Cố Du không bị thương gì, vẫn bị đưa đi bệnh viện làm kiểm tra tổng quát, kết quả chứng minh cô có chút thiếu máu, đây là vì bình thường ăn uống không điều độ, vấn đề không lớn. Giang Mạc Thần lại nói: “Bây giờ không sao, không thể hiện không có vấn đề ngầm, vẫn ở lại 1 đêm quan sát thì tốt hơn.” “Giang thiếu, Cố tiểu thư thật sự không có bệnh, với lại, giường trong bệnh viện dạo này thật sự thiếu.” “Vậy đưa 1 phần bệnh nhân qua bệnh viện dưới danh của Giang gia, nói họ biết, đồng ý qua đó, Giang gia miễn phí chữa đến khi xuất viện.” Bác sĩ vui mừng, như vậy, vừa hay có thể gửi mấy bệnh nhân nghèo đáng thiếu qua đó, lập tức liền đi sắp xếp. Không lâu sau, phòng bệnh của cả lầu đều trống, tùy Giang Mạc Thần chọn phòng nào. Sau khi Giang Mạc Thần xem qua, chọn phòng sạch sẽ và có hai giường cho Cố Du ở. “Giang Mạc Thần, anh làm vậy, không tốt lắm!” Bị ép nghỉ ngơi trên giường, Cố Du có chút không hài lòng: “Tôi cũng không có bệnh, anh đưa bệnh nhân cả tầng đi đến bệnh viện dưới danh Giang gia, không sợ bị mấy người đó bám dính à?” Cô nói như vậy, không phải vì cô không có lòng tình thương, mà nhiều người, thấy tốt sẽ không chịu dừng, không chỉ bệnh nhân, mà người nhà bệnh nhân, thường nhận được lợi sẽ muốn lợi lớn hơn, bệnh viện là nơi cứu người chữa bệnh, cũng là nơi có nhiều mâu thuẫn, quan hệ bác sĩ bệnh nhân, quan hệ bác sĩ và người thân bệnh nhân, lúc xử lý, thật sự rất phức tạp. Giang Mạc Thần cười rồi: “Vật nhỏ, còn chưa gả cho bản thiếu, đã muốn tiết kiệm tiền giúp bản thiếu rồi?” A? Cô...cô không có ý đó, cô chỉ cảm thấy, có tiền cũng không nên xài như vậy… Lại nghe Giang Mạc Thần nói: “Nhưng mà, em yên tâm, bệnh viện Giang gia, bọn người đó không dám làm loạn, nếu dám, hậu quả nhất định sẽ nghiêm trọng, cũng giống như Chu Hoành đáng xẻ thịt lột da kia!” Nghe Giang Mạc Thần nhắc đến Chu Hoành, cơ thể Cố Du bất giác co lại. Trước đây Giang Mạc Thần đối với Chu Hoành, không phải là xẻ thịt lột da sao? Còn ép Chu Hoành đó tự động dao. Lúc đó, cô mới biết, Giang Mạc Thần đối với cô, thật sự rất tốt. Mặt âm độc đó, trước giờ chưa bao giờ lộ trước mặt cô. - --------Nhóm dịch: Boss - App iNovel ---------- Nếu không phải lí do anh làm điều đó là vì Chu Hoành tổn thương cô, có thể cô cũng sợ anh. Thì ra, thiếu gia hào môn thật sự, không hào nhoáng đẹp đẽ như bề ngoài, ít nhất Giang Mạc Thần không phải, anh có năng lực, có dũng khí, đủ lạnh lùng, đủ tàn nhẫn, thứ ăn chơi hưởng lạc, thật sự chỉ là ngụy tạo buồn chán mà thôi. Cô ngày càng cảm thấy anh là người nguy hiểm, nhưng càng nguy hiểm càng làm cô rung động? “Vật nhỏ, sao thế?” Giang Mạc Thần thu phản ứng của Cố Du vào mắt, nhíu mày, rất nhanh hiểu tại sao: “Cảm thấy anh tàn nhẫn đối với Chu Hoành? Sợ anh rồi?” Cố Du lắc đầu, rất nhanh lại gật đầu. Nhìn như hành động mâu thuẫn, nhưng là thể hiện cô bắt đầu tin tưởng anh, chuẩn bị thể hiện bộ dạng thật sự của bản thân trước mặt anh. Giang Mạc Thần ngồi lên giường Cố Du, ngữ khí ôn hòa nói: “Vật nhỏ, em không cần sợ anh, chúng ta quen nhau lâu như vậy, anh từng đối với em như vậy chưa?” Cố Du nghĩ kĩ, sau đó thành thật trả lời: “Không có.” Quả thật anh chưa từng động dao với cô, nhưng có động chân, chân thứ 3 của anh, chỉ cần không vui liền áp cô ở bất cứ nơi nào, sau đó, mọi loại tư thế. “Cho nên, anh chỉ đối với kẻ địch, người có thù mới như vậy!” Giang Mạc Thần quyết định giải thích nhiều chút, anh cảm thấy khó lắm thái độ Cố Du đối với anh mới tốt lên chút, không thể vì thế mà để lại ấn tượng anh rất tàn nhẫn cho cô, nếu vậy cuộc sống hạnh phúc sau này phải làm sao? “Nhưng mà, anh cũng lần đầu tàn nhẫn như vậy, em biết đó, từ nhỏ anh được ba mẹ nâng niu, cũng bảo vệ rất tốt, thiếu gia ngây thở có thể tiếp xúc mặt đen tối của xã hội, sau này mới có thể tự sống được, lại gặp được anh Hoắc, mới từ từ thay đổi, đàn ông trở nên tham lam, mới có thể có quyền lực địa vị, cũng muốn trở nên cường đại, chỉ là muốn bảo vệ bản thân và bảo vệ người mình muốn bảo vệ, anh Hoắc chính là như vậy, anh cũng như vậy. Ai cũng có giới hạn cuối cùng, Chu Hoành động đến anh, chính là động đến giới hạn cuối cùng của anh, anh đối với hắn như vậy, là hắn đáng đời, em không thể vì thế mà có suy nghĩ xấu về anh.” Trong lòng Cố Du ấm áp. Thì ra, anh đối với Chu Hoành như vậy là vì cô, cô là giới hạn cuối cùng của anh sao? Nghĩ như vậy, hình như cô thật sự kích động đến anh. “Cái đó… xin lỗi, tôi không nghe lời anh, để Trương Thông nói tin đó ra ngoài.” Cố Du cúi đầu, có chút áy náy. Nếu không phải cô gấp gáp làm xong kế hoạch, sẽ không cố ý dặn dò Trương Thông nói chuyện đó ra ngoài, hoặc là, sẽ không xảy ra chuyện sau đó nữa. - --------Nhóm dịch: Boss - App iNovel ----------