Nghịch chuyển nhân sinh
Chương 62 : Cùng mỹ hầu vương kết nghĩa kim lang
"Khè, khè, khè..." Quá trình hợp thể diễn ra rất nhanh, hiện tại Cửu Anh chỉ có một đầu, nhưng nó lại nguy hiểm hơn, lúc nó có chín đầu rất nhiều.
Lục Tiểu Phụng đứng bên ngoài, nhìn xem Hạo Nam bán hành cho Cửu Anh say sưa, giống như "Anh hùng đồ Long, ý nhằm đồ Xâ mới đúng.". Lúc sau Cửu Anh bị trọng thương thì hắn càng vui vẽ, trong lòng thầm nghĩ. "Không ngờ Hạo Nhiên hiền đệ lại mạnh mẽ như vậy, đệ ấy có thể vượt qua một đại cảnh giới, đánh cho Yêu Vương biến dị Cửu Anh, không có sức hoàn thủ." Đang suy nghĩ miên mang, thì bị khí thế mạnh mẽ của Cửu Anh, làm cho tĩnh lại. Lúc này hắn hiểu được cảm giác, từ trên thiên đường bị đánh xống địa ngục, có được cảm giác như thế nào.
Lục Tiểu Phụng không nghĩ nhiều, quay lưng chạy thật nhanh, vừa chạy vừa nói vọng lại. "Hạo Nhiên hiền đệ, ta phải đi trước đây, con Yêu Vương biến dị Cửu Anh này quá dữ tợn đi. Ta cảm giác được, nó chỉ cần vung nhẹ cái đuôi của nó tùy ý đánh ta một cái, ta sẽ trực tiếp đi gặp ông bà, tổ tiên luôn á. Đệ ở lại quần nhau với nó đi, đệ phải cẩn thận à, nếu thấy khổng ổn thì nhanh bỏ trốn đi. Bàn Đào Thụ tuy rất hấp dẫn, rất mê người, nhưng phải có mạng mới dùng được à. Không nói nữa, ta đi trước đây, ta ở lại không giúp được gì, chỉ mang thêm gánh nặng cho đệ thôi."
Lục Tiểu Phụng bỏ chạy, Hạo Nam cũng không để ý, hiện tại hắn chỉ tập trung đề phòng Cửu Anh, lôi đình ra tay đánh giết mà thôi.
Vừa mới hợp thể xong, Cửu Anh chưa quen thuộc với hình thể hiện tại, nên nó chưa thể khống chế sức mạnh hiện có, nên xung quanh phạm vi trăm trượng, độc vụ nồng đậm vô cùng. Lúc này Cửu Anh đã bình tĩnh lại, nhưng cặp mắt càng tỏ vẽ rất nguy hiểm. Hình thể của Cửu Anh hiện tại rất giống với rồng phương tây, chỉ khác một điểm là nó không có sừng mà thôi.
Cửu Anh mở miệng nói. "Tiểu tử nhân loại ngươi rất tốt, ngươi rất có bản lĩnh, ngươi có thể ép ta đến bước đường cùng, ngươi ép ta phải hợp thể, tuy lực chiến tăng nhiều, nhưng tác dụng phụ cũng rất lớn. Khi mà ta muốn phân ra thành chín đầu, lúc đó linh hồn của ta bị chia ra ra làm chín phần, sẽ rất thống khổ sống không bằng chết. Cho dù tiểu nhân ngươi có chết củng có thể an lòng rồi, ngươi có đã làm cho ta có được thống khổ sống không bằng chết."
"Hừ. Tưởng biến thân, liền có thể làm cho ta khiếp sợ hay sao, nằm mơ đi, tiếp đó ta cũng sẽ lấy ra bản lãnh thật, ta và ngươi thử xem, ai mới là kẻ mạnh hơn."
Hạo Nam đáp trả rất quyết liệt, hắn không tỏ ra một chút gì, là e ngại hay sợ hãi gì cả.
"Tốt, rất tốt. Sau khi hợp nhất chín cái đầu lại, linh hồn của ta đã tăng lên chín lần, cho dù ngươi có bày ra chiêu trò gì đi nữa, cũng không thể thoát khỏi quan sát của ta được."
