Ngày thứ 2, Vân Khuynh và Hoắc Nhất Hàng cùng đến bệnh viện Tô Tương sinh sản. Như Vân Khuynh nói, chuyện này, không khó tra --- người đỡ đẻ cho Tô Tương năm đó giờ đã là viện phó, Vân Khuynh và Hoắc Nhất Hàng nói 1 cái, bà ta liền nhớ ra. Là Tô Tương để lại ấn tượng quá đậm đối với bà! “Tôi chưa từng có người bệnh nào yếu như vậy, thật ra tình trạng của bà ta rất tốt, con cũng không lớn, sinh xong cũng không có vấn đề, nhưng bà ta kiên trì sinh mổ, có thể cảm thấy sinh mổ sẽ tiêm thuốc tê không cảm thấy đau nữa, nhưng dù có tiêm thuốc tê, tinh thần của bà ta cũng căng thẳng, không chút phối hợp với bác sĩ, sau đó đứa con sinh ra, cũng chỉ quan tâm vết thương trên bụng có để làm sẹo không! Mất nhiều máu cũng là sau khi sinh xong đứa trẻ, không liên quan gì đến đứa trẻ, năm đó, y tá chúng tôi ấn bụng cho bà ta, bà ta la đau, còn chửi người, chửi để y tá chúng tôi cũng phái khóc, sau đó bác sĩ qua khuyên, thái độ của bà ta mới đỡ 1 chút, nhưng vẫn kiên trì không cho bác sĩ và y tá ấn bụng cho bà ta, chỉ để chồng mình ấn. Trên thực tế, chồng bà ta không ấn cho bà! Cho nên tử cung không co thắt, đồ dơ không bài tiết ra được, miệng vết thương bị tích máu… chỉ có thể đưa về phòng cấp cứu! Vân tiểu thư, tôi biết chuyện của cô, nếu Tô Tương thật sự không phải mẹ ruột, cô nên cảm thấy may mắn, có người mẹ như vậy, cũng như không có.” Câu cuối, nghe như lấy lòng Vân Khuynh, cũng muốn dùng lời này để nói, làm an lòng Vân Khuynh, để cô không truy cứu trách nhiệm đối với bệnh viện. Vân Khuynh không biểu đạt suy nghĩ của bản thân, chỉ hỏi: “Người thai phụ cùng phòng với Tô Tương tình trạng thế nào?” “Vị thai phụ đó ngược lại với Tô Tương, tính cách tốt, đối với ai cũng ôn hòa, nhưng cơ thể không tốt, thiếu máu nghiêm trọng, mang thai đối với bà là điều rất tốn sức, nhưng bà vì đứa con, luôn cố gắng gượng, cộng thêm xương chậu hẹp, tình trạng của bà lý ra không thích hợp sinh tự nhiên, sẽ rất nguy hiểm, nhưng bà ấy nghe nói sinh đẻ tốt cho con, nếu kiên trì sinh đẻ, còn kí đơn chấp nhận nguy hiểm…” “Bà ấy tên gì? Là người ở đâu? Biết bây giờ bà ấy ở đâu không?” “Tên trên chứng minh là Kiều Tư Âm, địa chỉ là Kinh Thành, nghe giọng như người Vinh Thành, sống ở đâu, tôi thật sự không biết, thời gian bà ấy trong viện, không có người thân hay bạn bè ở bên, cho đến con sinh ra, lại qua nửa tháng hơn, có người đến đón bà ta và đứa con, lúc đó, tôi không ở đây, cũng không biết ai đến đón bà ta, thủ tục xuất viện cũng không làm, chỉ để làm gấp mấy lần tiền viện phí.” - ----- Nhóm dịch: Boss – App: Inovel ------ “Đúng rồi, bà ấy đặt tên con là Vân Tình, “tình” trong trời quang đãng, nghĩ có lẽ họ cha là Vân.” Vân Khuynh có chút thất vọng, cô tưởng có thể có tin tức của mẹ ruột ngay. “Khuynh Khuynh, không sao, nếu đã biết tin này, từ đó tìm, có thể không quá khó.” Hoắc Nhất Hàng an ủi Vân khuynh, trong đầu hiện lên 4 chữ --- Vân gia