“Đúng đó đúng đó, Cố Du nói nhanh, Giang thiếu dũng mãnh không, nghe cậu miêu tả, quả thật dũng mãnh như hổ!” Phương Phương 2 mắt sáng lên.
Đào Tử cũng gấp gáp hỏi: “Cố Du, nói nhanh, Giang thiếu 1 đêm mấy lần? Lớn không? Mạnh không? Bao lâu? Cậu và anh ấy làm… chuyện đó cảm giác thế nào, sướng không?”
“Các cậu…” Cố Du chậm trễ nhận ra đỏ mặt: “Các cậu sao có thể… lưu manh như vậy!”
“Lề mề cái gì, không biết thực sắc tính dã*?” Phương Phương nói: “Cố Du, chị em thật sự rất tò mò, nói nhanh nói nhanh, gấp chết người rồi.”
*thực sắc tính dã: ăn uống, tình dục là bản năng, chuyện bình thường đối với con người
Mặt Cố Du: “Tớ không biết vấn đề các cậu hỏi, cũng không có tình … được không, nói chung, trước đây tớ thật sự rất ghét rất ghét Giang Mạc Thần, mỗi phút, nhìn thấy khuôn mặt thiếu đánh của anh ta, hận không thể đánh 1 trận!”
“Nghiêm trọng vậy sao?” Đào tử nói: “Nhưng lúc Giang thiếu đến tìm cậu, tớ cũng thấy qua 1 lần, tớ thấy anh ấy ôn hòa lại dịu dàng, cũng không giống người khiến người khác ghét! Không lẽ, chỉ là vẻ bề ngoài?”
“Đó là trước đây!” Đào tử nói thêm: “Cậu không nghe Cố Du nói à, trước đây thật sự rất ghét rất ghét? Vậy bây giờ đã không ghét rồi.”
“Là không thể ghét nổi.” Cố Du thành thật nói: “Lúc bắt đầu tớ nghĩ Giang Mạc Thần chỉ là nhất thời hứng thú, còn là loại hứng thú không mang theo cảm xúc, cho nên, rất tức giận và ủy khuất, chẳng qua chỉ là hiểu lầm nhỏ đập đầu anh 1 cái, anh liền đối xử như vậy, còn lấy người nhà ra uy hiếp tớ, tuyệt đối là bạo quân!
Sau đó, anh ấy nói anh ấy nghiêm túc, còn nói trước đây chưa từng có người phụ nữ khác, cũng không cùng người phụ nữ khác phát sinh quan hệ qua… đương nhiên cái này vốn dĩ tớ không tin.
Nhưng, mới về Vinh Thành, ba mẹ anh ấy liền đón ba mẹ tớ tới Giang gia, còn nói chuyện hôn sự, Giang phu nhân rất tốt, luôn nhắc là Giang Mạc Thần luôn không chịu tìm bạn gái khiến tim bà ấy tan vỡ, còn nói tớ gả qua sẽ xem tớ như con gái này nọ…”
“Cho nên cậu động lòng?” Tiểu Mộng truy hỏi.
“Đừng ngắt lời, nghe Cố Du tiếp tục nói.” Phương Phương nói.
“Cũng không có động lòng, chỉ cảm thấy bản thân thật sự không hiểu Giang Mạc Thần, mà ba mẹ tớ rất hài lòng anh ta, lúc ở Giang gia, tớ dường như không có cơ hội nói chuyện, cộng thêm Giang Mạc Thần nói thẳng với ba mẹ chúng tớ đã … cái đó rồi, có thể con cũng có rồi, nên kết hôn sớm, Giang phu nhân hung hăng giáo huấn anh ta 1 trận, sau đó, định hôn sự với ba mẹ tớ, nói là cùng Hoắc tiên sinh, chị Vân Khuynh cùng tổ chức hôn lễ.”
“Sau đó, Giang Mạc Thần tìm tớ nói chuyện, anh ta không ép tớ gả cho anh ta, anh ta thật sự muốn cưới tớ làm vợ, hy vọng tớ suy nghĩ về việc kết hôn, còn nói trước khi kết hôn sẽ không làm cái đó với tớ, sẽ bắt đầu theo đuổi tớ, như bạn trai bạn gái bình thường.
