Ngã đích thần kinh bệnh ái nhân
Chương 50
Tuy nói Hứa Ngôn Tâm không muốn quay trở lại trại an dưỡng, mà trong lòng Hàn Trình Quang cũng có chút không muốn Hứa Ngôn Tâm trở về đó, thế nhưng cuối cùng Hứa Ngôn Tâm vẫn phải quay về một chuyến, thế nhưng trước lúc trở về, Hứa Minh Tâm nhiều lần cam đoan, lần này trở về chỉ là theo thông lệ kiểm tra một chút, tuyệt đối sẽ không bắt Hứa Ngôn Tâm ở lại chỗ đó nữa.
Mà Hàn Trình Quang sau khi nghe đến lần này đi New Zealand cũng sẽ không bắt Hứa Ngôn Tâm ở lại trại an dưỡng nữa, đột nhiên tâm tư chuyển động, nảy ra ý tưởng không bằng ở nơi đó kết hôn với Hứa Ngôn Tâm luôn.
Ý tưởng vừa bật ra, Hàn Trình Quang liền phát hiện mình không tài nào áp chế được suy nghĩ nữa, chỉ cần vừa nghĩ đến có thể đăng kí kết hôn với Hứa Ngôn Tâm, trên mặt Hàn Trình Quang liền lộ ra nụ cười ngây ngô, hắn và Hứa Ngôn Tâm hai người đã từng nói đến chuyện kết mấy lần, nhưng mỗi lần đều vì rất nhiều chuyện mà không thể chân chính chuẩn bị, lần này Hứa Ngôn Tâm chỉ đi đến trại an dưỡng kiểm tra sơ lược, New Zealand lại cho phép đồng tính đăng kí kết hôn, một cơ hội tốt như vậy, nếu không nhân cơ hội kết hôn thật sự là quá lãng phí.
Tâm động không bằng hành động, ngay sau khi Hàn Trình Quang có ý niệm kết hôn, liền nghĩ cách bắt đầu chuẩn bị, mà bước đầu tiên trong kế hoạch kết hôn, đương nhiên chính là cầu hôn, mà cầu hôn thì phải có cái gì, đương nhiên là nhẫn.
Vì gạt Hứa Ngôn Tâm lén chuồn đi ra ngoài mua nhẫn, Hàn Trình Quang đã hao tốn biết bao công lực, nào là lời ngon tiếng ngọt dỗ dành, nào là kéo Hứa Ngôn Tâm lăn lên trên giường, làm Hứa Ngôn Tâm cạn kiệt tinh lực chịu không nổi ngất đi, rốt cuộc mới có cơ hội vụng trộm chuồn ra khỏi nhà.
Hàn Trình Quang ra khỏi cửa, bởi vì vẫn không yên lòng nên gọi điện cho Hứa Minh Tâm, chỉ nói mình có chuyện phải ra ngoài, nhờ Hứa Minh Tâm lại đây dòm chừng Hứa Ngôn Tâm, mà khi Hứa Minh Tâm hỏi đi làm cái gì, Hàn Trình Quang ấp úng không trả lời.
Không nói nữa, Hàn Trình Quang vội chạy đi đến chỗ bán nhẫn, nhanh chóng tiến hành hạng mục đầu tiên trong kế hoạch, mà Hứa Minh Tâm ở bên này, sau khi nhận được điện thoại nhờ trông chừng Hứa Ngôn Tâm, Hứa Minh Tâm rất cao hứng, tùy ý hỏi vài câu, thế nhưng anh lại phát hiện Hàn Trình Quang ấp úng nghĩ một đằng nói một nẻo, nhất thời trong lòng nổi lên cảnh giác, thằng nhóc thúi Hàn Trình Quang định làm gì sau lưng Tiểu Ngôn nhà anh đây?
Trong lòng nghi hoặc, Hứa Minh Tâm cũng không ngồi yên ở nhà nữa, trực tiếp lái xe đi tới chỗ Hứa Ngôn Tâm, bước vào cửa thì cảm thấy trong nhà im ắng, mới phát hiện Hứa Ngôn Tâm đã bị Hàn Trình Quang dỗ ngủ.