Lực chiến tăng mạnh làm cho Cửu Anh lấy lại được tự tinh, nó tỏ ra bộ dáng ăn chắc Hạo Nam.
"Hừ cho dù linh hồn của ngươi tăng mạnh, thì có làm sao? Ta không cần dùng kỹ xảo, ta sẽ dùng lực lượng để nghiền nát ngươi, nhất lực phá vạn pháp. Tiếp chiêu đi Cửu Anh, hãy để cho ta thấy được sức mạnh của ngươi, sau khi ngươi đã hợp thể."
"Xúc Địa Thành Thốn."
"Long Khiếu Cửu Thiến." "Ngao...."
"Băng Phong Thiên Địa."
Hạo Nam vừa nói xong thì, ra chiêu liên tục, Cửu Anh chỉ có thể bị động đánh trả.
"Lại giở trò, công kích thần hồn, rồi phong ấn ta lại, định chạy trốn như lần trước sao? Tốt, ngươi cứ việc chạy trốn đi, ta cũng lười đuổi theo, hai cây lục giai Bàn Đào Thụ này, từ nay sẽ vật phẩm của ta."
Cửu Anh vừa chống trả, vừa mở miệng trêu chọc. Hạo Nam ra sức công kích ở phạm vị rộng, dù đã biết trước, nhưng Cửu Anh cũng phải buồn bực chóng chịu."
"Ai nói, ta muốn phong ấn ngươi lại, rồi sẽ chạy trốn. Đó là di lần trước tu vi của ta còn thấp, nhưng hiện tạ tu vi của ta đã đạt đến cửu tinh Hợp Nhất Cảnh rồi, lực chiến đã đạt đến 26 vạn cân, lực chiến đã tăng lên gấp đôi so với lần giao đấu trước. Sau năm năm, không biết ngươi có mạnh lên được một chút nào, hay không vậy."
"Băng Phong Thiên Địa."
"Nhất Chỉ Đoạn Huyết."
"Nhị Chỉ Đoạn Gân."
"Tam Chỉ Đoạn Cốt."
"Tứ Chỉ Đoạn Hầu."
"Ngũ Chỉ Đoạn Tâm."
"Lục Chỉ Đoạn Linh."
"Nhị Đạo Đoạn Nguyên."
"Tam Đao Đoạn Hồn." x9
Hạo Nam muốn thêm chắc chắn, hắn liền sử dụng thêm một chiêu "Băng Phong Thiên Địa". Lúc này, Cửu Anh vẫn phong kinh vân đạm. Nó nghĩ, chắc chắn Hạo Nam sẽ chạy trốn, nào ngờ một bất hạnh đang chờ nó đón nhận.
Ngay sau đó là hàng loạt các chiêu thức, chuyên dùng để đánh từng mục tiêu. Lần công kích nhất hắn dùng chiêu "Nhất Chỉ Đoạn Huyết", làm cho huyết khí của Cửu Anh bị ứ động lại, không được lưu thông.
Tiếp theo hắn dùng chiêu "Nhị Chỉ Đoạn Gân", làm cho gân cốt của Cửu Anh hầu như bị đứt hết. Lúc này Cửu Anh đã cảm thấy không ổn, nó có gắn vận công để phá phong ấn thoát ra ngoài, nhưng phải cần một ít thời gian, Hạo Nam nào để cho hắn tranh thoát.
Tiếp theo là chiêu "Tam Chỉ Đoạn Cốt", được Hạo Nam tung ra, ác mộng của Cửu Anh củng bắt đầu từ đây, xương cốt của nó bị gãy toàn bộ, do có phong ấn giữ vững, nếu không nó sẽ không có cách nào đứng dậy được.
"Tứ Chỉ Đoạn Hầu", yết hầu của Cửu Anh bị xuyên thủng qua tạo thành một lỗ hỏng, máu của nó đang thấm ra ngoài, làm cho lớp băng phong ấn chuyển sang màu máu.
"Ngũ Chỉ Đoạn Tâm." một chỉ này xông thẳng đến trái tim của Cửu Anh, trái tim của Cửu Anh bị đánh thủng, ngay lập tức liền ngừng đập. Cao giai yêu thú có sinh mệnh lực vô cùng cường đại, cho du trái tim bị đánh nát, cũng không có chết ngay, mà phải một lúc sau, khi sinh mệnh hao hết, chúng mới chết.
