Ngạo Kiều Tiểu Thân Thân I
Chương 5
Từ Lê sơn trở lại Đài Nam, vừa vào nội thành, điện thoại của Kim Long đã vang lên, gã nhận điện.
“Hử… Ta đến Đài Nam rồi… X ngươi một O, khóc cái gì mà khóc? Có chuyện thì nói đi!”
Gọi tới chính là một đứa trong đám đàn em kiêm ái tướng của Kim Long, Vĩ Tử, qua điện thoại bắt đầu bi thảm hề hề nói: “Lão Đại, anh cùng Tiểu Hiền ca đi tuần trăng mật lần hai, cũng không mang em theo… Ô ô, trong hội bao nhiêu chuyện, em sắp chết rồi!”
“Đồ đần, cậu cũng biết tôi đang đi hưởng tuần trăng mật, lại còn đòi theo nháo cái gì!” Kim Long mắng: “Cậu theo tôi lâu như vậy, việc trong hội đã sớm dư sức làm một mình… Gặp vấn đề khó rồi có phải không? O ngươi lão X, gặp chuyện thì giải quyết đi! Khóc có cái rắm dùng?”
Vĩ Tử rất ai oán: “Không phải, ba vị Long lão Đại kia đang muốn tìm anh họp, nhưng hết lần này tới lần khác liên lạc không được với anh và Tiểu Hiền ca, cho nên bọn họ đem em ra mắng đến cẩu huyết lâm đầu, ô ô ô, em thực đáng thương…”
“Đã nói là trăng mật, còn để tụi bây gây rối sao? Được rồi, có gì phải họp gấp? Chẳng lẽ tụi Hà bang tới đoạt địa bàn, muốn ta dẫn tụi bay đi chém…” Kim Long nói đến đây liền im bặt, trộm nhìn qua Trương Kiến Hiền.
Quả nhiên, áp trại phu nhân sắc mặt khó coi, mỗi lần nghe thấy Kim Long nói đến chuyện gì đó không hợp pháp, hắn luôn không tự giác mà lộ vẻ chán ghét.
Mặc dù giúp đỡ Vân Dật hội làm chút việc, buôn bán đầu tư, có điều chỉ trong giới hạn có thể tránh được hắn liền tránh, cho dù biết đã lội vào vũng bùn, cũng vẫn như trước.
Nghe Vĩ Tử nói tiếp: “Lão Đại anh quên sao? Mấy tiểu bang ở Nam Bộ không phải vẫn liên hệ với chúng ta, nói mấy năm nay có rất nhiều bang phái bị cảnh sát túm gáy, ý định bàn chuyện sát nhập với chúng ta, làm liên minh hắc đạo Nam Bộ?”
“Cái này ác…” Kim Long trầm ngâm. Sau đó nói: “Liên minh cần phải cân nhắc, bang hội nhà ai cũng có thủ lĩnh, cái này cần bàn bạc kỹ hơn…”
“Cho nên các lão Long khác mới vội vã tìm anh, được rồi, Nhị ca Ngân Long bảo em chuyển cáo Tiểu Hiền ca, giấy tờ và bản vẽ dự thảo khu mậu viên XX đã có rồi, bản thiết kế cũng có rồi, hỏi Tiểu Hiền ca nhanh chóng nghĩ xem nên sử dụng nó thế nào.”
Kim Long ngắt điện thoại, nói lại với Trương Kiến Hiền, còn hỏi: “Nghe Ngân Long nói bọn em bây giờ chuẩn bị dự án phát triển khu mậu viên XX, còn định mua luôn cả khu đất lân cận… Có đủ vốn không?”
Trương Kiến Hiền nghe tin này, tâm tình tốt đẹp, liền giỡn hỏi: “Cũng không quá đủ, anh có thể xoay sở giúp tôi?”
Kim Long cười hắc hắc, vỗ ngực nói: “Muốn tiền không phải quá đơn giản sao? Chỉ cần lão bà đại nhân mở miệng, anh buôn vài chuyến đạn dược, hoặc đổ vài ván bài, trong thời gian ngắn lập tức có mấy trăm triệu nguyên tặng cho em cũng không có vấn đề gì.”
