Day7 – 9. 35AM Dương Thư còn chưa kịp phản ứng lại, người đã bị Trình Hành Chi khiêng về phòng ngủ, nhẹ nhàng đặt trên giường. “Anh…” Nhìn nam thần đang nằm phía trên mình, Dương Thư chần chờ mở miệng: “Anh vết thương trên người không đau sao?” “Đau chứ…” Tuy rằng miệng vết thương ở bụng đã gần như khỏi hẳn, thế nhưng mấy ngày nay trên người liền có thêm mấy vết bỏng mới, còn cùng cái tên binh khí hình người đánh nhau, nam thần một mặt đóng phim Quỳnh Dao ai oán: “Nhưng chút đau đớn ấy trên người anh, thế nào so được với thống khổ trong lòng.” “Ách…” Ảnh đế tương lai trong nhà vừa bắt đầu diễn cảnh khổ vì tình, không biết nên đáp lại thế nào, fan hâm mộ châm chước nửa ngày, cẩn thận nói: “Nguyện ý nghe anh tỏ tường.” “Em cư nhiên hoài nghi tình cảm của anh…” Đem Dương Thư đè lên giường, nam thần một mặt biểu tình rưng rưng muốn khóc, không bao lau lại bắt đầu tuột áo khoác người ta: “Em cư nhiên vẫn cảm thấy nếu anh khôi phục ký ức liền sẽ không tiếp tục thích em nữa.” “Này, chuyện này rất bình thường đi?” Người bao dưỡng không lưu ý đến đối phương đang làm cái gì, mặc cho áo khoác của mình bị cởi ra, còn vội vàng thay mình biện giải: “Tôi lớn lên thân phận bình thường lại không có gia thế, anh bây giờ bất quá là bởi vì mất trí nhớ chỉ tiếp xúc với tôi, mà sinh ra cảm giác không muốn xa rời thôi. Chờ anh khôi phục ký ức nhớ lại biết bao người khác, thế nào còn có thể thích tôi.” “Ái tình là tâm hồn hấp dẫn lẫn nhau, cùng thân phận gia thế có cái gì quan hệ? Anh lớn lên đã đẹp trai, chính mình soi gương là tốt rồi, làm gì còn cần phải tìm người khác.” Đem áo khoác đã cởi ra tiện tay ném một cái, nam thần một bên cưỡi trên người Dương Thư bắt đầu cởi nút áo, vừa chu mỏ nói rằng: “Em chính là không đủ yêu thích anh, nên mới không tin anh.” … Trời đất chứng giám, fan hâm mộ có nên đáp ứng lời tỏ tình của nam thần mình hay không?! Đã yêu thích đối phương nhiều năm, có nên đánh cược lần này hay không? Cậu là bởi vì quá thích nên mới không dám cùng thần tượng bắt đầu một mối tình thật sự sao?! Hơn nữa… “Mỗi lần nói tới cái đề tài này, anh đều nói muốn đem tiểu đệ đệ để vào bên trong cái mông tôi…” Nút áo đã hoàn toàn bị mở ra, lộ ra lồng ngực trắng nõn, Dương Thư tiếp tục cố gắng mà thay mình biện hộ: “Tôi thế nào đối với anh có lòng tin a…” ” Dục vọng của anh đều phát sinh trên thân thể em, còn chưa đủ yêu em sao?! Anh chính là yêu em, mới luôn muốn đem em nuốt xuống, đem em làm đến khóc.” Tại bờ ngực trắng mịn của người phía dưới sờ sờ mấy cái, đối với chuyện này cảm giác khá hài lòng, nam thần cuối cùng không nhịn được lộ ra biểu tình hả hê như ý, sau đó bắt đầu tuột quần đối phương. “A? … A!” Nuôi hổ có ngày gặp họa, người bao dưỡng cuối cùng ý thực được nguy cơ, cậu giẫy giụa muốn đứng dậy cũng đã chậm. “Anh vốn là muốn chờ một chút, bất quá…” Đem quần Dương Thư cũng cởi ra tiện tay quăng xuống đất, tay Trình Hành Chi từ dưới bụng cậu mò lên phía trên, sau đó ở chỗ hai viên hồng hồng kia sờ một cái, “Bây giờ nhìn lại nếu anh không đem tiểu đệ đệ để vào bên trong cái mông em, nói cái gì cũng đều vô ích.” “A… Trình Hành Chi, đừng làm rộn.” Trên người áo sơ mi bị mở ra để lộ toàn bộ lồng ngực, hạ thân chỉ còn mỗi quần lót, fan hâm mộ cả người bất an. “Đừng nháo.” Trình Hành Chi nghiêm trang nói: “Anh yêu em, em cũng yêu anh, đúng không?” “Đúng…” Bị nam thần trực tiếp hỏi như thế, Dương Thư hơi ngượng ngùng mà trả lời khẳng định. Thế là người áp ở trên thân cậu lập tức bắt tay một đường hướng phía dưới mò, cuối cùng dò thẳng vào bên trong quần lót, “Cho nên chúng ta chỉ có thể lên giường mới tương thân tương ái, thiên trường địa cửu.” … Nam thần anh thế nào còn tin những phim thần tượng kia chứ?! Tuy rằng bị nam thần thông báo kiên định như thế, tâm tình bây giờ không thể dùng  hài lòng để hình dung, nhưng fan hâm mộ đến nay vẫn còn là xử nam, không thể không nói tiến triển thế này cũng quá nhanh đi. Hình như là nhìn thấu bất an của cậu, Trình Hành Chi hôn trán Dương Thư một cái, mỉm cười an ủi: “Đừng lo lắng, anh sẽ để em thoải mái muốn khóc.” … Cậu muốn lo lắng có được hay không?! Day7 12. 