Nam Thứ Yêu Nam Chính
Chương 23
Lớn lên ta dường như càng vô trách nhiệm với bản thân và những người xung quanh….
Cuối cùng Tạ Uyên thử đủ mọi cách mà vẫn không nói được, đành giận dữ bỏ về.
Từ hôm đó, Tạ Uyên cứ bám theo Kim Dục Minh, ân cần đến độ làm cậu trợ lí Tiểu Tử ngày đêm thắp hương cho ông bà phù trì phù hộ chén cơm của mình.
ORZ, bắt nam thần trong mắt đám trợ lí trong công ty, chủ tịch kiêm tổng giám đốc gánh việc thay mình, đúng là chết cũng không tiếc mà. Tiểu Từ bình tĩnh nghĩ thế, ngồi một bên cắn hạt dưa nhìn người đức cao vọng trong kia làm thay mình.
Kim Dục Minh hôm nay cũng không bận gì nhiều, buổi tối chỉ cần thu xong một chương trình là được.
Đây là chương trình có tiếng nhất trong giới giải trí, công tác tuyên truyền của đa số các nghệ sĩ hàng đầu đều dựa vào chương trình này mà làm, chương trình lần này xem như là đợt quáng bá cuối cùng của album [ Tân sinh ], dù phản ứng đối với album không tốt lắm, nhưng Kim Dục Minh vẫn tuân chủ kế hoạch tuyên truyền Chu Khải giao cho, làm xong từng chút một.
Vì album cũng không được lòng người nghe nên tổ biên tập sửa đổi kha khá trình tự ghi hình, cắt bớt thời gian biểu diễn ca khúc trong album mới, tập trung chú ý đến bản thân Kim Dục Minh và scandal gần đây của cậu, làm Tạ Uyên lúc lật xem kịch bản, còn tưởng chủ đề show lần này là scandal không bằng……
Sao tên album nhắc tới có hai lần vậy hả! Còn lại toàn xỉ xói vụ đính hôn! Tạ Uyên ghét bỏ nhìn kịch bản, mợ nó ai viết? Ghét bỏ xừ!
Vì thân phận đặc biệt, nếu ngồi dưới khán đài xem không khéo sẽ bị nhận ra, Tạ Uyên đành phải ngồi ở hậu trường, nhìn MC nam và Kim Dục Minh vừa hỏi vừa đáp.
MC nam: “King à, anh có thể cho chúng tôi biết ý nghĩa tên album lần này không?”
Kim Dục Minh dừng lại một chút, nghĩ đến chuyện đây là đợt quảng bá cuối cùng của album nên liền bỏ ý định bịa đại lý do thoái thác: “……Album này cũng có thể coi là một lần tái sinh của tôi trong thế giới âm nhạc.”
Nghe thấy câu trả lời khác hẳn những lần trước, MC nam hai mắt sáng lên.
Liếc mắt trao đổi với đồng sự, MC nam liền phá luôn kịch bản, hỏi tiếp: “Sao lại nói là tái sinh? Không lẽ thật sự như trong scandal ……”
MC nam cố ý nhấn nhá tỏ vẻ thần bí, hai mắt mới sáng rực lên đầy tò mò, nhìn chằm chằm Kim Dục Minh rồi hỏi ra bốn chữ, “……Vì bị tổn thương?”
“Chỉ là không sáng tác được thôi, cứ có cảm giác cứ như sắp chết vậy.” Kim Dục Minh nhẹ nhàng bâng quơ giải thích, tránh khỏi cái vấn đề “bị tổn thương” này.
“Sắp chết?! Nói thế có hơi quá không……” MC nam tỏ vẻ hơi kinh ngạc với cách nói này của Kim Dục Minh.
Kim Dục Minh chỉ cười, không lí giải gì thêm.
Nhưng MC nữ lại lên tiếng thay cậu: “Một kẻ nhỏ nhen như anh làm sao có thể hiểu được tâm trạng của vị thần giới ca hát chứ! Ý của King là anh ấy xem âm nhạc như mạng sống của mình vậy ấy! Phải không, King!”
