Ngày Em Trở Thành Ác Quỷ

Chương 48 : Em chỉ thuộc về anh

"Đó là đêm hội pháo hoa, cũng là thời khắc cuối cùng Katrina được ở cạnh Kerji... Có thật là Katrina đối với Kerji chỉ như một người bạn? Cô đã có cảm xúc quyến luyến với Kerji từ rất lâu rồi... Katrina sẽ trở thành một vị hôn thê xinh đẹp trong đêm nay chứ?...." ---------------------------------------------- Katrina khoác lên mình bộ váy trắng dài thướt tha ra mãi sau. Bộ váy nặng làm cô càng trở nên khó khăn trong việc di chuyển. Nó rất lộng lẫy, nhiều tầng, gắn nhiều đá quý, có điều là làm khó người mặc nó thôi. Đã vậy, Katrina còn phải mang một đôi dày cao gót khó đi. -"Tiểu thư đẹp quá!"-Sumi bước vào và mỉm cười nói. -"Khó đi quá, cô Sumi ơi..."-Katrina khóc ròng với bộ đồ nặng, trên đầu cũng nặng. -"Tiểu thư cứ thử đi lại một tẹo, sẽ quen ngay thôi!..."-Sumi mỉm cười.-"Đó là bộ đồ được làm theo ý kiến của bà Hatice đó." Katrina thử đi xung quanh căn phòng. Nói vậy chứ không dễ, bộ đồ làm cô suýt ngã mấy lần. Cô không biết mẹ cô tại sao lại tự mình làm khó con gái mình như vậy. Nhưng đúng là bộ đồ này làm cô xinh đẹp hẳn lên. Khách đã đến đông đủ, tất cả đều là tầng lớp thượng lưu, quý tộc. Cha mẹ Katrina cùng đã tới. Yuuna lúc nào cũng rạng rỡ và cởi mở nói chuyện với mọi người, còn ông Hatice thì có vẻ không vui cho lắm. -"Ồ bà Hatice! Sao ông bà đem nhiều người hộ tống quá vậy? Tôi thấy ông bà có tới 5 xe đến đây."-Một vị khách lại gần bà Hatice và nói. -"À, thì tôi không quen ra ngoài buổi tối!"-Yuuna mỉm cười nói. "11:00 pm" Chika:-"Tốt lắm, mục tiêu thứ hai của tối nay!" Horltias có vẻ năng động. Họ đã tiến tới mục tiêu thứ hai trong buổi tối ngày hôm nay. Tanaka luôn bám sát theo Kerji, phòng có bất trắc xảy ra. Sát khí xung quanh Kerji càng ngày càng lớn, vì cậu ấy đang nghĩ tới Katrina. -"Hành động theo lý trí đi Kerji, đừng hành động theo cảm xúc!"-Tanaka nhắc nhở. Kerji không nói gì, cậu chống tay nhìn ra ngoài cửa xe ô tô. Tanaka thở dài, liệu cô để Kerji đi chinh phạt lần hai có phải là một quyết định đúng đắn không? -"Tiểu thư Katrina, đến giờ rồi." Katrina mỉm cười. Cô ngắm lại mình trong gương một lúc rồi theo Sumi. Vừa bước ra cửa, Katrina giật mình quay lại. -"Sao thế?"-Sumi ngạc nhiên hỏi. -"Em quên rồi, xin đợi một lát."-Katrina nói. Cô đi vội vào trong căn phòng. Katrina cúi xuống, cô cố tìm kiếm một thứ gì đó trong vali hành lý của mình. Cô đã tìm được một thứ, đó là thiết bị liên lạc của cô. Katrina mừng rỡ gắn nó vào tai, nhưng cô không bật nút, vì sợ sẽ ảnh hưỡng tới mọi người đang chiến đấu. -"Sao thế tiểu thư?"