Ngã dục phong thiên bns

Chương 225 : Một bước lên trời

“Thông thường, nếu như phải dùng một loại đan dược quá nhiều, thì hiệu qua đan dược cũng sẽ càng ngày càng ít đi do những vấn đề về dược thảo tồn đọng lại trong cơ thể. Do vậy, chỉ cần viên đan dược này có thể phát huy dược năm thành dược lực thì cũng có thể mang lại giá trị to lớn khó mà tưởng tượng được!” Tô Trung Luân hít sâu một hơi. Sau khi tự mình kiểm nghiệm thì hắn đã hạ quyết tâm nhất định phải hảo hảo kết giao với Mạnh Hạo kia. “Kết cục của người này đã định là sẽ một bước lên trời, chỉ có điều hôm này danh tiếng vẫn còn chưa được nhiều người biết đến, người khác vẫn còn có chút phân vân. Ta phải nhân lúc này giúp hắn một chút, xem như là kết được một mối thiện duyên sau này vậy!” Lúc này,Tô Trung Luân cũng có suy giống như Đinh Dũng, nhưng dù sao hắn cũng có nhiều hiểu biết về tạo nghệ thảo mộc hơn hẳn so với Đinh Dũng, nên cũng có thể hiểu được đan dược mà Mạnh Hạo luyện ra có giá trị lớn như thế nào.” Lại một lần chấn động gây xôn xao bên trong nội môn đệ tử Tử Khí nhất mạch nữa. Mà lần này, người gây ra chấn động lại là Tô Trung Luân, tu vi của hắn cũng không có đột phá, chỉ là tu vi tăng lên không ít. Hơn nữa từ sau lần đó, tên này cũng thường xuyên tuyên truyền hiệu lực đan dược của Mạnh Hạo, thậm chí còn mang đan dược của Mạnh Hạo đem so sánh trực tiếp với đan dược cùng loại của một vị Đan sư khác trong tông môn. Trước có Đinh Dũng, sau có Tô Trung Luân, bên cạnh còn có Bạch Vân Lai thêm mắm dặm muối. Trong khoảng thời gian nửa tháng này, toàn bộ nội môn Tử Khí nhất mạch hiện tại, khi nói về Đan sư, bất giác chỉ nói về một người Mạnh Hạo mà thôi. Mà lúc này, một số đệ tử nội môn cũng bắt đầu tìm Mạnh Hạo thỉnh luyện đan dược. Mới đầu, tâm lý những đệ tử này chủ yếu vẫn còn do dự, mang thái độ thử một lần cho biết, bèn nhờ Bạch Vân Lai tiến cử đến trước Mạnh Hạo, thỉnh hắn luyện đan. Chỉ cần là luyện đan, Mạnh Hạo không khước từ bất kì người nào đến tìm cả, cho dù là lò đan liên lục bị thất bại nổ tung, hắn vẫn cứ tiếp tục đổi lò khác luyện lại. Sau khi nhóm đầu tiên khoảng năm ba đệ tử nội môn tới tìm Mạnh Hạo luyện đan, sau khi lấy được đan dược mình yêu cầu rồi thì cả đám lập tức trở về động phủ của mình. Trương Thủy Lai cũng là một trong số đó, hắn chỉ là một đệ tử Trúc cơ sơ kỳ không chút thu hút trong nội môn, bản thân hắn cũng chỉ đến nhờ Đan sư luyện đan một lần duy nhất mà thôi. Hắn quả thật rất cảm khái và cũng rất thích thú khi được sử dụng đan dược do Đan sư luyện chế ra, chỉ là túi tiền hắn cũng rất eo hẹp nên đành gắng gượng dùng đan dược nội môn phát ra hàng tháng mà thôi. Sở dĩ hắn quyết định nhờ Mạnh Hạo luyện đan vì hắn cảm thấy đây có lẽ là một cơ hội của hắn. Dù sao thì gần đây mọi người cũng thường hay đề cập đến danh tiếng của người này, nên hắn quyết định thử một lần, mà thực ra lần này hắn mang tâm lý đánh cược là chủ yếu. Trong động phủ, hắn nhìn bình đan dược trong tay, trong đó có mười viên đan dược Trúc cơ sơ kỳ. Hắn hít sâu một hơi, đổ một hạt đan dược ra, rồi nhanh chóng nuốt vào miệng. Nhưng rất nhanh sau đó, hắn mở to hai mắt, ánh mắt đầy vẻ không sao tin nổi, sau đó vội