Nghịch chuyển nhân sinh
Chương 26 : Lục tiểu phụng
Lên đến tầng ba, thì Hạo Nam liền đánh giá mọi thứ nơi đây. Người bên trong tầng ba không đông như ở tầng một và tầng hai, chỉ có tầm chục người đang đánh giá, bàn luận một việc gì đó. Khu vực trưng bày tầng ba, chỉ có gần hai mươi món đồ.
Còn chưa kịp nhìn rỏ mọi thứ ở nơi đây, thì có người đến bắt chuyện với Hao Nam.
Một vị thanh niên mắt sáng, cằm nhọn, chân mày như kiếm, tuổi chừng hai lăm đến trước Hạo Nam lên tiếng nói chuyện: "Chào đạo hữu, nhìn đạo hữu còn trẻ tuổi như vậy mà đã có tu vi Nguyên Anh cảnh đại viên mãn, lại lạ mặt như vậy? Chắt đạo hữu là quan môn đệ tử của một vị cao nhân, tiền bối lánh đời nào đó phải không? Cậu củng đến đây để chiêm ngưỡng thất tinh Thánh Đạo Quả đúng không?" Trầm ngâm giây lát tu sĩ trẻ tuổi liền nói tiếp: "Đúng vậy. Nhất định là như vậy. Tôi có rất nhiều bằng hữu trong giang hồ, nhưng chưa bao giờ thấy một tu sĩ trẻ tuổi mà có tu vi cao như cậu."
Cẩu Nhị Tử thấy thanh niên trẻ tuổi này, hắn liền biết người này là ai, nên hắn liền tiến lại thì thầm nói nhỏ vào tai của Hạo Nam. "Công tử, người thanh niên này là Lục Tiểu Phụng, là một trong thập đại thiên tài."
Hạo Nam nghe vậy liền gật gầu đáp : "Được. Ta biết rồi."
Hạo Nam liền tiến lên chào hỏi giới thiệu về mình : "Tôi có họ Hạo, tên một chữ Nhiên. Hạo Nhiên trong Hạo Nhiên chính khí là tên của tôi. Tôi vừa mới đi ra giang hồ xông xáo, nên còn chưa nhận được nhiều người, kính xin đạo hữu chớ trách tội. Đúng là tôi đến đây để tham quan mở rộng tầm nhìn, nhưng thất tinh Thánh Đạo Quả không phải mục tiêu của tôi, tôi củng không biết tức gì về nó, mục tiêu của tôi đến thâm quan các loại đồ vật mà trước hay chưa chưa gặp hoặc chưa biết."
Người thanh niên đối diện Hạo Nam ngây người một lúc, mới a lên một tiếng đáp : "A. Thì ra đạo hữu là người mới bước chân vào giang hồ."
Người thanh niên này đột nhiên cười lớn: "Ha ha ha ha ha... Tôi tên Lục Tiểu Phụng, Lục là màu xanh, tiểu là nhỏ, Phụng trong Phụng Hoàng (Phượng Hoàng) là Phượng Hoàng xanh nhỏ. Tuy tôi được giang hờ đặt cho biệt danh Phụng Miệng Rộng, có nhiều bằng hữu, nhưng đâu phải ai củng sẽ biết tôi. Trước đây đạo hữu không biết tôi, nhưng từ nay về sau đạo hữu đã biết tôi rồi còn gì. Đợi lát nữa chúng ta đến Lệ Xuân Viện vừa nghe kỳ nữ đàn hát vừa đối ẩm làm quen. Đạo hữu là một thanh niên tuổi trẻ tài cao, tôi nhất định phải làm quen, xin đạo hữu đừng trách tôi tự ý chủ trương nha."
Hạo Nam nghe vậy liền đáp: "Nào có, nào có. Lục Tiểu Phụng đạo hữu, có được rất nhiều bằng hữu, nên đạo hữu nhất định, có được nhân cách rất tốt. Tôi làm quen với đạo hữu còn không kịp, làm sao mà trách tội đạo hữu cơ chứ."
Tuy được mênh danh là Phụng Miệng Rộng, da mặt dày như tường thành, nhưng nghe những lời của Hạo Nam nói da mặt hắn củng phải đỏ lên vì ngượng.
