(ngày ta hẹn ước) cuộc đua quyền lực
Chương 20 : Chăm sóc
Sau khi đã xác định được đó là Trương Tiểu Ngôn, Hạ Mỹ cắn răng, tại sao cậu ta lại dính đến chuyện phiền phức như thế chứ?
Cô bỏ tay vào túi xách cầm chiếc điện thoại của mình lên
Lúc này, Trương Tiểu Ngôn đang đánh nhau với bọn chúng. Tâm trạng cậu đang rất tồi tệ. Thật ra chuyện xảy ra như thế này cũng là do cậu tâm trạng không tốt, tự uống rượu say rồi tìm bọn chúng gây chuyện. Vốn là bình thường bọn kia đã có thù oán với cậu rồi nên sự việc này bọn chúng cũng rất thích thú
Thường ngày, Tiểu Ngôn luôn không muốn làm đại thiếu gia Trương thị mà lúc nào cũng kéo theo 1 đám anh em tụ tập ăn chơi, đánh nhau đã làm cho bọn chúng rất chướng mắt. Thêm việc đứa con gái mà đại ca bên đó thích đã phải lòng Tiểu Ngôn, thề chết muốn đi theo cậu. Thù mới nợ cũ, bọn chúng đã tính rõ ràng. Nhân hôm nay Trương Tiểu Ngôn chỉ có 1 mình, bọn chúng bắt cậu phải trả giá vì hành động của mình
Thật ra vào tối hôm nay Tiểu Ngôn cũng không biết cậu bị sao nữa, đột nhiên nhận được tin " ông già" nhà cậu muốn tái hôn. Cậu sau khi làm ầm ĩ 1 trận thì đã đi ra khỏi nhà, đến quán bar uống rượu rồi lại gây chuyện với bọn chúng, mới dẫn nên sự việc này
Lúc này cậu như muốn phát tiết ra mọi tức giận đã kiềm nén bấy lâu nay, cú đấm cũng trở nên có lực hơn. Nhưng mà cậu có đánh nhau giỏi đến mấy thì chỉ có 1 mình. Còn bọn chúng lại có nhiều người và vũ khí
Khi cậu đánh tên này thì tên khác lại cầm gậy đánh vào vai cậu. Cứ tiếp tục như vậy cũng không phải kế hay nhưng bây giờ trong đầu cậu chẳng có gì ngoài tức giận
Những vết bầm tím cũng xuất hiện ngày một nhiều hơn, khóe miệng cậu cũng bị rách có vết máu
Đang trong lúc hỗn loạn thì từ đâu xông ra 1 thiếu nữ tóc nâu, cô hít sâu 1 hơi rồi hét lớn với những người đó:
- Dừng tay lại!
Cuộc đấu này đâu phải chỉ có câu nói đó của cô là có thể cản lại được?
Hạ Mỹ cũng mặc kệ bọn họ không nghe thì thôi
Vài phút sau đó, 1 tiếng động có thể xem là ám ảnh đối với những thành phần ăn chơi như bọn chúng, chính là - tiếng xe cảnh sát!
Quả thật như vậy, bọn họ ngay lập tức dừng lại, mắng chửi Kim Hạ Mỹ vài câu rồi hăm dọa Trương Tiểu Ngôn rồi bỏ chạy đi mất
Lúc này Tiểu Ngôn mới tỉnh táo đôi chút, cậu nhìn rõ được là cô đến. Đối với cô gái là Hội trưởng Hội học sinh này quả thật cậu cũng có chú ý đến vậy nên càng không muốn cô trông thấy bộ dạng thảm hại của cậu lúc này
Cậu né tránh ánh mắt đó của cô, xoay mặt ra chỗ khác, giả vờ như không nhìn thấy
Nhìn tình cảnh này khiến Hạ Mỹ rất muốn cười, đã là lúc nào rồi chứ, tại sao cậu ta lại có tính giống trẻ con như vậy?
Dĩ nhiên là cô không biết chuyện Tiểu Ngôn thích mình, mà dù cô có biết thì cũng sẽ nhanh chóng xóa điều đó khỏi trí nhớ mà thôi nên chuyện mà cậu làm như vậy tuy cô không biết rõ nguyên nhân mà lại nghĩ rằng không muốn bị người khác nhìn thấy cảnh này mà thôi
Hạ Mỹ thở dài 1 hơi:
- Này, cậu muốn tiếp tục để cho vết thương rỉ máu sao?
Tiểu Ngôn quát lên:
- Mặc kệ tôi!
Nhưng lời nói của cậu thì cô lại làm như không thấy. Hạ Mỹ lục trong cặp 1 hộp cứu thương nhỏ mà cô luôn mang theo bên mình rồi lấy vật dụng ra:
- Nếu như các người đi nơi khác đánh nhau thì có thể tớ sẽ không quản nhưng mà đây là trước cổng trường, thân là Hội trưởng tôi phải có trách nhiệm đuổi bọn người gây rối đi. Còn cậu, là 1 học viên của trường mà lại dẫn người đến đây đánh nhau, thật hết nói nổi
Nghe lời nói đó của Hạ Mỹ, cậu lại càng tức giận hơn. Thì ra cô không phải là lo lắng cho cậu mà đó là vì trách nhiệm. Nỗi khó chịu bức lên, cậu nhanh chóng muốn đứng dậy nhưng cậu còn chưa kịp bỏ đi thì đã bị cô dùng tay nhấn cậu ngồi xuống.
Động đến vết thương, cậu nhăn mày ghét bỏ:
- Nếu như đây chỉ là trách nhiệm thì tớ không cần cậu làm như vậy
Hạ Mỹ không quan tâm đến những lời nói đó, cô nhìn chằm chằm vào khuôn mặt có vài vết bầm tím, thậm chí là máu của Trương Tiểu Ngôn rồi cẩn thận dùng bông băng lau nhẹ với thuốc sát trùng. Bị đụng vào vết thương, Tiểu Ngôn nhíu mày trốn tránh
Thấy thế, Kim Hạ Mỹ mới ngừng lại, đối mặt với cậu ta:
- Tớ luôn nghiêm túc trong công việc không có nghĩa là tớ không có tình người. Ngồi yên, đừng cử động!
Bây giờ cô lại chăm chú sơ cứu cho vết thương của cậu
Đối với câu mệnh lệnh của cô, Trương Tiểu Ngôn không hề phản kháng mà còn rất hưởng thụ. Câu nói ấy như là chìa khóa để giải thoát cho những lo âu trước nay của cậu
Tiểu Ngôn bắt đầu nhìn khuôn mặt của cô. Đây là lần đầu tiên cậu nhìn cô gần như vậy. Khuôn mặt tựa như tranh vẽ. Hàng lông mày không quá nhạt cũng không quá đậm, đều như được tô lên. Đôi mi đang nhìn xuống nên trông thấy dài và cong hơn. Đôi môi đỏ mọng khiến người khác có thể không nhịn được mà cắn 1 cái. Mái tóc nâu kia hơi rũ xuống, che đi phần nhỏ khuôn mặt làm cô càng thêm quyến rũ hơn.
Lời nói của cô rõ ràng không có xúc cảm gì đặc biệt nhưng lại làm cậu lưu luyến không quên
Vẻ đẹp của Kim Hạ Mỹ như đóa hoa cẩm tú cầu, mang 1 ngoại hình thanh tịnh, dịu dàng nhưng lại mang kịch độc, khiến cho người khác trầm luân không dứt......
Truyện khác cùng thể loại
287 chương
24 chương
4 chương
31 chương
28 chương
43 chương
78 chương