Cửu Anh củng vậy, khi trái tim bị đánh thủng, hai mắt của nó như muốn trừng rớt ra ngoài, nhục thể của nó, vô cùng đau đớn.
Nhưng chưa dừng ở đó, tiếp teo Hạo Nam ra chiêu "Lục Chỉ Đoạn Linh.", chân nguyên linh lực, trong người của Cửu Anh cuối cùng cũng bị phong ấn. Hai con mắt của Cửu Anh dần mất đi sự óng ánh, thay vào đó hiện ra màu tro tàn, lòng nó đã chết. Nó biết lần này kiếp nạn của nó đã đến, nếu nó có thể mở miệng được, lúc này nó đã đầu hàng xin tha.
Thấy Cửu Anh đã mất đi ý chí chiến đấu, Hạo Nam cũng không dám thả nó ra, yêu cầu nó đầu hàng, hắn không dám mạo hiểm, chó cắn rách áo, ai biết được trước khi chết Cửu Anh sẽ làm ra những chuyện điên rồ gì. Cho nên Hạo Nam quyết định giết chết con Yêu Vương biến dị Cửu Anh này, chỉ cần nó chết sẽ không có nguy hiểm gì cả.
Tâm đã quyết, Hạo Nam liền tiếp tục xuất đao, "Nhị Đạo Đoạn Nguyên.", Hạo Nam muốn tăng tốc tiêu hao sinh mệnh lực của Cửu Anh, để nó nhanh chết.
Không dừng ở nhục thể, Hạo Nam liên tục thi triển chiêu "Đam Đao Đoạn Hồn" chín lần, hắn muốn cho linh hồn của Cửu Anh bị mẫn diệt, triệt để tan biến, từ nay về sau bên trong Hỗn Độn bí cảnh, sẽ không còn Yêu Vương biến dị Cửu Anh nữa.
Lúc này Cửu Anh đã như đèn cạn dầu, bất cứ lúc nào cũng có thể bị tắt. Chân nguyên của Hạo Nam củng bị móc sạch, hắn phải thu lại số chân nguyên đang duy trì phong ấn, dù sao Cửu Anh cũng đã sắp chết, không thể lật nên sóng gió gì.
Hạo Nam cũng không phải kẻ, có sở thích tra tấn người khác, hắn muốn dùng một đao thống khoái kết liễu Cửu Anh, để cho nó chết sớm, bớt phải nhận thêm đau khổ.
Khi Đồ Đao gần trảm vào đầu của Cửu Anh, thì bị một luồng chân khí cản lại, đánh bật Đồ Đao ra. Ngay sau đó thân ảnh của Mỹ Hầu Vương hiện ra, nhìn Hạo Nam nói. "Ngươi rất tốt, với lực chiến cửa ngươi hiện tại, chỉ cần không gặp phải tu sĩ có tu vi Tạo Hóa Cảnh hay gặp phải bát giai yêu thú, thì sẽ không có nguy hiểm gì. Hai cây lục giai Bàn Đào Thụ đã thuộc về ngươi, ngươi có đủ bản lĩnh để sở hữu nó."
Hầu Vương nói xong, liền thu lại màng chân khí đang thủ hộ hai gốc Bàn Đào Thụ lại. Hầu Vương nhìn sang Cửu Anh, mở miệng trách cứ. "Ta để ngươi ở đây, thử sức hắn thôi, ngươi cần gì phải hợp lại chín cái đầu. Ta nói, khi có tu sĩ tới đây, chỉ cần hắn có thể đánh ngang với ngươi, thì ngươi liền cho hắn thông qua ải. Hiện tại tốt rồi, ngươi bị đánh thành ra thế này, nếu ta không lo lắng hung tính của ngươi quá mạnh, sẽ giết chết tu sĩ đến đây, mới lưu lại một tia pháp tắc ở trong người ngươi, nào ngờ ngược lại ta lại cứu ngươi một mạng chứ."
