Bên Trương Tử Tinh còn lại Tần Thiên Quân , Vương Thiên Quân , Đống Thiên Quân , Diêu Thiên Quân , Bạch Thiên Quân trở lại Tam Sơn Quan.
Trương Tử Tinh nghĩ đến hôm nay trong thập tuyệt trận đã mất Kim Quang Thánh Mẫu , Viên Thiên Quân , Tôn Thiên Quân , Triệu Thiên Quân bốn người bạn tốt, trong lòng uất ức , chỉ đành cúi đầu buồn bực uống rượu. Như Trương Tử Tinh xem, chuyện Thập tuyệt trận này tất cả đều là do hắn dựng lên, giống như là hắn đưa bốn người bạn tốt lên tử lộ. Khi Đặng Thiền Ngọc được nghe về trận đánh hôm nay , phe mình mất đi bốn vị tiên nhân, lại nhìn Trương Tử Tinh thần sắc thống khổ buồn bực, cũng không vui đùa ầm ĩ nữa , mà nhu thuận ở một bên thay hắn châm rượu.
Còn lại năm Thiên quân mặc dù lòng có đau xót nhưng cũng an ủi Trương Tử Tinh . Nói lại năm đó trước khi sư tôn của Thập Thiên Quân lâm chung từng nói , các đệ tử đều bị sát vận quấn thân, khó thoát kiếp số, hôm nay quả nhiên ứng kiếp. Hôm nay bốn người mặc dù chết , Xiển Giáo cũng mất Tiêu Trăn cùng Ngọc Đỉnh Chân Nhân . Hơn nữa Ngọc Đỉnh Chân Nhân là đệ tử đích truyền của Nguyên Thủy Thiên Tôn , một trong thập nhị kim tiên nhưng cũng chết tại Huyễn Ma Trận , có thể nói thập tuyệt trận lập đại chấn. Ngày mai còn có bốn trận, sẽ thay những đạo hữu chết đi mà báo thù.
Ngày thứ hai, song phương tại thập tuyệt tàn trận lần nữa giằng co. Mặc dù Trương Tử Tinh vội vàng xuất trận, nhưng thủy chung không như mong muốn, đệ thất trận vẫn như cũ lấy hình thức ngẫu nhiên mà xuất trận .
Thái ất chân nhân xem như " Đại vận", không ngờ tại đệ thất trận lại bị chỉ trúng , phải chống lại Lạc Hồn Trận của Diêu Thiên Quân .
Diêu Thiên Quân sau khi đem Thái Ất Chân Nhân dẫn vào Lạc Hồn Trận , tranh thủ cầm một nắm hắc sa ( cát đen ) , vẩy vào Thái Ất Chân Nhân . Nói đến Thái Ất Chân Nhân quả thực bị tai họa rơi vào đầu , hắn Khánh Vân của hắn hôm qua bị Lim Quang Thánh Mẫu phá đi , phải mất ba ngày mới có thể phục hồi như cũ, hôm nay như bị quỷ thần soi vào lần nữa bị rút trúng thăm , phải ra phá trận. Lập tức đành phải lấy lực lượng thân mình né tránh. Nắm hắc sa trên mặt đất, lại như biển cát mang theo lực ăn mòn đáng sợ. Thái ất chân nhân vội vàng thi triển tiên quyết hiện ra hai đóa thanh liên, bên này Diêu Thiên Quân đã đem hắc sa đầy trời tát đến.
Thái ất chân nhân tay trái cầm chuyết , nhưng không lưu ý, dưới chân hai đóa thanh liên đình trệ trong trận. Thanh liên dần dần biến thành màu , sau đó vỡ nát dần , trong nháy mắt đã bị phân hủy thành bụi . Diêu thiên quân không cho hắn cơ hội thi triển Cửu Long Thần Hỏa Tráo, liên tục thi xuất ra hắc sa. Thái ất chân nhân rốt cuộc chống đỡ không được, đầu và mặt đã bị hắc sa đánh trúng. Nhất thời hắc sa chui vào trong tiên thể, ăn mòn đến mức thoát ra khói đen .