“Không cho phép gọi tôi là lão bà đại nhân, cũng không được phép làm chuyện trái đạo đức!” Trương Kiến Hiền tức giận nhéo lỗ tai tài xế: “Không phải đã đáp ứng tôi sẽ để việc buôn bán của Vân Dật hội tránh xa tai mắt của cảnh sát sao? Anh ăn no dử mỡ, muốn tôi mang mấy chục vạn bảo lãnh từ trại ra sao?”
“Tiểu Hiền Hiền thiệt hung ác…” Kim Long sầu mi khổ kiểm oán giận.
Tức giận qua đi, Trương Kiến Hiền nhắm mắt lại, chờ trống ngực kịch liệt bình ổn lại, sau đó khẽ thở dài…
“… Không cần…” Hắn nói.
Kim Long ngẩn ngơ, nghiêng đầu, kính nghe áp trại phu nhân nói hết.
“… Một năm qua tôi cùng Ngân Long dùng đất của Vân Dật hội buôn bất động sản, cũng lời chút tiền, hắn lại vừa chuẩn bị đầu cơ xí nghiệp, chúng ta có thể đi vay cơ quan tài chính, vốn không thành vấn đề…” Thản nhiên nói.
“Tiểu Hiền Hiền thực biết cách kiếm tiền, không như anh…” Kim Long nhếch miệng cười nói: “Vậy, buổi tối anh lại dùng lao động thưởng cho lão bà đã vất vả a!”
“Tôi đang thiếu ngủ trầm trọng đây, anh tha cho tôi là được.” Khẩu khí hung ác mà nói.
“Di, anh cảm thấy sau trận cuồng nhiệt lại ngủ rất ngon, vì muốn Tiểu Hiền Hiền mỗi ngày đều gặp mộng đẹp, anh mỗi lần đều chịu đủ mệt nhọc, hy sinh hiến dâng, giúp em đổ mồ hôi, ngủ càng thêm ngọt ngào? Không cần cảm kích anh, thay lão bà suy nghĩ là tất nhiên.”
“Tên Ngu Long nhà anh trừ tứ chi phát triển, chi thứ năm cũng thiên phú dị bẩm, anh nhìn thử coi, tôi có được ngày nào ngủ đủ giấc? Anh đừng gọi là Kim Long nữa, sửa thành Tinh Long, con rồng t*ng trùng ngập não!” Không nhịn được, Trương Kiến Hiền mắng.
Kim Long gãi gãi đầu, cười thoải mái, coi oán hận của áp trại phu nhân thành tình thú vợ chồng.
“Ha ha, Tiểu Hiền Hiền quả nhiên có học vấn, ngay cả một danh hiệu cũng có ý nghĩa như vậy, hảo, em thích gọi Tinh Long thì anh là Tinh Long, đây là nickname giữa hai ta, đừng cho kẻ khác biết là được.”
Trương Kiến Hiền chỉ có thể vô lực trừng hắn, trừng, chính là trừng, chỉ có như thế mới có thể trút hết bất mãn cùng oán hận trong lòng.
“… Không cần ẩn tình đưa đẩy nhìn anh, anh hiểu mà, hiểu Tiểu Hiền Hiền yêu anh yêu đến…” Cũng không biết lời mắc ói cỡ nào, Kim Long vừa lái xe vừa nói.
Trương Kiến Hiền xiết chặt nắm tay, lúc này thật hy vọng trên tay có dao gọt hoa quả, học công phu giết gián của Tiểu Dị, đâm chết tên Ngu Long này…
Quên đi, sắp tới còn rất nhiều việc phải làm, tạm thời không so đo với gã.
Xe trực tiếp trở lại tổng bộ Vân Dật hội, nơi đây được giả trang thành một khu dân cư yên bình giữa nội thành, phụ cận cư dân không nhiều lắm.
Mặc dù là bang hội lớn, nhưng Vân Dật hội kỷ luật coi như nghiêm cẩn, không nhiễu dân, bởi vậy hàng xóm cũng thông minh coi như không thấy.
