Nam Thần Nhảy Quảng Trường
Chương 4 : Đẹp zai đến nỗi khiến người ta hóa đá
Edit + Beta: Snail
Trì Yến thân cao 1m85, số 4 Lí Công cao khoảng 1m95, hơn nữa hình thể vô cùng cường tráng, Trì Yến trước mặt cậu ta có vẻ hơi đơn bạc, đối lập vừa hình thành, tất cả mọi người kinh ngạc, nhất là ban nãy đã xem qua phương thức chơi bóng thô bạo của số 4 đều rối rít lo lắng Trì Yến sẽ thụ thương.
“Trì Yến có thể bị thương hay không?”
“Thằng cha Lí Công kia có thủ đoạn đen như vậy, thật lo cho Trì Yến mà.”
“Trì Yến cố lên!!”
“Đại học G cố lên, đại học G cố lên!!”
“Cố lên! Cố lên cố lên!”
“Lí Công cố lên! Lí Công cố lên!!”
Âm thanh cổ động viên đại học G bên này càng kêu càng lớn, Lí Công bên kia từ khi điểm số bắt đầu rút ngắn cũng không cam lòng yếu thế mà gào to cố lên.
Mạch Nha nhìn tình thế trên sân, có chút lo lắng hỏi: “Anh, anh nói xem chị dâu có bị đánh bay không?”
“Bóng rổ không phải chỉ dựa vào cậy mạnh, mày cho rằng đang chơi bóng bầu dục sao?” Tuy ngoài miệng Mạch Đương nói vậy, kỳ thực trong lòng cậu cũng có chút khẩn trương, cậu tính toán nếu tên to con Lí Công kia dám chơi xấu Trì Yến, cậu nhất định phải tìm một chỗ trùm bao tải đánh tên đó một trận.
Nhưng sự tình không phát triển như mọi người suy nghĩ, Trì Yến không những không thụ thương, thời điểm lần đầu tiên số 4 tiến công anh liền chụp lấy bóng của đối phương, không chỉ như thế, khi đến vạch ba điểm anh chợt dừng lại, nhảy lên, nâng tay, ném ra, động tác lưu loát sinh động như luyện qua vô số lần vậy.
“Vèo–”
Quả bóng rổ màu vỏ quýt vẽ ra một đường vòng cung, vững vàng rơi vào trong vòng rổ, rớt xuống đất bắn lên vài cái, lăn ra ngoài sân.
Ba điểm hoàn mỹ, điểm số lần nữa được kéo dãn.
Đại học G bên này bùng lên tiếng hoan hô cực lớn!!
“…” Mạch Nha kinh ngạc nhìn Trì Yến nâng tay vỗ tay ăn mừng cùng đồng đội, lắp bắp nói: “… Chị, chị dâu, có chút đểu…”
“Đẹp zai không biên giới luôn!” Mạch Đương nói, kìm lòng không đậu lộ ra nụ cười, ánh mắt chăm chú nhìn Trì Yến trong sân, cảm thấy dáng vẻ nghiêm túc của anh quả thực đẹp zai khiến người ta ‘cứng’ luôn.
Khi bóng một lần nữa truyền đến tay Trì Yến, anh cũng không trực tiếp mang banh qua người, mà thả chậm tốc độ một tay vỗ bóng, dựng một ngón tay với số 4 đang phòng thủ anh, chậm rãi nói: “Lần đầu tiên.”
Mọi người không rõ anh muốn làm gì, trong nháy mắt ngoài sân đều yên tĩnh lại, nhìn chằm chằm sân bóng.
Thời điểm Mạch Đương thấy anh dựng ngón tay lên liền đột nhiên hiểu được anh muốn làm gì, gắt gao nhìn chằm chằm số 4 đứng đối diện trên sân bóng cũng bị động tác của Trì Yến khiến cho sửng sốt một chút, cậu ta nhíu mày muốn nói chuyện, liền thấy tốc độ vỗ bóng của Trì Yến trở nên nhanh hơn, vội vàng đè thấp thân thể làm ra tư thế phòng thủ, giây tiếp theo Trì Yến chuyển động, hai người cách nhau rất gần, trong nháy mắt Trì Yến đã áp sát bên cạnh cậu ta, sau đó nghiêng người một cái điều khiển bóng tiếp cận cậu ta, thân thể hai người dán lại với nhau, lòng bàn chân ma sát cùng mặt đất phát ra tiếng ‘kin kít–’, số 4 nhắm ngay thời gian đưa tay cắt bóng, quả bóng vốn nằm trong tay Trì Yến lại như đột nhiên biến mất khiến cậu ta quơ vào khoảng không, cậu ta còn chưa kịp suy đoán bóng đang ở đâu, bên hông đột nhiên truyền đến một cơn đau, khiến cậu ta hít vào một hơi, thân thể buộc chặt trong nháy mắt lơi lỏng đi, tiếp đó Trì Yến liền mang bóng lướt qua bên cạnh cậu ta, trực tiếp đi đến dưới rổ.
