Ngã dục phong thiên bns

Chương 312 : Bởi vì người, duy cuồng!

Trong tiếng cười, giữa lúc mái tóc đỏ bay bay, tay phải của Mạnh Hạo nâng lên. Ở trong tay của hắn, bất ngờ lại xuất hiện một viên đan dược màu tím! Viên đan dược này giống như ẩn chứa ma tính. Nó vừa xuất hiện đã khiến cho thiên địa nổ vang. Một cỗ khí tức khó có thể hình dung trong chốc lát từ viên đan dược này cuộn trào ra bốn phía, khiến cho mọi người lập tức biến sắc. Mạnh Hạo không chút do dự, lập tức đem viên đan dược này ném vào trong miệng. Viên đan dược màu tím dùng tốc độ khủng khiếp, trực tiếp hòa tan, trở thành chất lỏng màu tím, nháy mắt ở trong cơ thể Mạnh Hạo giống như là mực, phủ lên ngũ tạng, tràn ngập lục phủ. Rống! Mạnh Hạo ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gào rú kinh thiên. Gương mặt dưới mặt nạ của hắn vặn vẹo, trong cặp mắt đỏ thẫm của hắn lộ ra điên cuồng, lộ ra sát khí ngập trời. Cỗ khí tức này giống như là rất phù hợp với mặt nạ huyết sắc, khiến cho bên ngoài thân thể của hắn, đan khí lại càng phóng thích mãnh liệt hơn! Đau nhức! Đau nhức khó có thể hình dung! Kinh mạch toàn thân như đang bị xé rách, giống như bị một đao lăng trì ở bên tróng, phóng ra toàn bộ tiềm lực cùng với tu vi của bản thân, giống như mở ra bảo tàng của cơ thể. Nhất là đau đớn kịch liệt lúc sau cùng, tựa như là có người đâm thủng lồng ngực của mình, khiến cho trái tim của mình hiện ra ở trong hư không! Loạn! Loạn nghiêng trời lệch đất! Tất cả trí nhớ trong đâu, giống như bị một cỗ lực lượng không cách nào hình dung đánh cho nát bấy, khiến cho ý thức của hắn, tinh thần của hắn, toàn bộ đều đã trở nên hỗn loạn. Mà ở trong sự hỗn loạn này, lại ngưng tụ ra từng đạo sát cơ vô cùng mãnh liệt! Một đạo, trăm đạo, nghìn đạo, vạn đạo, mười vạn đạo... Cho đến ngàn vạn đạo sát cơ!! Những sát cơ này khiến cho đầu óc Mạnh Hạo trở nên hỗn loạn, trực tiếp làm nổ nát Kết Đan của hắn, làm cho hồn hắn điên cuồng, khiến cho hồn của hắn cũng đã lây dính sự điên cuồng khủng bố đến cực điểm này! Cái điên cuồng này, hóa thành lực lượng giết chóc kinh thiên động địa, phá vỡ lý trí trong lòng hắn. Tinh thần của hắn lập tức trở thành không, dùng cỗ ý Phong Ma này hóa thành một cỗ tuyệt mệnh chi tâm. Dùng cái tâm này khiến cho tu vi của bản thân lập tức kéo lên! Kết Đan trung kỳ, Kết Đan hậu kỳ, Kết Đan đại viên mãn... tiếng gào rú của Mạnh Hạo quanh quẩn bát phương, khiến cho đám người bốn phía xung quanh đều phải hoảng sợ. Giờ phút này Mạnh Hạo, không phải đốt hồn mà thắng đốt hồn. Bời vì đan này... tên gọi là Nhập Ma Đan. Bởi vì ý này... duy ma! Bởi vì người, duy cuồng! Thiêu đốt tu vi, phóng ra linh hồn, làm ý chí trở nên điên cuồng. Tuyệt mệnh kiếp này, trở thành Phong Ma, trở thành Mạnh Hạo lúc này! Hai mắt Mạnh Hạo đỏ hồng, mang theo máu, mang theo ma, mang theo một cỗ dữ tợn mà ngoại nhân không nhìn thấy được. Gương mặt của hắn ở dưới mặt nạ đang già nua với tốc độ cực nhanh. Mái tóc dài của hắn đã trở thành màu đỏ, giờ phút này không gió phiêu diêu. Giờ khắc này Mạnh Hạo, hình ảnh của hắn, bộ dáng của hắn, trong chốc lát đã khắc ở trong ánh mắt của mọi người. Cũng chính vào giờ phút này, hơn mười tu sĩ Nguyên Anh bị áp chế tại tu vi Kết Đan đã đến rất gần Mạnh Hạo. Phần lớn trong số đó là có tu vi vượt qua Mạnh Hạo quá