Cửu Anh đã được Hầu Vương chữa trị, mạng sống của nó đã không còn nguy hiểm, nhưng cần phải tốn thời gian thật lâu, để dưỡng thương. Nó cuối đầu thật thấp, không dám nhìn thẳng Hầu Vương, dù chỉ là một tia pháp tắc chẳng mấy chóc sẽ tan biến, nhưng nó vẫn rất kính sợ.
Cửu Anh lo sợ, mở miệng trả lời Hầu Vương. "Dạ thưa Đại Thánh, ngài để thuộc hạ nhận một tên tu sĩ, có tu vi thật thấp kém làm chủ, thuộc hạ không phục, thuộc hạ cho rằng với tài năng của mình củng chỉ thua kém Tiên Thiên Sinh Linh, cho dù là Yêu Đế, thuộc hạ cũng chỉ kính sợ, mà không phải kính phục. Lúc mà thuộc hạ bị vị tu sĩ này điên cuồng công kích, thuộc hạ đã muốn đầu hàng rồi, nhưng lúc đó thuộc hạ bị phong ấn không thể đầu hàng được."
"Hừ. Lý do, lý trấu, còn không nhanh phân ra một tia thần hồn, nhận vị tu sĩ này làm chủ." Hầu Vương nghe Cửu Anh kể lể, nói lý do, thì không kiên nhẫn hừ lạnh một cái.
Biết mình không nghe lời, làm cho Hầu Vương không vui, Cửu Anh nơm nớp lo sợ, nó liền phân ra một tia thần hồn bay tới trước mặt Hạo Nam, nó mở miệng nói. "Xin công tử, thu nhận Cửu Anh làm thuộc hạ."
Hạo Nam không để ý tới Cửu Anh, hắn nhìn về phía Hầu Vương, không lo sợ không siểm nịnh hỏi. "Vô công bất thụ lộc. Không biết, tại sao Hầu Vương lại hết sức, chiếu cố vãn bối như vậy?"
Hầu Vương nghe Hạo Nam hỏi liền trả lời. "Ta và ngươi có duyên, ta biết ngươi sau này sẽ có pháp lực thông thiên, bản lĩnh không thua kém gì ta cả. Ta đoán được, sau này ta sẽ gặp một kiếp nạn, ta muốn nhờ vả ngươi, khi đó ngươi có được bản lĩnh cao cường, ngươi có thể ra tay giúp ta thoát nạn. Ta đơn giãn chỉ muốn cùng ngươi, kết một cái thiện duyên mà thôi."
Hạo Nam nhe vậy, thì im lặng một lúc, hắn mới trả lời. "Vãn bối bắp tay nhỏ, bắp chân nhỏ, làm sao có được bản lãnh, cứu được tiền bối ra khỏi tay kẻ, có thể đánh bại tiền bối được cơ chứ."
"Không có gì là không được cả, khi đó ngươi cũng có bản lãnh cao cường, không thua kém gì bản lãnh của người khác. Chỉ cần ngươi chịu ra tay giúp ta bận bịu, ta nguyện ý cung nguyên kết bái làm huynh đệ sinh tử tương giao."
"Được nếu lúc đó vãn bối, có khả khăng, vãn bối nhất định ra tay giúp đỡ."
Hạo Nam suy nghĩ, hắn đang ở dưới mai hiên, không thể không cuối đầu, lỡ như hắn cự tuyệt, làm cho Hầu Vương không vui. Lúc đó Hàu Vương chỉ cần thổi một cái, hắn sẽ chết rất khó coi, thế là hắn gật đầu đồng ý. Trong lòng thầm nhủ. "Nếu sau này ta không có bản lãnh, ta mới không có ngu mà đi tìm chết."
"Tốt, tốt. Ngươi không cần xưng là vãn bối, ta một đống tuổi không biết xấu hổ, liền làm đại ca, từ này về sau ngươi chín là nhị đệ của ta."
Sau đó hai người quỳ xuống cùng nói.
"Ta Tôn Ngộ Không, nguyện ý cùng Trần Hạo Nam đệ, kết nghĩa kim lang, sinh tử tương giao, hứa không phản bội, nếu làm trái lời thề, đạo hạnh sẽ mất hết, chết không yên thân, xin Vũ Trụ chứng giám."