Tổng bộ chiếm diện tích vô cùng lớn, tường bốn phía cao hơn đầu ngườu, có chạm gác ở các cửa, một đám sắc mặt hung ác, thấy xe Kim Long, lập tức hét lớn mở cửa sắt, tinh lực sung mãn chào hỏi.
“Kim Long ca, Tiểu Hiền ca.”
Xe tiến vào, tới khuôn viên xinh đẹp chuyên để xe qua, ước mấy chục mét có một tòa nhà ba tầng, lầu một có người đang vẩy nước quét tước, Vĩ Tử cũng đang chờ, vẻ mặt lo lắng, đến khi xe Kim Long đến gần, mặt tươi như hoa, như trút được gánh nặng.
Vóc người Vĩ Tử vốn cũng cao lớn như Kim Long, vẻ mặt thường thường cố ý giả bộ hung ác, nhưng ngẫu nhiên lại lộ ra tươi cười đôn hậu, như lúc này, khuôn mặt tươi cười đón chào Lão Đại Kim Long cùng áp trại phu nhân.
“Thiết Long ca vẫn cằn nhằn, cái gì mà em không làm tròn chức trách, Lão Đại ra ngoài, tiểu đệ tùy thân như em cư nhiên không theo, thực vô dụng… Lão Đại, em sắp bị mắng chết rồi!” Vĩ Tử ủy khuất nói.
Lão Đại Kim Long chột dạ, vỗ vỗ y, nói: “Đừng nói Lão Đại không để ý cậu, sau thùng xe có vài rương hoa quả Lê sơn, cậu cho bọn nó mang xuống, phân cho mọi người ăn.”
Vĩ Tử lầm bầm: “… Lại hoa quả… Càng lúc càng hẹp hòi… Không, tuyệt lắm, em yêu nhất hoa quả, cám ơn Lão Đại!”
Kim Long thu hồi ánh mắt hung ác, hỏi người bên cạnh: “Tiểu Hiền Hiền muốn đi cùng không?”
Trương Kiến Hiền rũ mắt nhìn mặt đất, nói: “… Không được, tôi lên phòng máy tầng ba xem tư liệu của Ngân Long một chút… Có chút sinh ý muốn đoạt sớm, tôi muốn xây dựng dự án ngay.”
Kim Long vẫn luôn cố chấp hiếm khi không bắt ép, biết Trương Kiến Hiền không thích quan tâm sự vụ trong Vân Dật hội, trừ Ngân Long, hắn cũng không giao du sâu với những người khác, chỉ khi gặp mặt thì gật đầu chào hỏi, tựa hồ cố ý vẽ giới tuyến.
Ngoài ra, Trương Kiến Hiền cùng Thiết long cũng có chút khúc mắc, mà nguyên nhân không phải ở Trương Kiến Hiền, mà là Kim Long.
Trước khi tìm được áp trại phu nhân lý tưởng, Kim Long vốn đang cặp kè với Ngọc Linh Lung, em gái Thiết Long, khi chia tay không được ổn thỏa, Ngọc Linh Lung lòng mang oán hận, cố ý hại Trương Kiến Hiền để bang phái đối địch giết chết.
Bây giờ Kim Long với Thiết Long coi như quên hết thù xưa, nhưng Thiết Long đối với vị kia nam “đại tẩu” này không quá tôn kính, hơn nữa Trương Kiến Hiền cố tình cô lập mình, bởi vậy, trước mắt hai người vẫn duy trì thái độ tương kính như “băng”.
Bình thường Kim Long bừa bãi phóng túng nhưng ở mặt nào đó vẫn thật cẩn trọng, cũng không bắt buộc, dù sao Tiểu Hiền Hiền đã theo mình, chuyện khác từ từ sẽ đến, dù áp trại phu nhân cả đời không dây dưa với Vân Dật hội cũng không quan hệ, hắn là ‘ông chồng’ tốt, tuyệt đối ủng hộ ‘vợ yêu’ phát triển sự nghiệp riêng của mình.
