Nam thần nhà tôi tuyệt không nam thần
Chương 20 : Chúc ngủ ngon, chào buổi sáng
Trước khi Trang Uẩn offline, Thanh Khê lại gửi tới một file ghi âm của Phượng Khởi trong hai tháng trước.
Phượng Khởi thi vào Khuynh Ca Lan Âm vào tuần giữa tháng tám, vậy mà một file nhạc hơn một tháng ca hát cũng chỉ có tám chín bài hát, kỳ thật còn bao gồm cả hai bài ca lúc khảo hạch, lên mạch không hề chăm chỉ chút nào!
Một file ghi âm ca hát còn chứa cả mấy câu nói của Phượng Khởi mà U Hoàng trăm cay nghìn đắng mới cắt ra được. Anh đem lưu tất cả ở ổ F, cảm thấy gần đây không cần phải nghe những thứ này, một cái ngáp của Tùy Phong đêm nay, có thể giúp anh nghe đến mấy ngày.
Chờ đến lúc anh thu dọn xong mấy file này, điện thoại để ở trên bàn rung một cái, cầm lên xem, là Wechat của Tùy Phong.
Phong: (mỉm cười)
Phong: Ngủ đi (mỉm cười)
Trang Uẩn nghĩ thầm Tùy Phong vừa mới đi hơn một tiếng đồng hồ, không có chuyện gì thì gửi Wechat làm gì.
Trang Uẩn: Ngủ.
Phong: Em biết anh chưa ngủ (mỉm cười)
Trang Uẩn: (liếc mắt)
Trang Uẩn: Sao vậy, cậu để quên thứ gì ở chỗ tôi à?
Phong: Không có (mỉm cười)
Phong: Em muốn ngủ (ngáp)
Phong: Ngủ ngon (mặt trăng)
Trang Uẩn: . . . . .
Cậu ngủ thì ngủ đi, trước khi ngủ còn gửi Wechat cho tôi biết một tiếng để làm gì, nội tâm Trang Uẩn yên lặng nhổ nước bọt. Nhìn thoáng qua thời gian, còn chưa tới 10 giờ, hóa ra năm nay quả thật còn có sinh viên ngủ sớm đến như vậy.
Trang Uẩn bỏ di động xuống, tay còn chưa kịp rời đi, nó lại rung lên một cái.
Phong: Nói với em ngủ ngon đi (xoay quanh)
Trang Uẩn: . . . . .
Phong: [ Giọng Nói ] Ngủ ngon.
CMN, tay Trang Uẩn run lên một cái thiếu chút nữa đã đánh rơi điện thoại xuống đất, giong nói này là sao đây? ! Đến vội vàng ngoài ý muốn nên không kịp chuẩn bị.
Phong: Anh thích giọng nói này mà ha (mỉm cười)
Trang Uẩn: Ôi trời, lần đầu tiên cảm thấy giọng của má Google nghe hay như vậy!
Phong: [ Giọng Nói ] Một lần nữa này, ngủ ngon.
Phong: [ Giọng Nói ] Once more, ngủ ngon.
Trang Uẩn: Cậu mau đi ngủ đi!
Trang Uẩn cảm thấy mình vừa rồi não ngắn mới có thể phối hợp với hắn, hắn còn sức lực như vậy còn gì.
Trong đầu Trang Uẩn tưởng tượng, trước khi Tùy Phong gửi giọng nói đến có bỏ vào trong Google dịch, sau đó mới khóa giọng nói Wechat, gắn tai nghe, dùng con chuột nhấn vào giọng nói, liền có thể nhận ra được tình huống của hắn. . . . .
Mặc dù cảm thấy màn này có chút buồn cười, nhưng anh lại không cười nổi. Anh hồi tưởng một chút, tựa hồ sau khi chính anh nói giọng của hắn có chút khó nghe, Tùy Phong liền không hề nói chuyện nữa, còn đặc biệt quan tâm đến cảm thụ của mình, dùng di động đánh chữ, chỉ có mấy lần mở miệng cũng là bởi vì anh xảy ra chút vấn đề, dưới tình thế cấp bách hắn mới mở miệng.