Bởi vì Hứa Ngôn Tâm luôn dính chặt vào Hàn Trình Quang, đặc biệt mấy hôm gần đây, bất luận Hàn Trình Quang đi đâu Hứa Ngôn Tâm đều sẽ theo sát, hơn nữa mỗi lần Hứa Ngôn Tâm muốn đi theo, Hàn Trình Quang không hề cự tuyệt lần nào hoặc là tỏ ra không kiên nhẫn, ngược lại rất vui khi Hứa Ngôn Tâm có thể cùng mình đi ra ngoài dạo vài vòng, không giống lần này, dỗ Hứa Ngôn Tâm ngủ còn mình thì đi, chuyện này thực sự không thích hợp mà!!!
Nhẹ nhàng đóng cửa phòng ngủ, Hứa Minh Tâm ngồi xuống sô pha sờ cằm, bắt đầu suy nghĩ sâu xa, nhưng phân tích nửa giờ cũng chưa phân tích ra kết quả, trực tiếp cầm di động gọi một dãy số.
Dặn dò người trong di động vài câu, lúc này Hứa Minh Tâm mới an tâm, nghĩ Hứa Ngôn Tâm khi tỉnh dậy phỏng chừng sẽ khát, nên xuống phòng bếp, nhưng đi vào mới phát hiện, trong phòng bếp Hàn Trình Quang đã hầm sẵn canh, xem ra chỉ còn chờ Hứa Ngôn Tâm tỉnh dậy là có thể uống ngay.
Hàn Trình Quang trở về là đã ba giờ sau, bất quá thời gian dài như vậy, bên trong phòng ngủ Hứa Ngôn Tâm vẫn chưa dậy, khiến cho Hứa Minh Tâm chờ ở bên ngoài đã có chút lo lắng.
Hàn Trình Quang vừa vào nhà đã hỏi tình huống của Hứa Ngôn Tâm, nhìn bộ dạng lo lắng của Hứa Minh Tâm, ngượng ngùng cười một tiếng nói một câu mình đi gọi liền chui vào phòng ngủ. Hắn thật đúng là không dám nói cho Hứa Minh Tâm biết nguyên nhân Hứa Ngôn Tâm ngủ lâu như vậy, vì muốn lặng lẽ chuồn ra ngoài, buổi sáng hôm nay hắn đã ép buộc Hứa Ngôn Tâm một hồi lâu.
Trong phòng ngủ, Hứa Ngôn Tâm vẫn giữ nguyên tư thế khi hắn đi, nằm trên giường trong lòng ôm cái gối hắn nhét vào, ngủ hồn nhiên không biết thời gian.
Ngồi xuống giường, Hàn Trình Quang nhẹ nhàng rút cái gối trong lòng Hứa Ngôn Tâm ra, thấy Hứa Ngôn Tâm nhíu mày vươn tay muốn túm lại thì vội vàng đặt cánh tay mình vào.
Bắt trúng cánh tay Hàn Trình Quang, Hứa Ngôn Tâm nhăn mày chậm rãi buông lỏng ra, thân thể lại nhích lại gần cánh taymình vừa bắt được.
Bật cười một tiếng, Hàn Trình Quang đưa một cánh tay cho Hứa Ngôn Tâm ôm, mình thì xốc tấm chăn mỏng đắp trên người Hứa Ngôn Tâm lên, nhìn sau lưng Hứa Ngôn Tâm.
Hứa Ngôn Tâm ngủ đến trưa, ngủ đến mức cả người nóng hầm hập, bàn tay Hàn Trình Quang xoa xoa vài cái, người cũng hơi mơ hồ tỉnh lại.
“Trình Quang…… em từ bỏ……” Còn tưởng rằng đang là sáng sớm, Hứa Ngôn Tâm cảm thấy Hàn Trình Quang tiếp cận phía sau, vội vàng rụt người lại.
Toàn bộ mông đều bại lộ trước mặt Hàn Trình Quang, vô luận Hứa Ngôn Tâm lùi đến chỗ nào cũng không thoát khỏi bàn tay Hàn Trình Quang, song động tác nhún nhún này của y lại làm cho Hàn Trình Quang phì cười ra tiếng.
Tiếng cười của Hàn Trình Quang khiến Hứa Ngôn Tâm có chút tỉnh táo, còn chưa mở mắt ra, đã cảm giác được ở phía sau có một người đang dán vào.
Người mặc quần áo, Hàn Trình Quang kề sát vào tấm lưng bóng loáng của Hứa Ngôn Tâm, bàn tay hơi lạnh vòng qua người Hứa Ngôn Tâm, trực tiếp đặt ở ***g ngực Hứa Ngôn Tâm.
