắn. Tôi không biết nên đối diện với hắn thế nào lúc ở công ty, thật ra tôi đã quên mất hắn với mình đều là đàn ông.
Sau đó tất nhiên hiểu được, Phương Vi Chu kể lại chuyện này cho tôi chính là một mũi tên trúng hai đích.
Cũng không phải vì thế mà chúng tôi yêu nhau, bởi vì có cùng tính hướng mà sau này dần dần tiếp cận nhau, cứ xã giao bình thường như vậy. Lui qua lui lại nhiều lần, sau khi tìm hiểu về hắn, tôi thường xuyên kinh ngạc khi hắn có thể nắm bắt chính xác tính cách của mình, không thể ngờ được, thật xúc động. Hắn hướng dẫn tôi trong công việc, quan tâm đến cuộc sống của tôi, từng chút từng chút một. Có người bạn như vậy, nào đâu dễ tìm.
Đối với người bạn đã từng uống say lên giường cùng mình, tôi vẫn luôn cố gắng tránh những tình huống như vậy. Phương Vi Chu có thể thấy, nhưng dường như lại cố ý để nó xảy ra. Có một ngày đột nhiên nghe người ta nói hắn có bạn gái, lúc đó tôi không biết mình nghĩ gì nữa, đến tối gặp mặt mới hỏi hắn.
Phương Vi Chu đáp: “Chia tay đã lâu.”
Tôi không khỏi hỏi lại: “Vậy anh độc thân bao lâu rồi?”
Lúc đó Phương Vi Chu không trả lời ngay. Hôm sau lúc thu dọn đồ trong khách sạn, hắn đột nhiên hỏi tôi: “Bây giờ em vẫn còn độc thân sao?”
Tôi vừa cái nút áo, vừa gật đầu trả lời: “Ừm.”
Phương Vi Chu lại nói: “Hay là ở cùng nhau, chúng ta đều là người độc thân cả.”
Tôi ngẩn người một chút, lại nhìn hắn, tôi đáp: “Được.”
Hai người đàn ông muốn bên nhau tất nhiên phải giữ bí mật, sau khi hai người đã bên nhau, cả hai đều biết đến bạn bè của nhau, dần dần tất cả trở nên thân thiết. Tôi bắt đầu gặp gỡ với Phương Vi Chu thì những người vô cùng thân cận cũng biết, cũng có mấy người ở công ty, nhưng rất hiếm.
Ở bên nhau, có rất nhiều cuộc gặp gỡ với người khác phái, xã giao thân mật, nhưng vẫn giữ mối quan hệ thật tốt. Cho dù cãi nhau kịch liệt thế nào, Phương Vi Chu cũng không nói lời chia tay với tôi, tôi cũng không nói.
Trước kia tôi có qua lại với nhiều người nhưng không có ai giống hắn, vì vậy tôi cảm thấy hắn vô cùng hấp dẫn, hắn luôn luôn hiểu rõ tôi.
Hình như tôi không có yêu cầu gì trên phương diện tình cảm, chỉ là tình cảm có lúc đậm lúc nhạt, vẫn yêu một người nhưng không cảm thấy tình yêu có gì kích thích nữa.
Người ta đều nói thất năm chi dương, biến cố của tôi với Phương Vi Chu cũng xảy ra trong thời gian đó.
Người ngoại tình chính là tôi, tôi đã phản bội Phương Vi Chu.
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
23 chương
68 chương
61 chương
31 chương
192 chương
9 chương
28 chương
8 chương