Nam Thừa Nữ Thiếu Thật Đáng Sợ
Chương 39
Sau khi Khương Nhiên đọc xong quyển sách kia, xoay người lại nhìn mặt cô, nghiêm trang hỏi: "Ngực của em, lúc dậy thì cảm thấy rất đau đúng không? Mỗi khi em đến tháng, trải qua có bình thường không? Chu kỳ thông thường là bao nhiêu ngày?"
Lưu Diệp chợt có một loại cảm giác mẹ nó anh là bác sĩ khoa phụ sản à!!!
Anh phải điều tra cặn kẽ như vậy để làm gì!?
Nhận ra cưỡng gian phải thể nghiệm trước đúng không!?!
Cô sống dở chết dở tức giận trả lời: "Nói nhảm nhiều như vậy làm gì!!!"
Cô đã sớm bất chấp hết rồi, khoảng thời gian này, trường hợp này, còn có quyển sách anh ta đọc kia!!!
Cô đã hiểu mình phải đối mặt với cái gì rồi.
Nếu đã không thể phản kháng được thì không bằng buông lỏng hưởng thụ đi!!!
Chờ anh ta luyện xong 16 tư thế, sau đó cô còn phải chịu tội hơn.
Cô đành hít sâu một cái, nén nước mắt ngã xuống giường, cô cảm thấy tim mình đã co lại thành một nắm, giọng nói cũng run rẩy, cô kiềm chế run rẩy, lạnh lùng nói với Khương Nhiên: "Muốn làm thì làm đi!!! Làm xong rồi tôi còn phải ngủ!!!"
Kết quả đợi nửa ngày cũng không thấy Khương Nhiên nhanh như hổ đói vồ mồi.
Anh ngược lại thong thả ung dung thu dọn sách trên bàn, thấy cô chống tay nhỏm dậy nhìn về phía mình, anh mới thản nhiên nói: "Trên sách có nói trong kỳ kinh nguyệt không thể làm tình, nếu không sẽ dẫn đến xx ngoài tử cung, còn lây nhiễm xx, thậm chí còn có thể dẫn đến bị vô sinh..."
Sau khi nói xong những chuyện đường đường chính chính, Khương Nhiên hơi dừng một chút, không biết nên mở miệng thừa nhận thế nào, nói: "Hơn nữa..."
Lưu Diệp buồn bực nhìn anh, không hiểu cô đã hào phóng nằm đó chờ bị đối phương cường bạo, anh ta vẫn còn ở đó làm cái lông gì?!
Chỉ là nhìn bộ dạng kia của anh ta lại không giống lắm...
Lưu Diệp cũng buồn bực theo. Nhìn vẻ mặt mất tự nhiên của anh, bất chợt ma xui quỷ khiến nhớ tới lần đầu tiên mình nhìn thấy đàn ông khỏa thân.
Lúc đó đang đùa giỡn với mọi người trong ký túc xá, bọn họ tìm kiếm trên mạng cho cô xem.
Nói thật hình ảnh đặc tả vị trí đó, đối với người không có tí kinh nghiệm nào như cô mà nói quả thật rất sợ hãi!!!
Sau khi cô nhìn thấy thì cảm thấy ghê tởm rất lâu.
Cho nên cái này... Tình hình là chuyện gì xảy ra vậy?
Cô cảm thấy đầu óc mình lóe lên một cái, chẳng lẽ... Khương Nhiên sợ sau khi cô nhìn thấy vị trí kia, bị giật mình!?
Chẳng khác nào bản thân năm đó!!!
Đối với tình cảm nam nữ còn mơ hồ, cảm thấy rất tốt đẹp rất cảm tính rất thuần khiết rất thật, sau đó vừa nhìn thấy cái thứ đồ đó thì cảm thấy khủng bố dữ tợn! Thịt, dục vọng giàn giụa!!!
Cô kinh ngạc bịp miệng.