-Sumi hỏi. -"Không có gì, tôi quên không mang vòng tay thôi."-Katrina mỉm cười. "Vậy là mình vẫn sẽ được nghe giọng của mọi người."-Katrina mừng thầm. Cô theo Sumi tiến vào lễ đường. Katrina bước vào trong sự ngạc nhiên của các vị khách mời. Nét đẹp uỷ mị, dịu dàng làm xiêu lòng bao trái tim ấy lại càng nổi bật dưới ánh đèn lung ling của buổi lễ. Akairi mỉm cười, cậu nâng bàn tay Katrina lên, dắt cô ngồi lên chiếc ghế. Katrina nhìn xuống, cha mẹ cô đang nhìn cô mỉm cười. Hai người nghe qua những lời mà giáo mục nói, về truyền thống, lễ nghi,...nhà Sanjou. -"Nào, hãy trao cho nhau lời hẹn ước. Sau đó các con chính thức ràng buộc với nhau." Ông Sanjou ngồi cạnh cha mẹ của Katrina. Ông mỉm cười hãnh diện nhìn con trai mình. Yuuna có vẻ không quan tâm lắm. Kerji điên cuồng giết kẻ địch, cậu cầm lưỡi hái của mình lạnh lùng cướp đoạt mạng sống của quân địch. Lưỡi hái ấy đã không còn chút khoan nhượng, nó giết người một cách dã man. Đầu của chúng rơi xuống, những cánh tay lìa ra khỏi thân... Điều ấy chứng tỏ, Kerji đang rất giận dữ. -"Kerji! Cậu đang sát hại cả người của Horltias đấy! Tỉnh lại đi!"-Tanaka nói lớn. -"Im lặng đi Tanaka!"-Kerji hướng lưỡi hái đầy máu về phía Tanaka. Tanaka sợ hãi lùi lại, cô không còn nhận ra Kerji trước mặt mình nữa. Một lưỡi dao sượt qua vai Kerji. Kerji quay đầu lại. Lưỡi dao hồi nãy là của Boss gia tộc. Kerji sẽ phải đường đầu với Boss bây giờ. -"Ngươi dám!!"-Kerji tức giận lại cầm lưới hái tiến gần Boss. Lưỡi chém thật ngọt. Nó chém đúng vào ngực trái. Chỉ còn cách một khoảng vài milimet, là nó sẽ trúng tim rồi... Ngoài trời bắt đầu mưa. -"Akairi, em vui lắm."-Katrina cầm hai bàn tay Akairi và nói. -"Anh cũng vậy..."-Akairi hôn vào má Katrina. Bên dưới ồ lên, Katrina thoáng đỏ măt ngượng ngùng. -"Anh nguyện sẽ yêu em cả đời này."-Akairi cầm tay Katrina và áp tay cô vào trái tim cậu ấy. Hơi ấm kỳ lạ thật. Cũng là cầm tay, cũng là hôn, cũng là ôm chặt...nhưng giữa hai người bọn họ, Katrina lại cảm thấy khác lạ quá. Từ vẻ mặt vui vẻ, Katrina trở nên trầm tư, cô cụp mắt xuống khi nghĩ về hơi ấm đó. Katrina cố gắng suy nghĩ, cố gắng hiểu trái tim mình đang mách bảo điều gì. -"Akairi, anh sẽ hi sinh vì hạnh phúc của em chứ?"-Katrina cúi đầu hỏi. -"Tất nhiên rồi."-Akairi mỉm cười. Katrina rơi nước mắt, mỉm cười hạnh phúc. Nhỏ hôn nhẹ lên môi Akairi. "..." -"Nào, hãy trao cho cậu ấy lời hẹn ước."