Này bác sĩ hư hỏng em yêu anh
Chương 395 : Âm mưu đổ tội
Hai người bàn bạc vài câu, Sai Bá đứng dậy: “Tôi còn có chuyện khác cần xử lý, tôi vê trước, còn chuyện mà anh Lục muốn tôi làm, tôi nhất định sẽ làm tốt” Lục Hằng đứng dậy tiễn: “Anh Sai Bá yên tâm, khoản thanh toán đầu tiên cho hai dự án đã được chuyển vào tài khoản của anh” Hai mắt Sai Bá sáng lên: “Có vẻ như tôi nên biết ơn anh Lục rồi.
Tôi đã lâu rôi không gặp được người sảng khoái như anh Lục đây. Đừng thấy tôi có vẻ sáng chói quyên lực quá, thực tế, gần đây có một số quốc gia ở Nam Á đang truy nã tôi, rất nhiều quỹ đã bị đóng băng nên cuộc sống của tôi rất khó khăn, tôi cần tiên giải quyết”
Lục Hằng cười cười: “Vậy hợp tác với tôi là đúng rồi. Anh Sai Bá sẽ không bao giờ thiếu một xu tiền. Được rồi, tôi không tiễn, anh cứ tự nhiên” Sai Bá chào tạm biệt và bước ra từ Tập đoàn Lục thị.
Có vệ sĩ đợi dưới tòa nhà, họ tiến lên hỏi: “Anh Sai Bá, anh có sao không?” Sai Bá chế nhạo: “Lục Hằng là một con cáo già muốn đối phó Mạc Du Hải.
Vì lấy cớ ông ta đem tất cả các đối thủ cạnh tranh thủ tiêu. Chúng ta không còn cách nào khác ngoài việc làm ăn với ông ta.’ Người vệ sĩ nhịn không được nói: “Trong trường hợp đó, tại sao anh Sai Bá không quay trở mặt với ông ta?” Sai Bá nói với giọng lạnh lùng: “Ông ta đã chuẩn bị sẵn sàng. Tôi nhìn thấy một bóng người đang lắc lư trong cánh cửa bí mật của văn phòng anh ta.
Nếu tôi trở mặt với ông ta, máu sẽ tóe ra ngay tại chỗ và tôi không cân phải trở mặt với ông ta. Ông ta nói đúng một câu ai cũng muốn kiếm tiên, tiên càng nhiều càng tốt” Vệ sĩ gật đầu: “Dù sao đây cũng là địa bàn của Lục Hằng. Anh nhẫn nại một chút cũng là lựa chọn đúng đắn”
Sai Bá ra lệnh: “Gọi điện thoại cho phía Nam Á, yêu cầu họ chuẩn bị vũ khí một trăm triệu đô la Mỹ. Đã vận chuyển trong vòng ba ngày, dù có bị thu giữ lại cũng không liên quan gì đến tôi. Tôi nghĩ Lục Hằng đang rất thiếu tiên nên mới bí quá hóa liêu, nhưng tôi không cân cân nhắc gì cho ông ta, vụ này thu được rất nhiều tiên nên tiếp tục làm ăn với ông ta. Ngoài ra, gửi những người tôi huấn luyện đến đây, Lục Hằng trả tiên và họ sẽ làm việc ”
Người vệ sĩ đáp: “Tôi hiểu rồi, anh Sai Bá, tôi sẽ đưa anh về khách sạn trước.” “Không, tôi sẽ vê một mình. Anh làm việc trước đi. Đừng đến quá gân khách sạn khi làm việc. Tốt hơn hết là nên cẩn thận” Sai Bá khuyên nhủ rồi lái xe đi một mình.
Vệ sĩ thấy xe của Sai Bá đã đi xa, bước vào Tập đoàn Lục thị, lẻn lên lầu.
Lục Hằng đã đợi anh trong văn phòng, vệ sĩ nhìn thấy Lục Hằng liên nói: “Sái Bá không có nghi ngờ, ông chủ.
Lục Hằng hài lòng nói: “Có vẻ như kỹ năng diễn xuất của tôi vẫn tốt. Cậu cứ theo dõi ông ta thật cẩn thận, chỉ cần không để ông ta rời khỏi đây trong hai ngày, nhiệm vụ của cậu sẽ hoàn thành và cậu sẽ có được vinh hoa phú quý.
“Cảm ơn ông chủ, vậy tôi đi trước làm việc” Người vệ sĩ nói rồi lặng lẽ rời đi.
