Nghe Xem! Là Thời Gian Đang Hát
Chương 31 : Nút thắt
Trước mấy ngày khai giảng luôn bề bộn rất nhiều việc, Vương Thiến Thiến cũng có vẻ như rất nghiêm túc mấy lần đi kiểm tra tập thể dục buổi sáng, dẫn theo đội kiểm tra vài phòng ngủ. Trước đó cô cũng không nói với mấy tên trong phòng ngủ chuyện mình làm bộ trưởng của bộ kiểm tra kỷ luật, sau khi Lí Nam biết được, làm một vẻ mặt khó tin nói: “Người thường xuyên không ra tập thể dục buổi sáng, thường xuyên trốn học như Vương Thiến Thiến cậu vậy mà có thể làm bộ trưởng của bộ kiểm tra kỷ luật? Thật sự là không có lí lẽ!”
“Thế có là gì, thiếu chút nữa tớ còn làm bộ trưởng của bộ văn nghệ ấy.”
Lí Nam khinh thường liếc cô một cái, “Đừng đánh rắm nữa, thối lắm.”
Vương Thiến Thiến khẽ cười, cũng không tranh luận tiếp, dù sao những thứ đó vốn từ đầu là cô không muốn. Thứ cô muốn, quá khó khăn.
Bởi vì biết giữa tháng Hướng Nghiên phải tiến hành cuộc thi Chú Hội, cho nên trong khoảng thời gian này Vương Thiến Thiến cũng không đi tìm Hướng Nghiên. Thỉnh thoảng nhìn thấy chị ấy xa xa, cũng sẽ không giống như trước kia hí ha hí hửng chạy tới, cũng sẽ không lớn tiếng kêu chị ấy “Học tỷ”.
Còn nhớ lúc Hướng Nghiên bị thương Vương Thiến Thiến có hỏi chị ấy một vấn đề: “Nếu….. Em nói là nếu, có một người yêu thầm chị từ lâu, nhưng chị vẫn xem cô ấy (1) là bạn tốt, nếu cô ấy thổ lộ với chị, chị có đồng ý không?”
Hướng Nghiên suy nghĩ một chút nói: “Chị nghĩ chị sẽ xem mức độ thích của mình đối với cậu ấy (2), chị sẽ không vì một tình cảm không xác định mà mất đi một người bạn.”
“Ồ…… Nếu, em nói là nếu, nếu người kia là đồng tính, chị làm thế nào?”
Hướng Nghiên ngạc nhiên, “Thiến Thiến, hôm nay em sao vậy? Sao lại hỏi mấy vấn đề lạ lùng như vậy? Xảy ra chuyện gì với Tiểu Nhất à? Chẳng lẽ giữa các em có người thứ ba chen chân vào?”
“Không có….. Chỉ là bạn của em gặp chuyện như vậy, cho nên em mới thuận miệng hỏi chị một chút, đúng rồi, chúng ta ăn cơm đi……..”
Cứ như vậy mà chuyển đề tài, nhưng trong lòng đã bị buộc lại một nút thắt.
.
.
.
Hôm nay Vương Thiến Thiến tự mình đi căn tin ăn cơm, Trương Thiên Nhất và Lục Khải đi chiếm chỗ trước. Nguyệt Lượng thì không biết đã chết ở xó nào rồi, Lí Nam và Tống Nhiên lại đi tụ họp bạn cấp ba. Vương Thiến Thiến không có cách nào, đành phải chịu khó đi làm bóng đèn.
Đột nhiên thấy Triệu Đình ở cửa căn tin, Vương Thiến Thiến sợ gặp Hướng Nghiên, vội vàng xoay người bỏ chạy.
“Tiểu Thiến Thiến, vừa nhìn thấy chị chạy gì vậy?” Triệu Đình gọi cô ở phía sau.
Vương Thiến Thiến dừng chân lại, mỉm cười quay đầu nói: “Em đâu có chạy….. Chị Triệu Đình……..” Sau đó nhìn nhìn xung quanh trái phải của Triệu Đình, không thấy Hướng Nghiên, mới nhẹ nhàng thở ra.
“Không phải là không vào bộ văn nghệ sao, chị cũng không trách em, không cần gặp chị lại bỏ chạy chứ.” Triệu Đình thở dài, cô nhóc này………
“Em thực sự không có chạy……..” Vương Thiến Thiến tiếp tục trưng ra khuôn mặt cười hì hì.
“Lại đây, để chị gái nựng một chút.” Lời còn chưa dứt, đã ra tay trước rồi. “Hình như hơi gầy.”
“Vậy sao?” Vương Thiến Thiến xoa xoa mặt, năm tư thật sự nhàn rỗi như vậy à? Sao mà ngay cả ăn một bữa cơm cũng có thể gặp Triệu Đình…… còn phải tiếp tục bị chị ấy nhéo một năm giống như vậy sao? Ôi trời, thật bi thảm.