-Giáo mục nói với Katrina. "..." Katrina cầm lấy tay Akairi, cô đặt những ngón tay của Akairi lên chiếc nhẫn đính ước. "..." Yuuna mỉm cười. "..." -"Con xin thề dưới đấng tối cao, lòng chung thuỷ và tình yêu tuyệt đối..." Katrina dùng tay Akairi gỡ nhẫn đính ra. "..." -"Suốt một đời này, con sẽ chỉ yêu một người." Katrina đặt nhẫn đính hôn vào lòng bàn tay Akairi, cô ấn vào để Akairi giữ lấy nó. Mọi người bàng hoàng trước hành động khó hiểu của Katrina. Ông Sanjou thay đổi sắc mặt, từ vui vẻ đã trở nên căng thẳng. Ông nhìn Yuuna, Yuuna vẫn mỉm cười thong thả uống rượu. "..." -"Con sẽ chỉ yêu Kerji thôi. Xin lỗi Akairi, em biết là em thích anh, nhưng đối với Kerji, đó là yêu."-Katrina cười.-"Nếu thực sự yêu em, xin anh hãy để em đi!" Akairi buông thõng hai tay, cậu không tin vào tai mình nữa. Chân cậu đứng không vững. Cậu đang làm gì đây?! Cậu lại thua Kerji nữa rồi sao. Katrina nở một nụ cười an ủi Akairi, cô đặt chiếc mũ miện lên ghế rồi chạy ra khỏi lễ đường. -"Có người đã nói với tôi rằng, phải đặt hạnh phúc của con mình lên hàng đầu. Vậy nên tôi đã đem theo 4 xe để trả lại cho nhà Sanjou gấp đôi sính lễ mà họ đem tới."-Yuuna đứng dậy và tuyên bố. -"Cô..."-Ông Sanjou nói không nên lời. Vệ sĩ nhà Hatice đem trả lại đống sính lễ. Akairi quỵ xuống, cậu nhìn chiếc nhẫn trong bàn tay, tuyệt vọng tột độ. -"Có cần đuổi theo không thưa ông chủ?"-Vệ sĩ của Ileiser hỏi. -"Nếu các người muốn chết, thì cứ việc đuổi theo con gái tôi."-Yuuna cười thâm độc nhìn ông Sanjou. Ngoài trời, mưa day dứt không ngừng. Katrina vừa chạy vừa xách váy, tay gạt những giọt nước mắt nóng hổi trên khuôn mặt. Cô mỉm cười. Cười vì cuối cùng cô đã nhận ra, hạnh phúc thực sự của cô là ở cạnh Kerji, chứ không phải Akairi. Cô đã hiểu cảm giác mê muội luyến ái đó mỗi khi cô ở gần Kerji, những hành động nhõng nhẽo, khó hiểu...cuối cùng nó cũng được giải đáp. -"Katrina!" Có tiếng người gọi, Katrina ngoảnh về phía sau. Là cha cô ấy, cha cô ấy đã chạy theo cô dưới mưa. Katrina quay đầu lại nhìn cha, cô sợ cô sẽ bị kéo lại, bị cha mắng mỏ. -"Mẹ con đã chuẩn bị sính lễ để trả ngay từ khi đến đây rồi. Cha chỉ muốn nói với con vài điều thôi, rằng mẹ của con rất quan tâm tới con. Cha hiểu được cảm xúc của con mỗi lần bị mẹ hành hạ. Nhưng người mẹ ấy rất hiểu con, cô ấy biết con sẽ chọn Kerji nên mới làm vậy..."-Ông Hatice nói.-"Con đừng trách mẹ con nhé." -"Vâng, cha!!"-Katrina cảm động, cô ôm chặt lấy cha mình. Vậy ra cô vẫn có thể cảm nhận được chút tình mẹ. -"Đi đi, con hãy tới nơi mà Kerji đang đợi con ấy!"-Ông Hatice xoa lưng con bé. -"Vâng, cảm ơn cha, mẹ!"