Trong bữa tiệc ở doanh trại quân Chu sắc mặt chúng tiên Xiển giáo đều không tốt. Xích tinh tử cùng Quảng thành tử đều bị thương tích không nhẹ, trong khoảng thời gian ngắn khó có thể khỏi được, còn Huyền cơ chân nhân cùng Lục yểm đang ở chỗ khác dưỡng thương. Nhiên đăng đạo nhân trầm ngâm một hồi rồi nói với Khương tử nha mấy câu, Khương tử nha liền xoay người bước đi, nghĩ lời khuyên Cơ phát thỉnh người Tây phương giáo tới đối phó Triệu công minh.
Chúng tiên Xiển giáo vừa nghe kế hoạch của Nhiên đăng đạo nhân đều tán thưởng : nếu Xiển giáo chịu thiệt thì người Tây phương giáo cũng đừng đứng ngoài, nếu là minh hữu thì phải có nạn cùng chịu. Nếu có thể để Tây phương giáo tiêu hao bớt thực lực của đối thủ thì càng là điều không thể tốt hơn.
Suy nghĩ chân chính của Nhiên đăng đạo nhân là : bất luận Xiển giáo, Triệt giáo, Tây phương giáo, các ngươi tiêu hao càng nhiều càng tốt, chỉ có mình Nhiên đăng đạo nhân lão là bình yên vô sự đến cuối cùng, chỉ cần gặp cơ hội nhất định sẽ thu được lợi ích lớn nhất.
Cứ như vậy dưới sự thúc dục của Khương tử nha mà Cơ phát phải thỉnh cầu nên buổi sáng ngày hôm sau người của Tây phương giáo đã chủ động đến tìm đích danh Triệu công minh.
Tuy người Tây phương giáo đều dùng tên giả nhưng từ lần chiến đấu trước với Dư nguyên đã khiến Già lâu la cùng Khẩn na la trong Bát bộ chúng lộ diện.
Năm đó khi Đại thương chinh phạt Khuyển nhung, Tây phương giáo đã thảm bại, Bất động minh vương đứng đầu trong ngũ đại minh vương bị giết; Bát bộ chúng cũng mất Dạ xoa, Long, A tu la, Đế thích thiên cùng Ma hô la già, gần nửa trong đám tinh anh.
Lần này tới doanh trại quân Thương khiêu chiến tổng cộng có bốn người, vì thương thế của Già lâu la bị Hóa huyết thần đao chém còn chưa khỏi hẳn đang dưỡng thương nên lần này chỉ có Khẩn na la, Quân đồ lợi đạo nhân cùng hai gã nam nhân khác, trong đó có một gã còn cưỡi trâu xanh.
Triệu công minh nghe thấy có người gọi tên mình ra chiến liền cưỡi hắc hổ ra khỏi doanh trại. Văn trọng cùng Trương tử tinh sợ hắn sơ sảy nên đều ra ngoài lược trận. Hình thiên lúc đó không ở trong doanh trại vì đêm hôm trước hắn đã phải áp giải Đạo hạnh thiên tôn về Triều ca.
Triệu công minh là anh trưởng của tam tiêu nên biết năm xưa Chuẩn đề tự thân vào Hoàng hà trận, suýt nữa đã hạ thân phận mà hại đến ba người em mình, quan sát một lúc gã đạo nhân dẫn đầu rồi từ sau tấm mặt nạ chợt phát ra tiếng cười nhạt :"Thì ra là những cao nhân của Tây phương giáo ! Các ngươi không chịu an phận ở niết bàn mà không biết sống chết can thiệp vào chuyện của Trung thổ, ý đồ dây máu ăn phần. Chẳng lẽ cái bại của lần đánh khuyển nhung lần trước còn không đủ giúp các ngươi tự xét ? Nếu không sớm quay lại thì chính là đã tự chọn đường chết đó!"
Bốn gã Tây phương giáo đã từ lời kể của Cơ phát cùng Khương tử nha biết được Triệu công minh kia chính là anh trai của Tam tiêu nương nương từng lập Cửu khúc hoàng hà trận, hại chết không ít đồng môn, hôm nay thấy hắn kiêu ngạo như vậy, vừa ra đã gợi lại vết thương cũ của Tây phương giáo nên không khỏi lộ ra vẻ phẫn nộ. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
Quân đồ lợi minh vương thoáng nhìn thấy Trương tử tinh ở đằng sau Triệu công minh liền lộ ra vẻ kinh ngạc, hai tay hợp thập lên tiếng :"Tiêu dao tử đạo hữu có khỏe không ?"