“Không phải là em giảm cân đó chứ? Em gầy thành như vậy còn giảm?…….” Triệu Đình lại ê a dài dòng nói một đống lớn.
“Chị Triệu Đình, chị ăn cơm chưa? Đi thôi, cùng đi ăn cơm đi.” Vương Thiến Thiến tuy rằng cũng là một người nói nhiều, nhưng cô không chịu được người khác còn nói nhiều hơn mình.
Triệu Đình gật đầu đồng ý, vừa định đi vào căn tin, liếc mắt một cái thấy được hai người bên cạnh rừng cây nhỏ, vì thế túm lấy Vương Thiến Thiến nói: “Hướng Nghiên và Liêu Kiệt? Đi, chúng ta qua đó.”
Vương Thiến Thiến cũng nhìn qua đó nói: “Hả? Đừng…….. Chắc không tốt đâu…. người ta đang ở đó nói chuyện……..”
“Em rụt rè như vậy từ khi nào? Nói chuyện thì nói, hai người bọn họ có gì mà không thể để chúng ta biết chứ? Đi, qua đó nhìn xem.” Triệu Đình cũng mặc kệ Vương Thiến Thiến bằng lòng hay không, túm lấy cánh tay cô đi qua kia.
Vương Thiến Thiến làm bộ đang nhìn chỗ khác, kỳ thật đã sớm vểnh tai lên nghe Hướng Nghiên và Liêu Kiệt đang nói gì.
“Sao đến lúc này mới sửa lại nguyện vọng?” Liêu Kiệt rõ ràng đang rất kích động mà hỏi.
“Chuyện này…… cảm thấy nên nắm chắc một chút, trước đó vì cuộc thi Chú Hội nên cũng chưa ôn tập gì.”
“Nhưng lấy trình độ của cậu, chỉ cần cứ phát huy bình thường, không thể nào thi không đậu, hơn nữa, nếu cậu sớm muốn ở lại trường, trước đó vì sao lại từ chối cử đi học.”
“Lúc đó tớ cho là mình rất muốn đi đại học C, nhưng mà……”
“Bây giờ vì sao lại không muốn đi?”
“Có nhiều thứ không bỏ xuống được……..”
“Là vì người nào sao?”
Hướng Nghiên khẽ cười, không trả lời. Gió khẽ lướt qua kéo theo những sợi tóc của cô bay lên, cô giơ tay khẽ vuốt lại, lại đưa tay vào trong túi áo khoác, đứng ngược hướng gió.
“Sao cậu lại lấy tương lai của mình để chơi đùa………. cho dù cậu không thích mình………..”
“Mình đã quyết định như vậy, hy vọng cậu có thể hiểu cho.” Đột nhiên thấy Triệu Đình và Vương Thiến Thiến cùng xuất hiện, Hướng Nghiên có chút hoảng hốt, vội hỏi: “Các cậu đến đây lúc nào?”
Triệu Đình vừa muốn nói chuyện, Vương Thiến Thiến lại giành trước một bước, nói: “Vừa tới, học tỷ, đi ăn cơm nha?”
Triệu Đình cũng theo lời của cô nói tiếp: “Đúng vậy, tớ ở cửa căn tin chờ cậu nửa ngày cậu cũng không đến, không nghĩ tới cậu lại ở đây, tớ bèn đến đây nhìn một chút, hai cậu đang nói gì thế? Liêu Kiệt, vẻ mặt cậu thế là sao? Đi thôi, cùng đi ăn cơm, để lát nữa sẽ hết cơm.”
“Mình còn có việc, các cậu đi đi.” Liêu Kiệt nói xong bỏ đi.
“Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm.” Nhìn thấy vẻ mặt lúng túng của Hướng Nghiên, Triệu Đình cảm thấy may mắn vừa rồi mình giả vờ nói không nghe thấy cuộc đối thoại của cậu ấy và Liêu Kiệt. Sau đó lại liếc mắt nhìn Vương Thiến Thiến một cái, nghĩ thầm, cô nhóc này thật thông minh.
Sau đó Vương Thiến Thiến cũng không nói gì, trong lòng cô luôn suy nghĩ lời nói của Liêu Kiệt và Hướng Nghiên lúc đó, rốt cuộc là vì người nào, học tỷ từ bỏ đại học C? Vì Liêu Kiệt à? Bởi vì học tỷ không thích Liêu Kiệt, cho nên không muốn thi cùng đại học với anh ấy? Hay là…… vì mình sao? Nút thắt trong lòng trước đó, dường như hơi buông lỏng.
Lục Khải thấy Hướng Nghiên, cười chào hỏi với cô, Hướng Nghiên cũng cười nhẹ đáp lại.