Cũng may là Vân Dật hội là bang phái hắc đạo không cần áp trại phu nhân đặc biệt góp công gì cả, không phải sao?
Hai người tới trước lầu hai, có một căn phòng lớn, mở cánh cửa gỗ lớn, bên trong đang pha trà uống rượu chuyện phiếm rôm rả, mấy vị Đại đầu mục đều không câu nệ tiểu tiết, không chú trọng hình thức, thường thường ha ha uống uống, thuận tiện thuận tiện đàm luận mấy việc gây lộn, buôn bán súng ống đạn dược v.v…
Đương nhiên, chuyện các Lão Đại một lời không nói liền lao vào ẩu đả cũng không phải không có, một năm trước Thiết Long vì chuyện em gái Ngọc Linh Lung tìm Kim Long khởi binh vấn tội, Đồng Long vốn thầm mến Ngọc Linh Lung cũng ở một bên chỉ trích đại ca Kim Long vô lương tâm, Ngân Long lập tức dời khỏi bàn, nhường chỗ cho mấy huynh đệ kết bái kia huyết khí phương cương phát tiết một chút tinh lực, bản thân khoanh tay đứng nhìn.
Trương Kiến Hiền lúc ấy cũng ở đó, nhất thời bị cục diện rối rắm kia hù dọa, Ngân Long cũng chẳng có thành kiến gì với Trương Kiến Hiền, ngược lại ở bên cạnh an ủi hắn.
“Bọn họ đánh nhau cũng chỉ là chuyện cơm bữa, không có việc gì hay dùng nắm tay để giao tiếp, đánh xong, lại cùng chung nhận thức thôi.”
Trương Kiến Hiền thực kinh ngạc: “Người ta nói roi vọt sinh hiếu tử, các người cũng biết áp dụng chân lý quyền đấm.”
“Đại ca vì ngươi mà liều mạng, không để ý mà đưa về, Tam đệ Tứ đệ không lý nào lại chấp nhận một kẻ từ đâu rơi xuống Vân Dật hội như vậy, ngươi nói đúng không?”
Trương Kiến Hiền tâm thoáng động, đối với Kim Long.
Phát giác ý tứ trong lời Ngân Long, Trương Kiến Hiền hỏi vị Nhị ca hắc đạo trang phục nho nhã, mang kính mắt này: “… Vậy còn cậu? Cậu đối với việc tôi bỗng dưng gia nhập không cảm thấy không thoải mái sao?”
“Sẽ không, bản thân tôi thật cao hứng, đám người thô lỗ này ngay cả làm loại sổ sách cơ bản cũng không biết, tiểu đệ ‘chất lượng’ cũng không nhiều, nếu có anh, hai người chúng ta thiết lập kế hoạch, tài phú của Vân Dật hội sẽ càng phong phú, sự nghiệp buôn bán sẽ càng phát đạt…” Ngân Long ánh mắt sau nhãn kính lóe sáng, lại mang theo điểm xảo trá.
“… Hảo…” Này cũng đồng dạng với mục đích của Trương Kiến Hiền. Hai người ăn nhịp với nhau.
Còn nhớ trận đánh bữa đó Thiết Long bay một cái răng, miệng đều là máu, Kim Long ngực trúng vài quyền, sai Vĩ Tử khẩn cấp chạy tới tiệm thuốc mua một đống băng gạc thuốc thang về dùng.
Có điều như lời Ngân Long nói, sau vụ ấy, Thiết Long cũng không ý kiến gì, xem như cam chịu sự tồn tại của Trương Kiến Hiền.
Bây giờ, cùng Kim Long ở cầu thang lên lầu hai gặp Ngân Long, Thiết Long cùng Đồng Long, gật gật đầu với ba người kia tỏ ý chào hỏi, liếc mắt nhìn Ngân Long ý bảo mình muốn lên lầu ba xem tài liệu, Ngân Long gật đầu.
Ở lầu ba hắn cùng Ngân Long chuẩn bị một phòng máy và bàn công tác, chuyên dùng để xử lý sổ sách của Vân Dật hội, mặt khác, hai người còn lấy danh nghĩa Trương Kiến Hiền bên ngoài mở công ty bất động sản, tuyển nhân viên, không khác gì một công ty bình thường.
