Nghe Nói Tôi Rất Nghèo
Chương 95
Dư Niên vừa đi theo Mạnh Viễn đi ra ngoài, vừa cầm điện thoại nghe Vinh Nhạc nói chuyện.
“Xuất xứ của ly đá họa tiết hình con gà có phải từ Tiếu gia hay không, chuyện này không thể biết được, dẫu sao từ trước tới nay vật này chưa từng xuất hiện lại trên thế gian. Mà Tiếu gia Ninh thành quả thật chỉ còn lại mỗi một Tiếu Ứng Khác, nhưng mà ngài Tiếu này đã qua đời, cả đời không vợ không con. Vậy nên bà lão gửi bán giùm nhất định không phải là phu nhân Tiếu gia. Nhưng bà ấy cố ý nói rằng chồng mình họ Tiếu vậy chắc là có quan hệ sâu xa gì đó ở trong, không chừng là nhánh thứ xa xôi nào đấy.”
Dư Niên kinh ngạc, “Tiếu Ứng Khác đã qua đời?”
“Đúng vậy, thế hệ cuối cùng của Tiếu gia Ninh thành.” Than thở đôi câu, Vinh Nhạc lại nói, “Niên Niên, chú biết cháu đang lo lắng cái gì, nhưng cháu một không trộm hai không cướp, đàng hoàng bỏ tiền mua cái ly này. Chẳng phải vì chuyện này mà cháu bị gán cái danh tiêu tiền như rác và thiếu thông minh nhưng không thiếu tiền sao?”
Vệ sĩ mở cửa xe, Dư Niên đứng tại chỗ chuẩn bị lên xe. Lúc này xa xa có người gọi “Cố Huyền Ninh!”, cậu nghe được bèn quay đầu lại vẫy tay với hướng phát ra âm thanh.
Biết Dư Niên đang trên đường tới lễ trao giải Kim Khúc, Vinh Nhạc cười nói, “Thôi, chú không nói nữa, cháu đi làm việc đi, đến lúc đó chú sẽ xem livestream!”
Dư Niên hơi xấu hổ, “Vâng, cháu nhất định sẽ thể hiện tốt.”
Nắng chiều vẽ lên một đường sáng mờ nơi cuối chân trời rồi biến mất, toàn bộ ánh đèn hội trường được bật sáng. Ngồi trong xe có thể loáng thoáng nghe được tiếng hét chói tai của fans tại hiện trường.
Mạnh Viễn kiểm tra lần cuối, “Quần áo không có vấn đề, trang sức, đồng hồ đeo tay, cúc tay áo có đủ. Tôi đã cố ý kêu phóng viên chụp hình cậu nên chất lượng hình sẽ được đảm bảo. Còn gì nữa ta, đúng rồi, đây là lần đầu tiên cậu đi thảm đỏ một mình, nhớ đừng có đi quá nhanh, bước chậm chậm lại để phóng viên chụp nhé!”
Đáp lại từng cái một, Dư Niên cúi đầu chỉnh lại ống tay áo không có nếp nhăn, không nhịn được cầm điện thoại bấm số Tạ Du.
Điện thoại gần như lập tức được nối thông, Tạ Du hỏi Dư Niên, “Căng thẳng hả?”
Nghe giọng nói của Tạ Du, Dư Niên vô thức hắng giọng, không giấu giếm gì cả, “Ừ, rất căng thẳng.” Cậu nhìn ra ngoài cửa sổ, “Không giống Kim Tùng, hồi trước em không ôm kỳ vọng gì với Kim Tùng hết, rất... bình thản, được giải hay không được giải cũng không có vấn đề. Nhưng giải thưởng Kim Khúc, ” cậu thẳng thắn nói ra hi vọng của mình, “Em muốn có giải.”
Không trả lời vấn đề này, giọng nói của Tạ Du vừa êm dịu lại từ tính, “Niên Niên, anh đang làm bánh ngọt.”
