Nâng Mông Đến Gặp
Chương 8
Biên tập: Jane
Lúc Hà Tử Vi khoác áo tắm bước ra ngoài, Đường Chu đang ngồi ở mép giường chơi điện thoại, trên người chỉ mặc mỗi quần lót góc bẹt màu đen, một bọc căng phồng, trạng thái ngủ say cũng rất có sức uy hiếp.
“Thích gì thì chọn.” Lách người đi qua, Đường Chu ném điện thoại lên tủ đầu giường, đứng dậy bước vào phòng tắm, một bên chỉ trỏ dãy hộp nhỏ được xếp rất chỉnh tề — giống như đang chờ thẩm vấn binh nhì, vì chờ quá lâu nên sinh nhàm chán, “Cậu chọn cái nào, lát tớ dùng cái đấy.”
Hà Tử Vi căn bản không có tâm trạng nhìn những vật nhỏ sớm muộn gì đều phải dùng hết trên người mình, còn hận không thể cách xa giường tám trăm mét. Vì tránh đụng trúng người quen, Đường Chu đặt phòng ở khách sạn bốn sao, cách trường học sáu trạm xe buýt, lên tít tầng cao nhất, vị trí dựa vào cửa sổ có khu nghỉ dưỡng thật lớn, Hà Tử Vi bèn ngồi trên sofa vén rèm cửa sổ một góc nho nhỏ, ngẩn người nhìn ra ngoài.
Ôi, tuyên dâm ban ngày nè! Mà còn chưa đợi cậu cảm khái đến đạo đức suy tàn, tiếng nước chảy trong phòng tắm đã ngừng rồi.
Hà Tử Vi tắm mất gần nửa tiếng, nhưng Đường Chu chỉ cần năm phút. Áo tắm buộc lỏng lẻo bên hông, lồng ngực mở rộng, bắp thịt đầy đặn no đủ, bóng tối giữa hai chân như ẩn như hiện, không chỗ nào là không tỏa ra hormone nam tính dụ người, từng bước đi về phía Hà Tử Vi đều mang sức mạnh áp đảo.
“Sao đứng xa quá vậy? Lại đây.” Đường Chu mấy bước đã tới trước giường, “Chọn xong chưa?”
Mặt Hà Tử Vi đột nhiên đỏ lên, cậu ngoảnh đầu chỉ bừa: “Chọn cái đó, cái… màu xanh lam ha?”
“Cái này?” Đường Chu nhíu mày, một tay cầm khăn lông lau tóc, một tay khác cầm cái hộp Hà Tử Vi chỉ lên. Thấy rõ chữ trên bao bì, Đường Chu cười nhẹ một tiếng.
“Thế nào?” Hà Tử Vi chả hiểu có gì vui mà cười, vô cùng thấp thỏm, “Hay là đổi cái khác?”
“Dùng cái này đi.” Nét mặt Đường Chu trở nên nghiêm túc, “Chắc hẳn lát nữa cậu sẽ thích.”
“…” Tớ mới không thích có được không! Trong đầu Hà Tử Vi gào thét, bị cậu chịch thì dù chọn hộp nào tớ cũng không thích!
Đường Chu lấy ra một xấp trong hộp ném xuống gối, lại mở thuốc bôi trơn, cất những thứ khác vào hai ngăn balo, sau đấy đi qua kéo Hà Tử Vi lên. Hắn do dự nhìn bờ môi Hà Tử Vi một chút, rốt cuộc vẫn không hôn môi, mà nghiêng đầu ngậm vành tai của Hà Tử Vi.
Hà Tử Vi thầm nghĩ uổng công đánh răng cẩn thận, rồi lại chợt thở phào nhẹ nhõm, chẳng hiểu sao tự dưng rất muốn cười, nhưng chưa kịp cười ra tiếng đã bị Đường Chu cắn mạnh vào vành tai trừng phạt, cậu lập tức hít ngụm khí lạnh, đẩy nhẹ Đường Chu, Đường Chu nắm chặt cánh tay cậu chậm rãi vuốt ve lên, môi lưỡi cũng liếm láp địa phương vừa bị cắn xong.