Lục Tiểu Phụng liền đứng thẳng lưng, ưỡn ngực ra, lên tiếng nói: "Những lời nói đó chỉ là bằng hữu trên giang hồ xem trọng tại hạ, nên mới nói như vậy. Tại hạ cũng rất xem trọng bằng hữu của mình, một khi đã là bằng hữu, tâm đầu ý hợp thì nhất quyết không bao giờ bán đứng quay lưng, phản bội bằng hữu của mình." Dừng một chút hắn lại tiếp tục nói. "Hạo Nam huynh đệ, cậu mới đi ra giang hồ rèn luyện, nên chưa có nhiều hiểu biết cùng kinh nghiệm. Cậu đi theo phía sau tôi tôi sẽ giới thiệu mọi thứ cho cậu."
Hạo Nam nghe vậy thì lập tức nói vào. "Được như vậy thì tốt quá, cạm tạ Tiểu Phụng đại ca."
Lục Tiểu Phụng hào khí vỗ ngực nói: "Tốt. Cậu đã gọi tôi một tiếng đại ca, thì sau này tôi sẽ bảo kê cho cậu, đi chơi gái thì tôi trả tiền cho cậu."
Nói xong, Lục Tiểu Phụng đi đầu dẩn Hạo Nam đi đến khu vực trưng bày lên tiếng giới thiệu.
"Đây là lục tinh Bách Hợp Thiên Thảo, là một loại linh dược chú yếu để luyện chế Bồi Nhất Đan. Trước đây có người nặc danh, đưa ra giá 1 vạn mai thượng phẩm linh thạch để mua, nhưng Tam Tinh Các quyết định không bán. Hạo Nhiên đệ biết đó, tu sĩ đạt đến tu vi Hợp Nhất Cảnh từ trước đến giờ chưa hề xuất hiện qua. Tam Tinh Các, Ngũ Hành Tông, Thiên Kiếm Môn, là ba môn phải có nội tình mạnh mẽ hơn vạn năm, mà chưa có thông tin gì cho rằng tu sĩ môn phái họ, có tu vi đạt đến Hợp Nhất Cảnh. Nếu bây giờ đột nhiên có người bước vào Hợp Nhất cảnh, thì điều gì sẽ xảy ra. Người này có thể giết toàn bộ tu sĩ, ở bên trong tiểu thế giới không? Hắn có áp bức, để tất cả mọi người trở thành nô lệ của hắn không? Và hằng hà xa số chuyện có thể phát sinh ra nữa, Tam Tinh Các thà hủy bỏ Bách Hợp Thiên Thảo củng không muốn những chuyện đó xảy ra. Tuy nơi đây chỉ là phân bộ của Tam Tinh Các nhưng có rất nhiều cường giả tọa trấn. Nơi đây không phải chỗ thích hợp nói chuyện, một lúc nữa đi uống rượu chúng ta nói sau."
Lục Tiểu Phụng đi đến chỗ một loại khác giới thiệu: "Trong hộp ngọc này có chứa, một mai lục tinh Vương Tham Nhất Quả. Một trăm năm trước, 4 môn phái nhất lưu Tam Tinh Các, Ngũ Hành Tông, Thiên Kiếm Môn, Thiên Sơn Tự và 1 một môn phái nhị lưu Hợp Hoan Tông cùng nhau liên thủ, tiêu diệt một con nữa bước thất giai Địa Liệt Viêm Hổ. Để đạt được linh quả này, tu sĩ của các môn phái hi sinh rất nhiều, thiên tài Ngưng Thần cảnh hi sinh hết 4 người, Nguyên Anh cảnh thì chết quá 50 người, mới thu được 9 mai Vương Tham Nhất Quả. Thiên Sơn Tự người tham gia ít, nên không có tổn thất gì, nên chỉ được một mai Vương Tham Nhất Quả. Bốn môn phải còn lại mỗi nhà thu được hai mai Vương Tham Nhất Quả. Có thể nói, để bọn họ đạt được 9 mai Vương Tham Nhất Quả, các môn phái phải bấm bụng chịu đau, phái ra toàn bộ tinh anh đi vào tiêu hao dần con Địa Liệt Viêm Hổ, mới giết được nó lấy được linh quả."
