Chap 14 Bên trong quán bar Lolely quen thuộc, không khí vẫn ầm ĩ như thế. Hân cứ thản nhiên mặc bộ đồ học sinh bước vào, bỏ ngoài tai những ánh mắt khinh bỉ. Đằng sau Hân, Như cũng theo nó bước vào, có lẽ cô đang mong chờ được gặp vài người bạn của Hân. Hai người dừng chân tại phòng VIP hạng 1, đẩy cửa đi vào. Ba người trong phòng đã quen với tính cách của Hân nhưng đôi lúc vẫn sốc vì tính tự tiện này. -... – Im lặng. -Hân, người đằng sau em là..? – Bảo nhìn Như, thắc mắc. -Em gái Thiên – Giọng đều đều. -Chơi với nó mấy năm mà không nghe nó nhắc có em gái đấy! – Lugi nói. -Em chào anh chị, em là Như! - Như cất tiếng. -Đây là Bào, Khôi, Lugi – Hân chỉ vào từng người. Như cười tươi, khi nhìn thấy Bảo, hai ánh mắt chạm nhau, tim đập nhanh. Tình yêu xuất hiện như một cơn bão..không báo trước, nó khiến nạn nhân trở nên nghiện ngập, hạnh phúc vì nó. Như vội thu ánh mắt trìu mến và nhìn sang chỗ khác. Nhưng Bảo, anh vẫn nhìn Như đắm đuối, đứng dậy..bước đến chỗ Như, anh nói với Hân: -Anh mượn bạn em một lát nhé?. -..Ừ - Hân ngẫm nghĩ một lát ngồi đồng ý. Vừa dứt lời,Bảo đã nắm tay Như, kéo cô đi ra ngoài. Như không phản kháng, ngược lại còn đỏ mặt và lâng lâng hạnh phúc. Bị kéo lên sân thượng, Như hơi lo lắng vì phải nói chuyện với Bảo. Sự im lặng bao trùm lên cả hai, ngoài im lặng cũng chỉ có im lặng. Sau một hồi quan sát Như, Bảo mới quyết định lên tiếng: -Em là bạn thân của Hân? – Anh hỏi. -Vâng – Cô trả lời. -Thật ra..anh.. – Bảo ngập ngừng. -… - Như vẫn lắng nghe điều anh sắp nói. -Thật ra..anh..anh thích em! – Bảo lấy hết can đảm thốt lên một tiếng. -Anh..em.. – Như bối rối. -Có lẽ em sẽ không tin nhưng anh là thật lòng. Anh thích em từ cái nhìn đầu tiên – Lần đầu tiên trong đời Bảo như thế. -Em tin anh! – Như nói. -Thật không? – Bảo vui mừng. -Em..thật ra cũng thích anh – Cô đỏ mặt. -Haha – Anh vui sướng cười to, nâng bổng cô xoay tròn. Cùng lúc đó -Xin chào– Cánh cửa phòng mở ra, Thiên bước vào. -… - Hân vẫn im lặng như chưa có chuyện gì xảy ra. Thiên ngồi kế Hân, tay phải quàng lên vai nó. Hân vẫn chăm chăm nhìn vào quyển sách trên tay, miệng nói: -Làm ơn để tay ra chỗ khác – Giọng đều đều. -Em là bạn gái anh – Thiên hơi bất mãn. -Tôi bằng tuổi anh đấy, nói năng cho cẩn thận – Nó nhắc nhở. -Đừng tỏ thái độ đó với “tôi”, tôi là bạn trai em đấy! – Hắn lạnh lùng. -Chỉ là..giả thôi mà! – Nó nói nhỏ vào tai hắn. Mặt hắn đen xì..một khuôn mặt vô cảm xúc. Nó vẫn không quá bận tâm tới hắn, hắn cũng cũng chẳng nói gì. Cả hai cứ im lặng hồi lâu. Cửa phòng lại mở ra, Như và Bảo đã quay lại. Gương mặt ai cũng tràn đầy hạnh phúc chứ không giống như Hân và Thiên. Tay của Thiên vẫn đặt trên vai Hân, nhưng lần này hắn kéo nó tựa vào vài mình. Thấy hắn nhứ thế, nó làm lơ chẳng nói gì. Sau khi xong tăng 1, 6 người tiếp tục bắt đầu tăng 2. Tiết mục chính hôm nay chính là Vực Tử Thần, nơi các tay đua đường phố tranh tài. Thiên là tay đua giỏi nhất ở thành phố A này, Bảo lại là một thiên tài máy tính, còn Khôi chính là thiện xạ bắn tỉa. Vừa nhà giàu, thông tin cá nhân không ai biết đến, cả ba người này được gọi chung là Wolf Boys rất nổi tiếng trong thế giới ngầm. Đám sắc nữ ăn mặc hở hang đang bu quanhThiên để được đi cùng xe với hắn. Thiên lạnh lùng không thèm liếc nhìn đám sắc nữ đó, bước đến chỗ Hân ôm eo nó bế lên xe rồi tới lượt mình. Đám sắc nữ thất vọng xen lẫn đố kị. Hân ú ớ một lúc, nhéo hông rắn chắc của Thiên nói nhỏ qua tai: -Anh thật sự muốn chết?! – Hân đe dọa. -Nếu em làm được – Giọng lạnh lùng. -… - Nó không nói gì nữa. -Ôm vào – Thiên ra lệnh. Nó víu lấy áo hắn, hắn liền kéo tay nó ôm sát vào người mình. – Tiếng máy nổ Nó hoảng hốt, ôm chặt hắn nhất có thể. Hắn hài lòng, miệng cong lên hình bán nguyệt. Những chiếc xe moto tiến vào vạch xuất phát kèm theo tiếng nổ máy brừm..brừm. Trọng tài ra lệnh chuẩn bị, giương súng lên.. – Tiếng súng vang lên chói tai Tất cả moto bắt đầu xuất phát, tốc độ nhanh như chớp.