-Katrina cúi đầu, nhỏ lại xách bộ váy rườm rà chạy đi trong màn đêm u tối, với những hạt mưa lạnh lẽo. Katrina vấp ngã liên tục. Đôi giày cao gót làm cô không thể đứng vững được sau mỗi lần ngã. Chân cô sưng tấy lên, khó chịu vô cùng. Katrina nghĩ ngợi, rồi cởi bỏ đôi giày ở ngang đường. Cô sẽ chạy với đôi chân trần này tới với Kerji. "Đúng rồi, mình sẽ xem họ đang ở đâu."-Katrina bật thiết bị liên lạc trong tai. Tiếng mưa ồn ào át đi giọng nói trong đó. Katrina đứng lại, cố nghe xem. Là giọng của Tanaka. "..." Tanaka:-"Rút quân mau đi! Kerji bị thương rồi!" Kerji:-"Khôn...Không, em không thể thua hắn được!" Tanaka:-"Đừng rút con dao trên ngực cậu ra, cậu sẽ chết vì mất máu đấy!" Kerji gần như đã bị hạ, cậu bị một con dao đâm thẳng vào ngực, dưới tim một chút. Nhưng nó không đủ kiềm chế nổi cậu. Cậu muốn rút nó ra, rồi sẽ chiến đấu tiếp, chiến đấu cho tới hơi thở cuối cùng. Tanaka:-"Đừng ngủ! Kerji! Tỉnh lại đi!"-Tanaka vội vàng lay người Kerji. Kerji:-"Kattha..." Tanaka:-"Nhỏ đã đi rồi! Đừng có mê man như vậy! Đừng làm chị sợ!" Kerji:-"Em yêu cô ấy. Tanaka:-"Cố lên, chúng ta sẽ tới bệnh viện bây giờ!" "....." "..." "." Katrina đã nghe trọn đoạn hội thoại. Hôm nay nhỏ đã khóc quá nhiều, và bây giờ là những giọt nước mắt day dứt. Cô lấy hai tay cào mặt mình. "Tại sao? Tại sao mình không nhận ra sớm hơn?! Tại sao mình lại để cậu ấy phải khốn khổ như vậy?!"-Katrina tự dằn vặt bản thân mình. Cô quỳ xuống dưới đường mưa. Cô nhớ lại. Phải rồi, đã có rất nhiều lần Kerji muốn nói gì đó với cô, nhưng cậu toàn bị phá đám. Sao Katrina không chịu hiểu ngay từ đầu cơ chứ?! Sao cô cứ để trái tim mù quáng dẫn lối như một kẻ ngu ngốc. -"Kerji! Kerjiiii...!" Katrina vùng dậy, cô chạy thật nhanh trên con đường trơn trượt. Những bông hoa cài đầu rơi xuống. Katrina, mỗi khi cô ấy đẹp nhất, thì cô ấy lại phải hứng chịu kết thúc đau khổ nhất, tình cảnh này có khác gì lúc cô ở vũ hội đâu?... Kiệt sức nhưng Katrina vẫn không nản chí. Cô tự nhủ bản thân mình phải tới bệnh viện, phải tới gặp Kerji và xin lỗi cậu ấy vì tất cả. Bồ đồ ướt nhẹp nước mưa càng trở lên nặng nề, đôi chân thì đau và mỏi rã rời. -"Ồ, trời mưa thế này mà có một thiên thần sa xuống kìa!"-Có một đám đầu xanh đỏ cầm ô đi dưới mưa. -"Tránh đường đi, tôi không có thời gian đùa với các người!"-Katrina sợ hãi lùi lại. -"Xem kìa, không có thời gian ư? Cô em xinh đẹp! Mưa thế này chi bằng về chơi với tụi anh!"-Hắn đưa tay ra với lấy tay Katrina, Katrina cắn vào tay hắn, rồi đè hắn xuống bẻ cổ tay. Nhưng nhìn đằng sau, có quá đông người, một mình Katrina bẽ nhỏ sẽ không hạ được chúng. -"Con nhỏ láo toét!"-Cả đám xông lên. Katrina nhắm mắt lại, cô đang chờ cái kết của buổi tối ngày hôm nay.... -----/////Hết Chap-48/////----- Next: Chap-49