“Bánh ngọt?” Dư Niên kinh ngạc, nhớ lại một trong những “đồ ăn ngoài” Tạ Du gửi cho cậu là một cái bánh ngọt xiêu xiêu vẹo vẹo, vì vậy cười nói, “Vậy ngài Tạ cố lên!”
” Ừ, ” Tạ Du nhỏ tiếng oán trách một câu “Làm bánh ngọt khó hơn phê văn kiện nhiều.”
Tưởng tượng khuôn mặt khổ não bây giờ của Tạ Du, Dư Niên cười to.
Sự chú ý bị dời đi, đề tài cũng mở rộng từ bánh ngọt sang những thứ khác, hai người câu có câu không trò chuyện với nhau, mãi đến khi Mạnh Viễn ở đằng trước quay đầu lại nhắc nhở, Dư Niên mới nói vào điện thoại, “Em phải đi thảm đỏ rồi.”
Chờ Dư Niên cúp máy, Thi Nhu nói thật nhanh, “Niên Niên, ảnh gif em quay đầu vẫy tay khi nghe có người gọi ‘Cố Huyền Ninh’ ấy, đã được share lại mấy chục ngàn lần rồi! Hôm nay khó lên bảng hot search thật, nhưng fans ‘Cố Huyền Ninh’ spam em lên thẳng hot search thứ hai mươi luôn!”
Ngay cả Mạnh Viễn cũng tặc lưỡi kinh ngạc, “Đúng là chân ái, nhưng mà Niên Niên này, fandom bây giờ của cậu có fans nhan sắc, fans mẹ fans chị, fans ca nhạc, fans nhân vật, vô cùng phong phú!”
Thi Nhu nhỏ giọng bổ sung, “Còn có fans CP!”
Nhất thời Dư Niên không phản ứng kịp, “CP?”
“CP Du Ngư á!” Thi Nhu còn cười híp mắt đọc khẩu hiệu, “Fans của Du Ngư, dựa vào bổ não, tuyệt không nhận thua!”
Dư Niên mất tự nhiên hắng giọng, cuối cùng không nhịn được quay đầu bật cười.
Xe limo được cấp từ từ dừng lại, nhân viên làm việc mở cửa xe ra, Dư Niên bước lên thảm đỏ. Hai bên thảm đỏ liên tục vang lên tiếng “tách tách” và ánh đèn chớp nháy cùng với bảng đèn tiếp ứng của vô số fans.
Khi hình ảnh Dư Niên xuất hiện được chiếu lên màn hình lớn, ngay lập tức hội trường vang lên một tràng tiếng thét chói tai cùng với giọng nói của MC, “Tiếp theo, người bước lên thảm đỏ chính là, ca sĩ nổi tiếng, nhạc sĩ nổi tiếng, diễn viên, DƯ —— NIÊN!”
Lần này Dư Niên đi thảm đỏ một mình, trên mặt cậu treo một nụ cười tiêu chuẩn, phối hợp với yêu cầu chụp hình của truyền thông, khi nghe thấy fans kêu tên mình sẽ đáp lại. Đi thẳng đến cuối thảm đỏ, viết xuống tên mình trên bảng ký tên, Dư Niên được dẫn tới đứng giữa MC nam và nữ.
MC nữ mặc đầm trắng dài, tay cầm tấm thẻ, cười nói, “Đầu tiên chúc mừng phòng vé bộ phim “Cổ Đạo” Dư Niên tham gia đại bạo, thu được một tỷ rưỡi!”
Nam MC giả bộ thắc mắc, “Chúng ta là giải thưởng Kim Khúc mà, sao lại nói tới điện ảnh?”
MC Nữ: “Cũng đúng! Vậy cho tụi tôi hỏi, tháng bảy Dư Niên sẽ phát hành bài hát đơn, đúng không?”
Dư Niên gật đầu, “Đúng vậy, ca khúc mới đã chuẩn bị xong, mọi người sẽ được nghe bài hát, sớm thôi!”
Nam MC nhìn về phía ống kính, “Tôi thật sự vô cùng vô cùng mong đợi ca khúc mới! Tôi tin tưởng tâm trạng của rất nhiều người đam mê ca nhạc cũng giống như tôi!”