"Đây là mai nữa bước thất giai yêu đan, của Địa Liệt Viêm Hổ. Để lấy được mai yêu đan này, Tam Tinh Các phải chi 2 vạn mai thượng phẩm linh thạch cho Ngũ Hành Tông và Thiên Kiếm Môn, 5000 mai thượng phẩm linh thạch cho Hợp Hoan Tông xem như phí bồi thường. Thiên Sơn Tự thì không lấy linh thạch mà chỉ yêu cầu, Tam Tinh Các tân trang lại chùa miếu và dác vàng các tượng phật, Tam Tinh Các phải tốn gần 100 mai thượng phẩm linh thạch để thuê tu sĩ giúp Thiên Sơn Tự tu sữa lại chùa chiền và dác vàng các tượng phật."
"Còn đây là một mai lục giai đỉnh phong yêu đan của Ma Giáp Hắc Báo, Vương thập xếp thư mười trong thập đại thủ lĩnh bên trong Vô Tận Sâm Lâm. Sau 10 năm hỗn độn bí cảnh đóng lại, tức là 90 năm trước. Các Yêu Vương của Vô Tận Sâm Lâm, biết được Tam Tinh Các có một mai nữa bước thất giai yêu đan. Nên thập đại Yêu Vương tập hợp lại, cùng nhau tấn công Tam Tinh thành, mục đích muốn chiếm lấy yêu đan mang về luyện hóa tấn thăng lên thất giai yêu thú. Đợt công kít này, thập đại yêu vương đi đầu, Đại Vương, Nhị Vương, Tam Vương đều có tu vi nữa bước thất giai Yêu Vương, từ Tứ Vương đến Thập Vương thì đạt lục giai đỉnh phong Yêu Vương.
Thập Vương dẫn Bách Yêu Hầu có tu vi lục giai yêu thú và Thiên Yêu Tướng có tu vi ngũ giai đỉnh phong, tiến về Tam Tinh thành với mục tiêu cướp đoạt mai nữa bước thất giai yêu đan. Yêu thú xuất động quy mô lớn, làm cho Tam Tinh Các phải xuất động toàn bộ cao thủ để tử thủ. Phòng ngự được ba ngày, thì các tu sĩ củ Tam Tinh Các sắp chịu không được nữa, bọn họ chỉ phòng ngự được thêm ba ngày nữa thì sẽ kiệt sức, trận pháp sẽ không thể chịu đựng được sự tấn công điên cuồng của đám yêu thú. Cao tầng Tam Tinh Các biết tình thế ác liệt, môn phái của mình có thể bị tiêu diệt bất cứ lúc nào, liền phái ba vị cao thủ gấp rút chạy đến Ngũ Hành Tông, Thiên Kiếm Môn và Hợp Hoan Tông để cầu viện. Tu sĩ được phái đi điều có tu vi Nhưng Thần cảnh, liên tục phi hành hơn nữa ngày thì bọn họ mới đến được ba môn phái, Ngũ Hành Tông, Thiên Kiếm Môn và Hợp Hoan Tông để cầu viện, khi thư được đưa tới tay ba vị lãnh tụ thì người đưa thư liền ngất xiễu vì quá mệt mỏi.
Trong thu đại khái ghi "Kính mong, Ngũ Hành Tông chủ, Thiên Kiếm Môn chủ và Hợp Hoan Tông chủ, lập tức xuất lĩnh chín phần cảo thủ nhanh chóng chạy đến Tam Tinh Các để cứu viện. Yêu Vương, Yêu Hầu, Yêu Tướng đang điên cuồng công kít trận pháp của Tam Tinh Các, chúng nó muốn đoạt mai nữa bước thất giai yêu đan. Tu sĩ Tam Tinh Các chỉ có thể tử thủ thêm ba ngày, nhiều nhất là bốn ngày sẽ thất thủ. Khi yêu thú vào được Tam Tinh thành, thì tu sĩ nơi đây sẽ không có sức đánh trả. Vì đa số mọi người đã liều mạng vận dụng tu vi để vận hành hộ thành đại trận rồi. Kính mong ba vị lãnh đạo của ba môn phái nhanh chóng đến tiếp viện. Tái bút : Lão môn chủ Tam Tinh Các. Lý Tầm Quan."