"Ta Trần Hạo Nam, nguyện ý cùng Tôn Ngộ Không huynh, kết nghĩa kim lang, sinh tử tương giao, hứa không phản bội, nếu làm trái lời thề đạo, đạo hạnh sẽ mất hết, chết không yên thân, xin Vũ Trụ chứng giám."
Sau khi làm xong nghi thức kết bái, Hạo Nam nhìn Hầu Vương, nói một câu.
"Từ nay hai người chúng ta, đã là sinh tử huynh đệ. Hạo Nam xin ra mắt Tôn đại ca, xin Tôn đại ca nhân tiểu đệ một lạy."
"Tốt, tốt, nhanh đứng lên, trên đối nam nhi có hoàng kim, chỉ lại ông bà, phụ mẫu, không thể quỳ lạỵ người khác, cho dù là ta cũng không được. Đại ca cũng không có gì để tặng đệ, làm lể ra mắt. Đây là một khối Tạo Hóa Hỗn Độn Tinh Thiết, nó xuất thế cùng ta. Sau này được ta sử dụng làm vũ khí, thấy nhị đệ chưa có vũ khí hợp tay, ta phân ra một phần tặng cho đệ. Nhị đệ nhanh cất đi, đây là đồ tốt à, nó có thể thiên biến vạn hóa, nó có thể biến thành các loại vũ khí khác nhau, có thể biến to nhỏ tùy ý, chỉ cần đệ nhỏ máu nhận chủ là được."
Hạo Nam nghe vậy thì mừng rở, hắn đang thiếu một thanh vủ khí vừa tay, hiện tại Hầu Vương đại ca, lại tặng cho hắn một khối Tạo Hóa Hỗn Độn Tinh Thiết, đúng là buồn ngủ lại gặp chiêu manh. Hắn vui vẽ tiếp nhận, vừa chạm vào khối Tạo Hóa Hỗn Độn Tinh Thiết, thì hắn giật mình, khối Tạo Hóa Hỗn Độn Tinh Thiết rớt trên đất. Hạo Nam kinh ngạc vô cùng, hắn có cảm giác nặng, hết sức nặng, nặng trên ngàn vạn cân.
Tôn Ngộ Không thấy Hạo Nam giật mình bất ngờ, thì lên tiếng giải thích. "Cho dù chỉ một khối nhỏ Tạo Hóa Hỗn Độn Tinh Thiết, nhưng nó lại nặng trên ngàn vạn cân, chỉ cần đệ nhỏ máu nhận chủ sẽ không thấy nặng nữa, đệ sẽ sử dụng rất vừa tay."
Hạo Nam nghe vậy, thì cắn đầu ngòn tay, nhỏ máu vào khối Tạo Hóa Hỗn Độn Tinh Thiết để nhận chủ. Quá trình nhận chủ, hết sức suôn sẻ.
Hạo Nam phát hiện, sau khi nhận chủ khối Tạo Hóa Hỗn Độn Tinh Thiết, thì không còn cảm thấy nặng nữa, hắn nhìn sang Tôn Ngộ Không cười nói. Cảm tạ đại ca, đã tặng cho đệ một cái bảo bối à. Đệ thì thiếu thốn, không có gì tặng lại cho đại ca."
"Không sao cả, hai ta đã là huynh đệ, sinh tử tương giao, đừng vì những thứ ngoài thân mà buồn phiền. Pháp lực chèo chóng của ta đã hết, ta sẽ ngay lập tức tan biến. Trước khi đi, ta chúc đệ, tu vi nhanh chóng tăng cao. Chúng ta, sẽ nhanh gặp lại."
"Đai ca cũng vậy, đại ca đi đường bình an."
Ngay sau đó, Hạo Nam liền lưu lại ấn ký, trên linh hồn của Cửu Anh, thành công nhận nó làm thú sủng. Cửu Anh cũng hết sức phối hợp, nãy giờ nó đã vô cùng khiếp sợ, người tu sĩ trước mắt này, lại có thể cùng Đại Thánh kết nghĩa kim lang, người này nhất định là một kẻ không tầm thường, mới có thể để cho Đại Thánh xem trọng như vậy.
Truyện khác cùng thể loại
751 chương
114 chương
452 chương
11 chương
501 chương
138 chương
40 chương