Hăc sa kia cực kỳ mạnh , Thái Ất Chân Nhân bị thương đau đớn rồi bị rơi xuống , thoáng cái liền bị biển cát màu đen nuốt hết.
Một trận này , Thái Ất Chân Nhân một trong thập nhị kim tiên đã táng mạng trong Lạc Hồn Trận !
Sau khi Diêu thiên quân chiến thắng, quay về Kim Ngao Đảo chắp tay nói :
" Viên đạo hữu, Kim Quang đạo hữu, giờ đã báo được đại cừu cho hai người rồi !"
Xiển giáo kim tiên thấy Thái Ất Chân Nhân chết , đều nghiến răng nghiến lợi. Thề báo cừu này.
Đệ bát trận, Vương Thiên Quân đấu Thanh Hư Đạo Đức chân quân, cuối cùng như nguyên tác , Vương Thiên Quân không địch lại Đạo Đức chân quân, bị Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến thần hồn tiêu tán , Hồng Thủy Trận bị phá .
Đệ cửu trận, Tần Thiên Quân đánh với Cù Lưu Tôn . Phiên của Tần Thiên Quân không cách nào lay động Khánh Vân trên đỉnh đầu Cù Lưu Tôn , bị Cù Lưu Tôn dùng Khổn Tiên Thằng (dây trói tiên) bắt lấy .
Trận cuối cùng , Trương Tử Tinh đang khổ sở trông mong rốt cuộc đã nghênh đón cơ hội lần nữa xuất trận, mà đối thủ của hắn chính là có Xiển Giáo đệ nhất kim tiên danh xưng là Quảng Thành Tử !
Quảng Thành Tử , tiên nhân nổi danh là đạo giáo cực phú , tương truyền từng phủ nhận được một quyển " Tự nhiên kinh" tại Không Động động từ Hiên Viên hoàng đế , lại có truyền thuyết liên quan đến kiếm tiên, đế sư . Trong " Phong thần Diễn Nghĩa " , Quảng Thành Tử đứng đầu trong mười hai tiên Côn Lôn trong Ngọc Hư Cung , chỗ tu luyện cũng biến thành Cửu Tiên sơn động đào nguyên . Chiến tích của Quảng Thành Tử cũng cực kỳ cao , trong đó một cái nổi bật nhất là ba lần yết kiến Bích Du Cung , khiến cho Thông Thiên Giáo Chủ bày Tru Tiên Trận , tiện đà khơi dậy chiến tranh toàn diện với Triệt Giáo , ngay cả Thánh nhân cũng bị dính dáng trong đó.
Trong nguyên tác , Quảng Thành Tử liên hoàn đả thương Kim Quang Thánh Mẫu , Quy Linh Thánh Mẫu , Hỏa Linh Thánh Mẫu . Có thể nói là "Sát thủ sư nãi". Đáng tiếc thu đồ đệ không thận trọng. Đệ tử Ân Giao bị Thân Công Báo nói xấu , bản thân thiếu chút nữa bị đồ đệ dùng Phiên Thiên Ấn vặn ngược .
Theo như tính toán của Trương Tử Tinh , lực lượng của Quảng Thành Tử có thể trong Thập nhị kim tiên Xiển Giáo thuộc về loại trung bình , không mạnh hơn Ngọc Đỉnh Chân Nhân . Chỉ vì thời gian đi theo lão đại Nguyên Thủy Thiên Tôn sớm nhất, hơn nữa cảm giác tốt , là một tay gõ chuông giỏi , cho nên mới đứng đầu trong Thập nhị kim tiên .
