Này bác sĩ hư hỏng em yêu anh
Chương 442 : Lời nói khách sáo
Buổi tối, Lục Khánh Huyền rời khỏi phòng làm việc, vừa ra khỏi đó thì nhìn thấy Trần Tuấn Long ăn mặc như một quý ông, cầm một bông hoa hồng trên tay, nheo mắt nhìn về phía cô ta.
Trong mắt Lục Khánh Huyền hiện lên một tia chán ghét, nhưng cô ra vẫn nở nụ cười: “Anh Long, anh đợi ở đây lâu chưa?” Ánh mắt của Trần Tuấn Long vô cùng ngả ngớn: “Đương nhiên, Người đẹp Huyền của công ty chúng ta đã mở lời mời, làm sao tôi có thể không để ý được cơ chứ, chúng ta đi đâu?” Lục Khánh Huyền nở nụ cười yêu kiều và nói: “Vậy phải xem anh Long có bao nhiêu thời gian đã. Nếu cả đêm đều rảnh thì chúng ta ra ngoài chơi cái gì vui vui đi” Hai mắt Trần Tuấn Long sáng lên, vậy mà trong lời nói của Lục Khánh Huyền lại ẩn chứa nhiều tình tiết đến vậy, chơi cả đêm, chẳng phải đã ám chỉ trắng trợn rồi sao? “Đương nhiên là tôi có thời gian rồi.
Gần đây Chủ tịch Hằng đi vắng, vừa hay chúng ta có thể thư giãn một chút.
Đi thôi, tôi lái xe” Trần Tuấn Long vừa nói vừa khoác tay lên vai Lục Khánh Huyền một cách tự nhiên.
Lục Khánh Huyền chỉ nở nụ cười quyến rũ, cũng không hề lộ ra vẻ không vui nào, Trần Tuấn Long rất tỉnh mắt, đương nhiên anh ta có thể cảm nhận được cô ta cũng không từ chối bàn tay móng lợn của mình.
Đương nhiên Trần Tuấn Long không phải kẻ ngốc, anh ta biết Lục Khánh Huyền tiếp cận mình nhất định là có mục đích, nhưng anh ta nghĩ mọi chuyện rất đơn giản, Trần Tuấn Long cho rằng chẳng qua là Lục Khánh Huyền lợi dụng mình để làm bàn đạp thăng chức mà thôi, mặc dù anh ta vẫn Tuấn Long hoàn toàn choáng váng đầu óc trước dáng vẻ làm nững của Lục Khánh Huyền, anh ta hoàn toàn buông lỏng cảnh giác.
“Đúng vậy, tôi nhớ răng anh Long mới đến công ty cách đây một tháng, vừa vào công ty đã được lên làm giám đốc điều hành, thực sự khiến tôi phải ghen tị” Lục Khánh Huyền lên tiếng để lấy lòng.
Trần Tuấn Long đäc ý nói: “Thực ra tôi vân luôn là người của Chủ tịch Hãng. Trước đây tôi từng làm việc trong công ty của Mạc Du Hải. Chäc cô không biết đâu nhỉ?” Trong lòng Lục Khánh Huyền cảm thấy khinh thường, cô ta biết rất rõ về Mạc Du Hải, Trần Tuấn Long từng làm tổng thanh tra tài vụ trong công ty của Mạc Du Hải, làm sao cô ta có thể không biết chứ, nhưng lúc này vân phải thuận theo lời của anh ta, cô ta lập tức †ỏ vẻ rất hâm mộ: “Thật vậy sao, công †y của Mạc Du Hải là công ty lớn nhất trong thành phố của chúng tôi đấy.
Những người có thể làm việc ở đó đều là người tài đó.” “Đồ ngốc, lý do tôi đến công ty của Mạc Du Hải không phải là để kiếm tiền, mà là Chủ tịch Hằng phái tôi đến đó.
Mục đích chính là phá hủy công ty của Mạc Du Hải vào thời điểm then chốt” Trần Tuấn Long nói với vẻ chế nhạo, rót một ly rượu xuống cổ họng.
Lục Khánh Huyền giả vờ cảm thấy khó hiểu: “Công ty của chúng ta không có quan hệ cạnh tranh với công ty của Mạc Du Hải. Tại sao Chủ tịch Hãng phải đối phó với anh ta vậy?” Sau khi uống một ly rượu mạnh vào trong bụng, Trần Tuấn Long bät đầu cảm thấy lâng lâng: “Tôi cũng không rõ chuyện này cho lăm, hình như trước đây Chủ tịch Hãng và nhà họ Mạc từng có quan hệ, Chủ tịch Hãng muốn trả thù nên đã sắp xếp tôi vào trong công ty của Mạc Du Hải.
Bây giờ cô đã biết vị trí của tôi trong lòng Chủ tịch Hãng rồi chứ, tôi chính là tâm phúc của ông ấy” Lục Khánh Huyền gật đầu, hạ giọng nói: "Anh Long thật sự giỏi quá đi. Tôi cũng không hề biết rằng giữa hai công ty lớn không liên quan gì với nhau lại có sự xung đột lợi ích như vậy."
Trần Tuấn Long cười nói: "Có rất nhiều chuyện mà cô không biết, như vậy đi, tối nay cô đừng về nhà. Tôi sẽ kể rõ cho cô nghe những chuyện này."
Lục Khánh Huyền nhìn vẻ liếc mắt đưa tình của Trần Tuấn Long, trong lòng lại cảm thấy vô cùng chán ghét, vẻ mặt đột nhiên trở nên lạnh lùng: “Trân Tuấn Long, tôi chịu đựng anh lâu lãm rôi đấy, anh không muốn nói cho tôi biết cũng không được nữa rồi.”
Đối với sự trở mặt đột ngột của Lục Khánh Huyền, Trần Tuấn Long sửng sốt một chút, sau đó lập tức nở nụ cười chế nhạo, nói: “Đừng có giả bộ mình là người phụ nữ đứng đắn trước mặt tôi, chẳng phải cô mời tôi đến đây là muốn dựa vào tôi để thăng chức sao? Thế nào, cô còn muốn giữ mình hay sao?”
Lục Khánh Huyền cười lạnh lùng: “Anh sẽ biết sớm thôi.” Trần Tuấn Long vừa định nói gì đó thì đột nhiên phía sau đầu bị đập mạnh một cái, hai mắt lập tức tối sầm lại, hôn mê bất tỉnh.
“Quả thật là cái gì anh ta cũng biết sao?” Hàn Công Danh xuất hiện phía sau lưng Trần Tuấn Long, lạnh lùng hỏi.
Truyện khác cùng thể loại
78 chương
116 chương
34 chương
25 chương
110 chương