Nhiệt độ khoang miệng Đường Chu rất cao, phần thịt nhỏ mềm mại bị đôi môi bao phủ chặt chẽ, hút mạnh từng đợt, đầu lưỡi linh hoạt liếm qua liếm lại vùng da xung quanh đến mức thấm ướt óng ánh, tiếng nước lép nhép ngày càng vang dội rõ ràng, hơn nữa vì cự ly quá gần nên hiệu quả vô cùng phóng đại, quanh quẩn liên tục bên tai Hà Tử Vi, khiến nỗi lo âu trong đầu cậu dần lui xuống, thay vào đó là ý nghĩ sợ bị đối phương làm nhục lấp đầy.
Tay Đường Chu rất có lực độ siết chặt eo cậu, đem cậu cố định vững vàng ở trước người, lại còn duỗi tay nắn bóp mông cậu, mò chỗ nào ửng hồng chỗ nấy, xúc cảm tê dại từ địa phương hai người đang ma sát không ngừng truyền tới. Đường Chu hô hấp nóng bỏng mà lộn xộn, chốc chốc cứ phun vào trong lỗ tai cậu, khiến thân thể cậu mất kiểm soát mà run rẩy. Cậu cảm giác mình như bị chuốc thuốc mềm gân cốt, trúng lời nguyền tịnh thân, Hà Tử Vi trầm thấp khẽ hừ một tiếng, nghe giống như vừa muốn giãy giụa vừa muốn làm nũng. Cậu chỉ thấy đầu óc nóng ran, tốc độ nhịp tim bỗng nhiên dồn dập.
Đương nhiên Đường Chu chẳng có kiên nhẫn làm mấy trò dạo đầu dịu dàng gì đó, hắn chỉ qua loa trấn an cảm xúc bạn tình hiện tại một chút, để chuyện tiếp theo sẽ trông không quá giống cưỡng gian, hắn nhanh chóng cởi sạch đồ tắm xốc xếch của cả hai, ôm Hà Tử Vi đẩy ngã trên giường, cúi người đè lên, hôn từ cổ trở xuống.
Bắp thịt toàn thân Hà Tử Vi căng thẳng cứng đờ, nâng tay để trước ngực Đường Chu. Đường Chu cảm nhận được người dưới thân đang chống cự, vì vậy liền nắm lấy dương v*t của cậu tuốt lộng, hai chân Hà Tử Vi chợt co giật một chút, kiềm chế nuốt xuống tiếng thét chói tai chưa kịp bật ra, nặng nề thở dốc từng cơn.
Đàn ông đều là động vật dễ dàng bị nửa người dưới chi phối, thủ pháp của Đường Chu rất có kỹ thuật, lúc nhẹ lúc mạnh lúc nhanh lúc chậm xoa nắn dương v*t đang hưng phấn của Hà Tử Vi, thẳng thắn để trên bụng dưới đối phương, lỗ niệu đạo mở lớn, chóp đỉnh chậm rãi phun ra mấy giọt dịch đục. Suy cho cùng cậu cũng làm ma pháp sư suốt 21 năm rồi, sao so sánh với họ Đường được? Đây là lão tài xế đấy có biết không? Người hầu Chu vẫn duy trì bộ dạng tỉnh táo thật khiến người khác tức hộc máu. Vì vậy chờ đến lúc Hà Tử Vi tràn đầy khoái cảm lo nằm thở dốc, cậu phát hiện mình đã quên bén chuyện đẩy Đường Chu xê ra mất rồi.
