5h sáng chủ nhật… Trên một ngọn đồi cao lộng gió chỉ độc một màu tím của hoa hồng… Một cô gái với mái tóc màu tím dài, cô mặc một bộ đồ thể dục màu trắng sọc tím. Bên cạnh cô là một cô gái tí hon có cùng màu tóc với cô, cô gái tí hon mặc một bộ đồ mang phong cách military. Hai người ngồi đó ngắm nhìn mặt trời đang nhô lên phía sau thành phố, đèn đường đã tắt từ khi nào chỉ còn lại con phố yên lặng buổi sớm. Violet lên tiếng: - Bình minh thật đẹp chị nhỉ? - Đúng thế! Bình minh là biểu tượng cho sự bắt đầu. – Shizuka nói, mắt vẫn ngắm nhìn bình minh đang lên. Violet không nhìn bình minh nữa mà quay sang nhìn Shizuka, cô nghĩ: “Em thật hạnh phúc khi được cùng chị ngắm nhìn bình minh mỗi ngày như thế này dù chị chưa bao giờ mỉm cười nhưng em biết chị rất yêu quý em.” Nghĩ vậy, cô nở nụ cười hạnh phúc. Khi mặt trời đã lộ rõ ra trên bầu trời, Shizuka đứng dậy và cùng Violet đi mua vài thứ về nấu bữa sáng ở siêu thị. Vừa về đến nhà, cô đã bị Rika chặn lại mà khóc nức nở (tuy mới quen một ngày nhưng Rika rất quý Shizuka): - Chị đi đâu từ sáng đến giờ vậy? Chị làm em lo lắng quá. Hic hic. - Chị chạy bộ một vòng khu phố rồi ghé sang siêu thị mua vài thứ về nấu bữa sáng. – Shizuka trả lời. - Sao chị không nói với mọi người? – Rika vẫn không nín khóc. - Thôi nào! Đừng làm quá lên thế! – Do Hyon nói. Mọi người thay phiên nhau dỗ cho Rika nín khóc, một lúc sau con bé mới chịu nín để Shizuka vào nhà làm bữa sáng. Sau khi ăn xong bữa sáng, mọi người bắt đầu vào công việc đã nói. Mỹ Hương lên tiếng đầu tiên, cô nói: - Shizuka, cậu hãy hát một bài gì đó để mọi người nghe thử được không? Shizuka quay sang nhìn Mỹ Hương rồi hỏi: - Hát bài gì? Mỹ Hương đang lúng túng không biết trả lời thế nào thì Rika chợt lên tiếng: - Hay chị hát bài “Kimi sora Kiseki” đi. - Cũng được. – Shizuka trả lời rồi bắt đầu cất tiếng hát. kimi ni fureta toki takanaru kodou ga kikoeta hajimete shitta no omoi wa chikara ni narutte hoshikuzu chiribameta sora ni kimi e todoke to negau watashi no uta kikoemasu ka I love you forever saigo ni iezu ni ita imasara dakedo tsutaetai omoi ga aru I love you nandomo nando demo kiite hoshii kimi wo aishiteru kara mamoru mono nante nanni mo nai hazu datta no ni kimi no sonzai ga watashi wo okubyou ni saseta nakushita kimochi ga sukoshi zutsu modori hajimete kite kouyuunda futari nara kitto I love you forever saigo ni iezu ni ita yuuki wo dashite tsutaetai omoi ga aru I love you dattara nando mo kisu wo shiyou kimi wo aishiteru kara sayonara ga oshiete kureta futari meguri aeta sorette kiseki nanda ne kitto I love you forever saigo ni kimi ni iyou koushite futari katayosete irareru uchi ni I love you nandomo nando demo tsutawaru made kimi wo aishiteru sayonara mata aeru koushite futari itsu no hi datte me wo tojireba omoidaseru yo I love you dattara mou nido to furimukanai kimi ga soba ni iru kara kimi wo aishiteru Giọng hát của cô du dương, êm ả đưa người khác đến với một viễn cảnh thật đẹp. Bài hát kết thúc, mọi người vẫn còn bị giữ lại ở cái viễn cảnh ấy. Do Hyon bừng tỉnh đầu tiên, anh vỗ tay làm mọi người cũng bừng tỉnh theo. Ah Hin lên tiếng: - Cậu hát hay thật đấy Shizuka. Không ngờ đó. Những người khác cũng hùa theo khen ngợi cô nhưng Shizuka chỉ lạnh lùng trả lời: - Không có gì. Chợt, điện thoại Do Hyon reo lên. Anh ra ngoài bắt máy, một lúc sau quay lại, anh nói: - Cô Utau bảo chúng ta đến trường họp lớp để phân vai tập luyện cho vở kịch trong lễ kỉ niệm trường sắp tới. - Ơ! Không phải cô bảo thứ hai sao? – Dong Young ngây thơ hỏi. - Mình không biết. – Do Hyon nói. Anh vừa dứt lời thì điện thoại của Shizuka reo lên. Cô nhấc máy, tiếng hét của Rita bên đầu dây kia vang lên: - Ren! Bây giờ cậu có dậy không? - Cho mình thêm 5’ nữa thôi. – Giọng Ren ngái ngủ vang lên. Nhóm Ah Hin cố gắng nín cười, vốn biết Ren là sâu ngủ nhưng không ngờ cậu ta lại như vậy. Rita lúc này mới để ý đến chiếc điện thoại, nói: - Shizuka! Cậu về nhà giúp mình gọi Ren dậy đi. - Anh Shiro đâu? Sao không gọi cậu ấy dậy? – Shizuka hỏi. - Anh ấy cũng có khác gì con sâu ngủ này đâu. – Rita thở dài. - Thôi được rồi. Mình về ngay. – Shizuka nói rồi cúp máy. Cô quay sang nói với nhóm Ah Hin: - Mình phải về nhà bây giờ. Các cậu đến trường trước đi. - Bọn mình đến nhà cậu được không? – Bi Won hỏi. - Sau khi ở trường về. – Shizuka buông một câu lạnh lùng rồi ra khỏi nhà Do Hyon. Cả nhóm nhìn theo rồi cũng ra khỏi nhà và đi đến trường. Còn Shizuka, cô về nhà, đi thẳng lên lầu để đến phòng Ren. Vào đến phòng, cô thấy Rita đang ra sức kéo Ren ra khỏi đống chăn mền. Shizuka đi đến gần rồi nói với giọng băng lạnh: - Ren! Cho cậu 5’ trước khi mình dùng biện pháp mạnh. Nghe thấy tiếng Shizuka, Ren liền bật dậy khỏi giường rồi nhanh chóng đi làm vệ sinh, trông anh không khác gì một đứa em ngủ nướng bị chị mắng. Rita thấy bộ dạng của Ren thì phì cười, nói: - Chỉ có cậu là có thể gọi Ren dậy. Giờ thì gọi anh Shiro thôi. - Khỏi cần. Anh Shiro đang làm vscn. Cậu ăn sáng chưa? – Shizuka nói. - Mình ăn rồi. – Rita trả lời. Sau khi Ren và Shiro thay đồ xong thì Shizuka bảo đến thẳng trường luôn mà không cho hai người ăn sáng. Đây là hình phạt vì tội dậy muộn của hai anh chàng. Shizuka dắt xe vào bãi đỗ của trường rồi thong thả lên lớp, phía sau là Ren, Rita và Shiro.