-Các chị nấu cái gì thế này_ hắn vừa nói vừa đưa cốc nước cam lên nhấp 1 ngụm. Nó cũng nhấp 1 ngụm để xoá tan cái vị kinh khủng ban nãy và... Đồng thanh... Phụt!!! Lần 3! Cả 2 đứa vừa uống 1 cốc nước cam siêu MẶN. -Thử lại tất cả các món cho tôi_hắn nghiêm mặt nói với các chị osin. -Dạ vâng_ nói rồi đám người làm ra nếm từng món. -Ôi trời -Ghê quá Đó là những lời"trầm trồ" của mọi người khi nếm những món ăn ở trên bàn. Hắn nắm tay nó, kéo nó ra ngoài cửa: -Dọn hết đồ ăn đi_hắn quay ra đám người làm rồi quay sang bé Thiên Ngân đang ngơ ngác khi bị nắm tay_Còn nhóc, đi ăn với anh Hắn kéo nó ra ô tô rồi kéo nó đến nhà hàng Lucky Star. Nó thấy vậy liền nói: -Ê, ê, đi đâu cũng được nhưng đừng vô đây. -Tại sao?_hắn nhíu mày -Anh ko cần biết. -Vậy tới nhà hàng hải sản Ocean nhé! -Vầy cũng được, nhưng ở đó đắt lém. Ít ra ăn ở đây em còn được miễn ph... Ối, ko có gì, đi thôi Hắn nhìn nó đầy khó hiểu rồi cũng lái tới Ocean. Nó bắt đầu gọi món: -Em gọi trước nhớ: cho 1 đĩa bào ngư, 2 đĩa hàu, 2 con cá hồi, 10 tôm hùm, 1 canh cua, 3 bạch tuộc, 5 súp vi cá, 4 con... -Dừng lại!_lời nói của hắn đã cứu giúp cánh tay của nguời phục vụ_nhóc định đốt túi anh à. -Gì mà cuống._quay sang anh phục vụ_ý em là 4 con mực, hết ạ!_quay sang hắn_ai bảo mời làm chi. Ôi, công nhận sức tàn phá của chị Ngân đỉnh wá. Hắn hông dám ăn vì sợ hết xiền. Nhìn nó ăn mà phát thèm, ăn cứ như là đồ ăn nhanh vậy. Nó giải quyết trong 15 phút. 15 phút của nó đã làm cái visa của hắn tổn thọ 9999000 đồng(chu choa, kinh qé). Hắn tiếc nuối tạm biệt tiền và hối hận khi mời nó đi ăn. Nó thì nhởn nha nhởn nhơ như hông có j zợ, lại còn kêu đói nữa. Chẹp chẹp, phục sát đất tài sát phút(giết đồ ăn) của chị Ngân.