Thấy Kim Dục Minh gật đầu, MC nam giả vờ rầu rĩ cúi đầu, tỏ vẻ cuối cùng hắn cũng hiểu được tại sao mình lại không thể trở thành thần giới âm nhạc, làm cả khán đài cười vang.
Dù nói như thế có hơi khác người, nhưng quả thật đối với cậu, âm nhạc rất quan trọng.
Đấy là một cái tôi khác của cậu, một cái tôi phóng túng, một cái tôi có thể thoải mái biểu đạt tình cảm bản thân, có thể tự do đem những xúc cảm, những yêu thương, phiền muộn dệt thành một khúc nhạc, một cái tôi có thể đem tâm trạng mình ra diễn đạt thành lời.
Thế cho nên khi việc hai người chia tay kích thích những cảm xúc phản đối bùng nổ, thì cậu lại nhận ra cách mình “nói” lên tâm trạng của mình với cả thế giới đã biến mất, cậu mới thấy bản thân gần như phát điên……
May mà, sau này ‘nó’ dần dần quay trở lại.
“Anh có thể nói cho chúng tôi biết làm cách nào mà anh có thể vượt qua khó khăn ấy không?” MC nữ tỏ vẻ tò mò, “Không lẽ là sức mạnh của tình yêu?”
“Không phải.” Kim Dục Minh đáp ngay làm MC nữ vô cùng thất vọng, mà Tạ Uyên đang chăm chú nhìn lên sân khấu cũng thất vọng không kém, “Là nhờ có bạn giúp.”
Sao ai cũng nghĩ chỉ có tình yêu có thể cứu giúp cậu chứ? Bộ tình bạn không thể sao?
“Hừ, con gái các cô khi nào cũng yêu yêu đương đương, tình bạn của giữa đàn ông làm rung động cả đất trời thì lơ như không!” Giờ lại đến phiên MC nam giúp Kim Dục Minh phản bác, anh chàng ra vẻ phóng khoáng vỗ vỗ bả vai Kim Dục Minh, ra vẻ anh em tốt, tôi hiểu chú mà.
Nhưng kế tiếp, anh ta vẫn thử lái cuộc nói chuyện tới đề tài đang hot hiện nay: “Hai người các cậu đều đã sắp đính hôn rồi, còn giận dỗi gì nữa ha!!”
MC này thật quá giảo hoạt, lèo lái một lúc lại chạy về cái đề tại này! Đến anh…… còn không dám hỏi Kim Dục Minh liệu cậu có thật sự muốn đính hôn không nữa là…… Tạ Uyên tức giận bất bình, thế nhưng vẫn vểnh tai lên, chờ nghe Kim Dục Minh trả lời.
Kim Dục Minh trầm mặc một lúc, cuối cùng cũng mở miệng: “Nếu mọi người đều muốn biết, thế tôi cũng nên giải thích một chút……”
Tạ Uyên thấp thỏm không yên, chuẩn bị tốt tâm lí chờ nghe giải thích, nhưng……
“Ầm!” Trường quay đột nhiên trở nên tối đen, tất cả đột nhiên tĩnh lặng, đối với chuyện đột nhiên xảy ra này mọi người đều ngỡ ngàng không biết phải làm gì.
“A –!” Không biết cô nào đột nhiên hét lên một tiếng, làm mọi người phút chốc giật mình tỉnh lại.
Khắp trường quay bắt đầu vang lên những tiếng la hét ầm ĩ, vang dậy khắp nơi.
Mấy fan ngồi trước sân khấu, không biết bị cái gì kích thích, to gan trèo qua hàng rào bảo vệ chạy lên sân khấu.
Cả đời cũng chỉ có một lần thôi! Đây chính là cơ hội để có thể tiếp cận thần tượng đấy!
Thấy mấy fan kia làm thế, mấy cô ở đằng sau cũng kiềm chết không được mà bật dậy, chạy lên sân khấu.