Bóng không ngoài suy đoán vào rổ lần nữa, đội cổ động viên đại học G cũng bùng nổ lần nữa.
“Trì Yến!! Trì Yến!!”
“Đại học G cố lên!! Trì Yến cố lên!!”
“Trì Yến, khá lắm!” Những người khác trong đội bóng vỗ tay ăn mừng cùng Trì Yến.
Trì Yến quay đầu liếc nhìn số 4 đang đứng tại chỗ, thấy cậu ta đang đè eo trừng mình cũng không để ý, chỉ không tiếng động nói một câu.
Số 4 thấy, sắc mặt tối sầm, cậu ta biết Trì Yến nói là “Lần thứ hai”.
Thi đấu vừa đến hiệp 4, liền tiến vào thời khắc mấu chốt quyết định thắng bại, cầu thủ song phương không dám có chút lơi lỏng nào, đặc biệt là Lí Công kém hơn mười mấy điểm càng là thần kinh căng thẳng không chịu buông tha một tia cơ hội chuyển bại thành thắng.
Lúc thì đấu còn lại 3 phút cuối cùng, tiếng còi trọng tài lại lần nữa vang lên.
Số 4 màu đỏ Lí Công ngăn cản phạm quy, trước mắt số 4 đã phạm quy 4 lần. (phạm quy 5 lần sẽ bị đuổi ra sân)
“Chờ một chút! Trọng tài, là cậu ta ra tay trước.” Số 4 nói với trọng tài.
Trọng tài lắc đầu, tỏ vẻ Trì Yến không có bất kỳ động tác phạm quy nào, là cậu ta vượt giới hạn.
“Làm sao có thể!” Số 4 cả giận nói, nâng bước đi tới bên cạnh trọng tài, đồng đội cậu ta vội ngăn lại, khuyên nhủ: “A Phong, đừng xúc động!!”
“Buông tôi ra!” Số 4 đưa tay muốn đẩy đồng đội ra, bắt đầu từ khi Trì Yến chống lại cậu ta, cậu ta đã tích tụ một bụng lửa rồi.
Trọng tài cảnh cáo nhìn cậu ta một cái, ý bảo cậu ta đừng gây chuyện.
“Đội trưởng, đừng xúc động, cậu đã phạm quy 4 lần rồi!” Đồng đội vội vàng nhắc nhở cậu ta, người này cũng biết động tác đụng người chính là Trì Yến, nhưng rõ ràng phạm quy là đội trưởng bọn họ, bắt đầu từ khi hai người đối địch, Trì Yến liền cố ý dẫn đường cho đội trưởng phạm quy.
Số 4 hít một hơi thật sâu, hòa hoãn một chút mới giơ tay lên, tỏ vẻ bản thân đã tỉnh táo lại, trọng tài thấy thế mới xoay người đi ra.
“Đáng giận.” Số 4 thấp giọng mắng một câu, đưa tay nhấn vào chỗ bị Trì Yến đụng vào, cậu ta biết Trì Yến cố ý, bởi vì mỗi lần Trì Yến đều đánh vào cùng một nơi, đây đã là lần thứ năm, mỗi lần va chạm đều tăng thêm cảm giác đau đớn, hiện tại chỗ bị thương kia chỉ cần hơi chạm vào chút ít liền đau buốt khó chịu.
“Đội trưởng, cậu không sao chứ?” Đồng đội thấy cậu ta nhíu mày liền lên tiếng hỏi.
“Không sao.” Số 4 nói, hung hăng nhìn về phía Trì Yến.
