Nga Mỵ
Chương 157
Nghĩ tới mấy ngày bôn ba vất vả cực nhọc này, cuối cùng Doãn Tử Chương cũng không đành lòng đánh thức Chu Chu dậy, xác nhận nàng không có chuyện gì thì đi ra lều xem Cơ U Cốc đấu với ba huynh đệ đại hán râu quai nón.
Ở rìa doanh địa, phía trên đại hán râu quai nón đầu khô lâu đen nhánh đang chậm rãi mở ra cái miệng rộng đen ngòm, từ thất khiếu *( 2 mắt, 2 tai, 2 lỗ mũi, miệng) bay ra vô số hung hồn hình dáng hung ác, giương nanh múa vuốt, mang theo âm sát khí bén nhọn đánh về phía Cơ U Cốc.
Những hung hồn này cùng thét lên, rít gào chói tai, sóng âm từng đợt tiếp từng đợt, như biển gầm sóng lớn đánh tới, vô số hung hồn tựa như cá mập thèm máu trong biển, xuyên qua làn sóng, lộ ra nanh nhọn muốn xé nát, cắn nuốt, diệt sạch tất cả sinh linh.
Đề Thiền Thượng, Thạch Ánh Lục, Doãn Tử Chương cùng với hai thầy trò kia đứng ở một bên đều cảm thấy một loại áp lực khổng lồ, dường như muốn đè ép vò nát bọn họ, cảm giác âm lãnh hít thở không thông từ lòng bàn chân xông thẳng trên đỉnh đầu. Trong nháy mắt, bọn họ cảm giác như cả người bị chôn sâu trong bùn đất tanh hôi lạnh như băng, sau một khắc như thể sẽ không thể hô hấp được nữa.
Có thể tưởng được Cơ U Cốc chính diện đối mặt pháp thuật đánh sâu vào sẽ có bao nhiêu áp lực!
Đương nhiên Cơ U Cốc cảm thấy không tốt, nhưng ngay từ lúc hắn quyết định đối phó mấy người này cũng đã tương đối nắm chắc, tay phải vung lên, bảy trận kỳ xếp thành một “Toàn thiên dẫn hồn thất tinh trận” , hắn đang đứng ở vị trí sao Cực Bắc ngoài trận, pháp trận một khi thành lấy Diêu Quang làm dẫn, vận chuyển Thất Tinh, pháp trận hình dáng cái muôi chuyển động xung quanh Cơ U Cốc.
Pháp bảo hình mân tròn trên tay Cơ U Cốc run lên, hóa thành một cái cối xay khổng lồ có đường kính khoảng nửa trượng, bên trên có khắc đầy vãng sinh chú ngữ màu vàng.
Đại hán râu quai nón vừa thấy bộ dạng này của hắn thì đã biết không ổn, hắn không hiểu lắm về trận pháp phù chú … nhưng có thể cảm giác được sau khi Cơ U Cốc tế ra pháp trận cùng với pháp bảo cổ quái này, Khô Lâu màu đen đang phun ra Vạn quỷ chi hồn hình như bị thứ gì đó mãnh liệt hấp dẫn cổ động. Mơ hồ có dấu hiệu cố gắng thoát khỏi sự khống chế của mình.
Sao hắn lại thấy Tu sĩ trẻ tuổi này giống như là có chuẩn bị mà đến?
Chỉ là việc đã đến nước này cũng chỉ có thể cố gắng chống chọi, chỉ mong hai huynh đệ của mình dùng huyết tế triệu hồi ra Vạn quỷ chi hồn đủ cường đại, có thể ở trước lúc Vạn quỷ chi hồn mất khống chế phá vỡ pháp trận của Cơ U Cốc, làm cho hắn bị thương nặng!
Hàng vạn hàng nghìn Quỷ Hồn đánh về phía Cơ U Cốc thế như sóng thần, nhưng vừa đụng vào Toàn thiên dẫn hồn thất tinh trận chuyển động quanh người hắn thì rối loạn kết cấu, chẳng những không chịu tiếp tục tới phía trước, ngược lại phiêu đãng né tránh.
