Ngoại tình ngọt ngào

Chương 97 : Đến bắc thành

Tôi biết, vị trí thư ký của Cố Thanh Thiên, rất nhiều người ghen tỵ, rất nhiều ngừoi muốn a muốn ngồi vào vị trí này, vậy nên tôi từ chức, họ cảm thấy rất đáng tiếc, rất nhiều ngừoi tìm mọi cách để ngồi được vào vị trí ấy. Nhưng họ không biết tôi làm thế nào mới ngồi được vào vị trí ấy, không biết tôi trong chức vị ấy bất an đến nhường nào. Bây giờ cuối cùng cũng tốt đẹp rồi, trút bỏ được một gánh nặng, nhẹ nhõm vô cùng. Đứng ở bên đường, tôi ngẩng đầu lên nhìn bâu trời, cảm thấy bầu trời hôm nay xanh hơn trước kia. Trời rất xanh, ánh nắng rất rực rỡ, tôi chợp chợp mắt, bên tai bỗng nhiên vang lên không biết là lời ai nói, khiến trong ánh nắng rạng rỡ gây ra một cuộc chiến tranh lạnh với thái độ gượng gạo. “ Đồng Kha Kha, cô cho rằng địa ngục, là cái gì?” Là ai nói vậy? Tôi đứng ngơ ngác tại vị trí cũ. Không đợi tôi nghĩ ra, phía sau truyền tới tiếng hét: “ Đồng Kha Kha!” Tôi hơi giật mình, cau mày quay ngừoi lại, trông thấy Kiều Kha Nguyên cách tôi năm bước. “ Quả thực là cô.” Kiểu Kha Nguyên bước về phía tôi. Tôi cảnh giác nhìn cô ta: “ Có chuyện gì sao?” Cô ta nhìn tôi, rồi lại nhìn bụng của tôi, cừoi thê lương một cái:” Cô không cần như vậy, tôi đã thua rồi. Tất cả ngừoi trong công ty đều đang xem tôi như trò cừoi, còn Hạng Chương căn bản không thèm để ý đến tôi.” Mặc dù cô ta có khuôn mặt cừoi thê lương, nhưng ngữ khí không có quá nhiều sự oán giận. Tôi không thể không thừa nhận, Diệt Tiệt sư thái chính là Diệt Tiệt sư thái, nếu là tôi, tuyệt đối không làm được bộ dạng cởi mở của cônta như bây giờ. Thừa nhận bản thân đã thất bại, là chuyện không hề dễ dàng gì mà. Ví như tôi bây giờ, mãi mãi không dám thừa nhận, chuyện hôn nhân giữa tôi và Hạng Chương đã uất hiện vấn đề nghiêm trọng từ lâu. Không biết nên nói điều gì, tôi lặng lẽ nhìn Kiều Kha Nguyên, còn cô ta cũng lặng lẽ nhìn tôi. Hồi lâu sau, cô ta mới mở miệng nói: “ Nghe nói cô từ chức rồi?” “ Ừ, tôi muốn tới Bắc Thành.” Tôi đáp “ Tôi đoán được rồi.” Cô ta cừoi một cái, “ Cố tổng không nói sẽ khai trừ cô, chỉ cần cô không từ chức, sau khi cô sinh con xong vẫn là thư ký của anh ấy, vị trí này có được khó khăn thế nào chắc cô cũng rõ, cô cam lòng sao?” “ Có gì không cam lòng? Tôi chỉ muốn cả gia đình đoàn tụ mà thôi.” Cô ta cừoi lắc lắc đầu:” Đây có lẽ là điểm khác biệt nhất giữa chúng ta, tôi mãi mãi sẽ không vì một người đàn ông mà vứt bỏ đi sự nghiệp của mình…” “Đó là bởi vì, điều quan trọng nhất trong cuộc sống của cô là sự nghiệp, còn điều quan trọng nhất trong cuộc sống của tôi là Hạng Chương.” Tôi nhếch miệng đáp. Cô ta cừoi gật gật đầu:” Đúng vậy…” “ Trưởng phòng Kiều, nếu không còn việc gì khác, thì tôi đi trước nhé.” Tôi với cô ta không có gì để nói, liền định rời đi. “Tạm biệt!” Kiểu Kha Nguyên mỉm cừoi nói. Tôi không thể không phục ngừoi có nội tâm mạnh mẽ như cô ta, nếu là tôi, tuyệt đối cười không nổi, cũng không nói được một