63201.
“Ngừng tay! Các người sao lại đánh người!” Cố Du tức giận hét lên.
Lập tức ý thức ra mình lỡ lời.
Những người này đều là đều là dân chém giết, đánh người thì sao, bọn họ đã bắt cô và Trương Thông đến đây, rõ ràng là tính báo thù!
Tên hung hăng nghe lời Cố Du nói, quả nhiên tức giận.
“Tiểu tử thối lông còn chưa mọc đủ, nha đầu thối, lại làm hỏng chuyện làm ăn của chúng tôi, ông đây hôm nay không giáo huấn ngươi một cách tử tế, thì sao có thể ăn nói với anh hai và mấy anh em khác?”
Người nói chuyện vẫn là người đàn ông nói chuyện lúc đó, hắn mang một khuôn mặt hung ác chạy qua, đưa tay đầy sạn ra, nắm lấy cằm của Cố Du: “Nghe nói cô còn là thiên kim đại tiểu thư? Vậy nhà tiểu tử này cũng không thiếu tiền nhỉ?”
“Vậy thì sao?” Cố Du biết lúc này không thể cứng miệng với đám côn đồ này, nhưng tính cô thì thẳng thắn, chả muốn khuất phục trước đám người đen tối này.
“Hừng, ông đây bình sinh ghét nhất con nhà giàu, chẳng qua là do lúc đầu thai vận khí tốt xíu, từ trong bụng người có tiền chui ra, có bản lĩnh gì, chỉ là học thói ăn chơi liêu lỏng....chẳng qua”
Côn đồ chuyển đề tài, nhẫn tâm nhìn vào mặt Cố Du: “Cô và tiểu tử thối đó đúng là chán sống, bỏ cuộc sống không lo ăn không lo mặt, cứ phải hỏi người ta bày trò đưa bản tin, còn lên thuyền chúng tôi quậy! Vậy đừng trách tôi ra tay ác độc với các người.”
Côn đồ nhìn vào người của Cố Du không động đẩy, ánh mắt tàn độc: “Coi làn da mềm mịn của cô kìa, nghĩ chắc mùi vị không tệ, chi bằng, hôm nay ta và anh em ta hưởng thụ việc ngủ với thiên kim đại tiểu thư coi mùi vị ra sao?”
Thân thể Cố Du lúc này nhịn không được run lên: “Anh...anh đừng hòng?”
“Đừng động vào cô ấy, có bản lĩnh nhắm vào tôi, cô ta là phụ nữ, một đám đàn ông ức hiếp một cô gái nhỏ thì có bản lĩnh gì!” Trương Thông vừa nghe đám côn đồ có ý xấu với Cố Du, càng phát hoảng.
Ông đã biết Cố Du lập tức sẽ gả cho nhà họ Giang, nếu như lúc này do sự lỡ miệng của anh, hại con dâu nhà họ Giang bị đám côn đồ làm nhục, vậy nhà họ Trương bọn họ chắc sẽ phá sản mất.
Vả lại, cho dù Cố Du không phải con dâu Giang gia, Cố gia cũng không thể tha cho anh.
Cố Du là bạn anh, bạn bè, khá thân, Cố Du vì anh mà bị hại, lương tâm anh cũng không yên.
Cho nên, trong lòng anh vô cùng vô cùng sợ hãi đám côn đồ này sẽ động tay với anh, lúc này cũng không thể không bảo vệ Cố Du.
Chỉ là, sự bảo vệ của anh, trong mắt bọn côn đồ, chỉ là một chuyện nực cười!
“Haha, còn biết cách thương hoa tiếc ngọc cơ?” Côn đồ cũng không vội ra tay với Cố Du.
Hắn cho rằng dẫn người đi bắt cóc Cố Du và Trương Thông, chuyện này làm vô cùng trót lọt, chỗ này lại hẻo lánh vậy, cảnh sát cũng khó tìm dược, cho dù tìm được, nhà xưởng cũ này cũng có nhiều đường chạy, hắn không sợ không chạy thoát.
Hôm nay đã bắt hai đứa nhà giàu đến đây, không để chúng chôn ở đây không thể xả hết nỗi giận của hắn.
“Sao? Cô ngủ với hắn rồi à?” Côn đồ đến trước mặt Trương Thông, cười lớn: “Hai người này cùng nhau moi tin từ thuyền phạm pháp, nghĩ chắc quan hệ không bình thường, bạn trai bạn gái hả? Kỹ thuật trên giường của bé này tốt không? Hay là, mày miêu tả cho tao trước? Chỗ nào cô ta tương đối mẫn cảm? Để xíu nữa tao tìm đường mò vào, haha”
“Hahaha” những người khác, cũng đắc ý cười lớn lên.
“Mày..mày nói bậy gì, tôi và Cố Du trong sạch, chúng tôi chỉ là..chỉ là bạn!” Mặt Trương Thông đỏ lên, lòng run rẩy.
Không sai, anh ta lúc đầy đã yêu thầm Cố Du, cũng từng muốn bày tỏ với Cố Du, nhưng lại không dám mở miệng, do Cố Du chỉ xem anh là bạn, anh em tốt, do Cố Du luôn ngưỡng mộ lớp trưởng, do Cố Du thành con dâu của Giang gia.
Anh thừa nhận anh có chút tự ti, trước mặt Cố Du, ngay đến thông tin liên quan đến tàu vượt cảng phi pháp, anh thực sự cũng không làm gì, tư liệu đều do Cố Du lấy được.
Nhưng anh không cho phép đám côn đồ này dám dùng những lời khốn nạn nhục mạ Cố Du.
“Chỉ là bạn? Sao tao thấy mày đối với nó có gì đó không tầm thường.” Côn đồ cũng là người tin mắt, sao không nhìn ra việc Trương Thông yêu thầm Cố Du? Lập tức buông lời nhạo báng: “Tiểu tạp chủng, hay là, chúng ta làm giao dịch?”
“Giao dịch...gì? Trương Thông lập tức hỏi lại.
“Mày giao tài liệu trong tay mày ra, đồng thời hứa sẽ không công bố tin tức ra ngoài, tôi sẽ để mày một con đường sống, chỉ cần mày cắt lưỡi, chặt tay chân, thì tao thả mày về.” Tên côn đồ bình tĩnh nói, nhưng vô cùng tàn ác.
Như vậy chả phải biến Trương Thông thành phế nhân sao!
Giống người như tụi nó, nghĩ rằng sống hôm nay không biết ngày mai, đâu mà để ý tình nghĩa anh em? Giúp đại ca báo thù chẳng qua chỉ là cái cớ, lợi ích mới là lựa chọn quan trọng nhất.
Tổn hại một con tàu phi pháp không sao, nhưng nếu tin tức bị lộ ra ngoài, cả đường dây đều bị hủy diệt hết, dựa vào con đường phi pháp này để kiếm tiền nhiều vô kể, còn may có mấy đại ca xã hội đen, lần này, chính là một đại ca bỏ tiền mời họ đi báo thù Cố Du và Trương Thông, đem tư liệu về.
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
50 chương
44 chương
102 chương
10 chương
37 chương