Dư Niên cong đuôi mắt, “Cảm ơn, nhất định tôi sẽ tiếp tục cố gắng!”
Đi vào trong hội trường, chỗ ngồi đã đầy một nửa. Vị trí được sắp xếp rất tỉ mỉ, bên trái Dư Niên là Úc Thanh đã vào trước, bên phải là Tôn Mộng Trạch và Vệ Lộ cùng làm giám khảo “Để Tôi Hát”, cũng là chỗ quen biết.
Tôn Mộng Trạch pha trò, “Niên Niên, cảm nghĩ khi nhận giải chuẩn bị xong chưa?”
Dư Niên không có giả bộ khiêm tốn, “Quản lý của tôi viết một bài rồi bắt tôi học thuộc, nói không biết có thể dùng được không nhưng có chuẩn bị là tốt rồi, lỡ như lúc lên trong đầu trống rỗng không có câu nào sẽ lúng túng.”
Tôn Mộng Trạch đồng ý, “Đúng vậy, hồi tôi còn trẻ lần đầu tiên cầm giải thưởng lớn, đi lên đứng như trời trồng, chỉ có thể nói một câu, ‘Cảm ơn mọi người’, trong giây lát đã bị truyền thông đặt biệt danh ‘Ngài bốn chữ’.”
Úc Thanh tiếp lời, “Tôn ca, vậy nên lần thứ hai anh đoạt giải lên sân khấu thao thao bất tuyệt, đọc hơn mười phút?”
Tôn Mộng Trạch: “Cái này gọi là dùng hành động thực tế, rửa mối nhục xưa!”
Mọi người bật cười.
Trò chuyện vài câu,màn hình lớn trên sân khấu xuất hiện hình ảnh mở màn, mọi người trong hội trường ngừng nói chuyện, bầu không khí yên tĩnh lại.
Giải thưởng Kim Khúc là giải thưởng âm nhạc có quy mô lớn nhất, uy tín nhất và lực ảnh hưởng lớn nhất trong giới âm nhạc, từng được khen là vinh dự tối cao của ca sĩ, đến nay đã tổ chức được ba mươi chín lần. Mà trên nền tảng livestream đã có hơn mười triệu người xem. Tốc độ spam trong khu bình luận không hề chậm dần, từ lúc bắt đầu lễ trao giải đã có vô số tên ca sĩ lướt qua.
Dựa theo chương trình, sau màn biểu diễn mở đầu, giải thưởng lớn đầu tiên được công bố chính là giải album của năm. Hai ca sĩ lâu năm cầm tay nhau đi lên sân khấu, sau khi hàn huyên vài câu theo thường lệ, đọc to, “Giải thưởng Kim Khúc lần thứ ba mươi chín, danh sách ứng cử viên giải thưởng album của năm bao gồm.”
Màn hình lớn thay đổi, “Ứng cử viên có, Bách Nhan, “Buông Tay”, Tiết Nhã Lâm, “Rừng Cổ Tích”, Dư Niên, “Tươi Đẹp”...”
Hình ảnh xuất hiện sáu hình ảnh ứng cử viên, người trao giải nâng mắt kính, đọc to, “... Người đoạt giải là, Dư Niên, “Tươi Đẹp”!”
Trong nháy mắt công bố người đoạt giải, số lượng bình luận lập tức tăng vọt!
“—— quả nhiên là “Tươi Đẹp”! PR “Tươi Đẹp”! Album tui thích nhất không gì sánh bằng!”
“—— a a a Niên Niên khởi đầu thuận lợi! Niên Niên của tui mặc âu phục đặt may đẹp quá!”
Dư Niên lên sân khấu, nhận lấy cúp từ trong tay khác mời trao giải, cậu hơi cúi người, chân thành nói cảm ơn. Đưa mắt nhìn hai ca sĩ lâu năm đi xuống sân khấu, Dư Niên mới đứng trước micro.
“—— fans láng giềng có lời muốn nói, Dư Niên được dạy dỗ rất tuyệt vời, có thể thấy được qua từng chi tiết nhỏ!”
