Nếu em thay đổi

Chương 30 : C30

Cô đi dọc theo một dãy hành lang được bao trùm bởi bóng tối. Ánh sáng của ngọn lửa phát ra từ những chiếc nến nhỏ được bố trí cách nhau khá xa nên chẳng thể nhìn rõ được cảnh vật xung quanh. Trên tường có những bức tranh chân dung, chúng trở nên thật rùng rợn vì không có đủ ánh sáng để cô nhìn rõ mặt từng người. Người bước phía trước cô có lẽ là người hầu của pháp sư. Anh ta dẫn cô vào một căn phòng để cô sắp xếp đồ đạc và dọn dẹp, sau đó liền biết mất. Đêm khuya, khi cô đang ngủ thì chợt nghe tiếng động. Lười ngồi dậy, cô quay mặt vào trong. Đắp chăn lên mặt rồi ngủ tiếp. Nhưng chỉ nửa giờ sau, cô lại bị chính mình làm cho thức dậy. Chân cô đá chăn qua một bên, miệng theo thói quen mà la lên: - Aaaaaa!! Ngạt chết ta rồi! Tiếng động khi nãy vẫn còn. Cô quay mặt sang bên kia, nhìn xuống cái đống lấp lánh dưới sàn nhà. Vàng? Ở đâu tự dưng lại xuất hiện đống vàng trước mặt cô thế? Đây là đang mời gọi cô lấy về làm của riêng sao? Nhưng ngày đầu đến đây mà bị nghi ngờ là trộm thì phiền lắm! Nghĩ xong, cô mở cửa phòng, dùng mặt bàn đẩy đống vàng đó ra ngoài. Sau đó lại đi ngủ. Sáng hôm sau, đống vàng biến mất. Thay vào đó là một vài bộ váy lộng lẫy được treo trong tủ kính, nằm ở ngoài cùng là một trang phục dành cho kị sĩ. Trông rất đơn giản và có kiểu dáng khá hợp gu ăn mặc của cô. Vào nhà vệ sinh thì thấy một đống mỹ phẩm, trang sức nằm gọn trong ngăn tủ, nhưng cô chỉ lấy cho mình một chiếc vòng bạc và một sợi dây để cột tóc lên. Sau khi sửa soạn, nhìn mình trong gương, cô thấy rất ưng ý với tạo hình này.