“Ai. . . . .” Trang Uẩn thở dài, mặc dù tính cách Tùy Phong có đôi khi tự luyến với xấu xa một chút, nhưng vẫn là một người ôn nhu săn sóc, Trang Uẩn đoán chắc hắn là con lai nước B (1), trước mặt người khác vẫn không mất đi phong thái ôn nhu cùng thân sĩ của nước B.
Trang Uẩn: Ngủ ngon (~﹃~)~zZ
Bên phía Tùy Phong không còn gửi tin nhắn đến nữa.
Trang Uẩn tắt máy tính, thu dọn một chút, liền lên giường nằm, dùng di động dạo chơi Forum, trong thời gian ngắn hứng thú này có lẽ sẽ không sửa được.
Đóng laptop lại, anh mới nhớ tới sau khi ăn cơm chiều cùng Tùy Phong xong, còn chưa dọn dẹp, đang chuẩn bị đi dọn dẹp một chút, trông qua, trên mặt bàn sạch sẽ, ngay cả hai cái cặp lồng đã dùng cũng được dọn về chỗ cũ, anh khẽ giật mình. . . . .
Là ai đã làm liền có thể biết, mọi thứ đã dùng đều được thu dọn tốt, rác bỏ lại cũng được mang đi.
Trang Uẩn nằm trên giường, dùng di động đặng nhập vào mạng của trường lên Forum, khi thấy bài post có người muốn dùng mấy vạn nhân dân tệ hỏi mua lâu chủ cái ống hút mà Tùy Phong đã dùng lại tiếp tục lên đầu trang, Trang Uẩn đột nhiên nghĩ, đêm nay anh đã bỏ lỡ con đường tắt có thể làm giàu.
Tối nay anh mới cùng Tùy Phong ăn cơm xong! Đôi đũa dùng một lần của Tùy Phong, cùng thức ăn thừa! Cặp lồng mà Tùy Phong đã đụng. . . . . Thứ này vẫn còn, nhưng không thể bán, đó là tài sản của anh.
Ngẫm lại liền cảm thấy đau lòng, có thể bán được mấy vạn, kết quả lại bỏ hết vào thùng rác rồi _(:зゝ∠)_
* * * * *
Sáng ngày thứ hai, Trang Uẩn không cần đến quán trà sữa, bởi vậy không có đặt đồng hồ báo thức, nhưng anh vẫn bị đánh thức giống như trước đây, bị tiếng Wechat gọi dậy.
Phong: Sáng sớm tốt lành (mặt trời)
Trang Uẩn xem như hiểu được tại sao tối qua Tùy Phong lại ngủ sớm đến như vậy, chính là vì muốn quấy rầy anh vào sáng sớm đây mà!
Anh ném di động qua một bên, trở mình muốn ngủ tiếp, kết quả Tùy Phong giống như biết được tâm tư của anh, tiếng chuông Wechat reo lên không ngừng.
Phong: Lúc tin nhắn anh gửi tới vào tối qua, em ngủ mất rồi cho nên không kịp trả lời lại anh (mỉm cười)
Phong: Sáng sớm hôm nay nhìn thấy tin nhắn của anh em rất vui (mỉm cười)
Phong: [ Giọng Nói ] Buổi sáng tốt lành, em chuẩn bị xuống nhà ăn, anh muốn ăn gì?
Trang Uẩn liền tắt điện thoại, a a a, cậu chơi má Google đến nghiện rồi sao! Cậu vui vẻ, là do đánh thức được tôi đấy o(╥﹏╥)o
Nhưng tôi không vui chút nào, tôi muốn ngủ, quẳng (╯‵□′)╯︵┻━┻
Tắt điện thoại, thế giới liền yên tĩnh. . . . . Quả là quá ngây thơ.