=> Chuyên mục phổ cập: Ma pháp sư xuất phát từ một tiểu thuyết Nhật Bản, khi muốn cử hành nghi lễ nào đó phải sử dụng quyền trượng mới điều khiển ma pháp được, pháp sư sẽ dễ dàng thao túng phép thuật thông qua cây gậy này. Nếu có đủ thời gian chuẩn bị và được bắn ở khoảng cách hợp lý, có thể bùng nổ uy lực kinh hoàng=)) Nên từ này để chỉ cẩu FA tự thân vận động hén=)) Về phần Lão tài xế thì ẻm đang chửi ĐC xe nhẹ chạy đường quen, lão luyện mấy chuyện chăn gối í.
Đường Chu dời môi xuống, nhấm nháp da dẻ ngực Hà Tử Vi, kéo ra một vệt nước dài ái muội, liếm quầng vú bên trái của Hà Tử Vi mấy lần, sau đó ngậm núm vú dùng sức hút mạnh. Núm vú vốn dĩ thẹn thùng co rúm cứ như bị hấp phồng lên, sưng thành hòn đá nhỏ đỏ au, cứng rắn mà nhô lên trước ngực, bị Đường Chu dùng răng khẽ cắn lôi ra ngoài, hết kéo trái phải lại gảy nhẹ, ngực bên kia cũng được bàn tay nắn bóp.
Hà Tử Vi chưa bao giờ trải nghiệm loại chuyện này, đầu óc đều có chút hôn hôn trầm trầm, ngón tay thô ráp của Đường Chu cọ lỗ niệu đạo cậu, đầu lưỡi hơi tăng lực đạo liếm loạn đầu v*, khoái cảm kỳ lạ từ ngực bắt đầu lan ra, ăn mòn tế bào từng tấc từng tấc một, trái tim trong lồng ngực yếu mềm đến tê dại.
“Tim cậu đập nhanh thật.” Đường Chu mở miệng trêu chọc, nhưng miệng lưỡi cũng không rời khỏi ngực quá xa, thổi một hơi lên núm vú bị đùa giỡn tới sáng vết nước. Thân thể Hà Tử Vĩ khẽ run rẩy, cơn lạnh lẽo lướt qua trước ngực khiến cậu cảm thấy chính mình như nụ hoa đang lẩy bẩy co quắp trong gió rét. Hà Tử Vi muốn đẩy Đường Chu khỏi người mình, nhưng lại không dùng quá nhiều sức lức, hai tay khoác lên vai Đường Chu, trông giống hệt mời gọi kiểu dục cự hoàn nghênh. ( Dục cự hoàn nghênh: Từ chối để tăng thêm tình thú và kích thích cho đối phương)
Đường Chu kéo tay phải Hà Tử Vi xuống dưới thân, mấy giây sau, Hà Tử Vi phát hiện lòng bàn tay của mình chạm tới một vật kích thước to lớn nóng bỏng cứng muốn dọa người, cậu phản xạ có điều kiện định rút tay về, lại bị Đường Chu cương quyết đè xuống. Hà Tử Vi trợn mắt trừng Đường Chu, nhưng đôi mắt dáng dấp hơi tan rã này khiến Đường Chu càng thấy giống hờn dỗi hơn. Hà Tử Vi nhận ra gậy th*t trong tay dường như lại cứng thêm, sau đó trước mắt tối sầm, Đường Chu khẽ hôn khóe mắt cậu, giọng hơi khàn khàn vang bên tai: “Cậu ngoan ngoãn sờ nó cho tớ, lát nữa tớ sẽ làm nhẹ một chút.”
Hà Từ Vi vô tình bị câu “làm nhẹ một chút” đầu độc, trong chốc lát đã nghe lời tuốt lộng gốc dương v*t Đường Chu, động tác của cậu rất cẩn thận, Đường Chu cũng chẳng ngại ngùng gì, tận tâm bắt tay vào chăm sóc phân thân duyên dáng kia. Hà Tử Vi thiếu dưỡng khí há miệng thở hổn hển, đắm chìm trong tình cảnh song phương hài hòa tương trợ lẫn nhau này. Cậu giống như thiếu niên non nớt mới bước vào đời, đối mặt với lợi ích chung tay hỗ trợ tìm kiếm “Phương pháp ngoại giao” giữa hai người của Đường Chu thật sự bó tay. Thậm chí bắt đầu sinh ý nghĩ nếu Đường Chu nói không muốn lăn giường nữa, cứ thoải mái như bây giờ cũng được lắm.