tiếng “ Tạm biệt”. Nhếch môi một cái, tôi quay ngừoi rời đi, lại nghe thấy cô ta yếu ớt nói một câu:” Đồng Kha Kha, không cần biết cô có tin hay không, tôi thật dự đã từng nghĩ đến việc bỏ lại tất cả mọi thứ ở đây, cùng anh ấy đến Bắc Thành…” Tôi chau mày, bước chân không dừng lại, coi như không nghe thấy lời cô ta nói. Cô ta đã nghĩ thế nào, không liên quan đến tôi, tôi cũng không cần nghe cô ta nói những điều này. Buổi tối tôi gọi điện cho Hạng Chương, nói với anh ấy tôi đã từ chức rồi. Hạng Chương trầm mặc một chút rồi hỏi:” Cố tổng đồng ý rồi? “ Đương nhiên, nếu không anh ta giữ lại người đang màn thai như em làm gì? Lãng phí tiền của của công ty?” Tôi đùa với anh nói. “ Nhưng anh cho rằng… bỏ đi.” Hạng Chương ngập ngừng ấp úng hồi lâu cũng không nói ra nguyên cớ, cuối cùng mới nói, “ Từ chức thì từ chức vậy, đợi bên này anh làm xong rồi, em lấy lại tiền đặt cọc nhà bên đó, thì chuyển qua đây đi.” Tôi chính là muốn nghe thấy câu nói này, trong lòng ngọt ngào vô cùng, nhanh chóng đồng ý. Hôm nay tôi đến bệnh viện kiểm tra định kì, bác sĩ nói em bé ổn cả, còn nói tôi ngồi máy bay cũng không vấn đề gì, tâm trạng tôi cực tốt, rảnh dỗi chẳng có việc gì làm đi dạo trung tâm thương mại. Đã nghĩ xong từ lâu, tất cả những đồ trước và sau sinh đều đều Bắc Thành mới mua, tránh đem đi lại phiền phức, nhưng vẫn không kìm chế được đi đi lại lại ở khu đồ mẹ và bé. Những bộ quần áo nhỏ bé đáng yêu, giày nhỏ, nhìn thôi cũng cảm thấy mềm lòng ngay. Xem liền mấy cửa hàng, tôi hai tay trống không hài lòng bước ra ngoài. Nhưng lại nhìn thấy Cố Thanh Thiên đứng ở chỗ cách đó không xa. Tôi ngẩn ra. đang muốn quay ngừoi rời đi, anh ta đã phát hiện ra tôi rồi, bước thật nhanh đến trước mặt tôi. Sau lần tranh cãi trước, không nghĩ đến lani gặo mặt nữa, lần này đụng mặt ngoài ý muốn, khiến tôi cảm thấy hơi xấu hổ. “ Cô đến mua đồ?” anh ta mở miệng hỏi, giọng điệu lạnh nhạt. Tôi không biết tại sao anh ta lại đi đến trước mặt tôi, còn chủ động mở miệng nói trước, suy cho cùng anh ta đã từng nói, không muốn nhìn thấy tôi nữa. “Tuỳ tiện xem chút thôi…tôi còn có việc, đi trước đây.” Tôi cúi đầu nói, không đợi anh ta nói liền quay ngừoi rời đi. anh ta không nói thêm gì nữa, cũng không đuổi theo, điều này làm tôu thở phào, xem đây như là bèo nước vô tình gặp nhau. Nhưng đợi đến buổi trưa, tôi mới biết, đây không phải là vô tình gặp nhau. Ba nhân viên giao hàng nối đuôi nhau liên tiếp đi vào, chuyển đến ba thùng đồ. Tôi không nghĩ ngợi gì nở ra, giật mình, bên trong toàn là những đồ tôi đã xem qua, chính là đồ lúc chiều tôi đi dạo ở mấy cửa hàng chuyên bán đồ mẹ và bé. “ Đây là Cố tổng bảo tôi đem đến, phiền cô ký tên.” Trong đó có một nhân viên giao hàng nói với tôi. Tối đóng nắp thùng lại, tối sầm mặt nói:” Xin lỗi, những thứ này không phải do tôi mua, tôi không cần.” “ Cô Đồng, đây là do Cổ Tổng sắp xếp, cô đừng làm khó chúng tôi nữa, chúng tôi còn cần công việc này để nuôi