Lời nói của Hoắc Nhất Hàng có rất nhiều ý nghĩa. “Thứ nhất, tôi thấy ông đối xử tốt với vợ mình nên tôi nghĩ ông còn là người tốt nên mới tìm tới ông, nếu ông đối xử không tốt với vợ mình, đương nhiên không thể nào tôi lại để Vân Khuynh nhận lại hai người, hai mươi năm không được tận hưởng sự yêu thương che chở của ba mẹ mà còn phải rước thêm phiền phức vào mình. Thứ hai, Khuynh Khuynh của tôi rất tốt, có ba mẹ hay không cũng không quan trọng, hai người đừng nghĩ sẽ lợi dụng cô ấy hay dùng tình thân trói buộc cô ấy, cũng đừng nghĩ sẽ hãm hại hay lập mưu làm gì với cô ấy, cho dù cô ấy không để ý, tôi cũng không cho phép! Thứ ba, nếu như thật sự ông bà đây là người tốt, tôi và Vân Khuynh đối với Vân gia cũng không hề có hứng thú. Thứ tư, như đã nói, suốt hai mươi năm qua, đến con gái của mình là ai cũng không biết, hai người đúng là một cặp ba mẹ thất bại! Thứ năm, tôi khẳng định 80 đến 90% Vân Khuynh là con của Vân gia mấy người, nhưng bây giờ Vân Khuynh đang ở bên cạnh tôi, tôi nhất định sẽ giúp cô ấy, còn phải xem Vân gia mấy người, nhất là ông và vợ ông đây có thái độ gì, có muốn nhận lại Vân Khuynh hay không.” “Tiểu tử tốt, có can đảm, rất giống lúc ta còn trẻ.” Vân Đình nhìn Hoắc Nhất Hàng: “Ba cậu mất sớm, nhưng mẹ cậu đã giáo dục cậu rất tốt.” Lời này, giống như đã nhìn thấu được con người Hoắc Nhất Hàng. Một tên tiểu bối mà dám nói chuyện với ông như vậy, không phải là có can đảm hay sao?! Hoắc Nhất Hàng lập tức đứng dậy, từ trong âu phục lấy ra mẫu máu của Vân Khuynh, hai tay đưa cho Vân Đình: “Vân tiên sinh, đây là mẫu máu của Vân Khuynh.” Trong lòng Vân Đình sớm đã thừa nhận Vân Khuynh là con gái của ông nên mới lên tiếng khen Hoắc Nhất Hàng như vậy, vì anh là chồng của Vân khuynh, vợ chồng cùng vinh. Xem ra, chuyện này, trong lòng Vân Đình cũng đã nắm chắc. Lời ông vừa nói vừa là khẳng định vừa là thăm dò, nhưng tiểu bối cũng đã đủ lễ phép với trưởng bối, theo lẽ ông cũng đã cảm thấy đủ. “Chú Đức!” Vân Đình hô lớn một tiếng. Đồng thời, nhận lấy ống nghiệm nho nhỏ đó. Một quản gia già bước đến, rất cung kính đứng trước mặt Vân Đình: “Tiên sinh có gì phân phó.” “Đi mời bác sĩ Mạnh đem theo những thứ cần thiết đến đây.” “Vâng!” - ----- Nhóm dịch: Boss – App: Inovel ------ Mười phút sau, bác sĩ Mạnh và trợ lý đem theo dụng cụ xét nghiệm rất chuyên nghiệp đến. Vân Đình đem ống nghiệm giao cho ông, cũng chủ động đưa tay để ông lấy máu của mình. Kiểm tra máu, độ tin tưởng rất cao. Làm giám định ngay trước mặt, cũng xem như là để mình an lòng, có thể biết kết quả ngay, thứ hai là để chứng minh cho Hoắc Nhất Hàng thấy, Vân Đình ông là một người chính trực, không hề động tay chân trong việc này. Đồng thời cũng là muốn bọn họ biết kết quả ngay. Cả hai bên đều rõ ràng, minh bạch. Bác sĩ Mạnh và trợ lý đều rất chuyên nghiệp, giám định máu mủ ruột thịt đối với họ là chuyện đơn giản, rất nhanh chóng đã làm xét nghiệm tới 3 lần. Kết quả cả 3 lần đều giống nhau. —— Hai mẫu máu tỷ lệ trùng khớp là 99.99%, xác định là cha con ruột thịt. Tức, Vân Khuynh chính là con ruột của Vân Đình. Vân Đình đem kết quả cả 3 lần giám định xem rất lâu. Sắc mặt của ông rất nặng nề, trong mắt không hề có một tia ấm nào, chúng tỏ ông đối với kết quả này rất không vừa ý. Nhưng toàn bộ thân thể của ông đều đã cứng ngắc, lưng căng đến thẳng tắp, lại nhìn kỹ một lần, còn có thể phát hiện thân thể của ông đang run rẩy, cho thấy ông đang không kiềm chế được cảm xúc của mình. Hoắc Nhất Hàng nhìn phản ứng của Vân Đình, xác thực được kết quả, Vân Khuynh đúng là con ruột của Vân Đình, anh liền thở dài một hơi. Cuối cùng đã tìm được cội nguồn của Vân Khuynh, xem như đã có thể bàn giao. Tiếp theo Vân Đình định làm như thế nào? Đem đứa con trả lại cho Vân Bính Hoa và Tô Tương? Không thể nào, bọn họ là người trọng tình cảm, cho dù là con chó đã nuôi lâu cũng không nỡ xa, nói chi là con gái mình đã nuôi dưỡng hơn 20 năm. Bọn họ có nhận lại Khuynh Khuynh không? Anh kiên nhẫn chờ đợi Vân Đình đưa ra quyết định. Nhưng mặc kệ Vân Đình đưa ra quyết định như thế nào, anh cũng sẽ bảo vệ Vân Khuynh thật tốt, không để cô phải nhận thêm bất kỳ một tổn thương nào. Hoắc Nhất Hàng nhịn được không hỏi nhưng Giang Mạc Thần lại nhịn không được. Nhìn Vân Đình cầm tờ giấy kết quả xem đi xem lại đã nửa ngày cũng không nói gì, anh sốt ruột hỏi: “Vân bá phụ, sao rồi? Có phải kết quả đúng như chúng tôi nói không? Chúng tôi nói không sai đúng không? Vân Khuynh đúng là con ruột của ngài phải không?” Lúc này Vân Đình mới kịp phản ứng, ra hiệu quản gia đem kết quả đưa cho Hoắc Nhất Hàng và Giang Mạc Thần xem, ông cũng đã ổn định lại tâm trạng của mình: “Giang thiếu, nếu đúng là con gái của Vân gia chúng tôi, vậy thì không còn chuyện của Giang gia nữa!” - ----- Nhóm dịch: Boss – App: Inovel ------