Dĩ nhiên cái khả năng này quá hoang đường, “ngài Đường ngoại giao” luôn luôn nhớ rõ mục đích của mình, giây kế tiếp Hà Tử Vi thấy Đường Chu tách chân mình ra, ngón tay dính chất lỏng đặc sệt lạnh buốt xoa bóp hai lần bèn xông vào huyệt của mình. Bởi vì vừa mới rửa ruột, lúc này tiến vào vô cùng thuận lợi, nhưng Hà Tử Vi vẫn cả kinh đến mức muốn nhảy dựng lên, cơ vòng siết nửa ngón tay của Đường Chu rất chặt. Đường Chu cũng lười để ý chuyện cậu chống cự, dứt khoát thọc vào miệng huyệt, nhẹ nhàng rút ra cắm vào hai lần, đợi Hà Tử Vi hơi thả lỏng liền nhanh chóng đút thêm một ngón tay. Hai ngón tay tìm tòi xoa nắn ở phía sau huyệt, đem gel bôi trơn tràn lung tung.
Mặc dù nội tâm Hà Tử Vi cự tuyệt bằng mọi giá, ngón tay đút sau huyệt vẫn cứ tăng lên ba ngón, tùy ý cọ xát cào vào vách ruột, mà động tác ở trước dương v*t cũng càng lúc càng nhanh.
Đường Chu kiên nhẫn chậm rãi tìm kiếm tuyến tiền liệt của Hà Tử Vi, từ sau khi phát hiện bản thân nảy sinh dục vọng với Hà Tử Vi, suốt thời gian này hắn tìm hiểu không ít tư liệu. Suy cho cùng thay vì trả thù đối phương bằng cách hành hạ, hắn càng mong Hà Tử Vi vì ham muốn mà mất khống chế nằm dưới thân hắn, cảnh tượng như vậy sẽ khiến hắn hưng phấn hơn. Cuối cùng chả biết sượt trúng nơi nào trong vách ruột, Hà Tử Vi đột ngột rít lên.
“Chỗ này à?” Đường Chu hỏi, rồi tiếp tục bình tĩnh đè nghiến, cảm nhận được rõ rệt thân thể Hà Tử Vi đang nằm run rẩy trong ngực hắn.
Hà Tử Vi dùng sức cắn môi dưới, xoang mũi lộ ra giọng mũi dính nị, giống như quả bong bóng bị đâm thủng, âm cuối trầm bổng mang theo sợ hãi.
“Đừng… Ư…” Ngón tay Đường Chu mài từng chút từng chút trong thành ruột, cảm giác tê dại từ bộ vị dưới háng bao phủ toàn thân, bắp thịt và đại não cứ như bị khống chế, cả người đều bủn rủn, giống như bị ném lên giữa không trung, tiếp theo chìm xuống đại dương, rồi lại tựa chiếc lá rơi rụng trong gió khẽ, bởi vì không tìm được sức lực mà mất đi chống đỡ. Thứ khoái cảm này quá mãnh liệt, khiến cậu có chút mê luyến, vừa không tự chủ được muốn quay đầu chạy trốn.
“Ưm… dừng… dừng lại đi…” Trong lòng Hà Tử Vi hoảng hốt mở miệng cầu xin Đường Chu buông tha.
“Nói một đằng làm một nẻo.” Đường Chu khẽ cười nhạt, bóp nhẹ quy đầu của cậu, mấy ngón tay sau huyệt cũng chen chúc chà đạp tuyến tiền liệt, “Rõ ràng cậu sướng muốn chết.”