Triệu Đình không nghĩ Lục Khải đã ở đây, liền hỏi: “Lục Khải? Cậu cũng biết Thiến Thiến?”
Lục Khải nói: “Năm ngoái lúc cô ấy làm MC cho buổi liên hoan cuối năm đó cũng đã là người nổi tiếng, nhưng muốn nói quen biết, vẫn là lần trước cùng với Hướng Nghiên gặp được mới tính là chính thức quen biết.”
Triệu Đình cũng không hỏi nhiều nữa.
Lúc ăn cơm , bởi vì lại phải kiêng dè nhiều thứ, cho nên biểu hiện của Trương Thiên Nhất và Vương Thiến Thiến vô cùng thân mật. Chẳng hạn như, Vương Thiến Thiến không thích ăn cà rốt nấu chín, liền ném hết vào chén của Trương Thiên Nhất, Vương Thiến Thiến thích ăn nấm hương , Trương Thiên Nhất không ngừng gấp nấm hương cho cô….
Triệu Đình lại nhịn không được nói: “Hai người có thể quan tâm đến mấy người độc thân chúng tôi được hay không? Biết tình cảm hai người tốt rồi, cũng không cần kích thích chúng tôi như vậy chứ.” Nói xong lấy khuỷu tay đẩy Hướng Nghiên, “Hướng Nghiên, cậu nói đúng không?”
“Sao?” Hướng Nghiên giống như căn bản không để ý cô ấy đang nói gì, chỉ vùi đầu ăn cơm.
Vương Thiến Thiến cũng liếc mắt nhìn Hướng Nghiên một cái, lại tiếp tục tìm chuyện tán gẫu với Triệu Đình. Từ đầu đến cuối, hai người Lục Khải và Hướng Nghiên đều chỉ im lặng ngồi ở chỗ đó.
Sau khi ăn cơm xong, Triệu Đình và Hướng Nghiên muốn về phòng ngủ, ba người còn lại nói là muốn ra ngoài trường. Triệu Đình nhìn bóng dáng ba người kia nói với Hướng Nghiên: “Vương Thiến Thiến và Trương Thiên Nhất người ta nói chuyện yêu đương, Lục Khải đó đi theo làm gì chứ? Trước đó không phải là Lục Khải muốn theo đuổi cậu à? Chẳng lẽ bây giờ định theo đuổi Thiến Thiến?”
Hướng Nghiên cũng liếc nhìn mấy người kia một cái, tầm mắt dừng lại ở mười ngón tay đang đan vào nhau của Vương Thiến Thiến và Trương Thiên Nhất, thản nhiên nói: “Ai biết được.”.
.
.
.
Rõ ràng là Trương Thiên Nhất và Lục Khải hai người hẹn hò, cố ý muốn mang theo Vương Thiến Thiến. Người ngoài nhìn thì Lục Khải chính là bóng đèn, nhưng trên thực tế người nào là bóng đèn người nào khó chịu, ở trong lòng người đó tự biết.
Ngồi ở một gian riêng nhỏ trong quán nước, Vương Thiến Thiến nhìn thấy bộ dáng yêu đương khắng khít trước mặt, đừng đợt nổi da gà. Trước đó cô cũng rất tò mò, Lục Khải là một người như thế, sao có thể dễ dàng bẻ cong như vậy? Vì thế hỏi Lục Khải: “Lục Khải, trước kia không phải anh theo đuổi học tỷ Hướng Nghiên sao? Sao đột nhiên lại cùng với Tiểu Nhất………”
“Anh đây là bị ép buộc…….. haiz.” Lục Khải vỗ lấy bàn tay của Trương Thiên Nhất đang đặt trên eo mình, lại nói tiếp với Vương Thiến Thiến: “Thiến Thiến, em nói cho anh biết, có phải ngay từ đầu Trương Thiên Nhất chính là như vậy?”
Vương Thiến Thiến vừa nghe được lời này, có ý muốn trêu đùa, vì thế xoay đầu nhìn trời, chớp hai mắt đến đỏ bừng nói: “Trước kia Tiểu Nhất không phải như thế, hai chúng em ở bên nhau nhiều năm như vậy, cậu ấy vẫn đối xử với em rất tốt, từ khi gặp anh……..” Nói đến đây, Vương Thiến Thiến cố sức hít hít mũi, lại thở dài, “Từ khi cậu ấy gặp anh, mọi thứ đều thay đổi, cậu ấy không còn là Tiểu Nhất mà em biết nữa………..”