Trang Uẩn vừa chìm vào giấc ngủ không được một lúc, cửa ký túc xá liền bị gõ. Hơn nữa còn là tiếng gõ cửa có tiết tấu không đứt đoạn.
Trang Uẩn hùng hổ bước xuống giường, mở cửa, liền thấy được một gương mặt đẹp trai đầy quen thuộc, nhưng lúc này anh cực kỳ muốn đánh cái gương mặt này thành đầu heo.
Người tới tất nhiên là Tùy Phong đã mua xong bữa sáng, hắn thấy Trang Uẩn một mặt thiếu ngủ đầy tức giận liền giật mình. Lấy điện thoại di động ra đánh vài chữ, đưa tới trước mặt, liền bị Trang Uẩn đưa tay đẩy ra.
Trang Uẩn nhìn cũng không nhìn bò vùn vụt lên giường.
Tùy Phong đứng tại chỗ một lúc, ngẩng đầu nhìn về phía cái người đang dùng chăn bịt kín toàn thân ở trên giường, nghĩ nghĩ vừa rồi Trang Uẩn tức giận hơn thường ngày, có vẻ hắn đã quấy rầy giấc ngủ của anh.
Cho nên Trang Uẩn có tính khó chịu khi rời giường sao?
Hắn thả nhẹ bước chân, đi đến trước bàn sách của Trang Uẩn, cầm bút lên viết xuống một hàng chữ, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại, rời đi.
Trở lại ký túc xá, một người cùng phòng chơi game cả một đêm đang chuẩn bị đi ngủ, hắn liền thuận tay đưa bữa sáng trong tay cho cậu ta.
Bạn cùng phòng tỏ ra rất kinh ngạc: “Cậu mua bữa sáng cho tôi sớm thế, từ lúc nào đã yêu bạn cùng phòng của mình như vậy rồi?”
Khó trách bạn cùng phòng sẽ kinh ngạc, bình thường Tùy Phong không ngủ thẳng đến khi trời đất mịt mù, trời long lở đất thì sẽ không bao giờ rời giường! Thời gian không có lớp, đừng nói để Tùy Phong mang cơm cho bọn họ, chính bọn họ còn phải thay phiên nhau mang cơm đến cho vị nam thần mới lên chức này đấy!
“Nghĩ hay thật.” Tùy Phong lạnh lùng ném ngược lại cậu ta một câu, cởi quần áo, chuẩn bị quay trở về giấc ngủ.
. . . . .
Thời điểm Trang Uẩn tỉnh lại lần nữa thì đã hơn 10 giờ. Anh gãi gãi đầu tóc rối bời, nhớ mang máng hình như buổi sáng Tùy Phong có tới, nhưng lúc nào đi thì lại không có ấn tượng.
Mở điện thoại ra, một tràng tin nhắn gửi tới, đều là của Tùy Phong.
Phong: Bữa sáng anh muốn ăn gì (mỉm cười)
Phong: Thích sữa bò hay là sữa đậu nành?
Phong: Anh không nhắn tin đến thì em tự mua đấy (mỉm cười)
Phong: 10 phút nữa là đến ký túc xá của anh (mỉm cười)
Tùy Phong quả nhiên đã mua bữa sáng giúp anh. . . . Trang Uẩn cảm thấy có chút áy náy, nhưng không có cách nào, ai bảo lúc anh chưa tỉnh ngủ, tính tình có chút mất khống chế làm gì.
Anh bò xuống giường, liền nhìn thấy một tờ giấy hé mở nằm trên bàn.
Tỉnh ngủ thì nhắn tin cho em, em sẽ mua cơm cho anh —— Tùy Phong
Đằng sau còn ghi kèm một khuôn mặt cười.
Nét chữ của Tùy Phong rất ngay ngắn, mỗi một nét đều rất có lực, Trang Uẩn nhìn chằm chằm tờ giấy kia hồi lâu.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
(1) Nước B: Brazil.
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
43 chương
40 chương
1 chương
16 chương
1220 chương
16 chương