Mộc Mộc ra khỏi nhà hàng bằng cách nào, bản thân cô cũng không biết. Trong đầu cô không ngừng nhớ lại những chuyện trước kia. Bạn Trầm Ngang từng nói, lúc trước Mạc Quyên nhìn trúng đôi giày mấy trăm đôla, mỗi ngày Trầm Ngang đều bớt ăn một bữa, gắng làm hai công việc để tiết kiệm tiền mua giày cho cô ấy; Anh vì cô ấy giặt quần áo nấu cơm, vì cô ấy mua pizza lúc trời đông giá rét; Vì cô ấy uống rượu đến mức xuất huyết. Trầm Thịnh Niên nói, Mạc Quyên là mối tình đầu của Trầm Ngang, là bạn gái cũ, cộng thêm là người phụ nữ khắc cốt ghi tâm đời này anh không thể nào quên. Trong trái tim của anh chỉ có một mình Mạc Quyên, vì cô ấy anh có thể sẵn sàng làm tất cả. Tình cảm của anh sâu đậm đến mức ngay cả Mộc Mộc chưa từng cảm nhận được. Như vậy xem ra, trong trái tim anh luôn tồn tại một người. Cũng chẳng lạ, Mạc Quyên là mối tình đầu của anh. Mà đàn ông luôn nhớ mãi mối tình đầu. Mộc Mộc hoàn toàn có thể hiểu được, nhưng mối tình đầu dùng để làm kỷ niệm là được rồi, nếu anh cho tới bây giờ vẫn nhớ đến Mạc Quyên, thường xuyên liên lạc với cô ấy, vậy thì chuyện đã lớn rồi. Không phải Mộc Mộc không tin Trầm Ngang, nhưng nếu hai người đó thật sự trong sạch, tại sao Trầm Ngang phải giấu chuyện Mạc Quyên là bà chủ của anh chứ? Ngay từ đầu Mộc Mộc đã biết anh có bạn gái cũ, nhưng cô chưa từng có ý niệm ghen trong đầu. Anh làm như vậy là anh không tin cô, hay là trong lòng có quỷ? Mộc Mộc không thể biết được. Sau khi rời khỏi nhà hàng, không lâu sau điện thoại của Mộc Mộc liên tục đổ chuông -- Trầm Ngang liên tục gọi điện cho cô, mà mỗi lần cô đều từ chối. Anh liên tục gọi, cô liên tục từ chối. Cả hai người đều rất kiên nhẫn. Cho đến khi điện thoại của cô chỉ còn một vạch pin, lúc này Trầm Ngang mới ngừng gọi điện thoại. Nhưng màng nhĩ Mộc Mộc chưa kịp yên tĩnh một phút thì điện thoại của Tần Hồng Nhan lại gọi tới tiếp. Lần này là không thể không nhận. “Cô đang ở đâu?” Hồng Nhan hỏi. Mộc Mộc đương nhiên biết cô ấy hỏi thay cho Trầm Ngang nên từ chối trả lời, thay vào đó hỏi câu khác: “Chuyện Trầm Ngang vì bạn gái cũ mới giúp Phó Miểu, mọi người đều biết cả sao?” Bên kia thoáng im lặng một lúc, sau đó mới nói: “Người biết cũng không nhiều, tôi cách đây không lâu cũng mới được chuyện này từ Trầm Thịnh Niên.” Mộc Mộc phỉ nhổ, hóa ra Trầm Thịnh Niên có cái miệng thiệt rộng. “Tình cảm của hai người, người ngoài không thể phán xét toàn vẹn, Trầm Ngang đối với cô như thế nào, trong lòng anh ta rốt cuộc còn Mạc Quyên hay không, tôi nghĩ chỉ có mình cô mới rõ. Tôi gọi điện tới là muốn nói cho cô hai điều, một là suy nghĩ cẩn thận; Hai là tìm nơi an toàn ngủ tạm đi.” Mộc Mộc thầm nghĩ, không hổ là người phụ nữ nói ra câu: 9.00 giờ thứ tư tôi đợi anh ở cửa cục dân chính, quả nhiên quyết đoán. Cô nghe theo lời Tần Hồng Nhan, tìm đến nhà trọ của An Lương ngủ tạm. Buổi tối, hai người nằm trong một cái chăn nói chuyện, đương nhiên đề tài nói chuyện chính là chuyện của Trầm Ngang và Mộc Mộc. “Mày nói xem, anh ấy gạt mình, ngoài trong lòng có quỷ ra còn lý do nào khác không?” Mộc Mộc nhớ đến chuyện này có chút nản lòng: “Bọn mình đã ở bên nhau lâu như vậy, nói một câu ‘Đúng rồi, bạn gái cũ của anh chính là bà chủ của anh đấy’ lời này khó nói lắm sao!?” “Tất cả đàn ông đều sợ hãi khi bạn gái hiện tại hỏi về bạn gái cũ, cho nên chuyện Trầm Ngang giấu mày coi như có thể hiểu được.” An Lương khuyên nhủ. “Nhưng anh ấy vì bạn gái cũ mới giúp chồng của cô ấy, nó đã vượt qua tình cảm bình thường rồi, nếu không thì đúng như bọn họ nói, chú ấy còn lưu luyến bạn gái cũ.” Mộc Mộc nghĩ đến đây liền chua xót: “Mày nói có phải vì bạn gái cũ của chú ấy lập gia