Mộ Dung Vi thu lại thanh kiếm đặt trên cổ Liễu Tiếu: “Tiểu tử, ngươi dẫn đường giúp chúng ta cho thật tốt, chúng ta sẽ không thiếu cho ngươi ưu việt. Nếu ngươi muốn giở trò quỷ gì…” Mộ Dung Vi rất mang tính uy hiếp cười cười với nàng, móng tay thật dài xẹt qua cổ Liễu Tiếu: “Chỉ sợ ngươi sẽ hối hận nga!” Liễu Tiếu sợ hãi gật gật đầu: “Tốt, ta có thể dẫn đường cho các ngươi. Bất quá các ngươi có thể nói cho ta biết các ngươi rốt cuộc đi tìm bốn đại thúc keo kiệt kia làm gì không? Các ngươi sẽ không phải là muốn đi giết bọn họ chứ?” Mộ Dung Vi cười duyên: “Yên tâm, chúng ta không phải muốn đi giết bọn hắn.” “Vậy các ngươi là…?” Chỉ cần không phải đi giết người là tốt rồi, Liễu Tiếu hơi an tâm một chút. “Chúng ta đã thật lâu chưa gặp bọn họ, cho nên…” Mộ Dung Lan trả lời, gương mặt trắng như bạch ngọc hơi đỏ lên. Mặt nàng đỏ lên, ba người còn lại cũng xấu hổ lên theo nàng. Nhìn bộ dáng các nàng giống như thực thích tứ huynh đệ đại thúc keo kiệt. Liễu Tiếu ở trong lòng kết luận — bốn mỹ nữ này tuyệt đối không có mắt thẩm mỹ. Liễu Tiếu dẫn Mộ Dung tứ tỷ muội đi đến phòng luyện công. Trên đường đi hàn thuyên với các nàng một hồi, Liễu Tiếu biết được bốn người các nàng là đường tỷ muội cùng nhau lớn lên. Hơn nữa Liễu Tiếu cũng không cảm thấy các nàng đáng sợ như vừa rồi nữa, lập tức đánh bạo hỏi: “Mấy người các ngươi tìm tứ huynh đệ đại thúc keo kiệt thì kêu mấy thủ vệ canh cửa dẫn vào không phải là được rồi sao, vừa rồi sao lại cứ phải tóm lấy một người rồi chỉ kiếm vào bắt dẫn đi? Không thì kêu bốn người bọn họ ra cửa tiếp các ngươi cũng được nha.” Tại sao lại cứ phải liên lụy đến người qua đường Giáo vô tội là nàng đây chứ. Liễu Tiếu vừa nói xong, đột nhiên lập tức cảm thấy không khí xung quanh lạnh xuống, sắc mắt bọn Mộ Dung tứ tỷ muội đều cực kì khó coi. Oa! Lời này có vẻ như không nên hỏi. Liễu Tiếu không khỏi có chút sợ hãi. May mắn Mộ Dung tứ tỷ muội cũng không có ý định giết nàng cho hả giận, chẳng qua tất cả đều trầm mặc. Năm người trầm mặc đi một lúc, Liễu Tiếu cảm thấy cực kì mất tự nhiên, lại vội vàng tìm đề tài: “Cái kia, ta hỏi một chút, vì sao Phong đại ca lại nói chuyện như vậy… ân… ngắn gọn như vậy? Ta có thấy hắn lên lớp, khi hắn lên lớp cũng không có nói chuyện như thế.” “Bảo Bảo từ nhỏ đã nói chuyện như vậy, có thể nói một chữ hắn quyết sẽ không nói hai chữ, có thể không nói chuyện, hắn nhất định sẽ không nói. Lên lớp là do hắn không có cách nào, bởi vì hắn đánh cược thua bốn cha của hắn.” Giống như cũng không chịu được bầu không khí xung quanh, Mộ Dung Phỉ lập tức lên tiếng trả lời. Hóa ra là vậy, Liễu Tiếu được giải đáp nghi hoặc trong lòng. Lại đi thêm một đoạn ngắn, sắp đến phòng luyện công, Liễu Tiếu dùng tay chỉ phía trước: “Nơi đó chính là phòng luyện công, tứ huynh đệ đại thúc keo kiệt hẳn đều ở bên trong.” “Cảm tạ!” Mộ Dung Hồng vừa nói vừa vỗ lên người Liễu Tiếu một cái, phong lại huyệt đạo của nàng, lại từ trên tay cởi ra một chiếc vòng ngọc nhét vào lòng Liễu Tiếu: “Cái này cho ngươi coi như cảm tạ, huyệt đạo của ngươi sau nửa canh giờ sẽ tự động được giải, bây giờ ngươi cứ ngoan ngoãn đứng ở đây đi.” Lại đem Liễu Tiếu giấu sau một thân cây, tứ tỷ muội liền cùng nhau đi về hướng phòng luyện công. Liễu Tiếu bị giấu sau thân cây, một chút cũng không cử động được. Thật sự là một buổi sáng không hay ho nha, Liễu Tiếu ai thán trong lòng, khó được dậy sớm một hôm chuẩn bị đi rải lời đồn, kết quả một chữ còn chưa rải ra ngoài, trên cổ đã bị gác kiếm lên, bây giờ lại bị người ta đem làm bao tải tùy tiện nhét ra sau thân cây, ngay cả cử động cũng cử động không được. Bất quá nghĩ đến cây trâm cùng vòng tay nhét trong ngực, Liễu Tiếu không khỏi lại cảm thấy đây thực được coi là một buổi sáng hết sức may mắn. Bất quá không cử động được thật sự rất khó chịu, Liễu Tiếu lập tức vận nội lực, dựa theo tâm pháp tầng thứ nhất học được hôm qua dẫn về hướng những huyệt vị bị