cúi đầu nhìn thật kĩ đan dược trong tay một lần nữa. Nhưng cho dù hắn có xem xét thế nào, bên ngoài viên đan dược này cũng không có gì khác với những viên đan dược mà trước kia hắn đã từng nuốt vào cả. Sau nửa ngày, khi đã hấp thu hoàn toàn dược lực của đan dược, Trương Thủy Lai thở dài một hơi, sau đó lại tiếp tục vỗ túi trữ vật lấy ra một bình thuốc quý giá của hắn. Bên trong còn có hai viên đan dược Trúc cơ sơ kỳ, cẩn thận so sánh hai viên kĩ càng, sau đó mới nuốt một viên vào miệng. Một lát sau, hắn lại lộ ra một vẻ không cách nào tin được trên mặt. “Sao lại như vậy được chứ, đan dược do Đại sư mà ta thỉnh luyện chế năm đó, hiệu quả vẫn không thay đổi, nên có thể hóa thành lượng linh khí như vừa rồi. Nhưng mà…mà…đan dược do Phương Mộc luyện chế vậy mà lại mạnh mẽ như vậy, lượng linh khí vậy mà cũng dường như vượt hơn gấp rưỡi đi!!” Hơi thở của Trương Thủy Lai đột nhiên trở nên dồn dập, hai mắt sáng ngời, lúc này mà hắn còn chưa hiểu rõ vấn đề thì hắn cũng không có tư cách là đệ tử nội môn nữa rồi. Hắn không chút chần chừ, chợt đứng dậy rồi lao nhanh ra khỏi động phủ. Phải tranh thủ cơ hội người khác còn đang do dự, tới tìm Mạnh Hạo luyện thêm một ít đan dược để dành cho bản thân. Nhưng ngay khi hắn vừa tới gần sơn cốc của Đan Đông nhất mạch, hắn nhanh chóng nhìn thấy mấy đệ tử vừa rồi cũng đi cùng hắn đến đây thỉnh Mạnh Hạo luyện đan cũng đang nhanh chóng quay trở lại, sắc mặt phấn chấn. Cả đám chợt đưa mắt nhìn nhau, cũng không nói thêm lời nào mà rảo bước nhanh hơn đi thẳng đến sơn cốc Đan Đông nhất mạch đến tìm Bạch Vân Lai. Tâm tình của bọn họ lúc này hoàn toàn khác hẳn với lúc đầu tiên thỉnh luyện đan, lúc đó chỉ đơn thuần còn đang mang tâm lý thử nghiệm. Cho dù bọn họ không có được năng lực kiểm tra đan dược như Tô Trung Luân, nhưng khi nuốt đan dược của Mạnh Hạo vào, bọn họ vẫn hoàn toàn có thể phát hiện được đan dược này hoàn toàn khác hẳn với đan dược do Đan sư khác luyện hóa ra. Nếu đan dược khác có mười thành dược lực, thì đan dược của Mạnh Hạo sẽ có mười lăm thành dược lực, nhiều hơn một nửa dược hiệu như thế đủ để cho đám đệ tử nội môn này kinh hỉ tới phát cuồng. Thực ra bọn hắn cũng không có hiểu biết đầy đủ, nên phán đoán cũng không chính xác, không phải dược hiệu đan dược của Mạnh Hạo nhiều hơn một nửa. Mà thật ra, trong toàn bộ Nam Vực này, cảnh giới Đan sư khi luyện chế đan dược chỉ giữ lại được khoảng ba phần mười dược lực của thảo dược, số còn lại thì bị tiêu tán đi trong quá trình luyện chế. Còn Mạnh Hạo, do đặc thù về linh lực, hắn không phải toàn tâm toàn ý luyện hóa cũng có thể duy trì dược lực khoảng năm phần mười. Do đó, trình độ cao thấp có thể nhìn qua thấy liền! Phương Mộc trở thành một cái tên sôi sục trong đám nội môn đệ tử cũng có thể đoán được. Tin tức đám đệ tử đầu tiên vừa mới quay lại tìm Mạnh Hạo thỉnh luyện đan lần thứ hai nhanh chóng được lan truyền ra bên ngoài. Thậm chí lúc này cũng không cần công phu miệng lưỡi của Bạch Vân Lai góp vào, đám đệ tử nội môn được hảo hữu rỉ tai nhau, vội vàng nhanh chân chạy tới tìm Mạnh Hạo luyện đan. Tin tức đan dược do Mạnh Hạo luyện chế ra có dược hiệu vượt xa so với các Đan sư khác cũng nhanh chóng