đình, không còn cách nào khác cho nên mới tùy ý tìm tao thay thế không?” “Cái này thì phải hỏi chính mày, Trầm Ngang đối với mày thế nào, không có ai so với mày rõ hơn.” An Lương nói. Mộc Mộc nhớ lại khoảng thời gian cô và Trầm Ngang qua lại, quả thật ngọt ngào, thật sự anh đối với cô có thể gọi là cưng chiều hết mức. Nhưng cưng chiều lớn nhất cũng không thể sánh với việc anh vì bạn gái cũ nhờ vả mà sẵn sàng giúp đỡ chồng của bạn gái cũ tranh đoạt thiên hạ được. Thế chẳng khác nào anh chính là chúa Jesus hiền từ ai ai cũng giúp. “Tao thấy, bọn mày vẫn nên thẳng thắng nói chuyện một lần.” An Lương đề nghị. “Ừ, đầu tao đau quá, ngày mai tính tiếp vậy.” Mộc Mộc trùm chăn lên đầu, quyết định đi ngủ để quên chuyện này. Phải suy nghĩ nhiều chuyện, khiến giấc mơ của Mộc Mộc cũng đặc biệt hỗn loạn. Đầu tiên Mộc Mộc mơ cô, Trầm Ngang, Tần Hồng Nhan, Trầm Thịnh Niên tát nhau, sau đó Tần Hồng Nhan bị sẩy thai, cô phải đưa vào bệnh viện, kết quả cô phát hiện không mang đủ tiền phải về nhà lấy, vừa mới về nhà liền bắt gặp Trầm Ngang và Mạc Quyên đang ở trên giường xxoo. Hơn nữa, còn đang làm tư thế đèn chùm kiểu Ý yêu cầu trình độ kỹ thuật cao. Mộc Mộc tức đến quặn ruột, muốn xông đến xô ngã hai người xấu xa này, kết quả lại bị tấm kính thủy tinh vô hình ngăn cách, chỉ có thể đứng ở ngoài trơ mắt nhìn hai người làm chuyện đó, còn nghe thấy đầu Mạc Quyên đụng vào thành giường phát ra tiếng động nhịp nhàng. “Bùm, bùm, bùm......” Không đúng, sao tiếng động lại chân thật như vậy? Mộc Mộc trong mơ tỉnh lại, phát hiện tiếng động kia vẫn còn phát ra. “Bùm, bùm, bùm......” Cô không phải là gái tơ, đương nhiên biết rõ tiếng động này phải làm chuyện kia mới có. Mộc Mộc lén ra khỏi phòng, quét mắt một vòng liền thấy hai người nào đó đang ‘yêu’ mãnh liệt trong phòng bếp. Là An Lương và Đỗ Khang. Bởi vì lưng An Lương dựa vào tủ bát cho nên mỗi lần Đỗ Khang chuyển động sẽ phát ra tiếng bùm bùm nhịp nhàng. Mộc Mộc đặt mông ngồi xuống, rất muốn xem hết hiện trường AV nóng bỏng này, nhưng Đỗ Khang đột nhiên ngẩng đầu, nhìn Mộc Mộc. Ánh mắt đó không đến nỗi sắc bén, thậm chí bởi vì cách quá xa nên Mộc mộc không thấy rõ, nhưng không biết vì sao lại khiến cho toàn thân Mộc Mộc rét run. Trực giác nói cho cô, người đàn ông này không dễ chọc. Mộc Mộc vội vàng quay về phòng, đóng chặt cửa, cho dù hiện trường bên ngoài đặc sắc đến mấy cũng không dám nhìn lén một lần nữa. Đợi ít nhất nửa giờ sau, tiếng động bên ngoài mới trở nên yên tĩnh lại, Mộc Mộc không khỏi cảm khái Đỗ Khang quả nhiên là quân nhân, thể lực thật khủng khiếp. Liên tiếp gặp phải kích thích, tinh thần Mộc Mộc bắt đầu xuống dốc. Nhưng nghĩ đến lời khuyên của An Lương, Mộc Mộc quyết định đi tìm Trầm Ngang nói chuyện. Lấy điện thoại ra, chuẩn bị gọi điện cho Trầm Ngang thì một dãy số lạ bỗng gọi cho cô. Mộc Mộc nhận điện, bên kia truyền đến giọng ồm ồm của một người đàn ông: “Trầm Ngang và Mạc Quyên đang ở khách sạn Hoa Hồng ôn lại mối tình đầu, bây giờ cô đi vẫn còn kịp.” Nói xong liền tắt máy, mặc cho Mộc Mộc gọi lại nhiều lần đều không bắt máy. Câu nói này chẳng khác nào móng mèo, không ngừng cào nát trái tim cô. Cuối cùng cô thật sự nhịn không được, cầm lấy túi xách đi đến khách sạn Hoa Hồng. Khách sạn Hoa Hồng là khách sạn năm nổi tiếng nhất của thành phố này, với ý tưởng muốn tạo cảm giác không gian lãng mạn nồng nàn cho các cặp yêu nhau, do đó đa số là những cặp tình lữ đều đến nơi này ăn cơm. Mộc Mộc chạy vào nhà hàng liền thấy, quả nhiên ở một vị trí cạnh cửa sổ, có một đôi nam nữ. Nam anh tuấn phong độ, nữ xinh đẹp dịu dàng. Nam đúng là Trầm Ngang. Mà nữ, chắc chắn là Mạc Quyên.