Thế công phô thiên cái địa*(ùn ùn kéo đến) hoàn toàn bị pháp trận dẫn dắt, vô số Quỷ Hồn lục tục thoát khỏi khống chế của Vạn quỷ Phệ Hồn phiên, vô tri vô giác theo pháp trận khuấy động đảo quanh Cơ U Cốc.
“Huyết tế cỡ này không phá được Toàn thiên dẫn hồn thất tinh trận của ta đâu.” Cơ U Cốc thản nhiên nói. Trong lời nói cất giấu ám hiệu nào đó.
Sắc mặt của đại hán râu quai nón âm trầm, mắt thấy ngày càng nhiều Quỷ Hồn mất khống chế, theo pháp trận của đối phương bay múa, tiếp tục nữa chỉ sợ Vạn quỷ chi hồn mà hắn tân tân khổ khổ thu thập được sẽ hỏng hết trên tay đối phương.
Lòng hắn như lửa đốt quét mắt hai huynh đệ bên người mình sắc mặt tái nhợt, cuối cùng hạ quyết tâm tàn nhẫn, đột nhiên xuất thủ chế trụ hai người bọn họ ném về phía Vạn quỷ Phệ Hồn trên lá cờ chính là cái hình vẽ ác quỷ kia!
A Nhị, A Ngũ lấy máu của bản thân làm huyết tế vốn đã suy yếu không ngừng, cộng thêm không có chút phòng bị nào đối với huynh đệ mình, hoàn toàn không có phản kháng đã đụng vào ác quỷ xấu xí kinh khủng trên lá cờ.
Chuyện tình kinh hãi xảy ra. Cái ác quỷ kia bỗng nhiên mở ra cái miệng máu, một ngụm nuốt hai người vào, chỉ chốc lát sau lại phun hai người ra.
Đáng thương hai tên xui xẻo bị lão Đại nhà mình bán đứng cho ác quỷ ăn đã thành hai cái thây khô, hồn phách máu huyết trên người bị ác quỷ trên lá cờ hút sạch sẽ.
Có hai người này làm tế phẩm mới. Hắc Khô Lâu trên đỉnh đầu đại hán râu quai nón tinh quang chớp động, Quỷ Hồn ban đầu hơi mất khống chế lần nữa tỉnh lại, cố gắng tiếp tục công kích Cơ U Cốc.
Cơ U Cốc mỉm cười khẽ thở dài: “Ngươi lấy huynh đệ của mình làm tế phẩm, giờ nên đến phiên ngươi.”
Đại hán râu quai nón xanh mặt, cả người run run nỗ lực chống đỡ Vạn quỷ Phệ Hồn phiên không ngã, nhưng là hắn cũng biết mình không đỡ được đã bao lâu, hắn muốn mở miệng cầu xin tha thứ, đáng tiếc cả một chút khí lực này đều không nhấc lên nổi.
Hắn không nghĩ tới lấy hai huynh đệ làm tế phẩm đã kích phát uy năng của vạn quỷ Phệ Hồn phiên, nhưng cũng kích thích ác linh bị trấn áp trên lá cờ, pháp lực của hắn vẫn chưa tới trình độ có thể áp chế ác linh này.
“Khẩu vị” của ác linh đã mở, không ăn no chắc không biết thu tay lại, hắn đang đứng ở dưới lá cờ, tất nhiên sẽ đứng mũi chịu sào.
Hắn hoàn toàn xong, vậy cho dù Vạn quỷ Phệ Hồn phiên thay thế giết hết người trong thiên hạ, thì có lợi ở chỗ nào ?