Sau khi dọc xong lá thư, ba vị lãnh tụ liền biết sự tình này hết sức nguy hiểm. Ba người liền gõ chuông tập hợp cao thủ trong môn phái, sau đó nhanh chóng kể lại sự tình ác liệt đang xảy ra. Mọi người liền nhất trí, không ai phản đối lập tức lên đường tiếp viện. Các cao thủ có tu vi Ngưng Thần cảnh cưỡi yêu thú phi hành đi trước, những tu sĩ có tu vi Nguyên Anh cảnh thì tự phi hành đến sau. Yêu thú phi hành vừa đi vừa nghĩ, phải mất một ngày mới đến được Tam Tinh thành, tu sĩ Nguyên Anh cảnh tự mình phi hành thì phải mất gần 4 ngày mới có thể đến được Tam Tinh thành.
Một ngày sau cao thủ cứu viện, của ba môn phái củng đến tới Tam Tinh thành. Cao tầng Tam Tinh Các củng an tâm thở ra một ngụm trọc khí. Ba ngày sau thì số viện tu sĩ còn lại của ba môn phái củng lần lượt tới nơi. Sau khi tập trung hồi phục, thì mọi người quyết định thu lại trận pháp trực tiếp ra ngoài chém giết. Bên lên minh tạm thời của bón môn phái có 3 tu sĩ có tu vi đát đến cảnh giới, nữa bước Hợp Nhất cảnh, gần 20 tu sĩ có tu vi Nhưng Thần cảnh đại viên mãn, hơn 150 tu sĩ có tu vi từ nhất tinh đến cửu tinh Ngưng Thần cảnh, tu sĩ có tu vi Nguyên Anh cảnh thì có gần 2 ngàn người. Quân số của liên minh nhiều hơn gấp đôi, đây là cơ hội tuyệt vời để săn giết yêu thú lấy thân thể và nội đan của bọn chúng. Nên mọi người rất tự tinh, dám dùng đao thật thương thật trực tiếp giết nhau với đám yêu thú.
Trận đánh kéo dài hơn ba ngày, đám yêu thú bị đè đánh liên tục bị giết bại lui, thập đại thủ lĩnh thấy tiên cơ đã mất, liền ra lệnh cho thuộc hạ mình vừa đánh vừa rút lui về Vô Tận Sâm Lâm. Nhân tộc thấy yêu thú đã có ý rút lui ,thì càng điền cuồng đuổi giết. Lui tới Vô Tận Sâm Lâm, thập đại Yêu Vương tiến hành chặn hậu, con dân của chúng nó đã bị giết mất 3 thành, nên bọn họ đành chặn hậu để tránh tăng thêm tổn thất. Hiện tại đã tới được ranh giới giáp với Vô Tận Sâm Lâm, thì chúng nó không còn sợ đám nhân loại này nữa, bọn nó nghĩ cùng lắm thì liều mạng cùng nhau chết chung. Đám Yêu Vương củng hiểu đám nhân loại củng không muốn cùng bọn nó liều mạng.
Trận đánh này Tam Tinh Các có tổn thất nhiều nhất, tu sĩ của bọn họ đã chịu sáu ngày tử thủ để giữ vửng Tam Tinh thành, hiện tại lại phải chém giết liên tục ba ngày. Nên có mười tu sĩ của liên minh bị giết, thì trong đó có bốn tu sĩ của Tam Tinh Các. Hiện giờ tu sĩ bên liên minh đã tử vong đạt đến hai thành, đã chết hơn hai trăm người đa số là Nguyên Anh cảnh, Nhưng Thần cảnh chỉ chết đi mười người. Sơ bộ tính toán người của mình môn phái đã chết hơn 80 người, Trong đó có 80 tu sĩ có tu vi Nguyên Anh cảnh, mười tu sĩ có tu vi Ngưng Thần cảnh.
Biết được kết quả này, lão môn chủ Tam Tinh Các sử dùng toàn bộ công lực của mình, trực tiếp sử dụng tuyệt chiêu phóng phi đao của minh. Trước sau lão môn chủ Lý Tầm Quan phóng ra hơn 10 ngàn cây phi đao. Thập đại Yêu Vương toàn bọ bị phi đao phóng trúng người, bọn nó thấy vậy liền lập tức đào tẩu.
Yêu Thập có bài danh thấp nhất trong thập đại yêu vương, nên có tu vi thấp nhất, nên nó liền bị thương nặng nhất. Lão môn chủ phóng ra hơn 10 ngàn cây phi đao, thì trên người nó trúng trên trăm cây, nó mất sức tái chiến cuối cùng bị lão môn chủ giết chết.
