Nhà mới của Đan Trúc đã chuẩn bị xong xuôi, có thể dọn đồ vào ở.
Anh phải xem xét thật lâu mới quyết định mua một căn nhà gần như thoả mãn tất cả yêu cầu của mình: phòng chung cư mới xây, giao thông thuận tiện, nằm trong khu eSport, hỗ trợ rất lớn cho kế hoạch phát triển sau này của Đan Trúc.
Điều duy nhất Đan Trúc không thoả mãn chính là căn nhà này cách khu đại học những ba mươi phút đi xe. Vì vậy, kế hoạch đưa Lăng Mông tới đây ở trong học kì sau xem như phá sản.
Đan Trúc sửa lại căn chung cư hai phòng ngủ thành một phòng ngủ và một phòng làm việc, chỉ giữ lại một phòng làm phòng ngủ, phòng còn lại sửa thành phòng chuyên dùng khi live stream. Anh mua một dàn máy và các thiết bị phục vụ live stream hoàn toàn mới, nhìn không còn nghiệp dư như ngày xưa nữa. Thiết bị lúc trước anh sử dụng được bày bên cạnh, cuối tuần Lăng Mông tới có thể cùng live stream với anh.
Dưới yêu cầu mãnh liệt của các bé fan hâm mộ tò mò, Lăng Mông đã chọn ngày lành tháng tốt để live stream giới thiệu nhà mới của Mang Thần.
– Đây chính là nơi Mang Thần live stream, nhìn rất chuyên nghiệp đúng hông? – Lăng Mông quay một vòng giới thiệu toàn bộ các thiết bị của Đan Trúc. – Nghe nói cái micro này có giá toàn bốn chữ số trở lên trên taobao đấy, mọi người nói xem có phải Mang Thần tính chuyển qua làm streamer âm nhạc không?
Khung bình luận thi nhau hỏi Mang Thần hát có hay hay không.
– Hát á? Tui chưa nghe anh ấy hát, chắc là dở lắm, nếu không sao chưa thấy ảnh hát bao giờ.
– Giọng nói hay thì sao? Nhiều người giọng hay mà hát vẫn lạc tone đấy thôi.
– Tui hát chắc không phải do bị mọi người ép đâu ha… Anh ấy không hát cũng dễ hiểu thôi mà, có gánh nặng thần tượng, cũng may tui không có cái gánh nặng đó.
Màn hình lại di chuyển qua chỗ khác.
– Bên này là máy tính của tui, nói đúng hơn là máy Mang Thần đã dùng qua, lúc trước anh ấy dùng cái này live stream đó.
– Hình như Camera của Mang Thần cũng không có chức năng làm đẹp. Hay là tui đổi cái khác nha, loại có thể tự động bóp mặt thành V line í… Dù sao dạo gần đây, streamer thành thật như tụi tui cũng không nhiều lắm đâu.
– Đúng, nguyên cái dàn này đều là của ảnh, của tui còn ở kí túc xá chưa có chuyển tới… Vì tui không có ở đây chứ sao, tui còn đi học mà… Ở chung em gái mấy người á, không có ở chung.
– Còn có hai cái ghế eSport chuyên dụng là của nhãn hiệu do chiến đội VEGE quảng cáo, quà mừng tân gia của Diệu Thần. Vô cùng cảm ơn chú em, để anh quảng cáo phát, ghế này ngồi vào rất thoải mái.
[Hướng Thần cũng có quảng cáo đó, bảo Hướng Thần tặng cậu mấy món đi!]
– Tui cần nhiều ghế thế làm gì, chơi mạt chược hả? Cơ mà bàn phím với chuột của tụi tui toàn là nhãn hiệu bên FRUIT quảng cáo, mấy thiết bị ngoại vi bên đó quảng cáo dùng rất tốt.
[Hướng Thần đang xem live stream hả!? Chanh baba đã đánh tiếng rồi kìa, mau nhìn xem trong phòng còn thiếu thiết bị gì không đi!]
Guava.SVIP: Cũng đúng.
– … Cậu có trong này hả Guava. Đừng nghe mọi người nói nhảm, tui không có thiếu cái gì đâu.
[Thiếu thông minh.]
– Tui biết thiếu cái gì rồi, thiếu fan hâm mộ thực lòng thích tui. – Lăng Mông thành khẩn nói.
[Mấy cái đó tự tưởng tượng là có ý mà.]
[Mị chính là thích streamer có lòng ảo tưởng sức mạnh như cậu đó.]
[Streamer Bé Chanh, khiêu khích thất bại.]
[Có ba người @Guava @Banana @HướngGiao thực lòng thích cậu đấy thôi.]