Tuy là như thế, Trương Tử Tinh vẫn như cũ không dám xem thường Quảng Thành Tử, tương truyền ngoài pháp bảo Phiên Thiên Ấn chính là do Nguyên Thủy Thiên Tôn đích thân lấy một đoạn của cây trụ trời Bất Chu Sơn sau khi tinh chế mà thành , uy lực vô cùng, có thể nói là nổi trội trong số các pháp bảo đời sau . Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Trương Tử Tinh đi xuống trận, giống lúc trước, đưa Quảng Thành Tử dẫn vào trong trận.
Quảng Thành Tử cầm tiên kiếm trong tay, cẩn thận đề phòng , cùng Trương Tử Tinh giằng co. Hắn dùng tiên thức quan sát chung quanh một trận, không cảm giác được chỗ kỳ lạ, cười lạnh nói:
" Cũng không biết hôm qua ngươi đến tột cùng thi thủ đoạn gì sát hại Ngọc sư đệ, hôm nay ta muốn báo thâm cừu này!"
Quảng Thành Tử một lời nói ra , không đợi đối thủ nhiều lời, trong tay đã hiện ra một cái ấn cổ , ước chừng bằng nắm tay , rời khỏi tay nhắm đầu Trương Tử Tinh đánh tới, Quảng Thành Tử giỏi về đánh lén, công kích của Phiên Thiên Ấn này chuẩn bị đã lâu , chỉ cầu một kích khắc địch.
Trương Tử Tinh bất ngờ không phòng ngự, bị Phiên Thiên Ấn đánh ở giữa đỉnh đầu, đánh cho sao trời tung tóe , lắc đầu , nhưng không việc gì. Quảng Thành Tử kinh hãi: Phiên Thiên Ấn này uy lực tuyệt luân, coi như là huyền tiên bình thường cũng không đỡ được một kích, là pháp bảo cực mạnh của mình . Tiêu Dao Tử tu vi tầm thường, không ngờ có thể lấy thân thể đón đỡ, hơn nữa lại hồn nhiên vô sự, chẳng lẽ hắn vẫn thâm tàng bất lộ mà thôi?
Lúc này, chỉ thấy Tiêu Dao Tử một phát bắt được đỉnh trên của Phiên Thiên Ấn , ném trả lại về phía Quảng Thành Tử . Quảng Thành Tử lại càng hoảng sợ : pháp bảo này không phải chuyện đùa, là dùng bí pháp của thánh nhân luyện chế ra , coi như là huyền tiên đỉnh cũng không có thể xóa đi tiên thức đã tế luyện thành công in trong đó , làm sao Phiên Thiên Ấn lại chịu thao túng của hắn ?
Phiên Thiên Ấn rơi thẳng xuống tới, ở giữa thiên linh cái của Quảng Thành Tử , Quảng Thành Tử cảm giác " Oanh" một tiếng, không chỉ có tiên thể, ngay cả tiên thức đều bị đánh cho thành tứ phân ngũ liệt .
Chỉ chốc lát trôi qua, hai tròng mắt Quảng Thành Tử đột nhiên mở ra , tiên kiếm trong tay " Đinh" một tiếng, đánh vào một thanh mâu hình dạng ngoằn ngoèo trước ngực , thân hình run lên, như bị lực lượng của thanh mâu chấn động , không tự chủ được thụt lùi vài bước.
Trước mắt Quảng Thành Tử chính là một gã đại hán mặt đen thân cao tám thước, mắt sắc như báo , râu hùm hàm én , thân mặc trọng giáp , trong tay nắm một thanh trường mâu màu đen , lưỡi mâu giống như xà hình uốn lượn và có hai lưỡi , lợi hại vô cùng.
Quảng Thành Tử cẩn thận nhìn chằm chằm đại hán mặt đen này. Không chút nào vì tu vi chân tiên mà khinh thường, đồng thời dùng dư quang liếc một vòng tình cảnh chung quanh, thản nhiên nói:
" Huyễn ma trận quả có vài phần môn đạo! Tâm ma lực vừa rồi không phải chuyện đùa. Không ngờ thừa dịp ta phẫn hận vì cái chết của Ngọc sư đệ mà tiến vào, khiến cho ảo giác hiện thành đoàn . Nếu không phải tâm thần ta được củng cố, suýt nữa đã để cho ngươi áp chế rồi ."