Bước chân Trì Yến dừng một chút, kéo bao cổ tay trên cổ tay lên mới nhìn qua cậu ta, ánh mắt lướt qua chỗ cậu ta bị thương, giọng điệu bình thản nói: “Bóng rổ không phải loại vận động dựa vào sức mạnh, chỉ biết đụng người phạm quy thì sớm rời sân đi.”
“Mày!” Số 4 nghe vậy liền biến sắc, lại muốn phát tác, đồng đội kéo cậu ta lại, giật giật quai hàm: “Đội trưởng!!”
Số 4 thấy trọng tài đang nhìn về phía bọn họ, chỉ có thể từ bỏ, trở lại vị trí của mình, thi đấu tiếp tục bắt đầu.
Trì Yến nói được thì làm được, số 4 đụng Chu Ngộ năm lần, anh liền đòi lại năm lần, sau đó cũng không cố ý xuống tay với số 4 nữa, khôi phục phương thức đánh bóng bình thường của mình, bản thân anh cũng không phải người thích chơi bóng bạo lực.
Trận thi đấu này tuy rằng bắt đầu từ hiệp 4 Lí Công phát lực kéo điểm số lại gần một chút, nhưng theo thời gian giảm dần, thắng bại đã không còn gì bất ngờ, cuối cùng lấy tỉ số 118 – 97 kết thúc, đại học G giành thắng lợi.
Tiếng còi kết thúc vừa vang lên, đoàn sinh viên đại học G bùng nổ quả thực cứ như đánh vào giải thi đấu toàn quốc vậy, toàn bộ sân bóng nhỏ đều là tiếng hoan hô của bọn họ.
Đội viên đại học G thắng trận nhao nhao vỗ tay ăn mừng, bị cảm xúc của mọi người lây nhiễm trên gương mặt lạnh nhạt của Trì Yến cũng hiện lên nét cười mơ hồ.
Tuy rằng bọn họ không thích chủ động gây chuyện, thế nhưng nếu có người đến khiêu khích bọn họ cũng sẽ không nén giận.
Lí Công chủ động ước chiến, cuối cùng lại bại mà về, điều này khiến cho sắc mặt bọn họ vô cùng đặc sắc, nhất là số 4, trước khi đi cậu ta quay đầu liếc nhìn Trì Yến cùng Chu Ngộ được người vây vào giữa, ánh mắt âm trầm.
Nhìn Trì Yến trong đám người, trên mặt anh còn mang ý cười thản nhiên, Mạch Đương phát hiện khi anh cười lên thật là siêu cấp đẹp zai.
Mạch Nha đẩy đẩy Mạch Đương, lời nói ra hơi thở có chút tung bay: “Anh, xem trận đấu này mà em đau eo quá, vừa rồi em đau thay Chu Ngộ, sau em lại phát hiện số 4 kia càng đáng thương hơn, cậu ta khẳng định đau muốn chết!”
Mạch Đương cười nhạo một tiếng: “Trừng phạt đúng tội thôi.”
“Dạ! Tiện nhân tự có trời thu thập!!” Mạch Nha tán thành gật gật đầu, nếu không phải đối phương khiêu khích trước, Trì Yến cũng sẽ không lấy đạo của người trả lại cho người, có điều vừa nghĩ đến số 4 đau đến mặt mày vặn vẹo trong nháy mắt kia, cậu nhóc vẫn run một chút, nói, “Có điều, anh xác định Trì Yến là chị dâu em? Thân thủ này rõ ràng chính là anh trai em mới đúng!!”
“À.” Mạch Đương nhẹ nhàng liếc cậu nhóc một cái, “Vậy ai là chị dâu mày?”
“Anh á.” Mạch Nha nói.
“Ai?” Mạch Đương ý bảo cậu nhóc lặp lại lần nữa.
“Trì Yến!” Vẻ mặt Mạch Nha nghiêm túc nói.
Mạch Đương đã sớm quen với bản sự gió chiều nào theo chiều nấy của cậu nhóc, cũng không thèm để ý, phủi mông một cái đứng lên, vừa đứng thẳng người Mạch Nha liền kéo vạt áo cậu, chỉ vào Trì Yến bên kia vội vàng nói: “Anh chờ một chút, có tình địch kìa!”
“Hử?” Mạch Đương nhìn sang, phát hiện Trì Yến đi tới đám người bên cạnh, bên người còn đứng một nữ sinh.
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
44 chương
10 chương
81 chương
33 chương
233 chương