00PM Sự thực chứng minh, Dương Thư lo lắng hoàn toàn là tất yếu. Tuy rằng quá trình bị tác giả kéo rèm che mất, thế nhưng bị nam thần làm đến khóc cái gì, bị ép gọi thần tượng là lão công cái gì, phía sau bị lấp đầy phía trước còn bị vuốt đến bắn đều bắn không ra cái gì… Những việc này không có nghĩa là chưa từng xảy ra a! Sau khi làm chuyện cầm thú xong, cả hai đã ở trên giường vận động hơn hai giờ, Trình Hành Chi thản nhiên lau miệng, biểu thị không ăn đủ còn chưa đã thèm, thời điểm hai người đi tắm còn đẩy ngã Dương Thư thêm một lần. Dương đại thúc ba mươi tuổi biểu thị hông của mình đã sắp đứt đoạn mất. Mà Gấu nhỏ ba mươi tuổi lại không hề gì. Chịu khó mà đem ráp trải giường dính đầy tinh dịch của hai người tháo ra đổi thành ráp trải giường mới, lại đem Dương Thư ôm trở về trên giường, nam thần ân cần hỏi: “Vợ ơi, buổi trưa em món ăn kiểu Trung bên ngoài, hay là kêu thức ăn kiểu Tây bên ngoài?” “…” Cả người bủn rủn cùng cái mông đau, đang ngồi dựa vào ôm gối, Tức phụ nhi không để ý vấn đề của nam thần, trái lại nhìn theo cái ráp giường đã được tháo ra xếp lại cẩn thận trên tay anh, hỏi: “Anh cầm cái này làm gì vậy?” “Lần đầu tiên của chúng ta, ráp trải giường có ý nghĩa kỷ niệm như thế đương nhiên phải cố gắng thu gom!” Trình Hành Chi một mặt chuyện đương nhiên trả lời. “… Anh được lắm!” Đã quá hiểu rõ tính tình của Gấu nhỏ, người bao dưỡng một mặt biểu tình “Quả nhiên là vậy” quát lên. Day7 – 12. 30PM Cơm trưa là đặt từ nhà hàng năm sao ở phụ cận. “Tuy rằng không ngon bằng em làm, vẫn là nên ăn một chút đi.” Kê một cái bàn ăn nhỏ trên giường, đem hết thảy cơm nước đều bày ra hảo, Trình Hành Chi một bên vừa lưu loát mà đem bộ đồ ăn bày ra vừa nói. “Anh đã khôi phục trí nhớ sao?” Người bao dưỡng sắp bị đảo ngược thành người được bao dưỡng liền cự tuyệt phương đút cơm phục vụ, chính mình cầm đũa lên, nói. “Cho nên anh càng khẳng định là sau khi mình khôi phục trí nhớ vẫn cứ thích em, Ế… Không đúng”, gắp một khối lớn thức ăn để vào trong bát cậu, nam thần sửa chữa nói: “Là anh càng yêu thích em hơn!” Tuy rằng hôm nay đã bị tỏ tình bao nhiêu lần, mặt Dương Thư vẫn là không tự chủ mà đỏ lên. Bất quá cậu vẫn không quên hỏi vấn đề rất trọng yếu: “Anh là thời điểm nào khôi phục?” “Ngày hôm qua sau khi đập đầu liền chậm rãi khôi phục” nam thần quyệt miệng hơi ủy khuất nói: “Vào lúc ấy anh thật sợ hãi, em sẽ không còn ở bên cạnh anh…” “Em cũng không nghĩ sự tình sẽ phát triển nhanh đến vậy a…” Dù cho nam thần làm thế nào tâm mình cũng không cứng nổi, fan hâm mộ cũng gắp một khối cá lớn để vào bát đối phương, “Xin lỗi.” “Vậy em sau này vẫn phải ở bên cạnh anh”, Trình Hành Chi đem cá ăn xong, sau đó kéo tay tức phụ nhi dạt dào tình cảm mà nói: “Bất luận tương lai của anh là giàu có hay là bần cùng, bất luận tương lai của thân thể anh khỏe mạnh hay bệnh tật, em có nguyện ý cùng anh vĩnh viễn ở cùng một chỗ không?” … Ở trên bàn ăn mà nói ra lời thề trong lễ cưới như thế thật sự không thành vấn đề sao?! Nam thần còn dùng ánh mắt lấp lánh đó nhìn cậu, tim cậu sắp nhảy đến một trăm hai rồi. Mặc dù ở trong lòng phùn tào, nhưng ̀ mặt đã hồng cả lên, Dương Thư hít thở sâu nhiều lần, mới tìm được thanh âm của mình “… Em nguyện ý.” Thế là Trình Hành Chi lập tức hưng phấn trên môi cậu hôn một chút, sau đó tiếp tục cầm lấy tay của cậu hỏi: “Kia bất luận tương lai của anh một tuần muốn làm sáu ngày hay là bảy ngày, bất luận tương lai của anh mỗi ngày làm ba lần hay là bốn lần, em đều nguyện ý cùng anh vĩnh viễn ở cùng một chỗ sao?” “Ăn cơm của anh đi!” Cả người còn bủn rủn đến không ngồi vững được, người bị cầu hôn không chút lưu tình lấy tay rút về.