Không thể phủ nhận, công ty có thể thành công, chủ yếu là dựa vào Vân Dật hội ở sau lưng tăng cường trợ giúp, khéo léo tránh khỏi những quy phạm pháp luật, lấy bất động sản cùng kinh doanh tài chính làm chủ yếu, còn muốn kéo xúc tua tới những nhân tài trong giới, bảo đảm hàng hóa nhanh chóng chuyển giao, bây giờ vấn đề kinh tế của Vân Dật hội chủ yếu do công ty này cung cấp.
Có điều, chỉ có Ngân Long cùng Trương Kiến Hiền biết công ty này buôn bán lời cỡ nào, mấy vị lão đại khác đều là loại thô lỗ, không biết bạo lực đe dọa hay uy hiếp đã là hành động vô cùng lỗi thời, cười cười nói nói một hồi mà đoạt được hợp đồng, mới là thủ đoạn kiếm tiền tốt nhất mà không sợ cảnh sát gõ cửa.
Ngồi trước máy tính, không vội xem qua tư liệu của Ngân Long, hắn nhắm mắt lại, xoa mi tâm.
Một năm này, rất thuận lợi, hắn mua được rất nhiều đất đai của Trương gia qua tay người khác.
Đó là phần đất cha mẹ hắn phân cho ba người em trai khác, không có phần cho Trương Kiến Hiền hắn, bởi bản thân đã sớm bị đá khỏi nhà, đương nhiên, cha mẹ cho hắn một số tiền lớn, đại khái là muốn lấp miệng Trương Kiến Hiền, không để tên đồng tính như hắn đi rêu rao bên ngoài là người của Trương gia.
Cười khổ lắc đầu, cha mẹ như vậy a…
Bỏ qua vấn đề đó, Trương Kiến Hiền hắn tiền đồ sáng lạng hơn đám em trai, tốt nghiệp từ một trường danh tiếng tại Mỹ, từng là giám đốc phát triển sản phẩm tại một công ty lớn, tướng mạo tuấn mỹ tài ăn nói lưu loát, bên ngoài không ai không chao đảo vì phong độ của hắn?
Hắn từng nói với Kim Long, có rất nhiều phụ nữ thành đạt muốn kết giao với hắn, thậm chí có những bà phú thương tịch mịch len lén nói muốn bao dưỡng hắn, đó đều là sự thật, Trương Kiến Hiền này thực sự là trời sinh nhận được phụ nữ hoan nghênh.
Ba người em trai kia của Trương Kiến Hiền, hồi đi học cũng không ra gì, miễn cưỡng tốt nghiệp một trường đại học tư, không học vấn không nghề nghiệp, lại không muốn quy củ kiếm tiền, mấy năm trước chơi cổ phiếu thất bại thảm hại, bất đắc dĩ, đất trong tay cũng bán sạch rồi.
Trương Kiến Hiền lấy danh nghĩa công ty thu mua hết phần đất ấy, bây giờ, đất trong tay cha mình cũng chẳng còn bao nhiêu.
Bề ngoài đây giống như hành động trả thù, nhưng trên thực tế, đất đai của Trương gia sau này cũng rơi vào phần quy hoạch đô thị của chính phủ, sớm muộn gì cũng biến thành con gà đẻ trứng vàng, đến lúc đó nhất định có thể có cuộc sống an nhàn tiền sài không hết, đây cũng là nguyên nhân lớn nhất khiến hắn thu mua phần đất này.
Chờ đến lúc đó, hắn sẽ rời xa vòng luẩn quẩn trước mắt…
Đến lúc đó, hằn còn dây dưa không dứt với đám người hắc đạo thô lỗ này sao?
Trương Kiến Hiền chưa từng sống chung với một ai đó quá hai năm, cho nên, hắn không rõ lắm, nhưng nhân sinh luôn phát sinh những điều không thể lường trước.
Truyện khác cùng thể loại
72 chương
19 chương
9 chương
57 chương
15 chương
33 chương
30 chương