MC và đạo diễn rất bối rối, bảo vệ trường quay vội vàng cầm đèn pin chạy ra, cố gắng sắp xếp lại trật tự.
“Mọi người bình tĩnh! Đường dây có vấn đề nên mất điện ấy mà, lát nữa là sửa lại được liền!”
Nhưng khát khao được tiếp cận thần tượng làm các fan mất đi lí trí, không ít người mang tâm lí biết đâu có cơ hội vẫn chen lên sân khấu, những người xung quanh thấy thế, cũng nhịn không được mà ùa lên.
Tâm lý đám đông thật sự rất đáng sợ, ban đầu còn chỉ một hai người…… Sau tất cả đều như cắn phải thuốc, điên cuồng ùa lên!
Chỉ trong mấy phút, cả trường quay đã loạn thành một đoàn!
“Chúng ta chạy sang bên kia trốn!” Kim Dục Minh thấy cả trường quay loạn xì ngầu, còn chưa kịp phản ứng gì, một thân ảnh trong bóng đêm đã kéo lấy tay cậu.
Là Tạ Uyên.
Nghĩ thế, Kim Dục Minh liền an tâm.
Lúc Tạ Uyên giữ được tay Kim Dục Minh, lòng anh cũng nhẹ xuống, chuyện mất điện này thật sự quá mức kì lạ, cả việc khán giả đột nhiên nổi loạn nữa, anh đột nhiên có cảm giác vô cùng bất an.
Nhưng giờ anh đã giữ được nam chính rồi, chỉ cần bảo vệ cậu an toàn là được.
Những người chạy lên sân khấu, bắt đầu sờ soạng xem Kim Dục Minh ở đâu, không thấy thì mở đèn di động lên, nên trong đám đông ngẫu nhiên xẹt lên vài ánh đèn led trắng lóa, cứ như đèn trong tù chiếu lên những gương mặt muôn hình vạn trạng.
Lúc Tạ Uyên và Kim Dục Minh mò mẫn sang góc này thì bị một ngọn đàn led vụt chiếu vào người.
“A! King–!” Cái người tinh mắt kia nhìn theo hướng ngọn đèn thấy bóng Kim Dục Minh bị Tạ Uyên giấu sau người liền hét ầm lên.
Trong nháy mắt, mấy ngọn đèn trắng lóa kia đều chiếc về phía Tạ Uyên.
Bộ dạng hai người híp mắt đưa tay che ánh đèn đều lọt vào mắt đám fan.
“Tìm thấy rồi!” Tất cả mọi người trên sân khấu đều hũng dũng chạy ùa về phía Tạ Uyên.
Hai người còn chưa kịp phản ứng gì đã bị bầy fan bu lại, Tạ Uyên vội đưa tay ôm chặt lấy Kim Dục Minh, giấu cậu vào ngực mình.
“King ở đây!”
“Mình phải chạm được vào anh ấy! Á!”
Đậu xanh rau má! Mấy bà định lên sân khấu làm gì hả! Xé quần áo người ta chắc?! Cảm nhận được cái áo khoác của mình sắp bị đám fangirl giật rách tới nơi, sắc mặc Tạ Uyên càng đen thui.
Nóng vội hất mấy bàn tay quơ sau lưng Kim Dục Minh, Tạ Uyên rốt cuộc nổi giận: “Đờ mờ! Mọi người tránh ra hết cho tôi!”
Vậy mà đám fan cuồng vẫn không chịu rút lui, ngược lại càng thêm điên cuồng chen lấn.
Biết mình mà lên tiếng hay lộ mặt ra thì chỉ tổ làm đám fan kia thên điên cuồng, nên Kim Dục Minh đành an phận chôn đầu trong ngực Tạ Uyên, được anh ôm vào ngực như con nít, không nhúc nhích được chút nào.