Đại hán không nói lời nào, quát lên một tiếng lớn, giống như sấm rền nổ tung trong đầu Quảng Thành Tử , xà mâu trong tay nhân lúc phân tâm đâm tới. Tiếng hét lớn hình như có điều cổ quái, Quảng Thành Tử chỉ cảm thấy tâm thần rung động, ngay cả tiên lực cũng khó có thể ức chế. Tiên kiếm trong tay không dám chậm trễ, phân ra thư hùng hai thanh, nắm trong hai tay, cùng đại hán đấu tại một chỗ, nhất thời khó phân thắng bại.
Quảng Thành Tử luôn luôn tự về phụ kiếm thuật của mình , trong cả Xiển Giáo cũng khó gặp địch thủ, nghĩ không ra vũ kỹ của đại hán mặt đen này lợi hại như thế, không ngờ không hề kém hơn .
Làm cho Quảng Thành Tử khiếp sợ không chỉ có vũ kỹ đại hán này, còn có lực lượng kinh người . Đại hán tu vi nhìn qua còn chưa tới kim tiên, nhưng lực công kích xuất ra tuyệt đối đạt tới kim tiên thượng giai , hơn nữa mỗi lần cùng vũ khí đối phương giao kích, Quảng Thành Tử đều cảm giác một cỗ lực lượng kinh khủng mà kỳ dị từ tiên kiếm truyền vào trong cơ thể, giống như muốn cho tiên lực trong cơ thể toàn bộ nổ mạnh ra, nếu như không phải trên người có Hà Tiên Y có diệu dụng hộ thân, chỉ sợ sớm đã nếm khổ . Không đủ, Trương Tử Tinh lúc trước đối với tu vi Quảng Thành Tử phỏng chừng cũng đã đoán được một chút , từ lực lượng Quảng Thành Tử biểu hiện ra, đã tới đến kim tiên thượng giai , không thẹn là tiên nhân đã kích chuông vàng đầu tiên của Xiển Giáo .
Đại hán mặt đen không phải ai khác chính là " Đễ hồn" Trương Phi trong cửu đại chiến hồn. Thư hùng song kiếm của Quảng Thành Tử cùng xà mâu giao kích mấy lần, chỉ cảm thấy luồng lực bộc phá mạnh khó có thể áp chế, lập tức thay đổi chiến lược, vận Ngự Kiếm tiên quyết , thân như trận thanh phong ( gió mát ) . Công kích của Trương Phi phần lớn mang theo lực lượng và khí thế ngọc đá cùng nát , giữa chừng cảm thấy khó khăn liền cấp tốc biến chiêu. Sách lược của Quảng Thành Tử chính là tránh mũi nhọn, đánh vào phần giữa , dùng tốc độ cùng Trương Phi du đấu.
Trương Phi giống như bị chiến lược của hắn làm phiền mà nổi giận, hét lớn một tiếng, nhảy ra ngoài vòng tròn, trong tay đột nhiên xuất ra một cây bút lông . Quảng Thành Tử vẫn cho là pháp bảo gì, không dám tới gần. Vội vàng tung mình ra mấy trượng , ngưng thần chờ đợi. Vậy mà Trương Phi trong không trung cực nhanh vẽ ra một bức tranh , ngòi bút rành rọt xuất ra đóa đóa hắc vân . Không lâu sau , một con ô trùy mã dáng vẻ thong dong hình thành .
Quảng Thành Tử không ngờ đại hán mặt đen thô mãng này không ngờ còn có họa kĩ bậc này, chỉ thấy ô trùy mã kia hí lên một tiếng, lập tức biến thành vật còn sống (***)
Trương Phi sải bước ô trùy, hướng Quảng Thành Tử chạy tới.