“—— vô thức cúi người, chăm sóc các ca sĩ lớn tuổi, cười nói cảm ơn, chờ tiền bối đi rồi mới nói tiếp, a a a giọng nói dễ nghe quá! Còn đẹp trai nữa! Tui không thể trụ vững rồi, làm fan đây!”
Người đoạt giải nữ ca sĩ xuất sắc nhất là Lăng Uyển Oánh với bài hát “Tuyệt Vời”. Dư Niên thừa dịp ống kính không quay chỗ mình, lặng lẽ cầm điện thoại, chụp hình cái cúp hình đĩa nhạc nhanh chóng gửi cho Tạ Du.
Ngay lúc này, khách mời trao giải tuyên bố, “Giải thưởng Kim Khúc lần thứ ba mươi chín, người đoạt giải nam ca sĩ xuất sắc nhất là, Dư Niên!”
Ống kính quét qua, Dư Niên ngẩng đầu, sững sờ vài giây mới phản ứng được —— người đoạt giải là mình?
Khu bình luận livestream là một biển ha ha ha.
“—— ha ha ha nhìn ánh mắt mờ mịt của Dư Niên kìa! Giống hệt như đang lén nghịch điện thoại trong giờ học rồi bị thầy gọi trả lời câu hỏi vậy! Thật đáng yêu!”
“—— a a a có tài ắt có danh! Niên Niên đừng nghịch điện thoại nữa!”
Nhận giải nam ca sĩ xuất sắc nhất, Dư Niên vừa mới trở lại chỗ ngồi, còn chưa ngồi ấm chỗ đã nghe trên sân khấu công bố, “Giải thưởng Kim Khúc lần thứ ba mươi chín, người đoạt giải ca sĩ mới xuất sắc nhất là, Dư Niên!”
Ống kính lia tới, Dư Niên nghiêng đầu hỏi Úc Thanh, nhìn khẩu hình chắc là hỏi, “Em?” Sau khi Úc Thanh mỉm cười gật đầu, cậu mới đi lên sân khấu lần ba.
“—— ha ha ha Niên Niên hỏi, chị, lại là em à? Người ta có đọc sai không? Thật sự là em?”
“—— ha ha ha biểu tình của Niên Niên, rất tốt, có tài liệu làm gói meme rồi!”
Ban nhạc xuất sắc nhất, nhóm xuất sắc nhất, MV âm nhạc xuất sắc nhất đều không có liên quan gì tới Dư Niên. Nhưng mà ống kính rất thích Dư Niên, thi thoảng cứ lia tới đây, trong đó có một lần đúng lúc quay được Dư Niên nghiêm túc chụp hình cái cúp, ba giây chụp xong rồi lập tức cất điện thoại, giống như chưa có cái gì xảy ra, im lặng ngồi thẳng người.
Sau khi một nhóm nhạc mới biểu diễn xong, bắt đầu công bố giải thưởng nhạc sĩ xuất sắc nhất. Danh sách ứng cử viên bất ngờ thay lại có Tư Ninh trong đó.
Đến lúc ứng cử viên cuối cùng được công bố, hình ảnh Dư Niên bao gồm cả cái tên “Tư Ninh” như ngừng lại trên màn hình lớn. Mà sau đó công bố nhạc sĩ xuất sắc nhất, màn hình lớn cũng ngừng lại hình ảnh tương tự.
Dư Niên đứng trước micro, lúc cậu phát biểu lời cảm ơn, câu từ trong khu bình luận xẹt qua như tia chớp.
“—— ai cũng không ngăn được Dư Niên! Đệt mợ đây là giải thưởng thứ mấy rồi? Năm! Tự dưng tui thấy thương Niên Niên quá, chạy lên chạy xuống chạy lên chạy xuống, cảm giác giống như cậu ấy đang thi chạy tiếp sức vậy! Thể lực không tốt cũng phải thở dốc chạy tiếp!”
“—— ha ha ha có ai phát hiện cảm nghĩ khi nhận thưởng của Niên Niên càng ngày càng ngắn không? Có phải năm lần nói cùng một bài không? Đáng yêu quá!”