Trương tử tinh chắp tay trả lễ :"Quân đồ lợi minh vương đạo hữu, thì ra ngươi quả thực đã hồi sinh rồi. Ngày đó ở Nam hải ta nghe thấy tin dữ, nên cùng Hoan hỉ đạo hữu mang cam lộ của ngươi ra khỏi nơi nguy hiểm, trong lòng vẫn lo lắng. Sau đó may được gặp Chuẩn đề thánh nhân của quý giáo trong Đông hải nên biết được đạo hữu không việc gì, thực là đáng mừng. Chỉ có điều ta là quốc sư đại thương, chịu ân sâu dày, hôm nay đạo hữu cũng giúp cho nghịch thần…ta ngươi đều phải vì chủ, khó tránh khỏi có lúc phải đối địch cũng đừng trách !"
Quân đồ lợi minh vương lộ ra vẻ tiếc hận :"Ngày đó đạo hữu cùng Hoan hỉ sư đệ mang cam lộ của ta rời đi, cái ơn cứu giúp đó bần đạo không dám quên. Nếu có cơ hội ta sẽ tận tâm báo đáp."
Triệu công minh vốn không có cảm tình với Tây phương giáo, không kiên nhẫn nghe tiếp mà chiếc roi thần trong tay đã chỉ về phía bốn người :"Các ngươi muốn chiến thì chiến, đừng có nhiều lời ! Chẳng lẽ muốn đến nói chuyện tình cảm để ta hạ thủ lưu tình sao ?"
Bên kia Khẩn na la giận dữ bước ra :"Triệu công minh đừng vội hung hăng ngang ngược. Ta sẽ đấu với ngươi đầu tiên."
Văn trọng vừa thấy người đã giết chết Dư nguyên sư huynh bước ra liền nổi giận đến dựng tóc gáy, mắt thần trợn to. Triệu công minh cũng nghe về việc Dư nguyên bị bắt nên sát khí chợt dâng lên đầy mắt.
Khẩn na la tuy tức giận nhưng cũng không dám sơ suất, quay người một vòng đã hiện ra phân thân kia của nàng, đồng thời liền bắt đầu đánh trống. Quả nhiên chỉ thấy thân hình Triệu công minh hơi nhoáng lên, tựa như bị âm thanh của điệu múa mê hoặc. Khẩn na la không biết hắn có thần thông Thiên thanh địa minh, loại phép mê hoặc trình độ này căn bản không có tác dụng gì, còn tưởng hắn đã bị mê man mà không khỏi mừng thầm : người Triệt giáo bất quá cũng chỉ có vậy !
Ngay lúc Khẩn na la đang đắc ý định lại gần đối phương ra sát chiêu thì hai mắt Triệu công minh chợt trợn ngược lên, roi thần bỗng rời khỏi tay nhanh như tia chớp bắn thẳng giữa trán nữ nhân . Hai phân thân đều tương thông, nữ nhân kia kêu thảm một tiếng rồi dung nhập cùng nam nhân trở lại thành nguyên hình Khẩn na la, chỉ có điều trên trán đã có thêm một vết nứt đáng sợ, máu không ngừng chảy ra. Triệu công minh không chút nào lưu tình, roi thần lại vút ra, Khẩn na la muốn tránh cũng không kịp nên đầu bị đánh nát bấy mà chết.
Gã Tây phương giáo cưỡi trâu định lên cứu viện nhưng thấy Khẩn na la bị giết trước mặt liền nổi giận, hiện ra kim thân sáu đầu, sáu tay, sáu chân, trên đầu kim thân đội một vương miện bằng xương khô, tay chân có độc xà quấn quanh, mặt hình tam giác lại đang lúc phẫn nộ nên thanh thế kinh người.
Triệu công minh không hề sợ hãi mà quát to :"Ngươi tên là gì ? Đừng vội xông lên mà thành quỷ vô danh như bạn ngươi!"