Giống như để chứng minh cái kết luận này, Đường Chu vừa dứt lời, Hà Từ Vi liền bắn tinh, cao trào đi đôi với hổ thẹn gấp rút xông tới, tay Đường Chu từng chút từng chút phun đầy bạch trọc, Đường Chu hài lòng nhìn sắc mặt đỏ ửng của Hà Tử Vi, khóe mắt vì tình dục mà ẩm ướt lẳng lặng chảy xuống một giọt lệ.
Đường Chu tiện tay bôi tinh dịch của Hà Tử Vi lên ngực cậu, lớp bạch trọc dính trên núm vú, đỏ trắng đan xen nhau quá rực rỡ, tựa như đều từ nơi đó chảy ra, hình ảnh hết sức dâm loạn. Hắn cảm thấy dưới quần trướng phát đau, chẳng cần nhẫn nại thêm, vớ lấy bao cao su, thừa dịp Hà Tử Vi vẫn chưa hoàn toàn định thần chợt đem người lật lại, hung hăng thúc vào từ phía sau.
“A!” Hà Tử Vi thét một tiếng kinh hãi, mặc dù đã mở rộng kỹ lưỡng, Hà Tử Vi vẫn đau đến mức run bần bật. Cậu bò về phía trước muốn tránh thoát, bị Đường Chu chặn ngang kéo lại.
Đường Chu đè Hà Tử Vi dưới thân, một tay ôm eo, một tay vòng sau cổ, đến khi đối phương không còn lộn xộn mới buông ra, đưa tay tát mạnh lên mông Hà Tử Vi, một tiếng “Chát” hết sức vang dội: “Thả lỏng chút, dâm đãng, đừng kẹp chặt như vậy.”
Hà Từ Vi từ bên trong sững sờ tỉnh lại, hận không thể lập tức biến mất khỏi thế giới, còn chưa chờ cậu nói gì, Đường Chu đã bắt đầu động. gậy th*t cứng rắn đâm vào vách ruột nóng bỏng, vạch ra hành lang, gel bôi trơn khiến cho động tác cắm rút thuận lợi hơn, khoái cảm lúc va chạm tựa như bị điện giật.
Hậu huyệt của Hà Tử Vi vừa nóng vừa căng, nếp gấp tầng tầng lớp lớp bao quanh dương v*t Đường Chu chặt chẽ, khi đi vào thì gặp mãnh liệt chèn ép cản đường, khi rút ra thì bị cực lực giữ lại, Đường Chu suýt nữa không nhịn được thở dài thành tiếng. Trùng hợp lúc Đường Chu mạnh mẽ đỉnh sâu lại đụng trúng tuyến tiền liệt, người dưới thân rên một tiếng, cánh tay mềm nhũn nằm nhoài trên giường, vì phải nâng cao mông nên đầu hiện tại vểnh lên, vừa vặn vòng eo cong thành một đường khéo léo. Ánh mắt Đường Chu không khỏi tối sầm, rút ra cắm vào càng nhanh.
Hà Tử Vi dần dần phát hiện có điều gì đó hơi sai sai, dương v*t chôn sâu trong cơ thể mang theo từng cái gai nhỏ, cảm giác ma sát với vách ruột vô cùng mãnh liệt, mà bên trong vách ngày càng mềm ướt lại bắt đầu lạnh buốt như băng, khiến xúc cảm mỗi lần bị dương v*t xỏ xuyên trở nên rõ rệt hơn bao giờ hết.
“Lạnh quá… Ưm… Cậu… Cậu dùng gì thế?” Giọng Hà Tử Vi mang vẻ hoảng sợ, cảm giác chuyện này đã vượt khỏi tầm kiểm soát của cậu.
“Thích không?” Đường Chu cúi người nằm sấp bên cổ cậu, cười cười thổi khí vào tai cậu: “Dùng cái cậu chọn, hương bạc hà gắn bi.”