Kinh Thành! Nhiều năm trước, anh từng tham gia tiệc của Vân gia ở Kinh Thành, lúc đó, là đi cùng mẹ, mơ hồ nhớ được, bữa tiệc rất hoành tráng, là người đứng đầu Vân gia - Vân Đình tổ chức mừng tìm lại được vợ, chỉ là vợ của Vân Đình tên gì, lúc đó còn nhỏ anh không để ý. Sau tiệc, Vân gia ngày càng khiêm tốn, cho đến hiện tại, hình như không có tin tức của Vân gia. Nhưng anh rất rõ, Vân gia chỉ có thể ngày càng lớn mạnh, nguyên nhân khiêm tốn, có lẽ là Vân Đình muốn bảo vệ người nhà thật tốt. Trên thế giới có rất nhiều người giàu ẩn giấu, giữ tài sản không thể đếm được… Không lẽ, Vân Khuynh lại là con của Vân Đình? “Uhm, em biết, chuyện này, không gấp được.” Vân Khuynh gật đầu, sau đó nói cảm ơn viện phó, để lại cách liên lạc, hy vọng nếu viện phó nghĩ ra tin gì đó, kịp thời nói cô biết. 5 phút sau, Vân Khuynh và Hoắc Nhất Hàng rời khỏi bệnh viện. Hoắc Nhất Hàng vừa đi, vừa nói cách nghĩ của mình cho Vân Khuynh nghe. “Vân gia Kinh Thành?” Vân Khuynh ngây người 1 lúc: “Anh nói, em có khả năng là con gái của Vân gia Kinh Thành?” “Ừ.” Hoắc Nhất Hàng gật đầu: “Khả năng rất lớn.” “Vậy chúng ta… đi Kinh Thành không?” Vân Khuynh lại hỏi, trong lòng, ít nhiều có hy vọng. “Em muốn đi không?” Hoắc Nhất Hàng ôn hòa hỏi suy nghĩ của Vân Khuynh. “Em…” Vân Khuynh do dự 1 chút, nói: “Nhất Hàng, thật ra em có chút không an tâm, anh biết mà, bởi vì Tô Tương và Vân Bính Hoa, vốn dĩ em đã không có hy vọng đối với tình thân, nhưng đột nhiên nói em không phải con họ, ba mẹ ruột của em là người khác, trong lòng em có chút phức tạp. Em hy vọng có thể tìm ba mẹ ruột, cũng không mong họ cho em điều gì, tình cảm và vật chất em đều không cần, em có anh, có mẹ, có người thân Giang gia quan tâm, cũng đủ rồi, nhưng cũng muốn biết gốc rễ của bản thân, muốn thấy họ như thế nào, có tốt không. Nhưng đồng thời, em cũng lo lắng, nếu họ không tốt thì thế nào? Nếu họ là Tô Tương và Vân Bính Hoa thứ 2 thì sao? Không lẽ em lại phải vướng mắc với họ thêm 1 lần nữa, sau đó đoạn tuyệt quan hệ sao? Em mệt rồi, không hy vọng chuyện đó lại xảy ra…” “Anh biết,” Hoắc Nhất Hàng ôm Vân Khuynh vào lòng, đau lòng nói: “Khuynh Khuynh, em đừng nghĩ nhiều quá, nếu em thật sự là con gái của Vân gia Kinh Thành, là con của Vân Đình, Vân Đình có biết đôi chút, ông ấy đối với vợ không tệ, đối với con gái của không tệ, em thấy thế nào thì sao, chuyện này giao cho anh làm, anh điều tra tình hình Vân gia trước, tiếp xúc Vân gia trước, thám tính coi họ có biết chuyện lấy lộn con không, đợi có tí tin tức, anh đưa em đến Kinh Thành tìm họ?” Để cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện nhóm mình quyết định từ nay sẽ giảm xuống còn 4 tim 1 chương nhé, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ nè ^^ Nhóm mình còn có dịch truyện hôn ý triền miên và sủng ái của bá thiếu cũng rất hay nhe, mong các b qua ủng hộ ^^ - ----- Nhóm dịch: Boss – App: Inovel ------