Người kia biết thân phận Tây phương giáo bên mình đã bại lộ nên cũng không giấu diễm mà đáp :"Ta là Đại uy đức minh vương một trong ngũ đại Minh vương của Tây phương giáo chủ, hôm nay nhất định phải báo thù cho đồng môn ! Triệu công minh, nạp mệnh đi !"
Dứt lời, từ chiếc vương miện bằng xương khô bắn ra hàng nghìn đạo kim quang, bản tôn của Đại uy đức cũng đột nhiên tăng cường gấp đôi. Con trâu xanh nhìn như chậm chạp nhưng thập phần nhanh nhẹn, đảo mắt đã tới trước mặt Triệu công minh. Cung, tên, kiếm, kích, gậy các loại vũ khí trong tay kim thân nhất tề đánh xuống Triệu công minh. Triệu công minh dường như không ngờ tốc độ đối phương nhanh như vậy, không tránh kịp, thét lên một tiếng đã bị trúng đòn.
Một đòn của Đại uy đức minh vương thực kinh người, dưới đất đột nhiên xuất hiện một hố to, nhưng Đại uy đức minh vương không tỏ ra vui mừng chút nào khi đắc thắng mà trái lại thập phần cảnh giác. Thì ra mới vừa rồi bị trúng đòn chỉ là tọa kỵ của Triệu công minh mà thôi, chợt trên đầu Đại uy đức minh vương bỗng vang lên một tiếng hét lớn, ngẩng đầu lên thì đã bị roi thần của Triệu công minh đánh trúng.
Một đòn vừa rồi của Đại uy đức minh vương quả thực ra ngoài dự liệu của Triệu công minh, sở dĩ Triệu công minh bỏ đầu hắc hổ tọa kỵ né đi cũng là vì không kịp trở tay, trong lòng cũng thầm tự cảnh báo, nhận chuẩn cơ hội ném roi thần ra.
Đại uy đức minh vương cũng thực là tài, bị roi thần đánh trúng đỉnh đầu khiến tia lửa văng bốn phía mà chỉ khiến hắn lui lại một bước nhỏ chứ không việc gì. Thân ảnh Triệu công minh từ trên không từ từ hạ xuống, lần thứ hai ném roi ra.
Đại uy đức minh vương tự phụ có thân thể kim cương nên không thèm né tránh, chỉ cầm pháp khí trong tay đánh về phía Triệu công minh. Nhưng lần này mục tiêu công kích của Triệu công minh chỉ là con trâu xanh, trâu xanh tuy là linh vật nhưng sao có được thần thông như chủ nhân nên bị đánh gãy xương, đổ ầm xuống đất, hiển nhiên khó thoát chết.
Ngươi giết tọa kỵ của ta, ta cũng báo đáp lại liền ! Đó chính là tính nết của Triệu công minh.
Đại uy đức minh vương cũng theo con trâu bị hạ gục mà lăn xuống đất, chưa kịp đứng lên thì trên bầu trời đã hiện ngũ sắc hào quang. Đại uy đức minh vương chỉ cảm thấy quang mang chói mắt, không thể nhìn rõ là vật gì, thoáng lách đầu qua một bên nên Định hải thần châu chỉ đánh trúng xuống vai, dù thân thể kim cương của hắn mà cũng không thể chống lại được, xương cốt liền bị đánh đến nát bấy.
Đại uy đức minh vương không ngờ pháp bảo của đối phương lại có thể phá được thân thể kim cương là chỗ dựa lớn nhất của mình, lòng tự tin thoáng chốc hạ xuống thấp nhất, lập tức không dám tái chiến mà nhịn đau thu kim thân bỏ chạy. Triệu công minh thắng thế không buông tha, Định hải thần châu lại bay lên đánh giữa lưng đối thủ, vì Đại uy đức minh vương đã thu kim thân lại, mà thân thể kim cương cũng thu hồi nên chỉ còn thân thể của tiên nhân bình thường, bị Định hải thần châu đánh trúng liền vang lên hàng loạt tiếng xương vỡ, cả người bị đánh văng ra xa, không rõ sống chết.