Hà Tử Vi còn chưa kịp trả lời, Đường Chu liền thẳng lưng, nặng nề đâm sâu vào. Hà Tử Vi giật mình rên rỉ, tiếp đó bị chất giọng ngọt ngán trêu người của bản thân dọa sợ, lập tức ngậm chặt miệng. Va chạm sau lưng vẫn chưa hề dừng lại, phía trước còn bị nắm chặt, bừng bừng sức sống ở trong tay Đường Chu, Hà Tử Vi bị khoái cảm mãnh liệt ăn mòn, chẳng suy nghĩ được bất cứ chuyện gì, chỉ biết nắm chặt drap trải giường dưới người, đốt ngón tay trắng bệch, giống như nắm lấy nhánh cỏ cứu mạng nỗ lực tránh thoát khỏi trận đấu mà bản thân không có chút lợi thế nào đành phải dâng vũ khí đầu hàng.
Tinh dầu bạc hà từng chút giảm bớt nhiệt độ vách ruột, nhưng lại khiến cho cảm thụ bị gậy th*t nhồi nhét rõ ràng hơn, Hà Tử Vi nhận ra mỗi quỹ đạo chuyển động, cậu hầu như có thể tưởng tượng được Đường Chu đang chinh phạt không chút lưu tình trong cơ thể cậu thế nào, khiến cường độ trái tim cậu càng gấp rút.
Tuyến tiền liệt bị quy đầu cực lớn mà nóng bỏng hung hăng đè nghiến, lại bị vô số viên bi cứng lần lượt đấm bóp dày vò, Hà Tử Vị bị kích thích đến run rẩy liên tục, hai chân đã khó mà quỳ tiếp, vòng eo bị Đường Chu siết chặt, túi tinh va vào cặp mông phát ra tiếng “lạch bạch”, ở trong căn phòng an tĩnh hết sức vang dội. Hà Tử Vi run lẩy bẩy, rốt cuộc nhịn không nổi phát ra tiếng thút thít từ lỗ mũi.
Hà Tử Vi chợt nức nở dường như đã mở ra công tắc nào đó, Đường Chu cảm thấy mỗi một tế bào bên trong đều gào thét vì hưng phấn, hắn đâm chiêu nhìn vành tai đỏ đến mức nhỏ máu của người dưới thân, trong đôi mắt hằn tơ máu.
“Rất thoải mái à?” Đường Chu liếm vành tai Hà Tử Vi, thân dưới luật động nhanh hơn, liên tục hướng về điểm kia trong cơ thể Hà Tử Vi đỉnh vào, “Bị tớ làm thoải mái lắm đúng chứ? Đến mức khóc luôn kìa.”
Hà Tử Vi muốn phản bác, nhưng chỉ có thể bị ép thừa nhận những va chạm mãnh liệt này mà rên rỉ, cánh môi dưới bị cậu cắn chảy máu, thanh âm Đường Chu mang theo ác ý lạnh lẽo, tiếp tục bổ sung: “Cậu biết bản thân phóng túng như vậy không? Để người mình ghét nhất làm, còn sướng đến phát khóc.”
“A… hức…” Tay Đường Chu kìm cằm Hà Tử Vi, khiến cho cậu há to miệng, thở dốc và rên rỉ không bị kiềm chế nữa bật thành thanh âm. Đường Chu dứt khoát đem ngón cái vào miệng cậu quấy nhiễu, lưỡi Hà Tử Vi bị lôi kéo, buộc phải thuận theo ngón tay đối phương, nước bọt chưa kịp nuốt, chảy xuống ngón tay, lại từ kẽ hở giữa ngón tay Đường Chu nhỏ ở trên giường, tụ thành một bãi sáng lóng lánh.