Có chút không dám tin, bởi vì số tuổi đàn ông!!!
Đợi đã...!!!
Cô hiểu vấn đề ở chỗ nào rồi, cô vẫn luôn dùng suy nghĩ của thế giới mình để nghĩ về đàn ông ở thế giới này!!!
Nhưng kỳ thật đối với Khương Nhiên bọn họ, những người độc thân vạn năm mà nói, phụ nữ chỉ là một loại ký hiệu.
Mà mình là phụ nữ đầu tiên mà anh ta gặp...
Cô hít sâu một hơi, kéo kéo vạt áo, lại ho khan một tiếng mới nói: "Có phải cảm thấy cái gì kia có chút ghê tởm không?"
Khương Nhiên không trả lời có hay không.
Chẳng qua nháy mắt Lưu Diệp cảm thấy anh đẹp trai chết người!!!
Từ một tội phạm cưỡng gian vụt một cái biến thành người đàn ông ngây thơ càng làm cho người ta vui mừng quá đi!!!
Cô kích động nhào tới, chính là khi nhào qua chân có hơi mềm, cô cũng vẫn hưng phấn nửa quỳ trước mặt anh, nhìn khuôn mặt của anh từ dưới lên, nắm chặt tay anh, ngón tay của cô vừa rồi vẫn luôn lạnh như băng.
Nhưng bây giờ có cơ hội xoay chuyên nho nhỏ!!!
Cô vẫn biết Khương Nhiên không ác tâm như vậy mà!!!
Vì loài người vì vũ trụ vì kéo dài chủng tộc những thứ kia, đó đều là cố chấp của phái thiếu não, còn Khương Nhiên là thần tiên đối mặt với mưa bom bão đạn cũng có thể nói nói cười cười câu cá.
Nếu anh cảm thấy ghê tởm vậy thì dễ làm rồi.
Cô lòng như lửa đốt nói với anh: "Phụ nữ đều rất ghét, anh cũng thấy cái đồ đó rồi, đúng không, đúng không!!!"
Cô dùng sức nhìn anh, mắt lại càng mở thật to.
"Rất bẩn rất buồn nôn đúng không!!! Chứ đừng nói thời điểm gì kia, còn có những thứ như dịch thể này nước miếng này... Anh thử nghĩ đi..."
Giọng nói của cô khoa trương: "Hơn nữa còn bị lây rất nhiều bệnh ghê tởm nữa, anh có thể đến thư viện tìm thử, những thứ như bách khoa toàn thư về bệnh lây qua đường tình dục, tốt nhất là nên kèm theo tranh minh họa, dĩ nhiên là tranh minh họa màu càng tốt hơn nữa, anh xem sẽ hiểu... Thật sự!!! Cực kỳ ghê tởm..."
Người đàn ông ngay cả búp bê tình dục cũng không cần đàn ông, đúng không!!!
Bảo anh cường bạo phụ nữ không phải làm anh khó chịu sao!!!
Cho nên nếu phụ nữ đã không có tác dụng gì, thì cứ coi như là rắm mà phóng đi!!!
Những quan niệm nối dõi tông đường kia quá thiển cận quá nhàm chán có phải không!!!
Cô chớp mắt, cố gắng tỏ ra dịu dàng vô hại.
Khương Nhiên cúi đầu, cô cho là anh đang tự hỏi, bởi vì ánh mắt anh nặng trĩu.
Cô nhìn thấy dáng vẻ mình trong mắt anh, vẻ mặt vô tội kia, ngay cả chính cô cũng muốn đồng tình.
Nhưng ngay khi cô nghĩ có lẽ anh sẽ bỏ qua cho cô, Khương Nhiên lại nhanh chóng cúi xuống, hôn lên môi của cô.
Môi phụ nữ cũng giống đàn ông, đều là da, niêm mạc tới bờ môi cánh môi tạo thành.
Tác dụng của chúng cũng tương tự...
Nhưng vẫn có chút khác nhau...