Dù cảm giác dựa dẫm vào người khác này rất an tâm, nhưng…… Tạ Uyên chú tính sao đây……
Lúc nãy cậu còn rõ ràng nghe có tiếng quần áo Tạ Uyên bị xé rách…… = =
Kia là áo vest hàng hiệu chất lượng siêu bền đấy! Mấy bà fangirl này đúng là sức khỏe phi thường mà!
Cũng may staff nhanh chóng sửa lại đường dây, trường quay lập tức sáng lên.
Biểu cảm của tất cả mọi người đều lộ rõ dưới ánh đèn, mấy người nổi điên trong bóng đêm kia liền thụt về……
“Mời mọi người quay trở về vị trí!” Bảo vệ cầm gậy chạy lên lùa mọi người lại.
Không cần bảo vệ đuổi, mấy cô gái kia chỉ đành liếc anh hùng cứu “mỹ nhân” Tạ Uyên một cái, rồi đành yên lại, trở về bộ dạng gái ngoan, ngượng ngùng tản ra xuống sân khấu.
Tạ Uyên buông Kim Dục Minh ra, hít sâu một hơi.
Cậu còn nghĩ không khéo mình sẽ bị gót giày của lũ con gái này đạp chết mất, đúng vậy, đối với vị anh hùng cứu “mỹ nhân” có cố mấy cũng kéo không ra này, mấy fan khỏi nói có bao nhiêu giận dữ, sao có thể không bày trò chơi xấu chớ.
Đạo diễn và MC vội vàng đi giúp dẹp lại trật tự, dưới khán đài kêu loạn cào cào, mà sau khi bảo vệ đã dẹp loạn xong thì trên sân khấu cũng chỉ còn lại hai người đứng đấy.
“Cậu không sao chứ?” Tạ Uyên xem xét nhìn cậu rồi mới yên lòng. Ừm, tốt lắm, ngoại trừ quần áo hơi nhắn tí thì cũng không xây xát gì nhiều.
“Anh lo mình trước đi……”
“Mấy cô gái thôi mà, có gì đâu?!” Tạ Uyên không quan tâm lắm cởi áo vest ra, sửa sang đầu tóc, quần áo chút rồi tạo dáng chảnh mèo.
Kim Dục Minh nhìn cái mặt phởn đời và bộ vest bị xé thành mảnh kia, chỉ biết lặng im.
Nhưng mắt cậu tinh tường liếc qua, trên mu bàn tay Tạ Uyên hình như có mấy vết cào?
Cậu nhướn mày, cầm lấy bàn tay anh đang cố giấu. Mấy vết cào đỏ ửng liền hiện ra trước mắt. Kim Dục Minh trầm mặc đem ánh mắt đang nhìn mấy vết cào này lên nghía cái mặt xấu hổ của anh.
“Không cần đụng mặt là được rồi, mấy chỗ khác tính làm gì…… Ha ha……” Bị lật tẩy chuyện trầy da, Tạ Uyên chỉ biết cười cười, ngượng ngùng liếc sang chỗ khác.
Phút chốc, Kim Dục Minh không biết phải nói sao với anh, cậu chỉ biết đứng đấy cầm lấy tay anh.
“Xin lỗi, King, tổng giám đốc Tạ, đột nhiên lại xảy ra chuyện này……” MC nữ chạy đến chỗ hai người, liên tục giải thích.
Hiểu chuyện này chẳng qua cũng là chuyện ngoài ý muốn, Kim Dục Minh cũng không định bắt bẻ gì ban tổ chức.
Giải thích vài câu rồi sắp xếp thời gian quay lại show, MC nữ cũng vội vàng chạy ra giúp dẹp trật tự.
“Ta về thôi.” Kim Dục Minh nhìn trường quay ồn ào, liền lôi Tạ Uyên hơi không tình nguyện ra sau sân khấu. Anh chàng lảo đảo vài bước mới ổn định lại được, Kim Dục Minh thấy mấy vết giày trên ống quần cậu, cũng đoán được lí do nhưng chẳng nói gì.
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
96 chương
37 chương
24 chương
6 chương
22 chương
12 chương