Bất quá thời tiết mùa hè không có làm cho Hứa Ngôn Tâm cảm thấy rét lạnh, ngược lại thoải mái dùng thân mình cọ cọ bàn tay lành lạnh của Hàn Trình Quang.
“Rời giường, không dậy là ăn cơm chiều luôn đấy.”
Hơi nghiêng người, nhưng Hứa Ngôn Tâm vừa động liền hừ một tiếng.
“Làm sao?”
“Cánh tay đã tê rần……” Giọng khàn khàn, Hứa Ngôn Tâm rúc vào lòng Hàn Trình Quang, giọng nói mang theo hương vị làm nũng.
Trong lòng thoáng trở nên mềm mại, Hàn Trình Quang xuống khỏi người Hứa Ngôn Tâm ngồi xếp bằng ở một bên, thò tay kéo Hứa Ngôn Tâm vào trong lòng, sau đó nhẹ nhàng mát xa cho cánh tay bị đè phía dưới của Hứa Ngôn Tâm.
Hứa Minh Tâm ở bên ngoài đợi hồi lâu nhưng không thấy hai người đi ra, không khỏi có chút nghi hoặc, vì thế đẩy cánh cửa phòng ngủ hơi khép hờ nhìn vào bên trong, đúng lúc nhìn thấy bóng dáng Hàn Trình Quang ngồi ở trên giường, cùng với thân ảnh mơ hồ của Hứa Ngôn Tâm.
Chỉ thấy Hàn Trình Quang hình như ôm Hứa Ngôn Tâm vào trong ngực, một bên cử động tay, một bên cúi đầu đến gần bên tai Hứa Ngôn Tâm nói gì đó, sau đó thì nghe thấy tiếng Hứa Ngôn Tâm miễn cưỡng nói chuyện và cả tiếng cười.
Đứng ở ngoài cửa nhìn một hồi, Hứa Minh Tâm tuy rằng không có nhìn thấy vẻ mặt của Hàn Trình Quang, nhưng lại có thể cảm nhận được tâm tình của hắn, giống như bình thường anh yêu Hứa Ngôn Tâm, thậm chí là còn yêu Hứa Ngôn Tâm hơn cả anh!
Nhẹ nhàng khép cửa phòng lại, Hứa Minh Tâm trực tiếp đứng dậy rời đi.
Hàn Trình Quang đưa tay từng chút xoa bóp cánh tay tê rần của Hứa Ngôn Tâm, cho đến khi cảm thấy đã khá lên mới dừng tay.
“Được rồi chứ, mau mặc quần áo vào.” Lôi người còn đang tựa trong lòng mình ra, Hàn Trình Quang lấy quần áo bị vứt bên cạnh qua.
Cả người trần trụi ngồi ở trên giường, Hứa Ngôn Tâm nhìn bộ đồ đặt ở trước mặt, hơn nửa ngày mới than thở một câu “Nóng.”
Nhất thời dở khóc dở cười, Hàn Trình Quang lấy tay nhéo nhéo mặt Hứa Ngôn Tâm.“Em định không mặc đồ à! Trong phòng khách đã bật điều hòa, sau khi ra ngoài sẽ không nóng nữa.”
Xoa xoa mặt bị niết đau, Hứa Ngôn Tâm mang bộ dạng không tình nguyện mặc áo ngắn tay quần đùi vào, bất quá lúc mang dép, nhìn thấy Hàn Trình Quang đã đi ra ngoài, vì thế dùng chân hất dép đi, trực tiếp để chân trần đi ra ngoài.
“Ồ, anh hai đi rồi?”
“Anh hai em có đến chơi à?”
Đứng ở trong phòng khách nhìn một vòng, Hàn Trình Quang xác định Hứa Minh Tâm thật sự đã đi, chỉ có thể im lặng không nói gì, vốn đang định giữ Hứa Minh Tâm lại cùng nhau ăn cơm!
“Anh hầm canh, hiện tại chắc đã nguội, em uống một chén đi…… Tiểu Ngôn, sao em lại không mang dép!”
Chân trần đi tới đi lui, Hứa Ngôn Tâm nghe thấy Hàn Trình Quang nói vội vàng chạy tới sô pha, trực tiếp nhảy lên sô pha.