được lan truyền rộng rãi, danh tiếng của Phương Mộc đan sư cũng càng ngày càng lên cao. “Nghe nói chưa, Đan Đông nhất mạch lại đi ra thêm một Phương Mộc đan sư nữa, đan dược người này luyện chế ra có hiệu quả gần gấp đôi so với các Đan sư khác a!” “Sao có thể được chứ, tuy ta không chuyên tu đan đạo, nhưng cũng kết giao với không ít Đan sư, mấy chuyện này ta sao còn không hiểu rõ bằng ngươi chứ! Trừ phi Phương Mộc kia có được tạo nghệ Đan dược của Chủ lô, còn không, không có khả năng có thể vượt trội như vậy được đâu.” “Ha ha, phải hay không thử nhờ Phương Mộc kia luyện chế dùm một lô đan dược thì biết liền thôi.” Những kiểu bàn luận như vậy, trong khắp toàn bộ Tử Khí nhất mạch thời gian gần đây cũng xuất hiện không ít. Rốt cuộc, chỗ ở của Bạch Vân Lai bên kia một ngày cũng có không biết bao nhiêu là cơ man đệ tử tìm đến bái phỏng. Dù sao trong Đan Đông nhất mạch này, ngoại nhân không được tùy tiện bước vào. Nên muốn tìm Đan sư luyện đan thì cũng phải liên hệ qua ngọc giản truyền tin, mà Bạch Vân Lai cũng chính là người duy nhất có thể liên hệ với Mạnh Hạo bên kia.. Càng ngày càng có nhiều đệ tử nội môn tới động phủ bái phỏng Bạch Vân Lai, khiến cho hắn bận rộn tối tăm mặt mũi, mà Mạnh Hạo cũng không khá hơn chút nào. Toàn bộ thời gian, hắn đều mải miết luyện đan, cho tới khi bản thân cũng không gắng gượng nổi. Việc này quả thật là cực hình và khoái hoạt song hành mà, luyện được một số lượng lớn đan dược, tạo nghệ luyện đan của hắn cũng nhanh chóng tiến bộ rõ rệt, hơn nữa cũng thu thập được một số lượng lớn đan phương, cắt xén được không ít thảo dược. Chỉ là tần suất luyện đan càng lúc càng dày đặc, sau hai tháng giữ nguyên tiến độ luyện đan như vậy, thì chuyện liên quan đến đan dược do Mạnh Hạo luyện chế ra đã được lan truyền xôn xao trong toàn bộ đệ tử nội môn Tử Khí nhất mạch. Chỉ cần có người mang theo tâm lý tìm Mạnh Hạo luyện đan thử một lần xem thế nào, thì khi nhận lại đan dược từ Mạnh Hạo, thì tất cả đều khiếp sợ rồi nhanh chóng chạy đến nhờ vả lần nữa. Cũng có không ít người tìm đan dược Mạnh Hạo đã từng luyện chế cho những người trước kia, hoặc là tự mình thử nghiệm, hoặc là tìm người khác tham khảo. Sau khi có được đáp án thì không chút do dự chạy thẳng tới Đan Đông nhất mạch tìm Bạch Vân Lai. Đến một ngày Mạnh Hạo không còn gắng gượng nổi nữa, ước chừng sẽ phải giao thiếu rất nhiều đan dược bèn mệt mỏi đến tìm gặp Bạch Vân Lai thương lượng một phen. Sau đó quyết định tăng giá! Căn cứ vào đan dược khác nhau mà giá cả cũng khác nhau, hơn nữa giá đưa ra cũng sẽ cao hơn Đan sư khác, đây chính là biện pháp mà Bạch Vân Lai tạm thời nghĩ ra, mà Mạnh Hạo cũng thấy tạm chấp nhận được trong tình cảnh bây giờ. Nhưng bọn họ ngàn vạn lần không ngờ tới, không tăng giá thì thôi, một khi tăng giá thì mức độ sôi sục trong đám đệ tử lại trào lên khiến cho bọn họ trợn mắt há mỏ không khép vô nổi. Vì có quá nhiều nội môn đệ tử tham gia vào tràng diện này, cũng khiến cho một số vị Đan sư khác không khỏi dè bỉu khó chịu. Chỉ là chủ nhân của những thanh âm bất mãn này sau khi nghiên cứu xong đan dược do Mạnh Hạo luyện chế ra, bất giác nín lặng hoàn toàn….. Thực ra, một màn sôi sục của