Nó ra khỏi nhà bắt 1 chiếc taxi rồi đi tới khu trung tâm thương mại nổi tiếng của thành phố. Vừa đặt chân xuống xe là nó trở thành tâm điểm để bàn tán, nó cũng quen rồi nên cũng đi thẳng để lại sau lưng bao ánh mắt ghen tị, hâm mộ, đố kị... - Thư, mày làm j mà để tao chờ từ nãy đến giờ thế hả? - Nhi từ xa hét to - Hì tao xin lỗi tại cái thằng cậu chủ chết dẫm đấy mà.- Nó tức giận - Cậu chủ á ??? - Nhi ngạc nhiên - Ừ....bla...bla...- nó ể từ đầu đến cuối cho Nhi nghe rồi thở dài. - Khổ thân mày phết nhỉ, thoy hôm nay đi xõa mà vui lên đê mày. Giờ đi ăn đi.- Nhi - Không đi mua sắm trước- Nó - Đường ai nấy đi, tí gặp nhá- Nhi nói rồi vụt đi luôn để nó 1 mình. Nó cũng đứng dậy đi mua chút đồ. Nó đng đi thì dừng chân lại, quay mặt sang bên phải 90o. " Uâyyyyy, cái váy kia đẹp dã man tàn bạo"- nó khẽ nói rồi phi thẳng tới quầy thanh toán. - Cho tôi lấy cái váy kia- nó và 1 cô gái khác cùng nói. Nó quay mặt ra nhìn, một cô gái tóc vàng chóe, môi đỏ chót, mặt 3 cân phấn( t/g: chém tí cho trời nó mát. miền bắc đang nóng lắm mấy bn ạ). Cô gái kia nhìn nó với ánh mắt khinh bỉ rồi cất giọng chanh chua: - Cái con nhà quê như mày có đủ tiền mua không mà vác mặt vào đây. - Tôi nhà quê thì cô chắc thành phố. Cái loại chát 3 cân phấn lên mặt như cô tôi đây ko thèm chấp. Chị gói cái váy lại cho em với- Nó nói với ả kia rồi nói với chị nhân viên. - Mày...mày...mày đợi đó đi con nhỏ nhà quê.- Ả hậm hực rồi bỏ đi, lúc sau quay lại cũng 1 chàng trai. " Anh à, con nhỏ kia định cướp chiếc váy mà e thích đó, nó còn chửi em nữa"- ả giọng điệu đà( t/g: *đng cầm thau hứng rớt*". - Cô định dành đồ với người yêu tôi sao- tên con trai kia lạnh lùng lên tiếng. Nó quay mặt lại, 2 người đối mặt nhau, cả 2 cùng mắt chữ A mồm chữ O. - Sao...sao anh lại ở đây- Nó nói, hóa ra là hắn đng đi chơi với ny - tôi phải hỏi cô mới đúng. Hạng người như cô đủ tiền mua bộ váy này sao. Nói, cô lấy tiền ở đâu ra.- Hắn - Tôi không được vào đây à, ở đây người ta đề biển cấm tôi vào chắc. Còn tại sao tôi có tiền mua bộ váy này thì anh không cần biết.- Nó tuôn một tràng rồi phi thẳng đi, chả cần bộ váy nữa. " liệu hắn có nghi ngờ mình ko ta? hắn mà biết thì bố mẹ giết mình cũng nên ấy nhỉ? làm thế nào đây?...."- nó miên man suy nghĩ rồi rút điện thoại ra gọi cho Nhi. - Hôm nay tao bận rồi, hẹn hôm khác nhá. Bai mầy nhoe- Nó ns xong tắt máy rụp cái khiến bn Nhi nhà ta đơ ko nói đc câu nào. Nó vào 1 quán đồ ăn nhanh, ăn gọn lẹ rồi về nhà luôn. Về nhà rồi nó cứ đi đi lại lại, " làm thế nào để hắn ko nghi ngờ mình đây?"- câu hỏi này cứ quấn lấy nó. Hắn cũng về nha luôn, điều đầu tiên hắn làm chính là phi ngay lên gặp nó. "Cạch" hắn mở cửa phòng nó ra, mặt nó tái mét " Nam mô a di đà phật, con từ trước ăn ở phúc đức nên người đừng để con chết"- nó lẩm bẩm - Cô giải thích cho tôi- Hắn lạnh lùng - Giải thích j? Tôi ko hiểu- nó giả nai - Cô lấy tiền đâu ra mà mua cái váy hàng trăm triệu đấy. Hay....cô là một tiểu thư j đó vào nhà tôi có lí do không thể nói đc.- Hắn nghi ngờ - Không...không phải đâu. tiền là của cô chủ cũ của tôi nhờ tôi ra đó mua hộ chứ tôi là ôsin thì làm j có tiền chứ. Hơ hơ- Bị hắn nói trúng tim đen, nó ấp úng đáp - Ờ mà cũng đúng. Ak đây là bộ quần áo đồng phúc của cô mai cô sẽ đi học, cô học cùng lớp vs tôi.- Hắn ném cho nó bộ đồng phục - Pít rồi, ak mà lên trường tôi vs anh coi như ko quen biết, ko quan hệ j cả.- Nó ns. Hắn chỉ khẽ gật đầu rồi bỏ về phòng. "Cô nghĩ tôi sẽ làm như vậy sao? Kakaka lên trường rồi cô sẽ chết dưới tay tôi"- Hăn cười nham hiểm. * Mai là ngày nó và hắn đi học, cùng xem chuyện j sẽ xảy ra nha* P/s: Rất xin lỗi mọi người vì đăng chap muộn( đặc biệt là bạn Giang Le ạ) . Thời gian sắp tới có lẽ mình sẽ ra sớm hơn. Cám ơn tất cả mọi người đã ủng hộ mình trong thời gian vừa qua. Thánh - kìu- vè - ry - mắc ạ ^^