Ngài Cố Thân Mến!

Chương 186 : Làm những gì cả đời khó quên

Editor: Nguyetmai Hoắc Vi Vũ cảm thấy hắn thật sự là một người đàn ông cực kì nhỏ mọn, đã có khát vọng chinh phục mạnh mẽ thì nhất định sẽ dùng trăm phương nghìn kế đạt được. Nhưng hắn lại gặp phải đứa cứng đầu như cô, chống đối hắn hết lần này đến lần khác. "Không có gì thì tôi cúp máy đây." Hoắc Vi Vũ không khách sáo cúp máy. Trong lòng trung tá Thượng đang like 36 cái cho Hoắc Vi Vũ, người dám cúp điện thoại của Tư lệnh cũng chỉ có cô. Hoắc Vi Vũ vừa về đến nhà, đang nấu nước thì "cạch!" một tiếng, cửa bị mở ra. Cô từ trong bếp đi ra với vẻ nghi hoặc. Cố Hạo Đình đang cầm chìa khóa trong tay, ánh mắt lạnh lùng khóa chặt lấy cô, ung dung bước về phía cô. Hoắc Vi Vũ kinh ngạc: "Không phải anh đi gặp Tổng thống sao?" Cố Hạo Đình ôm lấy gáy cô, kéo cô đến trước mặt hắn. "Tôi nói rồi, sẽ làm gì đó để khiến em thường xuyên nhớ tới tôi." Hắn bá đạo nói, cúi người, hôn lên môi Hoắc Vi Vũ, tay kia cầm điện thoại lên, chụp hai tấm hình của cô và hắn. Hoắc Vi Vũ giật nảy mình, đẩy hắn ra, vội lau môi, khó hiểu: "Anh làm gì vậy!" Advertisement / Quảng cáo Cố Hạo Đình nhìn hình trên điện thoại, không hài lòng, "Chụp tấm nào thân mật hơn đi." "Cái gì?" Hoắc Vi Vũ nhìn về phía điện thoại hắn. Hắn hôn cổ cô, nhấn nút chụp. Chụp ảnh xong rồi hắn vẫn không nỡ buông cô ra. Hắn rất thích mùi hương trên người cô, thế nên cứ tiếp tục gặm cắn cần cổ cô, để lại từng vệt hồng như quả dâu tây. Hoắc Vi Vũ thấy đau, đẩy hắn ra: "Cố Hạo Đình, anh làm vậy sao tôi có thể ra đường gặp người ta." "Gặp ai?" Cố Hạo Đình liếc nhìn cô. "Tôi phải đi làm." Hoắc Vi Vũ giải thích. Ngón cái của hắn vuốt ve vệt hồng trên cổ cô, hài lòng: "Tôi chỉ hôn nhẹ nên mai là mất thôi. Nếu như em không thích bị người khác biết thì lần sau tôi sẽ để lại dấu ở chỗ người ta không thể thấy." Hoắc Vi Vũ: "..." Cô thật không thích tính bá đạo và giỏi bào chữa của hắn, trong mắt lóe lên tia gian xảo. Cô đè vai hắn, nhón chân lên, nhắm ngay cổ hắn rồi mút thật mạnh. Advertisement / Quảng cáo Chỗ bị mút vừa đỏ vừa tím, cô lại mút sang chỗ khác, cả thảy ba cái mới buông hắn ra. Cố Hạo Đình không giận chút nào, nhoẻn miệng cười, đưa điện thoại cho cô xem: "Tôi thích nhất tấm này." Hoắc Vi Vũ nhìn về phía điện thoại của hắn. Vì bắt đúng khoảnh khắc nên trong ảnh, cô giống như đói khát không nhịn được, chủ động hôn lấy cổ hắn, môi đỏ với da thịt kết hợp hoàn mỹ. Một tay hắn đặt sau gáy cô, để cô hôn thoải mái. Nhưng ánh mắt hắn nhìn màn hình điện thoại trông cực kì ma mị. Giống như máu nóng tuôn trào trước khi hai người họ phát sinh quan hệ. Hoắc Vi Vũ cảm thấy mất mặt, cô không ngờ hắn sẽ chụp trộm. Cô vươn tay định giành lấy điện thoại. Song hắn lại đưa điện thoại lên cao, nhìn xuống cô: "Nếu em đã thích tấm hình này như thế, lát nữa tôi gửi cho em cài hình nền, như vậy em cầm điện thoại lên sẽ nhớ tới tôi." "Sẽ bị người khác nhìn thấy đó." Hoắc Vi Vũ kháng nghị. "Người khác nhìn thấy thì sao? Tôi làm em mất mặt sao?" Cố Hạo Đình không vui, gửi ảnh cho cô. "Chúng ta kết hôn ngầm, kết hôn ngầm chính là không để người khác phát hiện ra mối quan hệ của chúng ta mà." Hoắc Vi Vũ giải thích. "Ai kết hôn ngầm với em? Mai Kính Sơn biết rõ người gây tiếng xấu cho Hoắc Dương là tôi. Hắn còn mua chuộc nhân chứng, thẳng thừng tuyên chiến với tôi, việc gì tôi còn phải đối xử tốt với hắn." Cố Hạo Đình trầm giọng, ôm eo cô, để cô dựa sát vào hắn. Hoắc Vi Vũ: "..." Giờ thì cô đã hiểu vì sao nhà họ Hoắc bảo cô đổi họ ngay trước mặt Thái Nhã, hóa ra họ cho rằng cô đã đắc tội với Cố Hạo Đình, Cố Hạo Đình trút giận lên nhà họ.