Trừng người nào đó trên sô pha, Hàn Trình Quang đợi cho người nào đó ngồi xuống sô pha mới xoay người đi vào phòng bếp, múc một chén canh đưa đến trước mặt Hứa Ngôn Tâm, đợi Hứa Ngôn Tâm nhận lấy, Hàn Trình Quang lại đi vào trong phòng cầm đôi dép lê bị văng trong góc tường ra.
Ngồi trên sô pha ngoan ngoãn uống cạn canh Hàn Trình Quang đưa, Hứa Ngôn Tâm đưa mắt ngắm Hàn Trình Quang, đợi Hàn Trình Quang cầm dép lê ngồi xuống bên cạnh, vội vàng cầm bát không đưa qua, ý bảo mình đã uống xong hết.
Nhìn bộ dạng biểu hiện tốt của Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang không tiếng động cười cười, nhận bát đặt sang một bên, sau đó nắm chân Hứa Ngôn Tâm, đưa tay chà xát.
“Điều hòa phòng đã bật rất thấp, em lại đi chân trần cẩn thận cảm mạo.”
Ngón chân nhúc nhích để cho Hàn Trình Quang chà xát, Hứa Ngôn Tâm nén cười vùi người vào trong sô pha.
Buông chân Hứa Ngôn Tâm ra, Hàn Trình Quang nhìn người nào đó đang vui vẻ nằm trên sô pha, trực tiếp nhào qua cắn răng nói:“Lần sau nếu lại không nghe lời, trực tiếp tử hình ngay tại chỗ.” Nói xong bàn tay trực tiếp ấn nhẹ lên eo Hứa Ngôn Tâm, bị đột kích bất ngờ, người nào đó vốn đang cười liền hoảng sợ kêu lên một tiếng, đỏ mặt.
Giữa trưa ăn cơm xong, Hứa Ngôn Tâm ồn ào muốn tắm rửa, rõ ràng Hàn Trình Quang cảm thấy bởi vì điều hòa mà toàn bộ phòng khách đã rất lạnh, nhưng Hứa Ngôn Tâm lại vẫn cứ nói nóng, hỏi Hứa Minh Tâm, Hứa Minh Tâm cũng nói hằng năm đến mùa hè Hứa Ngôn Tâm quả thực rất sợ nóng.
“Chờ anh thu dọn xong chúng ta cùng tắm.” Tay rửa bát, Hàn Trình Quang vọng ra phòng khách hô lên một tiếng với Hứa Ngôn Tâm. Nếu để cho Hứa Ngôn Tâm tắm một mình, nhất định sẽ mở một ao nước lạnh, ngâm người cả một giờ, đi ra lại cho gió lạnh thổi vào, không cảm mạo mới lạ. Từ lần trước nhìn thấy Hứa Ngôn Tâm làm như vậy, Hàn Trình Quang không cho Hứa Ngôn Tâm đi tắm một mình nữa.
Tuy rằng biết tắm chung với Hàn Trình Quang thì không thể ngâm nước lạnh, nhưng Hứa Ngôn Tâm vẫn rất vui.
Đợi Hàn Trình Quang rửa bát xong ra khỏi phòng bếp, ngồi đợi cả buổi trong phòng khách Hứa Ngôn Tâm đã sớm cởi áo ra.
Vừa thấy Hàn Trình Quang đi ra, Hứa Ngôn Tâm trực tiếp đứng dậy trên sô pha lột văng quần đùi, chỉ mặc quần lót kéo tay Hàn Trình Quang chạy vào trong phòng tắm.
Hắc tuyến nghẹt đầu (–|||), Hàn Trình Quang nhìn người nào đó vừa vào tới phòng tắm đã cởi sạch, không nói gì bóp trán, hắn thật sự không nghĩ tới, đến mùa hè Hứa Ngôn Tâm sẽ là cái dạng này, nếu không phải hắn không mở miệng, Hứa Ngôn Tâm căn bản sẽ không mặc quần áo cả ngày.
Ngâm mình ở trong bồn tắm, Hứa Ngôn Tâm hưởng thụ Hàn Trình Quang phục vụ, cả người đều thoải mái thở dài, khiến Hàn Trình Quang nghe mà nhịn không được cười một hồi. Đăng bởi: admin
Truyện khác cùng thể loại
451 chương
57 chương
35 chương
44 chương