Ngài Cố Thân Mến!

Chương 235 : Thích không? Đồ Xấu bụng

Editor: Nguyetmai Hoắc Vi Vũ trông thấy Cố Hạo Đình thì giật mình. Cô thấy chột dạ như bị người khác bắt gặp mình đang nhìn lén vậy. Tay cô vân vê làn váy, nom rất mất tự nhiên. "Sao anh lại quay lại rồi?" Ánh mắt Hoắc Vi Vũ lóe lên, cô hỏi. "Tôi quên cầm quần áo đã thay ra ban nãy." Cố Hạo Đình nhìn chằm chằm vào cô với ánh mắt sâu thẳm. Hoắc Vi Vũ cảm thấy ánh mắt của hắn như hai tia X có thể nhìn thấu cô. Cô vội vàng xoay người đi, không cho hắn nhìn thấy rõ ràng. "Để tôi lấy cho anh." Hoắc Vi Vũ cầm túi đi vào phòng tắm. Một lát sau, cô bước ra đưa túi cho hắn. "Nãy em đang nhìn gì thế?" Cố Hạo Đình cầm túi, dịu dàng hỏi. Hoắc Vi Vũ lúng túng cười cười: "Cảnh đêm ở Ninh Xuyên rất đẹp." "Ừm." Cố Hạo Đình nhìn nét mặt của cô với vẻ mất mát. "Vậy chúc em ngủ ngon." "Ngủ ngon." Hoắc Vi Vũ vội nói, đoạn mở cửa phòng. Cô nhìn thấy đầu thuốc lá trên mặt đất, khẽ khựng lại. Chẳng lẽ vừa nãy Cố Hạo Đình vẫn chưa đi, mà cứ đứng ngoài cửa phòng cô? Lúc cô đang ngây người ra, Cố Hạo Đình đã nâng cằm cô lên, hôn nhẹ lên môi cô. Mùi thuốc lá nhàn nhạt trộn lẫn với mùi hương trên người hắn quyện vào mũi cô, có sức quyến rũ của đàn ông trưởng thành, rất dễ chịu. Hắn chỉ hôn phớt lên môi cô rồi buông cô ra. "Em nhớ đóng cửa kỹ càng, có gì thì gọi cho tôi, tối nay tôi ở tầng dưới." Cố Hạo Đình dặn dò. Tim Hoắc Vi Vũ đập thình thịch có phần hốt hoảng. Sau khi hắn đi khỏi, cô vẫn ngây người ở cửa. Cô nhớ rất rõ Cố Hạo Đình không hay hút thuốc, lúc nãy hắn hút thuốc là vì phiền lòng sao? Hắn đang phiền lòng vì chuyện gì chứ? Nhưng mà bây giờ, hình như cô mới là người phiền lòng đây. Hoắc Vi Vũ nằm trên giường, trở mình liên hồi, hoàn toàn không ngủ được. Trong đầu toàn hình ảnh của cô và hắn lúc trước. Hoắc Vi Vũ thấy bực bội, bèn mở điện thoại lên diễn đàn Thiên Nhai, đăng một bài post trên đấy để bạn bè khắp nơi trên mạng nghĩ cách hộ cô. "Con gái bị người con trai mà mình không thích trêu ghẹo sẽ muốn ấy ấy với người ta à?" Đăng xong, mặt Hoắc Vi Vũ đỏ lên. Nhưng cô nghĩ rằng mình giấu tên đăng bài, người khác lại chẳng biết cô là ai thì an tâm hơn nhiều. Chẳng mấy chốc có người trả lời. "Em gái à, em đang cô đơn hả? Anh đây một đêm tận tám lần đấy, đảm bảo em sẽ hài lòng." - Bình luận thứ hai. Hoắc Vi Vũ chẳng buồn nghĩ ngợi đã đáp lại ngay một chữ lạnh lùng. "Cút." - Bình luận thứ ba. "Đương nhiên sẽ muốn rồi, bộ thím không xem tin tức rất hot gần đây à? Một người đàn ông ba mươi mốt tuổi kéo một cô gái hai mươi tám tuổi vào rừng nhỏ cưỡng hiếp, kết quả làm cô ta sướng quá, cô gái nọ đã chủ động ngồi lên trên khiến thận của người ta nát luôn, phải nhập viện đấy. Cô ấy đồng ý trả tiền thuốc và không kiện người nọ nữa mà." Bình luận thứ tư. "Quái đản thế." Hoắc Vi Vũ trả lời, cô nhớ lại cảnh tượng khi nãy đã thấy xấu hổ lắm rồi. "Thông qua chuyện này, điều kiện tiên quyết khi hành tẩu giang hồ, cưỡng hiếp con gái chính là phải có một quả thận thiệt mạnh mẽ." Bình luận thứ sáu. Hoắc Vi Vũ đờ người ra một hồi mới nhìn lại bài post. Ặc. Hơn cả trăm bình luận. Đám cú đêm trên mạng nhiều thật. "Vậy phải xem xét nhan sắc lẫn kỹ thuật của đối phương, nếu như là Trần Quán Hi thì con gái xếp hàng cả đống." Bình luận thứ 108. "Có lẽ cô cũng có chút tình cảm với người ta, chẳng qua cô không chắc chắn phải không?" Bình luận thứ 109. Trong lòng Hoắc Vi Vũ hốt hoảng. Cô có tình cảm với Cố Hạo Đình ư? Hình như là thế, giờ cô không bài xích hắn giống như hồi trước nữa. Cố Hạo Đình thấy nhiều bình luận như thế, đáy mắt thâm thúy lóe lên, lần đầu tiên hắn bình luận: "Thích anh ta chạm vào cô không?"