Nếu em thay đổi

Chương 14 : Chuyển nhà

-" Lúc nó về, con cứ cư xử như thế... Rồi chúng ta sẽ nói giúp cho con. Cha con và ta đã nói chuyện rồi. Con nhớ chưa?" -" Nhưng cô ta là người hầu duy nhất của con." -" Không nhưng nhị gì hết. Đợi nó đi rồi ta sẽ tìm đứa khác cho con." Minh Tâm đứng bên ngoài, không hiểu chuyện gì. Đưa tay lên gõ cửa. Hai người trong phòng liếc thấy cô liền giật nảy lên. Trương Du cười gượng, chạy ra ngoài cửa nói: -" Minh Tâm về rồi. Mau vào đây đi, chúng ta có chuyện cần nói với con!" Minh Tâm không nhanh không chậm, bước vào đứng bên cạnh Minh Châu. Nhận được ánh mắt lảng tránh của cô chủ, Minh Tâm có hơi khó hiểu. Trương Du bắt đầu bài diễn thuyết đã chuẩn bị sẵn: -" Minh Tâm con biết đấy. Nhà mình cái gì cũng không bằng nhà người ta. Lúc ban đầu ta nuôi con cũng chỉ để con ở đây hầu hạ Minh Châu, nhưng thế cũng thật ủy khuất cho con. Chúng ta đã nói chuyện với nhau rồi. Con sẽ được chuyển đến một căn nhà mới. Lúc đó con có thể được sống sung sướng rồi!" Trương Du tuôn một tràng, trôi chảy mạch lạc làm cô không cách nào phản bác. -" Phải đó Minh Tâm à! Chị cũng chịu cực khổ nhiều rồi. Bây giờ cha mẹ cho chị sống sung sướng, an nhàn hưởng lợi, chị phải biết ơn cha mẹ mới đúng a." Cứ như thế, cô đành phải chấp nhận chuyển nhà, thu dọn đồ đạc. Đồ của cô không nhiều. Chỉ có một vài bộ đồ cũ và một mặt dây chuyền hình đôi cánh mà cô không nhớ tại sao lại có được, lại còn quyển sách dạy võ thuật mà cô tự học. Chỉ có thế.