Mã chiến nào có linh hoạt ? Như vậy hữu dụng sao ? Quảng Thành Tử nhíu nhíu mày, vung thư hùng kiếm lên, đang muốn ứng đối, chợt thấy phía trước Trương Phi cả người lẫn ngựa biến mất trong không khí!
Cùng lúc đó, tiên thức của Quảng Thành Tử cảm giác một cỗ lực lượng cuồng bạo hướng phía sau mình kéo tới, không khỏi kinh hãi, Tảo Hà Y phát ra trận trận quang mang , ngạnh đỡ một kích này . Dù chưa bị thương thì thân thể đã bị đánh trúng lảo đảo vài bước về phía trước, trong lòng nhất thời hiểu được thứ mà hắc mã đã sử dụng: Thuấn di!
Có hắc mã này, ưu thế tốc độ của Quảng Thành Tử nhất thời mất đi , lại khôi phục cục diện giằng co.
Kỹ năng đặc biệt của " Đễ hồn" đúng là" Bạo kích" và " Thuấn di". Trương Phi có được lực lượng cực mạnh trong cửu hồn, mà kỹ năng bạo kích có thể phát huy vài lần lực công kích, cũng đem lực lượng bạo phá thông qua binh khí truyền ra , quán vào trong cơ thể địch nhân, có thể làm cho tiên thể bạo liệt, hết sức lợi hại. Về phần cưỡi ô trùy mã , có thể ở trong phạm hạn định vi nháy mắt di động đến vị trí chỉ định, nhưng đối với tiêu hao lực lượng cũng không nhỏ, không thể sử dụng vô hạn.
Khi Quảng Thành Tử đang ngăn cản xà mâu, một tiếng khóc rống từ sau lưng vang lên , tiếng khóc này làm cho Quảng Thành Tử không hiểu sao lại nương tay, thư hùng kiếm cơ hồ bị xà mâu đánh bay. Quảng Thành Tử vội vàng kéo giãn khoảng cách với Trương Phi, chỉ thấy giữa sân xuất hiện một gã nam tử tai to mặt trắng , hai tay dài quá gối , đồng dạng cầm trong tay thư hùng song kiếm, mắt lệ lưng tròng nhìn hắn.
Quảng Thành Tử đang định mở miệng, một tiếng quát khẽ tự phía bên phải truyền đến, chỉ thấy một gã tướng quân mặt đỏ râu dài đột nhiên xuất hiện, cả người tản ra khí thế kinh người, cầm trong tay một thanh đại đao dài, bổ tới hướng mình . Quảng Thành Tử quán nhập tiên lực vào song chưởng, song kiếm hợp thành hình chữ thập chắn trước xiêm y , kịp thời đỡ được một đao này , chỉ nghe tiếng " Xuy xuy" vang lên, Tảo Hà Tiên Y trước ngực không ngờ truyền đến chấn động không nhỏ, vậy mà vẫn trúng một đao này.
Quảng Thành Tử đối với lý giải kỹ xảo chiêu thức cùng lực lượng muốn hơn xa tiên nhân bình thường, cả kinh nói:
" Đao thế !"
Lực lượng của loại " Thế" này đúng là từ Hình Thiên ngộ ra , kết hợp với " Uy thế " vốn có sẵn trên người Quan Vũ tạo thành , địch nhân không chỉ phải tiếp nhận vật lý công kích của Thanh Long Đao , mà còn phải chịu công kích của loại " Thế " này , hết sức khó có thể phòng ngự. Nếu như không phải diệu dụng của Tảo Hà Tiên Y, chỉ sợ Quảng Thành Tử đã bị thương.