Quân đồ lợi minh vương cùng một nam tử khác đang muốn tiến lên cứu nhưng Triệu công minh đã phi thân lên, trong tay chợt xuất hiện một thanh đoản kiếm, hàn quang chớp động, đầu Đại uy đức minh vương đã bị chém đứt. Triệu công minh vung tay lên, thanh đoản kiếm cùng chiếc đầu lâu liền cắm thẳng lên trên cửa doanh trại, giống hệt như cái chết của Dư nguyên.
Đại uy đức minh vương vốn là một trong những Hộ pháp Minh vương cực mạnh của Tây phương giáo, có thần thông thân thể kim cương, pháp bảo khó phạm nhưng lại gặp phải đúng khắc tinh Định hải thần châu của Triệu công minh, ngay cả Quảng thành tử, Xích tinh tử có Bảo hà tiên y cùng Tử thụ tiên y cũng đều không thể đỡ được. Trong nguyên tác ngay cả Thông Thiên giáo chủ cũng từng bị Nhiên Đăng dùng Định hải thần châu đánh lén bị thương huống chi chỉ là Đại uy đức minh vương ? Lần này gặp vận đen nên khó thoát khỏi số mệnh.
Hai người còn lại của Tây phương giáo thấy Triệu công minh lấy mạng Đại uy đức minh vương rồi còn bêu đầu đều cực kỳ bi phẫn, liên thủ tấn công liền. Người đến cùng Quân đồ lợi minh vương là Hàng tam thế minh vương cũng là một trong ngũ đại minh vương. Hai vị minh vương liếc nhau rồi cùng tiến lên thi triển kim thân vây công. Đám Trương tử tinh thấy Tây phương giáo lấy hai địch một đang muốn tương trợ thì nhất tâm nhị dụng Triệu công minh lần thứ hai thể hiện ra bản lĩnh nhanh tay, dường như sợ Trương tử tinh cùng Văn trọng lao ra tranh mất công vậy, liên tiếp dùng Định hải thần châu đánh rơi hai đối thủ.
Trương tử tinh vốn đang mải suy nghĩ : hôm qua ngay cả Huyền cơ chân nhân, Lục yểm đều bị thương không nhẹ mà tại sao hôm nay Tây phương giáo lại chủ động tìm tới Triệu công minh gây chiến, rất có vẻ như muốn chết, nhiều khả năng do bị người xui khiến, xem ra cần phải dùng một kế ly gián, tốt nhất là dùng Quân đồ lợi minh vương vốn đang có oán cũ với Xiển giáo.
Giờ hắn thấy Triệu công minh định ra tay lấy mạng hai vị minh vương bèn vội vã quát lớn :"Triệu đạo hữu chậm đã!"
Đúng lúc Trương tử tinh hô dừng tay thì một tiếng nói khác cũng vang lên :"Đạo hữu hạ thủ lưu tình !"
Giọng nói kia nghe rất bình thản nhưng mang theo một sức mạnh kỳ dị mà cường đại, không ngừng vang vọng trong tâm thức của mọi người đồng thời cũng áp hẳn tiếng hô của Trương tử tinh xuống, ngay cả Triệu công minh cũng không chịu được sức mạnh của âm thanh mà phải lui về phía sau một bước.
Chỉ thấy giữa sân chợt xuất hiện một vị đạo nhân thân hình cao lớn, làn da vàng ủng, đầu trọc, ngũ quan mơ hồ, chỉ cảm giác trên mặt hắn lộ nụ cười mỉm.
Triệu công minh nghĩ đến sức mạnh cường đại mà giọng nói của đạo nhân kia vừa phát ra không khỏi thầm giật mình, hỏi :"Ngươi là ai? Có phải là đồng đảng của những gã Tây phương giáo kia không ?"
Đạo nhân kia khẽ phất tay áo, Quân đồ lợi minh vương cùng Hàng tam thế minh vương liền biến mất trước mặt Triệu công minh rồi hiện ra phía sau lưng hắn. Hai vị minh vương vừa thấy đạo nhân liền nhịn đau hành lễ :"Bái kiến giáo chủ !"
Câu chào đó khiến Triệu công minh, Trương tử tinh cùng Văn trọng đều cùng chấn động, cả bọn liền tự cảnh giác.