Sau một phút Khương Nhiên liền kéo Lưu Diệp đè xuống giường, anh kích động không ngừng hôn cô, miệng cô bị anh dùng sức kềm chế không thể nhúc nhích được.
Cô cảm thấy rất không thoải mái, hô hấp cũng khó khăn, nhưng anh lại đang không ngừng hấp thu, thỏa thích liếm mút môi lưỡi của cô...
Hơn nữa hơi sức của anh thật sự rất lớn!!!
Siết cô cảm thấy đau!!!
Anh giống như mê muội hôn cô, không ngừng hôn.
Chờ khi cuối cùng cũng buông cô ra, Lưu Diệp cũng biết không ổn.
Cô nghĩ tới rất nhiều cảnh tượng đáng sợ, ví dụ như bị cưỡng gian đến tê liệt, ví dụ như bị luân gian đến ngất đi!!!
Nhưng anh hai à!!!
Hôn đến mức rớt hàm người ta luôn là sao hả!!!
Cằm của cô trật khớp rồi đấy!!!
Nụ hôn đầu tiện nghi cho anh thì coi thôi đi!!!
Anh lại đáp lễ tôi bằng cái cằm trật khớp à!!!!!
Anh có phải là người không vậy?!!!
Cô thật sự sắp bị tức chết rồi, đợi khi Khương Nhiên chống tay lên từ trên cao nhìn xuống cô, cô vung tay cho Khương Nhiên một bạt tai.
Cô thật sự không đếm xỉa gì nữa rồi, dùng toàn lực đánh ra.
Kết quả ngoại trừ tay bị chấn động tê rần ra, Khương Nhiên ngay cả cổ cũng không uốn xuống.
Lưu Diệp vừa thấy không hiệu quả, lập tức càng thêm giận điên lên, hai tay cô chẳng phân biệt trái phải đánh tới tấp, kết quả quá trình đánh quá kích động, không để ý ngón tay trực tiếp đâm lên ngực Khương Nhiên, Khương Nhiên một thân toàn bắp thịt cứng như tấm thép, nháy mắt làm Lưu Diệp đau suýt chút nữa thì khóc òa, cố tình cằm còn đang bị trật.
Khóc còn khóc không được, cô quả thật chỉ muốn trợn trắng mắt ngất đi.
Cuối cùng thì Khương Nhiên cũng chú ý tới tình trạng cằm cô, anh cũng không nói gì, chỉ ra hiệu để Lưu Diệp đừng lộn xộn, sau đó anh liền vươn bàn tay đến trong miệng cô, ép xương hàm cô xuống dưới.
Trong lòng Lưu Diệp hiểu rõ anh đang muốn giúp mình chỉnh lại quai hàm.
Cô không nhúc nhích chờ ở đó, sức lực trên tay anh từ từ lớn dần, chầm chậm đẩy cằm cô lên, hơn nữa cái này cũng thật thần kỳ, sau khi cằm trở về vị trí, cô còn nghe thấy một tiếng vang lanh lảnh bắn ra.
Chính là lúc cằm đã ổn định, cô lại không cam lòng cắn Khương Nhiên một hớp.
Nhưng sau đó cô cũng biết mình lại gặp xui xẻo, tên Khương Nhiên này nhất định là một quái vật!!!
Ngay cả ngón tay cũng rắn chắc như vậy, làm quai hàm cô cũng đau.
Cô ôm quai hàm nhìn anh chằm chằm, ngón tay vừa đâm ngực anh vẫn còn hơi hơi đau.
Ngực càng thêm phập phòng kịch liệt.
Giây sau Khương Nhiên lại một lần nữa cúi người hôn lên đôi môi cô, cô bị dọa sợ, vội vàng đỡ cằm, trước khi đôi môi bị chặn lại thì nhanh chóng kêu một câu: "Cẩn thận cằm..."
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
63 chương
111 chương
22 chương
28 chương
56 chương
7 chương