Quan Vũ, Trương Phi cùng Lưu Bị không cho Quảng Thành Tử thời gian tự hỏi và thi triển pháp bảo , tiến lên vây công, thế đao của Quan Vũ và bạo kích của Trương Phi cùng đánh về phía trước ngăn chặn Quảng Thành Tử , Lưu Bị thì càng không ngừng lợi dụng phụ trợ kỹ năng khóc rống , đem một loạt trạng thái xấu suy yếu, trì hoãn tác động về phía Quảng Thành Tử , thỉnh thoảng lại thừa cơ đánh ra một hai đạo ám toán âm hiểm. Ba người phối hợp hết sức ăn ý, uy lực cũng phảng phất tăng lên không ít, Quảng Thành Tử nhất thời lâm vào thế hạ phong .
Quảng Thành Tử tuy có tiên y hộ thân, nhưng Quan Vũ cùng Trương Phi tạo cho hắn một áp lực trước giờ chưa từng có , ghét nhất vẫn là hiệu ứng tiếng khóc của Lưu Bị, ngay cả Tảo Hà Tiên Y cũng không thể hoàn toàn miễn dịch. Quảng Thành Tử âm thầm hối hận, không nên quá tự phụ vào kiếm thuật của mình , thậm chí mất đi lợi thế , bị buộc đến loại tình trạng này, lập tức liều mạng ngạnh kháng Thanh Long Đao và Xà Mâu kề bên, đem Thư Hùng Kiếm thoát ra ném về phía Lưu Bị, trong tay đã xuất ra một cái chuông nhỏ bằng đồng.
Quảng Thành Tử lay động chiếc chuông nhỏ , phát ra thanh âm trong trẻo, Lưu Bị tiếng khóc nhất thời bị áp chế xuống, mà Trương Phi cùng Quan Vũ động tác cũng nhất thời bị chậm xuống , tựa hồ phải cắn răng mà chống đỡ . Quảng Thành Tử vừa thấy chiếc chuông nhỏ có tác dụng kỳ diệu như vậy , trong lòng mừng rỡ, vội vàng duy trì lay động liên tục. Quan Vũ, Trương Phi công kích dần dần ngừng lại, lung lay lắc lắc, khó có thể cử động . Lưu Bị vội vàng tiến lên, một bên khóc, một bên duỗi dài cánh tay, vũ động song kiếm, hình thành một cái vòng bảo hộ đem ba người bảo vệ , cách ly tiếng chuông ra.
Thứ mà Quảng Thành Tử dùng đúng là pháp bảo Lạc Hồn Chung , trong chuông ẩn chứa lực lượng thần kỳ, lay động gian nan khiến người thất hồn lạc phách. Vốn ý hắn là muốn trì hoãn một lúc , sau đó vận xuất lực lượng , thi triển Phiên Thiên Ấn , không ngờ Lạc Hồn Chung lại kỳ diệu như thế .
Lạc Hồn Chung là pháp bảo công kích vào hồn phách, đối phó loại chiến hồn Lưu Quan Trương này , tất nhiên là có hiệu lực khắc chế. Cái lồng phòng hộ của Lưu Bị mặc dù có khả năng miễn cưỡng chống đỡ tiếng chuông, nhưng ba người cũng bị kiềm chế tại chỗ, không cách nào tiến hành chủ động công kích trở lại .
Quảng Thành Tử một bên lay động Lạc Hồn Chung , một bên vận tiên quyết, đem Phiên Thiên Ấn lơ lửng trên không trung, tạo thành thế lôi đình vạn quân từ trên trời hạ xuống Lưu Quan Trương tam anh.
((***) : Theo một số tài liệu mô tả lại thì Trương Phi không phải một đại hán thô lỗ như trong Tam quốc chí, mà là một người tài hoa tuyệt luân, cầm kỳ thi họa binh lược đều tinh thông.
Lão nào nhận 309 post lẹ lẹ đi nghen để ta chém tiếp => huynhphuocvinh đó, anh em cứ kêu gào hắn nhé
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
70 chương
76 chương
7 chương
165 chương