Giáo chủ ? đạo nhân kia thì ra chính là đại giáo chủ Tiếp dẫn thánh nhân của Tây phương giáo ! Tiếp dẫn cuối cùng đã xuất hiện rồi ! Không hiểu vì sao cả Tiếp dẫn lẫn Chuẩn đề đều xanh xao vàng vọt, như vẻ thiếu dinh dưỡng vậy ? Trương tử tinh thầm đánh giá con người của vùng „Cực lạc niết bàn „ sau khi quan sát Tiếp dẫn một lúc.
Tiếp dẫn là giáo chủ tây phương, có thuyết nói rằng đây là Nam mô A Di Đà Phật trong tam thế phật, cũng có thuyết cho rằng là Như Lai, nhưng trong „ Phong Thần diễn nghĩa „ của Hứa Trọng Lâm rõ ràng có khuynh hướng ức phật dương đạo < coi trọng đạo giáo hơn phật giáo >, sở dĩ Trương tử tinh lười tra cứu lai lịch Tiếp dẫn vì trong nguyên tác, Tiếp dẫn thua xa Chuẩn đề về tính chủ động, chỉ được tả vài nét mơ hồ, đến khi tứ thánh phá Thông Thiên mới xuất hiện chính thức. Đương nhiên, thân là hỗn nguyên thánh nhân thực lực tất nhiên không phải chuyện đùa.
Từ những biểu hiện của Tây phương giáo đến nay, dù Chuẩn đề ở bên ngoài hay là Tiếp dẫn bên trong, Tiếp dẫn có lẽ là một người giỏi về tâm kế, tính mưu, là một người lợi hai, chỉ có điều không biết vì sao hôm nay Chuẩn đề không xuất hiện ?
Triệu công minh biết người kia chính là giáo chủ Tây phương giáo, một trong sáu vị thánh nhân bèn lộ ra vẻ cẩn thận. Tiếp dẫn đạo nhân nhìn thoáng qua thi thể của Khẩn na la cùng Đại uy đức minh vương, thở dài một tiếng :"Bần đạo tới chậm làm hại đến mạng môn nhân, đúng là số trời !"
Triệu công minh đang muốn lên tiếng thì Trương tử tinh đang tranh lời, che trước người hắn rồi hành lễ về phía Tiếp dẫn nói :"Bần đạo bái kiến giáo chủ thánh nhân ! Hôm qua vị Triệu công minh đạo hữu này đấu một hồi cùng người của Xiển giáo, vẫn chưa từng trêu chọc quý giáo, nhưng không biết vì sao hôm nay quý giáo chủ động tới khiêu khích ? Lần này hai bên cùng đấu pháp, dù có thương vong cũng là số trời, giáo chủ là thánh nhân, phẩm hạnh tuyệt diệu tất sẽ không ỷ mạnh hiếp yếu rồi."
Triệu công minh tuy cao ngạo nhưng cũng tự biết mình, dù dktc có lợi hại hơn nữa cũng không phải là đối thủ của thánh nhân. Giờ thấy Tiêu dao tử đối mặt với thánh nhân vẫn không hề nao núng mà còn chủ động lên tiếng bảo vệ mình nên trong lòng không khỏi thầm cảm động.
Tiếp dẫn đạo nhân nghe thấy tiếng quát của Trương tử tinh kêu Triệu công minh không hạ sát thủ lúc trước, giờ lại thấy hắn không khiếp sợ uy nghiêm của thánh nhân mà trong lời lẽ còn hết sức sắc bén nên thầm kinh ngạc.
Tiếp dẫn sao hiểu được rằng Trương tử tinh là người vốn không nể nang gì thánh nhân, cũng từng nhiều lần đối diện với nhiều vị thánh nhân như Chuẩn đề, Lão tử, Thông thiên, Nữ oa hoặc cãi cọ, hoặc luận đạo, hoặc chuyện phiếm mà chưa bao giờ sợ hãi, giờ sao có thể bị uy nghiêm của hắn chấn nhiếp được ?
Tiếp dẫn đạo nhân quan sát Trương tử tinh vài lần, thấy tu vi của hắn thập phần bình thường, thầm nhẩm tính nhưng càng tính càng kinh ngạc, trong ánh mắt nhìn về phía Trương tử tinh chợt thêm vài phần tinh quang.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
125 chương
7 chương
501 chương
85 chương
26 chương