Một người đàn ông mặc đồ đen xuất hiện trong cánh cửa bí mật và nói với vẻ chế nhạo: “Ông chủ, kế hoạch của ông đã thành công. Sai Bá sẽ chỉ nghĩ rằng ông cần tiền để đối phó với Mạc Du Hải, nhưng ông ta không biết mình còn có thể sống được ba ngày”
Lục Hằng gật đầu, ánh mắt đầy quỷ quyệt: “Nếu tin Sai Bá chết truyền ra, người của bọn buôn vũ khí đương nhiên nghĩ đến cái chết của ông chủ chắc là do Mạc Du Hải gây ra nên sẽ đi gây rối cho anh ta” Người đàn ông mặc đồ đen nhếch mép nói: “Vì vậy, ngay cả khi chúng ta ném ra một trăm triệu đô la Mỹ, chúng ta có thể gây ra rất nhiều rắc rối cho Mạc Du Hải. Nói chung, chuyện này rất có lợi”
Lục Hằng cười lớn: “Không chỉ có như vậy, khi nào Mạc Du Hải gặp khó khăn sẽ liền không có thời gian lo lắng cho chúng ta, trong lúc đó tôi cũng có thể kinh doanh thêm một ít. Với việc rót vốn này, tập đoàn của anh ta sớm muộn gì cũng bị chúng ta làm cho phá sản: Người mặc đồ đen cười nói: “Ông chủ, tôi nên chúc mừng ông trước” Lục Hằng vẫy vẫy tay, tự hào nói:
“Vẫn chưa phải lúc để chúc mừng, đừng quên rằng kế hoạch vẫn sẽ thay đổi nhưng chúng ta giảm thiểu rủi ro mức thấp nhất, vẫn để cho Hàn Công Danh đi giết Sai Bá đi” “Ông chủ, tôi luôn cảm thấy Hàn Công Danh quá không đáng tin cậy, dù sao trong lòng anh ta cũng chỉ có Hạ Nhược Vũ, nếu hai người đi quá gần, anh ta sẽ nói cho chúng biết chuyện của chúng ta thì sao?” Người áo đen hiển nhiên không yên tâm Hàn Công.
Danh.
Lục Hằng xua tay: “Cho tới bây giờ tôi đều là nghỉ người thì không dùng người, dùng người thì không nghi ngờ người, trong mắt của tôi, Hàn Công Danh là người thông minh, anh ta có thể ý thức được muốn có được Hạ Nhược Vũ, nhất định phải xử lý Mạc Du Hải trước, cho nên anh ta sẽ không bán đứng chúng ta, mà lại anh ta làm việc tôi rất yên tâm, xác thực rất có năng lưc “Thôi, bây giờ ông chủ đã quyết định rồi, tôi sẽ đi thông báo cho anh ta” Sau khi nói người mặc đồ đen chuẩn bị rời đi.
Lục Hăng đột nhiên nói: “Chờ một chút, để không bị lọt gió, trước một đêm hành động hãy nói cho anh ta biết” Người mặc đồ đen gật đầu: “Tôi hiểu rồi, ông chủ” Lục Hằng ậm ừ: “Còn nữa, tôi muốn thả chút gió ra, tôi sợ Mạc Du Hải sẽ không biết”
Người mặc đồ đen dừng lại: “Sẽ không đâu ông chủ, anh ta đã theo dõi chúng ta rất sát sao, nếu có một chút động tác, anh ta sẽ lập tức biết được” Lục Hằng đột nhiên gọi người mặc đồ đen: “Cậu làm cho tôi một việc nữa, đi gọi Hàn Công Danh, tôi có chuyện muốn nói với anh ta” Người mặc đồ đen đồng ý một tiếng liên biến mất không thấy.
Ngay sau đó, Hàn Công Danh đến văn phòng, lạnh nhạt hỏi: “Tôi có thể làm gì?” Anh nhận được điện thoại từ Lục Hằng trong bữa tiệc cũng không có dừng lại lâu mà từ nơi khác rời đi.
“Nếu anh và Mạc Du Hải đồng thời xuất hiện, anh có thể giết một người và khiến người khác tin rằng Mạc Du Hải làm chuyện đó không?” Lục Hằng hỏi thẳng.
Hàn Công Danh suy nghĩ một chút: “Tôi không thể giấu được Mạc Du Hải, bất quá những người khác sẽ nhìn không ra.” “Vậy là tốt rồi. Hai ngày này cậu mau chăm chỉ luyện tập thiện xạ. Tôi có việc quan trọng cần cậu làm. Tuyệt đối không được có sai sót” Lục Hằng hài lòng nói.
Hàn Công Danh khế cau mày: “Ông đang muốn đối phó với Mạc Du Hải sao?” Lục Hằng cười nói: “Cậu vẫn là người thông minh, không tệ. Tôi đúng là có ý muốn xử lý anh ta nhưng để tránh bị lộ, lúc đó tôi sẽ nói với cậu, không phải là tôi không tin tưởng cậu mà chúng ta làm nghề này phải luôn cẩn thận” Hàn Công Danh chế giễu nói: “Tôi biết rõ điều này, ông có thể yên tâm, tôi sẽ không phụ lòng ông đâu. Khi đối phó với Mạc Du Hải, tôi nhất định sẽ dùng toàn bộ sức lực của mình”
Lục Hằng cười nói: “Chẳng bao lâu cậu sẽ đạt được thứ mình muốn. Về chuẩn bị đi, đừng liên lạc với ai trong hai ngày này, nhớ kỹ, tôi nói là bất kỳ ai” “Tôi biết ông sợ tôi nói với Hạ Nhược Vũ, đừng lo, tôi và cô ấy vẫn chưa đến mức thân mật như vậy, tất cả đang là do tôi đơn phương mà thôi.” Hàn Công Danh vừa nói vừa đi ra ngoài văn phòng.
“Mạc Du Hải, anh nhất định phải chết!
Truyện khác cùng thể loại
64 chương
116 chương
11 chương
149 chương
25 chương
85 chương
48 chương