- --------Nhóm dịch: Boss - App iNovel ----------
Nếu trước hôn lễ tớ chấp nhận, bọn tớ kết hôn, nếu không, anh ta sẽ tôn trọng ý kiến của tớ… mà bây giờ, cách hôn lễ còn mấy ngày…”
“Vậy cậu chấp nhận rồi? Hay là không?” Đào tử hỏi.
“Vậy nhất định là không rồi” Tiểu Mộng nói: “Nếu không, Cố Du sẽ không xuống lầu nghe lời tỏ tình của Thẩm đại cỏ khôi*, đúng không, Cố Du?”
*cỏ khôi: trai đẹp nhất trường (nữ là hoa khôi)
“Tớ không biết.” Cố Du lắc đầu, bộ dạng rối rắm: “Trước đây tớ xảy ra chuyện, Giang Mạc Thần chạy đến bảo vệ, tớ rất cảm động, nhưng không phải nói cảm động khác với tình cảm sao? Nhưng anh ấy cứ nghĩ tới và Thẩm Mặc Bạch có gì đó, nói tớ có người trong lòng, cố ý không nói anh ấy nghe, tức giận rồi, còn bỏ tớ 1 mình rời đi!”
Nói tới đây, tâm trạng Cố Du hiển nhiên mất mát: “Thực ra tớ không ý đó, với lại cũng từ chối Thẩm Mặc Bạch trước mặt mọi người rồi sao? Không biết tại sao anh ta cứ lao đầu vào bế tắc, giống như tớ là người mang tội bắt cá 2 tay, tớ đúng là chưa đúng ứng gả cho anh ấy, nhưng cũng không nói không gả, anh ấy mặt sầm xuống lạnh lùng, giống như tớ là người không thể tha thứ!”
“Cho nên, Cố Du, bây giờ cậu không phải vì từ chối Thẩm Mặc Bạch mà không ngủ được, mà vì cãi nhau với Giang thiếu mới không ngủ được?” Phương Phương nói thẳng ngay vấn đề chính.
“Tớ…” Cố Du ngây người, hít 1 hơi, thừa nhận: “Đúng vậy, tại sao anh ấy lại tức giận, trước đây yêu thầm Thẩm Mặc Bạch đúng là tớ không nói anh ấy biết, nhưng anh ấy cũng không hỏi? Với lại các cậu hiểu tớ, Cố Du tớ là người không nhớ những người đối tốt với mình sao? Mà anh ấy nói tớ thấy anh ấy bận rộn cho hôn lễ, nhưng không chút cảm xúc, đây không phải uyển chuyển nói Cố Du tớ là người không có lương tâm sao?”
“Cố Du, cậu thích Giang thiếu rồi.” Đào tử khẳng định.
“Tớ không có.” Cố Du vô thức phản biện.
“Cậu không có?” Phương Phương nói: “Vậy tại sao không ngủ được.”
“Nhưng tớ ghét anh ấy.”
“Cậu cũng nói, là trước đây,” Tiểu Mộng nói: “Vậy bây giờ cậu biết cảm xúc của cậu đối với Giang thiếu là gì không?”
“Tớ...tớ không biết.”
“Vậy cậu chính là thích Giang thiếu!” Phương Phương nói: “Cậu thích anh ấy, mới không ghét anh ấy nữa; cậu thích anh ấy, mới vì sự xuất hiện của anh ấy lập tức từ chối người cậu yêu thầm Thẩm Mặc Bạch; cậu thích anh ấy, mới vì anh ấy hiểu lầm quan hệ giữa cậu và Thẩm Mặc Bạch tức giận rồi, cảm thấy ấm ức, cũng vì anh ấy để lại cậu rời đi cảm thấy ủy khuất; cậu vì thích anh ấy, mới mất ngủ!”
“Đúng! Chính là vậy, Phương Phương nói có lý.” Đào tử nói: “Cố Du, nhất định thích Giang thiếu rồi! Không, vị hôn phu của cậu, đây là chuyện tốt, anh ấy thích cậu, cậu cũng thích anh ấy, vẫn là tâm đầu ý hợp rồi!”
- --------Nhóm dịch: Boss - App iNovel ----------
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
50 chương
44 chương
102 chương
10 chương
37 chương