Đại hán râu quai nón không nghĩ tới trình độ hiểu rõ của Cơ U Cốc đối với Vạn quỷ Phệ Hồn phiên này còn hơn cả mình. Cố ý dụ dỗ hắn quá độ kích thích dẫn đến ác linh cắn trả, hắn khôn khéo cả đời, phút cuối cùng lại dại dột làm ra chuyện tình tự rước lấy diệt vong như vậy.
Cho dù ta chết, cũng muốn các ngươi chôn cùng!
Đại hán râu quai nón im lặng gào thét trong tuyệt vọng, tay nắm lấy cột cờ phảng phất thành một cột nước đá, hắn muốn buông tay thối lui, nhưng hai tay hết lần này tới lần khác giống như bị dính vào trên đó, trong hoảng hốt hắn cảm thấy cả người như bị hút khô rồi, thậm chí hắn thấy hai tay của mình nhanh chóng co rút lại khô quắt, giống như nhánh cây khô héo. . . . . .
Xong! Hết thảy đều xong!
Bọn Đề Thiền Thượng nhìn đại hán râu quai nón sống sờ sờ ở dưới lá cờ Vạn quỷ Phệ Hồn bị hút khô biến thành một cái thây khô, cuối cùng thẳng tắp ngã trên mặt đất, đều buồn nôn cả người rét run, Thạch Ánh Lục hơi nghiêng mặt qua không muốn nhìn kỹ.
Theo đại hán râu quai nón bỏ mình, Vạn quỷ Phệ Hồn phiên hoàn toàn mất khống chế, đầu khô lâu đen nhánh mở ra miệng rộng gào thét bay về phía Cơ U Cốc.
Bàn tay Cơ U Cốc vừa lộn, trên tay liền nhiều hơn một cây mộc kiếm màu đỏ sậm, trực tiếp bắn nhanh về hướng cái miệng rộng của đầu lâu.Ô! Đầu khô lâu hung mãnh vô cùng vừa đụng mộc kiếm, phát ra một tiếng gào thét trầm muộn bay ngược ra sau, mà những Quỷ Hồn bay ra tán loạn.
Cơ U Cốc cũng không thèm nhìn tới cái đầu khô lâu tháo chạy kia, một tay kết ấn chỉ huy Toàn thiên dẫn hồn thất tinh trận tăng nhanh động tác vận chuyển, Quỷ Hồn đầy trời theo pháp trận xoay tròn từ từ tụ thành một gió lốc đen nhánh.
Cối xay khổng lồ vẫn dừng trước người hắn cũng chuyển động, gió lốc màu đen từ lỗ tròn phía trên cối xay bị thu nạp từng chút một vào trong ma bàn, vãng sinh chú ngữ màu vàng trên cối xay như sống lại, phù chú từng bước từng bước thức dậy, vững vàng vây trọn cối xay.
Quỷ Hồn bị cối xay mài thành một luồng khói trắng, xuyên qua phù chú màu vàng tiêu tán ở trong bầu trời đêm.
Mà màu sắc của cái đầu khô lâu đen nhánh kia cũng bắt đầu trở nên càng ngày càng ảm đạm phù phiếm, oan hồn lệ quỷ màu đen vẫn từ trong thất khiếu nó xông ra, nhưng số lượng càng ngày càng ít, lực sát thương cũng nhanh chóng yếu bớt.
Rốt cục, đầu khô lâu phun ra mấy Quỷ Hồn cuối cùng, biến thành gần như trong suốt, rồi hoàn toàn biến mất.
Lại qua chốc lát, gió lốc do oan hồn lệ quỷ tụ tập mà thành bị cối xay hút vào toàn bộ, khói trắng lượn lờ, tất cả âm sát quỷ khí bị gió đêm lành lạnh thổi đi, tiêu tán không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Huyết hồng Vạn quỷ Phệ Hồn phiên vẫn cắm trên mặt đất đã biến thành lá cờ vải bình thường, ác quỷ trên lá cờ chỉ còn lại một đường viền mơ hồ.
Truyện khác cùng thể loại
485 chương
61 chương
387 chương
5 chương
87 chương
163 chương