phong, có kinh nghiệm ngày hôm qua, không một lúc huyệt đạo đã được giải. Liễu Tiếu cao đứng đứng lên, hoạt động tay chân một chút, cũng đi về phía phòng luyện công. Nàng tay chân nhẹ nhàng chạy đến bên cửa sổ phòng luyện công, nheo lại một mắt, nhìn vào bên trong qua cửa sổ. Vừa nhìn thấy, Liễu Tiếu có chút giật mình. Phong gia tứ huynh đệ quả nhiên đều ở bên trong, một đám bị trói lại y như cái bánh chưng, miệng cũng bị chặn lại, một đám ở kia tức giận đến trừng lớn mắt. Mộ Dung tứ tỷ muội mỗi người cầm trong tay một cái túi lớn, đang cố gắng nhét bọn họ vào. Các nàng đây là đang làm cái gì? Liễu Tiếu có chút khó hiểu, nhưng nhìn tình hình trước mắt, nàng có vẻ như hẳn là nên đi cứu tứ huynh đệ đại thúc keo kiệt. Nhưng nàng chắc chắn không phải đối thủ của bốn nữ nhân kia, liệu có nên đi tìm Phong đại ca lại đây trước không. Liễu Tiếu còn đang ở kia tính toán, đột nhiên nghe được một hồi tiếng bước chân hỗn loạn vọt về hướng này. Liễu Tiếu nhìn lại, mấy lão sư cùng đệ tử đang vội vội vàng vàng chạy tới. “Không tốt!! Không tốt!!!” Lão sư cầm đầu vừa mở miệng hô to, vừa đẩy ra cửa phòng luyện công, mấy đệ tử cùng lão sư ở phía sau cũng vọt vào theo. Vừa vào cửa, mọi người đã bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ ngây người, một đám không biết làm gì đứng ngốc ở đó. Chỉ có lão sư cầm đầu kia hình như có biết Mộ Dung tứ tỷ muội, gấp đến dậm chân nói với các nàng: “Ta nói cô nãi nãi nha, van cầu các ngươi đừng làm loạn, đại sự không tốt.” “Chuyện gì không tốt?” Phản ứng đầu tiên của Liễu Tiếu chính là — tin đồn của Liễu Hiếu bị truyền thái quá, làm lớn chuyện. Phản ứng của Mộ Dung tứ tỷ muội lại là — hoàn toàn không có phản ứng, chỉ lo nhét người, coi như những người trước mặt hoàn toàn không tồn tại. Lão sư kia thấy Mộ Dung tứ tỷ muội hoàn toàn không để ý đến hắn, gấp đến dậm chân: “Cô nãi nãi nha, van cầu các ngươi nhanh thả các chủ nhân của học viện ra đi, trong học viện ra đại sự rồi.” Mộ Dung Hồng liếc hắn một cái: “Ngươi nói bừa cái gì vậy nha! Trong học viện này có thể xảy ra chuyện gì chứ? Muốn cứu người cũng có thể, xuất ra bản lĩnh thực sự đi.” “Thật sự là ra đại sự. Có hái hoa tặc xông vào học viện, còn bắt đi một nữ đệ tử trong học viện. Mấy lão sư đang ở đó ngăn trở, nhưng tặc nhân kia võ công cao cường lại am hiểu dùng độc, hơn nữa trong tay hắn đang giữ đệ tử mọi người không dám hạ ngoan chiêu với hắn, mắt thấy sắp ngăn không được, phải nhanh gọi các chủ nhân của học viện đi qua.” Lão sư kia gấp đến độ suýt thì quỳ xuống với các nàng. Vừa nghe thấy là hái hoa tặc, sắc mặt Mộ Dung tứ tỷ muội nhất thời trở nên cực kì tái nhợt, liếc mắt nhìn nhau, đều tự rút kiếm, lập tức cởi trói cho Phong gia tứ huynh đệ. Phong gia tứ huynh đệ từ trên mặt đất đứng lên, cái gì cũng không để ý, lập tức theo lão sư kia chạy ra ngoài, Mộ Dung tứ tỷ muội cũng đuổi sát theo sau. “Thật kỳ quái!” Liễu Tiếu âm thầm lẩm bẩm, lời đồn nàng cùng Liễu Tiếu chế ra hôm qua không có cái này nha. Chẳng lẽ đây là bản tiếp theo của lời đồn ngày hôm qua? Cũng không đúng nha. Nếu là bản tiếp theo của ngày hôm qua thì đến hôm nay đã là bản cũ, ít nhất cũng phải là nam thần tiên hạ phàm mang nữ đệ tử đi mất hoặc nữ thần tiên hạ phàm mang nam đệ tử đi gì gì đó, không có khả năng còn truyền bản cũ của hôm qua nha. Liễu Tiếu còn đang ở kia nghĩ ngợi, lại có mấy đệ tử chạy về phía nàng, một người trong số đó kêu nàng: “Ngươi còn ở đây làm gì? Tiểu thư nhà ngươi bị hái hoa tặc bắt đi.” Nói xong, túm lấy nàng, kéo nàng chạy đi. “Tiểu thư nhà ta?” Liễu Tiếu kinh hãi, nhìn nhìn lại, mấy đệ tử này đều là đồng học của Liễu Hiếu ở Nhân Tâm các, hơn nữa vẻ mặt khẩn trương, tuyệt đối không giống như đang nói giỡn. Chẳng lẽ thật sự có hái hoa tặc xuất hiện, còn bắt đi Liễu Hiếu? Vừa nghĩ đến đây Liễu Tiếu một phát bỏ ra người đang túm lấy nàng, chạy như bị đốt lửa sau mông về hướng Phong gia tứ huynh đệ vừa rời đi.