gia đình.” anh ta mặt mày ủ ê nói. Tôi biết, với tính khí như Cố Thanh Thiên, nếu như tôi không kí nhận. tôi thật sự sẽ khiến ngừoi khác bị giận lây, hoặc là sẽ liên luỵ ba ngừoi này mất việc. Không còn cách nào khác đành phải kí tên lên tờ nhận hàng, đợi sau khi bọn họ đi, tôi nhìn ba thùng đồ bất lực thở dài. anh ra rốt cuộc đang nghĩ cái gì, rõ ràng nói sau này không gặp mặt nữa, lại còn thế này… Tôi hoàn toàn không hiểu nổi tâm tư của Cố Thanh Thiên, cũng không muốn gọi điện thoại hỏi anh ta. Hoặc mục đích anh ta đưa đồ đến, chính là khiến tôi gọi điện thoại chất vấn anh ta, nhưng anh ta không biết rằng, tôi không muốn còn bất cứ dây dưa nào với anh ta nữa. Wechat của anh ta tôi đã cho vào danh sách chặn, không quan tâm anh ta nghĩ thế nào, tôi đã chuẩn bị kĩ sẽ không gặp lại anh ta nữa. Lấy một tấm ra giường cũ, che ba thùng đồ đó lại, không trông thấy thì sẽ không thấy phiền nữa, đợi tới ngày đi, lại gọi chuyển phát nhanh gửi tới biệt thự Tử Kim là được rồi. Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, bụng ngày một lớn, trong lúc tôi nôn nóng bất an, thai kì đã sắp đến tháng thứ tám, trước mắt còn hơn một tháng nữa là sinh rồi, Hạng Chương cuối cùng cũng gọi điện tới, nói mọi thứ đều đã sắp xếp xong, kêu tôi qua đó. “ Em còn tưởng anh định để em sinh con xong mới bế con qua bên đó đấy!” Tôi vui mừng quở trách anh. “ Sao có thể như thế được?” Hạng Chương cừoi nói, “ Mau đến đi, anh đã chuẩn bị xong mọi thứ rồi, mẹ nói qua một thời gian nữa cũng sang đây, mọi ngừoi ở bên cạnh em sinh con.” Có người chồng và mẹ chồng quan tâm chăm sóc như thế này, tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Đặt xong vé máy bay, tôi không kìm chế được gọi điện cho Trình Gia Tiên. Nói ra, từ dau khi Hạng Chương đi, tôi cũng chưa từng gặp cô ấy, cũng không biết cô ấy đang bận cái gì,mỗi lần liên lạc được, cô ấy đều nói bận, sau đó liền cúp điện thoại. Lần này vừa nghe máy, tôi liền cướp lời: “ Trình Gia Tiên, còn còn không ra gặp mình nữa, thì mình bay đến Bắc Thành luôn rồi đấy,cậu còn muốn gặp mình, thì phải bay tới Bắc Thành mới gặp được mình rồi!” Tôi vốn là nói đùa, ai ngời Trình Gia Tiên thực sự nói: “ Thế thì gặp nhau ở Bắc Thành đi.” Tôi ngẩn ra: “ Trình Gia Tiên, cậu đây là có ý gì? Cậu thật sự không muốn gặp mình à? Cậu rốt cuộc là đang bận cái gì?” “Bận theo đuổi đàn ông đấy!” Trình Gia Tiên thẳng thắn nói, “ Hơn nữa bây giờ mình đang ở nơi khác làm sao đi gặp cậu được đây! Bay đi Phùng Thị gặp cậu, thế thì chẳng thà bay đi Bắc Thành gặp cậu!” “Phù…” Tôi không nhịn được bật cừoi thành tiếng, “ Cái đồ trọng sắc khinh bạn nhà cậu! Nói xem, là người đàn ông thế nào mà lại khiến Trình đại tiểu thư cậu si mê như như vậy, bỏ rơi mình mấy tháng để chạy theo anh ta, theo đuổi được chưa?” Trình Gia Tiên thở dài một cái yếu ớt: “ Chưa!” ” Chưa?” Tôi bị đáp án này làm cho kinh ngạc, “ Ôi trời, đòi hỏi của người này cũng quá cao rồi đấy nhỉ? Lại