Lục Khải đưa tay lau mồ hôi trên trán nói: “Nói cứ như là thật……. Nếu như ngay từ đầu cậu ta không như vậy, sao sau khi chia tay hai người các em còn quan hệ tốt như thế? Vì sao anh cảm thấy giống như là bị tính kế……”
“Thật đó.” Vương Thiến Thiến lớn tiếng nói, “Sau khi Tiểu Nhất quen biết anh thay đổi rất nhiều, không lừa anh.” Sau đó cô vẫy tay với Lục Khải, Lục Khải hiểu ý nghiêng người về phía trước, cô dán vào tai Lục Khải nói khẽ: “Trước khi quen biết anh cậu ấy vẫn là thụ.”
Lục Khải ngạc nhiên một chút, chậm rãi ngồi trở lại ghế dựa, xoay đầu nhìn Trương Thiên Nhất, bỗng nhiên lộ ra một nụ cười xấu xa.
Trương Thiên Nhất chau mày, sau đó nhích lại gần nói: “Hai người vừa rồi nói tớ gì thế?”
Lục Khải ôm lấy bả vai cậu, kéo lại, cười nói: “Không có gì.”
Sau khi Vương Thiến Thiến ăn xong phần kem trước mặt lại nói với Lục Khải: “Lục Khải, em còn muốn ăn kem đá bào sô-cô-la nữa.”
Lục Khải vội nói: “Không thành vấn đề, ăn thêm một cái kem thuyền chuối cũng đều được.”
“Hai người các người thật kỳ quái….” Trương Thiên Nhất khó hiểu dâng lên một loại dự cảm không tốt.
“Tớ muốn hỏi hai người một chuyện.” Vương Thiến Thiến vừa ăn vừa nói: “Quên đi, tớ chỉ hỏi Lục Khải, Tiểu Nhất chắc chắn chưa từng trải qua chuyện này.”
“Nói nghe thử xem.”
“Chẳng hạn như, Lục Khải, bây giờ anh gặp được một cơ hội rất tốt, một cơ hội có thể cho anh một bước lên mây, anh sẽ vì nguyên nhân gì mà từ bỏ nó?”
“Ừm… Có lẽ bởi vì người bên cạnh làm ngăn trở mà từ bỏ.”
“Thế anh sẽ vì người nào mà từ bỏ?”
Lục Khải không chút suy nghĩ nói ngay: “Đương nhiên là vì người thân hoặc là người mình thích.”
“Chỉ đơn giản như vậy?”
“Thế phức tạp đến mức nào? Em gặp phải chuyện gì để em lựa chọn sao?”
“Không có, em chỉ tùy tiện hỏi thôi.” Vương Thiến Thiến cúi đầu suy nghĩ, nếu nói học tỷ Hướng Nghiên vì người mình thích mà ở lại, vậy người kia rốt cuộc là ai chứ?
Trương Thiên Nhất hỏi Lục Khải: “Lỡ như có một ngày anh cũng gặp chuyện như vậy, anh có đồng ý vì em mà từ bỏ không?”
“Cậu?” Lục Khải suy nghĩ một chút nói: “Cậu ấy à, anh còn phải cân nhắc lại đã.”
“Ôi trời, anh thật sự không có lương tâm…….”
Vương Thiến Thiến ở một bên bắt đầu cười trộm. Cho dù Trương Thiên Nhất xoay người, giọng điệu nói chuyện vẫn không tránh được dạng thụ, cho nên bây giờ Lục Khải đã biết quá khứ của Trương Thiên Nhất… Hề hề, lại có trò hay để xem. Mà Lục Khải nói cảm thấy mình bị tính kế, cũng không hẳn hoàn toàn là đúng phải không? Ít nhất Trương Thiên Nhất thích anh ấy là sự thật, mà hiện giờ, anh ấy thích Trương Thiên Nhất cũng là sự thật. Ít nhất hai người họ hiện tại ở bên nhau rất vui vẻ.
Nhìn thấy hai người hạnh phúc trước mặt này, Vương Thiến Thiến vô cùng hâm mộ, hai người con trai ở bên nhau cũng đơn giản như vậy, vì sao cô và Hướng Nghiên lại khó khăn như thế? Thật ra Lục Khải và Trương Thiên Nhất ở bên nhau, hơn phân nửa là vì lần đó Trương Thiên Nhất chủ động tấn công, Trương Thiên Nhất nói Vương Thiến Thiến cũng có thể như vậy với Hướng Nghiên, nếu thế đã sớm theo đuổi được rồi. Nhưng Vương Thiến Thiến không nghĩ như thế, tuy rằng nghe nói rất nhiều người đều bị bẻ cong như vậy. Nhưng mà, chẳng lẽ làm thế nào cũng phải xảy ra quan hệ mới có thể ở bên nhau sao?
Chú thích:
(1) (2): ngôi thứ ba của tiếng Trung phát âm giống hệt nhau. Mà Vương Thiến Thiến nói là ngôi thứ ba chỉ nữ, còn Hướng Nghiên nói là chỉ nam.
Truyện khác cùng thể loại
47 chương
73 chương
178 chương
169 chương
166 chương
105 chương