đám đệ tử nội môn xuất hiện, nguyên nhân chủ yếu cũng vì đan dược của Mạnh Hạo có dược lực lên tới năm phần mười. Chỗ tốt sau khi nuốt vào đối với đám đệ tử kia thì không cần nói ai cũng biết rõ trong lòng. Mà qua trọng nhất, có khả năng đem dược lực của thảo dược phát huy tới năm thành, chỉ có tạo nghệ đan đạo trình độ Chủ lô đan sư tại Đan Đông nhất mạch mới có thể làm được. Chủ lô đan sư cũng không luyện đan cho đám đệ tử nội môn Tử Khí nhất mạch bọn họ, chỉ có đệ tử hạch tâm mới xứng để cho bọn họ ra tay mà thôi. Mạnh Hạo xuất hiện mang tới cơ hội được sở hữu đan dược cấp bậc Chủ lô của đám đệ tử kia, lại có giá cả của đan dược cấp bậc Đan sư mà thôi. Hơn nữa, quan trọng nhất là, bọn họ có thể thỉnh được Mạnh Hạo luyện đan, nhưng Chủ lô, bọn hắn vô pháp thỉnh cầu. Cho nên, cho dù bỏ thêm chút tiền, nhưng so sánh với việc có tiền mà cũng không mua được đan dược từ Chủ lô, đám đệ tử nội môn bọn hắn vẫn có thể vui vẻ thừa nhận mức giá đó. Phương Mộc danh tiếng sôi trào! Chẳng những sôi sục bỏng tay ở bên trong nội môn đệ tử Tử Khí nhất mạch, mà đám dược đồng bên Đan Đông nhất mạch cũng truyền ra hành động rung động lòng người trong lần tấn chức Đan sư ngày đó của hắn. Bất giác, danh tiếng của Phương Mộc cũng dần được truyền tới tai một số lão gia hỏa Tử Vận tông, khiến cho mấy lão cũng bắt đầu hứng thú tới vụ việc này. Thời điểm này, một số Đan sư ở Đan Đông nhất mạch cũng không cam lòng, tiêu phí một vài phí tổn mới mua được một viên đan dược mà Mạnh Hạo từng luyện ra từ trong tay vài người quen, bắt đầu nghiên cứu. Sau khi nghiên cứu, tức thì cả đám bất giác rung động trong lòng, sau đó, càng ngày cũng càng có nhiều Đan sư gia nhập vào chuyện tình này. Khi Mạnh Hạo chịu không nổi bắt đầu tăng giá đan dược lên, thì tờ danh sách nhờ luyện đan mà hàng ngày Bạch Vân Lai đưa tới cũng không chút ảnh hưởng, mà càng ngày càng dài hơn. Trong mấy tháng này, số lượng đan phương hắn thu thập được cũng đạt tới mấy trăm, linh thạch cuồn cuộn, thảo dược cũng bớt xén được một lượng lớn khiến cho hắn hưng phấn tới điên người. Nhưng bên cạnh đó, hắn hầu như không còn thời gian riêng để làm việc khác, lúc nào cũng luyện đan, luyện đan liên tục đến mức linh lực trong cơ thể khô kiệt, sau đó lại nuốt đan dược khôi phục linh lực rồi tiếp tục luyện đan. Chỉ trong mấy tháng Mạnh Hạo luyện đan ngắn ngủi này, vậy mà tòa đạo đài thứ sáu trong cơ thể cũng đã mở ra được phân nửa. Đủ để thấy được, hắn làm thế nào mà gắng gượng vượt qua mấy tháng nay… Cho nên khi Mạnh Hạo thấy không cách nào hoàn thành tất cả đan dược này. Hắn lập tức quyết đoán, cho Bạch Vân Lai tuyên cáo ra bên ngoài, mỗi ngày chỉ luyện ba lò đan, nhiều hơn không luyện. Đây cũng chỉ là dưới tình thế bất đắc dĩ, Mạnh Hạo mới nghĩ tới cách này. Quy củ vừa ban ra, phản hồi cũng nhanh chóng quay về, kèm theo là những thanh âm cực kì bức xúc, thậm chí có những lời nói rất độc địa hỏi thăm họ hàng hắn cũng không ít. Chỉ là nói một ngày ba lô đan, nhưng cũng không có ngày nào hắn được nghỉ ngơi không phải luyện đan cả, mà vì để tranh cướp cơ hội tam lô đan này mà các đệ tử nội môn lại được dịp triển khai những thủ đoạn của riêng bản thân mình.