đến cả cậu cũng không thèm để ý? anh ta muốn làm gì? Lấy Hoa hậu hoàn vũ sao?” “Ôi…” Trình Gia Tiên lại thở dài, âm thanh nghe rất khổ não. “ Kha Kha, mọi người đều nói nam theo đuổi nữa phải trèo đèo vượt suối, nữ theo đuổi nam dễ như kim đâm tờ giấy, sao tới lượt tớ theo đuổi một người đàn ông, lại khó khăn thế, cảm thấy giống như cách xa nhau muôn trùng vậy.” Nghe thấy cô ấy suy sụp Tình thần như thế, tôi an ủi nói: “ Đừng nản chí, tớ có lòng tin với cậu, muốn ngoại hình có ngoại hình, muốn dáng dấp có dáng dấp, chỉ cần người đàn ông đó không mù, nhất định sẽ phát hiện ra điểm tốt của cậu.” “Cùng lắm…” Tôi cười gian nói: “ Cùng lắm cậu cưỡng gian, gạo đã nấu thành cơm, ép anh ta lấy cậu là được rồi.” “ Xí! Đồng Kha Kha, Cậu nói đủ chưa đấy! Chú ý thai giáo!” Trình Gia Tiên phỉ phui một câu. “ Được được được, mình không nói nữa được chưa? Nếu cậu đã không có thừoi gian, thế mình bay đi Bắc Thành nhé, đợi lúc mình sinh con, cậu nhất định phải tới thăm mình đấy.” Tôi cừoi nói. “ Biết rồi!” Cô ấy trả lừoi xong liền cúp điện thoại, tốc độ cực nhanh, khiến tôi lấy làm lạ. Trước đây cô ấy đều không như vậy, tôi lắc lắc đầu, cũng không biết là vì cô ấy đã yêu đến tẩu hỏa nhập ma ngừoi đàn ông kia, mới mấy tháng không gặp, đã thấy có sự xa lạ giữa hai chúng tôi. Đến ngày xuất phát, tôi gọi chuyển phát nhanh tới nhà, gửi ba thùng đồ dùng bà bầu và em bé tới cho Cố Thanh Thiên, sau đó mới gọi xe đến sân bay. Sau nửa ngày, tôi đã có ặmt ở Bắc Thành rồi. Bởi vì ngay lập tức được gặp mặt Hạng Chương rồi, tôi đặc biệt hưng phấn, đến em bé ở trong bụng cũng đùa vui ồn ào, động tới động lui, tôi đành xoa xoa bụng vỗ về con. Trong đám đông người, tôi vừa nhìn đã trông thấy Hạng Chương, vội vàng gọi tên anh, ra sức vẫy tay về phía anh. Hạng Chương bị tôi làm cho giật mình, chạy nhanh đến truóc mặt tôi: “ Kha Kha, bụng em sao to đến thế này rồi? Vừa nãy em còn làm động tác mạnh như thế, nhìn mà hoảng sợ.” “ Không sao, vẫn chưa đến tháng sinh mà.” Tôi cười híp mắt nói. “anh đỡ em đi nhé.” anh cau cau mày, trông vẻ rất khổ não vì thân hình của tôi. Tôi khẽ hừ giọng, trách móc nói:” Xem đi! Chính là kết quả của một khoảng thời gian dài anh không ở bên cạnh em! Đến cả bụng em giờ to thế này rồi anh còn không biết!” “Phải phải phải. anh sai rồi, chúng ta nau ra ngoài đi, ở đây đông người, đừng để va phải em.” Hạng Chương kinh hồn bạt vía nói. Nhìn thấy anh ấy lo lắng cho tôi như thế, tâm trạng cực kì tốt, tôi cừoi híp mắt anh đỡ tôi ra khỏi sân bay. “Đi từ từ thôi, xe đỗ ở bên kia, không vội.” vừa đi, anh vừa cằn nhằn. “Xe gì?” Tôi ngẩn ngừoi, “anh mua xe rồi?” “Không có, của bạn anh.” anh đáp. Tôi còn tưởng anh cố tình mượn xe của bạn đến đón tôi, cũng không hỏi nhiều. đợi lúc lên xe rồi, mới phát hiện ra, trên ghế lái vẫn còn một người nữa. “ Chị dâu, lâu rồi không gặp.” Ngừoi đó quay đầu lại gọi tôi. tôi mới phát hiện, hoá ra lại là người đã từng gặp, Hạ Khải Quyền.