Sau khi giết xong Yêu Thập lão môn chủ mới cảm thấy bớt giận, lão mới lên tiếng nói. "Người đâu đem con súc sanh này về làm thịt, để ta chiêu đãi các vị bằng hữu lâu năm của mình, bọn họ không ngại đường xa nhanh chóng tới cứu viện. Cho người móc viên yêu đan bên trong ra, để bên trong phân bộ Tam Tinh Các ở Tam Tinh thành để cho mọi người tham quan, chiên ngưỡng.
Khi các tu sĩ đi về môn phái của mình, liền giáo dục hậu nhân và đồ đệ của bọn họ. Sau này có đi ra giang hồ phải cẩn thận, không nên trêu chọc tu sĩ chuyên sử dụng ám khí, đặt biệt là cao thủ sử dụng ám khí như Ly Tầm Quan. Trên giang hồ liền có ba câu nói. "Thà chọc yêu thú không chọc phi đao. Phi đao trong tay ai dám tranh phong. Phi đao vừa ra mạng ngươi không còn." Đây là ba câu nói nhằm diễn ta sự khủng bố của lão Môn chủ Lý Tầm Quan, qua trận đánh này mọi người biết thêm một điều. Tiểu Lý Phi Đao, Lý Tầm Quan là một tên điên, hắn một người man theo phi đao có thể tiêu diệt môn phái, củng may là trên phi đao không có tẩm độc, mọi người nghĩ đến đây liền ngừng lại không dám nghĩ nữa
Sau trận đánh đó thì mọi người thống kê tất cả lại, tu sĩ Nhưng Thần cảnh chết mười một người, trong đó Tam Tinh Các chết năm người, mỗi môn phái còn lại chết hai người. Tu sĩ Nguyên Anh Cảnh chết hai trăm năm mươi người, Tam Tinh Các chết một trăm mười người, Thiên Kiếm Môn chết năm mươi lăm người, Ngũ Hành Tông chết sáu lăm người, Hợp Hoan Tông chết bốn mươi người.
Về phần yêu thú, Lục giai yêu thú chết mất ba mươi hai con, ngũ giai yêu thu chết mất ba trăm sáu mươi con, mọi người phân ra bốn phần, mỗi môn phái được nhận một phần xem như chiến lợi phẩm mà bọn họ thu được và xem như đền bù tổn thất cho môn phái của bọn họ. Mọi người củng biết được, trong một vạn năm trở lại đây, thì trận đánh chín mươi năm trước là trận đánh lớn nhất, là một trận đánh có thương vong nhiều nhất và củng là trận đánh có thu hoạch nhiều nhất."
"Đây là những cây phi đao được lão môn chủ phóng vào người Yêu Thập, Ma Giáp Hắc Báo. Phi đao hấp thu sát khí của lão môn phủ trong lúc tức giận toát ra và có cả máu huyết của Yêu Thập, nên tỏa ra sát nhìn rất tà dị."
"Bên trong tầng ba mỗi một món đồ hầu như điều có một câu chuyện riêng của nó. Nơi đây không còn gì để coi nữa, còn lại chỉ là Ô Sâm Vương và Tụ Linh Thảo có số năm cao thôi, những môn phái có nội tình lâu đời điều có những loại linh dược này. Nghe đồn nơi đây có một mai thất giai Dược Vương Thánh Đạo Quả mà người khác đến đây xem thì chả thấy cái gì. Chúng ta đi đến Lệ Xuân Viện đi, đến đó nghe người đẹp đánh đàn, ca hát và cả xoa bóp nữa, nên rất chi là sản khoái à."
Hạo Nam nghe vậy liền gật đầu, rồi lên tiếng nói với Cẩu Nhị Tử đang đi bên cạnh. "Ngươi đi về trước đi, đây là mười mai trung phẩm linh thạch thưởng cho ngươi. Ta và Lục Tiểu Phụng đại ca thì đi đến Lệ xuân Viên uống rượu, khi uống xong ta sẽ tự đi về khách điếm là được rồi."
Cẩu Nhị Tử nghe vậy liền trả lời. "Vâng. Công tử đi chơi vui vẻ, tiêu nhân đi trước ạ."
Cẩu Nhị Tử vừa đi thì Hạo Nam và Lục Tiểu Phụng, củng ra khỏi phân bộ Tam Tinh Các. đi tới Lệ xuân Viên uống rượu.
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
13 chương
1947 chương
70 chương
607 chương