Nghe Nói Kiếp Trước Tôi Là Tra Công
Chương 13 : 13
Lúc này đã gần trưa, mặt trời lên cao. Mặt trời đỏ rực như được bài trí trên nền trời, ánh sáng chói mắt, chỉ là nhiệt độ thì vẫn thấp. Ba người vừa bước vào tiểu khu, trong nháy mắt, liền cảm giác được một trận hàn ý, lông tơ đồng thời dựng đứng.
Khu dân cư này không được quản lý tốt, thùng rác bên cạnh tràn rác ra cũng không ai quản, cây cỏ thì thưa thớt, lộ ra những khoảng đất đâu đã khô. Nhà cô gái ở tầng trệt bên sườn khu dân cư, đưa đến đó cũng khó khăn gì. Đi chốc lát, bốn phía lại im ắng không thấy bóng người, không có nhân loại, càng không có zombie
Mấy nơi ở tầng trệt còn có biểu ngữ "sos", ba người vừa tới gần, liền thấy đấngu biểu ngữ có bóng người vụt ra, lay động cánh tay lớn tiếng kêu cứu, sợ ba người không thấy rõ, còn nhấc biểu ngữ dùng sức múa may.
Nơi này quả nhiên có vấn đề, bằng không người kia cũng sẽ không trốn tránh không dám ra. Nhưng gã kia cũng thật lớn giọng, là muốn gọi quái vật tới sao. Nếu có thể, Phương Việt thật muốn dùng quả bóng ném vào đầu cái gã kia.
"Nha!!!" Cô gái đột nhiên hét lên, lẻn ra phía sau Ngô Giang.
Quả thực có mấy con zombie bị thanh âm ngu ngốc kia hấp dẫn, lung lay từ chỗ tối khu chung cư đi ra, chặn đường mấy người. Bộ dạng mấy con zombie lộ rõ như ban ngày, nhìn tháy thật khiến lòng người run sợ. Cô gái lần đầu tiên nhìn gần như vậy, tâm căn bản khó nhận, hai chân sợ tới mức phát run.
Ngô Giang trấn an vỗ vỗ lưng cô gái, cầm chặt dao dưa hấu, trong lòng bàn tay cũng chảy đầy mồ hôi.
Hạ thủ vi cường! Phương Việt giơ gậy kim loại hung hăng bổ tới zombie, đập thủng một cái trên đầu zombie. Nhưng con zombie bị lùi ra sau mấy bước, vẫn giương nanh múa vuốt mà loạng choạng tới. Phương Việt biết phần đầu zombie nếu không bị phá hoàn toàn thì sẽ không dừng lại, bởi vậy thấy công kích không hiệu quả cũng không hoảng hốt, giơ gậy đã dính bẩn lên, một phát rụng đầu zombie.
Nó ngã xuống, vui mừng nhất thật ra là cái người đang cầu cứu trên lầu. Có lẽ là thấy người tới tương đối đáng tin cậy, hy vọng được cứu vớt, lúc này kích động vỗ lan can ban công, hô: "Lợi hại! Còn có mấy con, anh em lên a!"
Gã lớn giọng dã vang vọng toàn bộ tiểu khu. Mắt thấy lại bị cái tên ngu xuẩn dẫn bao nhiêu zombie ra, Phương Việt nổi giận, quát: "Con mẹ mày có bị ngu không, yên tĩnh cho tao một chút!"
Sau đó lại có vài con bị Phương Việt hấp dẫn tới.
Ngô Giang há hốc mồm: "Phương ca......"
Người trên lầu thấy ý tốt của mình bị mắng, không kìm được lửa giận công tâm, xoay người trở về phòng không biết mân mê cái gì, chốc lát liền cầm nồi niêu gáo chậu ra xuống ném.
Không ném Phương Việt, cũng không ném zombie, mà là ném thẳng xuống xe. Thân xe bị va đập, tức khắc phát ra âm thanh chói tai nhức óc.
Truyện khác cùng thể loại
39 chương
51 chương
101 chương
63 chương
9 chương