Này nhók, lạnh lùng quá nha!
Chương 1
Vào đêm gió lớn, một cô bé đang
ngồi run rẩy ở góc nhà, song đó là hình ảnh đôi vợ chồng đang cãi nhau. Ông
chồng đi đến chỗ bà vợ, mắng chửi:
- Bà là con lăng nhăng, làm ô nhục
dòng họ này!!
Bà vợ khóc, nước mắt làm nhòe cả
phấn son, phẫn nộ nói:
- Còn ông? Không phải ông cùng cô
ta cũng ngoại tình sao?!
- Tôi..Bà..bà dám theo dõi tôi?!-
Ông ta ngạc nhiên rồi lại tức giận
- Phải! Nếu tôi không theo ông thì
làm sao biết ông lừa dối tôi?! Có phải ông chỉ muốn chiếm tài sản của nhà tôi
đúng không?- Bà la hét
- Bà im đi! Câu đó tôi hỏi bà mới
phải, bà xem người ta hiền lành xinh đẹp, chứ đâu phải con mụ phù thủy như thế
này?!
- Hiền lành?..Nết na?..Cô ta
sao?..Hahaha! Nó còn chưa bằng ngón tay út của tôi- Bà giương ngón tay út ra
- Nó chỉ là con hồ ly tinh chuyên
dụ dỗ chồng người khác thôi!- Bà hét lên
< Chát >
Một bàn tay năm ngón in sâu lên
gương mặt thanh tú cô bé ấy, chính cô bé đã nhảy ra đỡ cho mẹ.
- KHÔÔÔÔNGGGG!!!- Nó thức dậy khỏi
cơn ác mộng ấy, lấy tay day day trán vừa nghĩ: “Mày sao thế Hân? Mày đã bình
yên rồi!”. Nó tự trấn an mình bằng một câu nói và câu nói ấy đã có tác dụng
ngay tức thì.
Nó nằm xuống, nhắm mắt cố ngủ. Đúng
vậy! Sau khi ly hôn, mẹ kế của nó đã thuê người ám sát mẹ con nó, may mắn..nó
thoát được. Nó trở về nhưng không lên án bà ta. Nó xin phép ba nó ra ngoài
sống, ba nó đã đồng ý. Nhưng nhờ vậy, nó đã nhận ra một điều..‘Trên đời
này...không bao giờ có tình yêu thật sự..’
Căn nhà này khiến nó nhẹ nhõm hơn,
không còn những tiếng cãi nhau gay gắt của ba mẹ, không còn những lời chửi bới
của mẹ kế và lời xúc phạm cùa con gái bà ta- Lương Diệu My. Ở nơi đây, nó thấy
bình yên, nó chỉ cần như vậy là đủ. Tránh xa những rắc rối bên ngoài, không
muốn liên quan tới tình yêu vì…nó sợ, trái tim mình sẽ lại tan nát thêm lần
nữa. Nó nhắm mắt lại, chìm vào một giấc mơ, một giấc mơ không những điều kì
diệu…
#Tại trường của nó đang học#
Nó đến trường bằng chiếc xe đạp
điện cũ kĩ thường ngày, miệng ngậm kẹo mút, đồ ăn yêu thích của nó. Khi đỗ xe
vào khu xe, nó chợt nghĩ: “Chắc phải mua xe mới thôi”. Ngước mắt nhìn qua khuôn
viên vắng vẻ, một cô nữ sinh sexy quỳ gối, khóc tá lả níu tay một thằng nam
sinh, thảm thiết:
- Anh đừng bỏ em, em đã làm gì sai?
- Hết yêu, ok?- thằng nam sinh nói
- Anh..em..em..- nữ sinh ấy ngập
ngừng
- Cô! Cút!- hắn tức giận đẩy cô nữ
sinh ra
Cô nữ sinh ấy khóc rồi chạy đi, nó
nhìn mà thấy tội. Nó bóc cây kẹo khác, đưa vào miệng, thầm nghĩ: “Ngu thật! Yêu
ngay một thằng công tử!”. Hắn liếc nhìn qua nó, tự mãn trong lòng: “Đẹp trai
quá cũng khổ!”.
Nó nhìn hắn, nhếch mép cười rồi đút
tay vô túi, quay bước bỏ đi. Hắn đứng đó hóa đá, không phải là nó đã cười nhạo
hắn đấy chứ?! Hắn tức điên lên, lục tung cả thế giới cũng không ai cưỡng lại vẻ
đẹp trai này giống nó, tức quá!!!! Hắn nhất quyết phải chinh phục được nó, chứ
chờ xem.
#Trong lớp nó#
- Ê! Các cậu nghe tin gì chưa?!
Hotboy Ma Vương Lâm Hắc Thiên vừa đá nhỏ A lớp 9a10 kìa!- Một nữ sinh chạy vào
lớp tuyên bố
- Trời ơi! Tin hot!!!- Đám con gái
la làng
- Nó tưởng được làm bạn gái của
Hotboy nên đâm ra chảnh, đáng đời!
Đám con gái bàn tán sôi nổi, vài
đứa đi qua lớp khác báo tin. Nó vẫn ngồi ung dung gác chân lên bàn, miệng ngậm
kẹo mút nghe nhạc. Một cô bạn của nó chạy lại, phê bình:
- Con gái thì ngồi đàng hoàng chút
đi, cái tướng của bạn y như con trai đó
- Kệ tôi- Nó thờ ơ trả lời
- Ơ cái con nhỏ này, mình nói mà
không nghe à?! Bạn có biết mấy anh hotboy ghét nhất con gái kiểu gì không?- Nhỏ
nói
- Gì?
- Thứ nhất- con gái xấu, thứ hai-
con gái dai như đỉa, thứ ba- cú có gai!- Nhỏ triết lí
- Ừ- Nó trả lời
- Này!! Bạn có nghe không thế?- Nhỏ
bực bội
- Có
- Hầy! Không nói chuyện nữa. Xuống
canteen mua đồ đi!- Nhỏ lôi tay nó
Đi theo nhỏ. Nó chỉ có nhỏ Nhiên là bạn! Nó
mua năm cây kẹo mút dự phòng, bước lên san thượng, nơi vắng người nhất. Bóc một
cây kẹo, nó nằm xuống, giương tay che trời, mỉm cười hưởng thụ làn gió mát.
Hắn đã theo dõi nó từ lúc nào, ngồi
bên cạnh nó, thầm nghĩ: “Nhỏ này nhìn cũng xinh, lông mi cao vút, mũi thon dài,
còn môi thì..AAAAA!!! Mình đang nghĩ cái gì vậy nè? Không lẽ mình thích con nhỏ
này sao? Không thể nào!!”. Mới nghĩ đến đây, hắn đỏ mặt, chạy ngay xuống dưới.
Nó lại mở mắt, có thể cảm nhận được
hơi ấm lạ ấy, nó đưa tay sờ mặt. Tự hỏi người đó là ai? Dù sao nó cũng phải
tránh xa vì nó không muốn cảm nhận điều đó thêm lần nữa…
Truyện khác cùng thể loại
62 chương
86 chương
20 chương
5 chương
36 chương
37 chương