-NẾU EM CHO ANH MỘT CƠ HỘI!.
-Yun!. cậu nghĩ tôi dễ dàng lọt vào bẫy của cậu lắm à?. Nó nhìn vào ánh mắt cả Yun mà phán một câu như mũi tên vô hình đang bắn trúng tim đen của một người nào đó(ổng chứ ai).
-"Ặc. vậy cũng biết. sao chuyện gì cũng biết hết vậy trời?". -Ờ... ùm có cần lật tẩy tôi một cách trắng trợn vậy ko?. Đứng dậy bước lại vi trí cũ anh lại một lần nữa hố hàng trước người con gái này, mặt anh cứ như quả cà chua vừa mới chính.
-Nếu biết xấu hổ thì đừng có bầy trò này nọ. Nó nhìn Yun với ánh mắt trách móc xen lẫn một ít niềm vui trong đó.
-Thì thử trước sau này có gì làm lại. Gãi đầu anh nói, ánh mắt ngay thơ hiện rõ rệt, những cái khí thế u ám, lạnh lẽo quanh anh đã tan biết vào ko gian ko còn một chút vướng bận.
-Làm lại?. giỡn à?. Nó nghệch mặt. -"Có chuyện tỏ tình thử ở đây nữa sao, ko biết tên này có phải vam ko nữa."
-Ko. cậu nghĩ đi. nếu lỡ sau này tôi có thích cậu thiệt thì lấy kinh nghiệm lần này đề áp dụng lại chứ sao. tỉ lệ thành công sẻ cao hơn. Anh nói một leo mà ko hề biết nếu mấy lời này đề người trong giới vampire nghe được thì anh sẻ ko có cái lỗ này mà chui xuống đề mà trốn.
-Tôi nghĩ ko có "lỡ" đâu anh bạn ạ. cậu nghĩ tôi sẻ thích người như cậu sao.
-Tôi thì sao chứ. đẹp trai nè. mạnh nữa nè. ga lăng nè. bao nhiêu cô muốn mà ko được nữa là. Đứng trước mặt nó anh đưa ban tay ra rồi bắt đầu kể, mỗi lần nói là một ngón tay đưa ra cho nó biết là anh có rất nhiều ưu điểm. (tự kỉ rồi ông ơi).
-Cậu có phải là vam ko đấy?. ăn nói giống như trẻ lên ba. Nó cười, lại thêm một nụ cười nghiên làng đổ xóm hé nỡ khiến cho chàng trai bên cạnh ko khỏi có chút động lòng. Từ trước giờ quen nó có bao giờ thấy nó cười đâu, vậy mà hôm nay nó lại cười mà còn rất nhiều lần nữa chứ, đúng là chuyện hiếm có mà. Nhưng cũng chính vì nụ cười ấy đang làm cho trái tim của anh từ từ lỗi nhịp.
-Tara. Khuôn mặt nghiệm nghị quay trở về với anh trong tích tắc.
-Gì?. Nó đung đưa với chiếc xích đu mà nói.
-Cậu... sao cậu lại đồng ý giúp tôi.
-Ko phải giúp cậu mà là giúp tôi thôi. Nó nói một cách khẳng định khiến cho Yun hơi khó hiểu.
-Cậu thì có lợi gì chứ. Yun hỏi.
-Chẳng phải cậu rất có tiếng trong trường à. nếu tôi đồng ý quen với cậu thì sau này sẻ ko ai làm phiền đến tôi. với lại...
-Với lại gì?.
-... tôi cũng muốn tham gia vỡ kịch này. vui mà. Vừa nói nó vừa ngữa mặt lên trời tận hưởng làn gió nhẹ du dưa thôi qua.
-Hừ. cậu cũng ham chơi nhĩ. Yun cười trừ nhìn người con gái năm lần bẩy lượt khiến anh phải đau đầu này.
-Ko phải ham chơi... mà là... tìm cho mình một con đường đề dễ sống thôi. Ánh mắt buồn bã, sâu thẳm, sắc sảo đã trở về, ánh mắt đó là thứ duy nhất Yun ko thể quên được và cũng là thứ anh ko muốn nhìn thấy nhất.
-...
-Về thôi. định ngủ qua đêm ở đây à?. Nó đứng dạy, quay sang nhìn Yun.
-.... . Ko nói gì anh đứng dậy bước theo nó, nhìn dáng người con gái trước mắt anh cảm thấy có chút đau lòng, cảm giác như người con gái này đã phải trải qua những chuyện kinh khủng và đang dày dò cô ấy.
-Này Yun. cảm ơn anh. Nó nói chân vẫn cứ bước đi trên con đường cỏ xanh trài dài.
-Tại sao lại cảm ơn tôi?. tôi nhớ cô người ko thích nói nhiều mà sao hôm nay nói dữ vậy?.
-Tôi nói nhiều cũng do anh thôi. còn việc tôi cảm ơn là do tôi ko cần tốn sức mà tìm được một nơi như vậy thôi.
-Ý cô nói là nơi này?.
-Ùm. sau này nơi này chính thức thuộc vể tôi.
-Này đừng có mà ngang ngược như thế. nơi này là do tôi tìm mà. Yun quát lên.
-Nhưng giờ nó đã là của tôi. nơi này được xem như điều kiện trao đổi của tôi và cậu.
-Cô khôn quá đấy. Yun khoan tay để trước ngực, nhìn nó với ánh mắt toét lữa.
-....
-Này sao im vậy. ko nói nữa à?. hay tôi nói trúng tim đen rồi. Yun cười khoái chí, nhìn dáng vẻ của anh ko hề có một điểm nào gọi là tàn nhẫn, độc ác của loài vampire khát máu.
-Cậu nói nhiều quá đấy. ko về à?. Nói vẫn bước đi ko hề dừng lại, bước chân cứ đều đều ko nhanh ko chậm khiến cho tên đi sau tức ko gì nói được với dáng vẻ phong thai, nhàn nhã của nó.
-Cô yên tâm. tôi là vam thì có ngủ hay ko cũng như nhau. huống chi vampire ko hay ngủ đêm đâu.
-Tôi biết. anh ko ngủ nhưng tôi thì có.
Truyện khác cùng thể loại
55 chương
39 chương
51 chương
120 chương