nhiều, nhưng vào lúc này vẫn đồng loạt ra tay như lúc trước. Giống như sợ nếu không có tự tay diệt sát Mạnh Hạo, sẽ đưa tới phiền toái cho chính mình khi trở về gia tộc. Sát cơ ngập trời, gào thét mà đến. Không có người nào có thể trợ giúp cho Mạnh Hạo, ở trong khoảnh khắc này, chỉ có chính hắn, mới có thể đi trợ giúp cho chính mình. Bản thân, mới chính là chỗ dựa lớn nhất! Tiếng cười của Mạnh Hạo vẫn liều lĩnh như trước, tay phải của hắn bỗng nhiên nâng lên, trực tiếp vung về phía trước. “Vô Diện!” Thiên địa nổ vang, bốn phía xung quanh Mạnh Hạo lại một lần nữa xuất hiện gương mặt màu máu khổng lồ. Lần này gương mặt này càng lúc càng lớn, thoạt nhìn càng thêm chân thật, giống như không phải là hư ảo, mà là chân chính tồn tại. Gương mặt này nổi lên giữa không trung, thất khiếu chảy máu. Cảnh tượng này nhìn thấy mà giật mình, giống như là Phong Ma, lập tức đánh tới hơn mười lão giả đang tiến đến kia. Giờ khắc này Mạnh Hạo, người bên ngoài nhìn lại, thì giống như bươm bướm dập lửa, phóng xuất ra tinh hoa sinh mệnh trong nháy mắt, nhưng lại làm cho lòng người lay động. Thiêu thân lao đầu vào lửa, tựa như bươm bướm thích lửa, muốn ở bên trong lửa trùng sinh. Điều này ở trong mắt người ngoài thì xem ra là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng không ai có thể biết rõ, có lẽ con bươm bướm lao vào lửa cũng không phải là vì yêu thích, mà là muốn dùng tính mạng của mình, đi dập tắt hỏa diễm! Âm thanh nổ vang trong chốc lát đã truyền khắp thiên địa. Khuếch tán bát phương. Mạnh Hạo phun ra máu tươi, gương mặt cực lớn ở bên ngoài thân thể cũng lập tức sụp đổ. Coi như là tu vi của hắn dùng Nhập Ma Đan mà cưỡng ép tăng lên, nhưng đối mặt với công kích của hơn mười người này, Mạnh Hạo vẫn không thể địch lại. Máu tươi của hắn phun ra, toàn thân trọng thương, hai mắt vô thần, cười thảm. Thân hình của hắn cuốn ngược về phía sau như diều đứt dây. Mà hơn mười người kia chỉ dừng lại một chút, sắc mặt đều biến hóa, nhưng rất nhanh lại tiếp tục xông ra, hóa thành từng mũi tên nhọn, như muốn xuyên thấu Mạnh Hạo. Nhưng trong khoảnh khắc những người này đánh tới, thì hai mắt vô thần của Mạnh Hạo lại một lần nữa lộ ra điên cuồng. “Nhất Ngôn!” Giọng nói của Mạnh Hạo khàn khàn. Hắn rõ ràng là đã dựa vào lực lượng khủng bố của Nhập Ma Đan mà cưỡng ép thôi động thần thông trong Huyết Tiên truyền thừa đi ra. Lời này vừa ra, lập tức những gương mặt đang sụp đổ ở bốn phía xung quanh Mạnh Hạo kia, nháy mắt đã dừng lại, không tiếp tục vỡ vụn nữa, mà sau khi tràn ngập ra vô số khe hở, thoạt nhìn vô cùng dữ tợn. Từ trên những cái khe kia, lại phóng ra lượng lớn sương mù màu đỏ. Đoàn sương mù này ở trước người Mạnh Hạo, mãnh liệt lan rộng ra, khiến cho những gương mặt này giống như là quay ngược thời gian mà co rút lại. Tất cả những khe hở biến mất, không còn dấu vết vỡ vụn. Sau khi những gương mặt này lai trở thành nguyên vẹn, thì... Ở vị trí vốn là đôi môi, bất ngờ lại xuất hiện một cái miệng lớn. Cái miệng lớn này mở ra, dường như nói ra một thanh âm, nhưng lại không có ai có thể nghe được cái âm thanh này. Chỉ là... khi âm thanh vô hình kia vừa xuất hiện thì hơn mười lão giả kia đều chấn động tâm thần, trên người bọn hắn trực tiếp hiện ra từng đạo vết máu, như muốn xé rách bọn chúng trong nháy mắt.