“—— vờ lờ vờ lờ, thiếu chút nữa không nhận ra Tư Ninh là ai, trâu vãi! Tên thật hốt ba giải, nghệ danh hốt hai giải! Đại lão nhận của em một lạy nhé?”
Đến khi Dư Niên nhận được giải thưởng nam ca sĩ được hoan nghênh nhất năm, khu bình luận đã nhao nhao bày tỏ tụi tui rất bình tĩnh.
“—— xét toàn bộ các năm trao giải hình như chỉ có một mình Lâm Trú một lần hốt sáu giải giống như Dư Niên thôi đúng không? Ca khúc năm đó của Lâm Trú tui vẫn còn nghe nè, nhất định “Tươi Đẹp” cũng sẽ nằm trong list nhạc của tui! Đây chính là sức mạnh của kiệt tác!”
“—— mấy fans quái gở kia đừng có chua xót nữa, người đi đường không thuộc fandom chẳng thấy thấy có nội tình đen tối nào cả, chỉ thấy Dư Niên thật sự có tài! Nói thật, mấy năm gần đây giới âm nhạc trở nên đại trà rất nhiều, có rất ít ca khúc tuyệt vời, người ta còn có tài hoa có kỹ thuật hát có nhan sắc nên tui cũng không ngạc nhiên việc Dư Niên một hơi hốt nhiều giải thưởng như vậy!”
“—— nam ca sĩ được hoan nghênh nhất năm là một phiếu của người ngoài, không ít người đi đường thích nghe nhạc Dư Niên nên mới bầu cho cậu ấy. Bánh Gạo Nếp muốn khóc, Niên Niên thật giỏi! Cảm ơn cậu đã sáng tác ca khúc vô cùng tuyệt vời!”
Mà lúc này, Dư Niên mặc lễ phục cao cấp của Hersey đã đứng sau micro trên sân khấu. Cậu nhìn chiếc cúp cầm trong tay, xích lại gần micro, “Thật ra thì, tôi cạn lời rồi.”
Tất cả mọi người trong hội trường cười vang.
Dư Niên suy nghĩ một chút, mở miệng nói, “Thực ra trước khi tới đây, cả tôi và quản lý của tôi cũng không nghĩ rằng tôi sẽ giành được sáu giải thưởng, vậy nên tụi tôi chỉ viết một bài phát biểu cảm nghĩ khi trúng thưởng thôi.”
Hiện trường vang lên tiếng xì xào và tiếng vỗ tay.
“Rất cảm ơn người đứng ra tổ chức và những fans hâm mộ tôi, tôi sẽ cố gắng gấp bội lần, cho ra nhiều tác phẩm xuất sắc hơn, đền đáp lại mọi người.”
Dư Niên nhìn sân khấu, cong môi, “Quảng cáo tý, tháng này tôi ra mắt ca khúc mới, nếu mọi người thấy hứng thú thì có thể đi nghe thử.”
Hiện trường lại vang lên một tràng cười.
Dưới ánh đèn sân khấu, ý cười trong mắt Dư Niên giống như sóng nước dập dờn, cậu chờ hiện trường yên tĩnh lại rồi mới tiếp tục nói, “Tôi muốn cảm ơn ông bà ngoại của tôi, bọn họ chính là người đã nuôi dưỡng tôi lớn lên, dạy tôi đạo lý làm người, dạy tôi biết yêu là gì cũng như cho tôi có dũng khí đối mặt với tốt và xấu của thế giới này.”
“Cuối cùng, tôi muốn nói, ” ánh mắt cậu vô thức trở nên dịu dàng, một góc trong lòng giống như biến thành bánh đường, mềm mại ngọt ngào. Dư Niên giơ tay, thành kính hôn lên chiếc nhẫn trên ngón giữa, hướng về phía ống kính, nói câu cuối cùng, “Cảm ơn anh đã đến bên em.”
Truyện khác cùng thể loại
119 chương
13 chương
46 chương
84 chương
37 chương