Đường Chu chợt lật mặt Hà Tử Vi xoay lại, lúc rút dương v*t khỏi huyệt vang lên một tiếng “Phốc”, miệng huyệt còn chưa kịp co rút lại bị đâm sâu lần nữa, Đường Chu tóm chặt hai chân Hà Tử Vi đặt ngang hông, ngực, cổ cùng với gò má một mảng đỏ bừng, giống như tôm hùm nấu chín, khóe mắt vì kích thích quá mức mà giàn giụa nước mắt sinh lý. Mỗi cú thúc của Đường Chu đều hết sức nhanh chóng dữ dội, thân thể Hà Tử Vi liên tục nảy lên phía trước, bị Đường Chu mạnh mẽ kéo trở về, cậu vươn tay muốn tìm thứ gì đấy để nắm, cuối cùng đành bất lực bấu víu thật chặt cánh tay Đường Chu.
“A… Ư…” Lý trí Hà Tử Vi càng lún càng sâu, cậu bắt đầu vô ý hùa theo động tác đối phương, gần như từ bỏ chống cự trầm luân trong khoái cảm, thế nhưng Đường Chu nào dễ dàng bỏ qua cho cậu như vậy.
“Chát!” Đường Chu vỗ mạnh lên mông cậu: “Nhóc dâm đãng, thích không? Đợi lát nữa phải bổ sung đánh giá cho chủ quán thế nào đây? Nói bạn cùng phòng của tôi thật hài lòng với loại bao này, nói tôi chịch cậu ấy rất phê nhé.”
“Không… Ư… đừng mà… ưm… làm ơn, hức…” Hà Tử Vi bật khóc cầu xin tha thứ, bị xấu hổ to lớn bao trùm, biểu tượng nam giới của Đường Chu còn chôn sâu trong cơ thể cậu, nóng đến mức xương cốt muốn tan chảy, loại nhận thức này khiến cậu không nhịn được run sợ, khoái cảm hậu huyệt truyền tới càng thêm mãnh liệt so với trước kia, “Cậu ta muốn đâm thủng bụng mình” Trong đầu Hà Tử Vi đã đình trệ vận hành còn duy nhất mỗi cái suy nghĩ này.
Đường Chu chỉ cảm thấy người trong ngực run rẩy, sau đó dần run rẩy kịch liệt hơn, hai con ngươi Hà Tử Vi rời rạc, ánh mắt mờ mịt mở to, được nước mắt giội rửa sáng lạ thường, thấp giọng nghẹn ngào trong miệng cũng từ từ biến thành rên rỉ cao vút.
Trước khi đến chỗ này, Đường Chu rất khó tưởng tượng chất giọng trầm thấp của con trai có thể phát ra âm điệu mềm mại như vậy, âm cuối mang theo khẽ nức nở run rẩy đến cong vút uốn lượn, trêu chọc khí huyết của hắn dâng trào. Đường Chu tàn nhẫn tăng nhanh tốc độ tấn công, mãnh liệt công kích điểm nhạy cảm trong cơ thể, Hà Tử Vi đã vượt quá sức chịu đựng khóc lóc không ngừng, run rẩy bắn tinh, bạch trọc văng tung tóe trên bụng Đường Chu, khiến hạ thân hai người càng thêm dâm mỹ.
“Bị tớ làm bắn?” Hậu huyệt trong lúc cao trào kẹp chặt gậy th*t của Đường Chu, Đường Chu cảm thấy mình cũng sắp phóng thích rồi, nói: “Dâm đãng, thật sự mút quá nhiệt tình.” Đường Chu cúi người hôn giọt lệ đọng lại trên lông mi Hà Tử Vi, dùng sức đâm chọc vách ruột đang co rút, đẩy gậy th*t vào sâu bên trong, hung hăng rút ra cắm vào hai cái, ở trong tiếng nghẹn ngào của Hà Tử Vi bắn ra.
Truyện khác cùng thể loại
36 chương
6 chương
11 chương
36 chương
130 chương
6 chương