Guava.SVIP: Cũng đúng.
– Cậu không cần phải hùa theo cái đám ô hợp này đâu Guava.
[Trưởng phòng đi đâu rồi? Sao tui có cảm giác nếu cứ tiếp tục như vậy thì trưởng phòng sớm muộn gì cũng nhốt Hướng Thần vào phòng tối luôn quá.]
– Trưởng phòng của mấy người đang nấu cơm, chờ tham quan xong tui dẫn mọi người đi GANK (1) ảnh.
Mấy thứ có thể giới thiệu trong live stream tạm thời cũng chưa có gì nhiều, ngoại trừ hai dàn máy tính và mấy vật dụng đơn giản trong nhà ra thì còn có một cái Smart TV minh to gần bằng một mặt tường. Sau này, dùng cái này xem trận đấu chắc chắc sẽ rất đã.
– Còn ai nhớ cái này không? – Lăng Mông tiến vào phòng ngủ cạnh, đặc biệt khoe khoang với mọi người bé chanh bông cực lớn chiếm cứ nguyên một góc phòng. – Tụi tui chuyển nó từ tiệm bánh ngọt về đó. Chị chủ còn không nỡ để nó đi, nghe nói nó là vật chiêu tài của tiệm luôn đó.
Cậu xoay ống kính chụp với bé chanh bông một tấm “siêu dữ”, đồng bào xem stream bên kia vừa sợ hãi spam “Hù chết tui rồi”, vừa thành thạo chụp màn hình với thêm thoại để làm thành meme mới tung ra khắp các diễn đàn.
– Phòng của Mang Thần… hình như cũng chả có gì để xem, đồ dùng trên giường là của dì mua cho anh ấy… Dì là ai? Mẹ Mang Thần chứ ai… Phản đối không? Dì ấy tốt lắm, không phản đối.
Nhớ lại cảnh tượng lần đầu tiên gặp mẹ Đan Trúc, khoé môi Lăng Mông lại không tự chủ được mà cong lên.
– Tui cứ tưởng muốn vượt qua cửa ải của phụ huynh phải khó khăn lắm cơ, ai ngờ người phản đối nhiều nhất trong hai nhà hình như chính là tui… Khi nào kết… kết em gái mấy người!
– Bên đó là phòng tắm, chắc không cần vô xem đâu há… Phòng tắm cũng muốn xem á? Mấy người bị cuồng nhìn trộm à… Muốn xem thử trong phòng tắm có mấy bộ đánh răng hả? Mang Thần thích một mình dùng hai bộ không được sao?!
– Thôi tốt nhất cứ ra phòng khách đi, có điều phòng khách cũng không có gì coi, đồ dùng trong nhà đều là nhà đầu tư phối trí, về sau có thời gian bọn tui sẽ trang trí lại. Nhà này ở lầu cao, view cũng đẹp lắm. – Lăng Mông hướng máy quay ra quang cảnh ngoài cửa sổ. – Từ chỗ này nhìn ra sẽ thấy toàn cảnh khu eSport của Hồ Sóc, loáng thoáng thấy được trụ sở của các chiến đội FRUIT với cả VEGETABLE các kiểu, cũng gần nhà thi đấu lắm.
– Đến chỗ FRUIT hả? Đi bộ chắc khoảng 10 – 15 phút, gần thật mà, lắp kính viễn vọng ở chỗ này thì tha hồ làm paparazzi eSport.
[Có nghề đó nữa hả, cậu sáng tạo ra đúng không?]
[Ngồi chờ ba ngày ba đêm, cuối cùng mới nhận ra trạch nam mê game căn bản chả bao giờ ra khỏi cửa.]
[Hướng Thần: Anh ấy có thể lắp kính viễn vọng, mình cũng lắp được đúng không? Theo dõi ngược lại paparazzi eSport: GET ü ]
Sợ Hướng Giao lại bồi thêm một câu “cũng được” nữa nên Lăng Mông vội vàng chuyển sang giới thiệu nhà bếp luôn. Cậu ra dấu im lặng với khán giả rồi rón ra rón rén bước vào, tuy khán giả không nhìn thấy được động tác của cậu nhưng cũng đoán được tám phần là Lăng Mông muốn làm gì.
[Quân ta chuẩn bị tập kích, vượt qua khoảng cách mười tám đơn vị, trốn vào bụi cỏ bên đường, chuẩn bị phát động một đợt GANK.]
[Quân địch dường như không hề phát giác, còn ở dưới tháp canh điểm binh.]
[Quân ta bắt đầu tập kích! Combo E + Q + tốc biến (2), thành công lấy được First Blood!]
[??? Tui mới tới, ở đây không phải phòng live stream game Truyền thuyết Tinh Hà hả?]
First Blood trong miệng quần chúng chính là Đan Trúc bị Lăng Mông đột nhiên nhảy ra làm giật cả mình, lỡ tay làm đổ bình dấm. Cũng may, nhờ anh phản ứng nhanh nên đỡ lấy kịp thời, tổn thất không quá nghiêm trọng nhưng trong không khí vẫn nồng nặc mùi dấm chua.
Đan Trúc nhìn Lăng Mông bằng ánh mắt vô cùng bất đắc dĩ:
– Ngịch ngợm cũng vui quá ha?
Dĩ nhiên, đồng bào coi live stream sẽ nhiệt tình trả lời hộ:
[Nghịch cực kì vui luôn.]
[Nghịch làm tui quên đi tất cả, nghịch làm tui vui vẻ hết sức.]
[Nghịch mà như không nghịch, không nghịch mà như nghịch.]
[Nghịch thì sao, dù sao anh cũng không nỡ đánh em.]
– Chua quá, em không thích mùi dấm chua, chả giống mùi chua của chanh gì cả. – Người gây hoạ lúc này đang bận bịt mũi.
– Lỗi tại anh chắc? – Mang Thần dọn dẹp sạch sẽ, nhất cử nhất động của anh đều được ghi hình lại, đồng bào chưa từng thấy một Mang Thần đảm đang như thế bao giờ bèn nhoi nhoi bình luận.
[Mang Thần đổ nguyên bình dấm, Hướng Thần còn không mau rút lui đi?]
[Xoài chín đăng xuất, xoài xanh đăng nhập.]
[Khá khen cho sự đảm đang của Mang Thần! Tạp dề của Mang Thần còn là hình trái chanh nữa kìa!]
[Nam sinh mấy anh xuống bếp thật lợi hại nha~]
[Mang Thần biết nấu cơm á? Bạn trai loại quý hiếm cần được bảo tồn!]
– Nói nhỏ cho mọi người biết, thực ra Mang Thần không biết nấu cơm đâu, mới học mấy ngày nay thôi.
– Vậy mà có thấy em ăn ít lại đâu.
– Khá khen cho anh, em thừa nhận anh tiến bộ rất nhanh. Chứ em mà học ngày một ngày hai thì đảm bảo đồ làm ra không ăn được luôn. – Đời sống ăn uống của Lăng Mông sau này toàn bộ đều nằm trong tay Đan Trúc nên lẽ dĩ nhiên cậu phải tranh thủ nịnh bợ một phen.
Thực ra, Đan Trúc bắt đầu học nấu ăn cũng bởi một câu “Sau này ăn đồ bên ngoài” của Lăng Mông. Ai mà chả ship thức ăn được, nhỡ đâu một ngày nào đó có người chơi game còn lợi hại hơn mình bắt mất tên nhóc chỉ biết có đồ ăn với chơi game trong đầu này đi mất thì làm sao bây giờ?
Dĩ nhiên Lăng Mông không biết tâm tư người ta như thế nào, giờ cậu chỉ quan tâm đến thức ăn trong nồi thôi:
– Tối nay ăn gì? Sườn kho? Quá tuyệt vời, em thích nhất là ăn sườn kho đó.
Đan Trúc gắp một miếng nhỏ, đưa lên miệng thổi thổi rồi đút cho Lăng Mông:
– Em nếm thử xem thế nào.
– Ừm, mềm rồi đó, mà cay thêm xíu nữa đi. – Lăng Mông vừa nhai vừa cho lời bình.
– Cay thêm nữa hả?
– Ừm, lọ tương ớt mẹ em cho đâu rồi?
…
Hai người tập trung nghiên cứu món ăn, nhóm fan bạn gái của Mang Thần bị một màn vừa rồi làm cho lòng xuân phơi phới.
[Lúc nãy có ai tưởng tượng mình đang nhìn từ thị giác của bạn trai của Mang Thần không?!]
[Lúc Mang Thần đút sườn cho Mông Mông tui cũng kìm lòng không được mà há miệng luôn nè. ]
[Tiện tay chụp màn hình vậy mà lại được một tấm SSR!]
*SSR: Super Super Rare – cực kì cực kì hiếm.
[Coi live stream vui hơn chơi mấy game đóng vai yêu đương nhiều, quan trọng là không cần trả tiền mà vẫn được món hời!]
Truyện khác cùng thể loại
36 chương
29 chương
37 chương
18 chương
123 chương
64 chương