Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm
Chương 538 : Bóp Chết!
Một câu này của Lăng Lan khiến đám Hàn Kế Quân, Lạc Lãng chấn động trong lòng, họ hiểu tại sao lão đại lại làm vậy, giờ chỉ mong Tề Long đừng thua quá thảm trong cuộc chiến xoay vòng này.
Mọi người đều hiểu, đám học viên mới dẹp bỏ được băn khoăn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội một bước lên trời, cuộc chiến xoay vòng đã trở thành sự thật.
Quả nhiên, mấy giây sau, một học viên mới nhảy lên sàn đấu, tuy gương mặt hiện ra nét xấu hổ, nhưng cậu ta vẫn nói ra mục đích của mình, chỉ thấy học viên mới này kính trọng khom người nói với Tề Long:
- Vương Nhược Hư từ Tần Hoàng tinh, xin Tề Long đoàn trưởng chỉ giáo!
- Mời!
Tề Long hít sâu một hơi, gương mặt hiện lên vẻ kiên định, anh ta làm một động tác mời.
Tề Long không hề oán trách về quyết định này của Lăng Lan trong lòng, anh ta tin rằng, hành động này của lão đại có ẩn ý, anh ta chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ lão đại giao phó là được.
Vương Nhược Hư này vừa lên sàn đấu đã lập tức tấn công điên cuồng, chỉ tiếc rằng, áp lực mà người có khí kình vừa chớm đỉnh cao như cậu ta mang lại cho Tề Long còn không lớn bằng Vương Kha, sau khi Tề Long phòng thủ cẩn thận ba phút, lại tích góp được chút sức lực, tìm ra một điểm yếu của đối phương, tiếp tục đánh bay cậu ta ra khỏi sàn đấu.
Tiếp sau đó, lại có thêm hai học viên nữa lên sàn, nhưng Tề Long tấn công rất nhẫn nại, không có thể lực, anh ta chỉ dựa vào khả năng kháng áp mạnh mẽ, dốc toàn lực phòng thủ, một khi tích góp được một chút sức lực, lập tức dùng nó bắt chặt lấy nhược điểm của đối phương rồi đánh bại họ.
Tề Long tấn công vô cùng ổn định, nhất thời làm những học viên mới này không tìm thấy cơ hội chiến thắng.
Nhưng mấy người liên tiếp ra trận, khiến cơ thể vốn đã mệt mỏi rã rời của Tề Long càng đi tới giới hạn, nếu không phải anh ta chống đỡ nhờ vào sức mạnh tinh thần, e rằng đến nhấc tay lên cũng khó.
Có người thông minh phát hiện ra Tề Long đã vào trạng thái nỏ mạnh hết đà, lại có học viên mới nhảy lên sàn đấu...
- Đội trưởng, cơ hội đây rồi.
Dịch Thiên Ca lặng lẽ nói với Lăng Dật.
- Cậu muốn tôi đi đánh bại Tề Long đoàn trưởng?
Lăng Dật lạnh lùng nói.
- Đúng vậy, Vương Kha đã làm Tề Long đoàn trưởng dốc hết sức, lại thêm cuộc chiến xoay vòng của mấy người này đã ép nốt chút năng lượng cuối cùng của anh ta, giờ lên đó, với khả năng của đội trưởng, chắc sẽ đánh bại được anh ta.
Dịch Thiên Ca nói ra suy nghĩ của mình.
Lăng Dật im lặng, cậu ta nhìn thấy Tề Long dù đã đi tới giới hạn nhưng gương mặt vẫn không để lộ mỏi mệt, tiếp tục kiên định nghênh chiến đối thủ mới, vẻ trấn định tự nhiên, sự vĩnh viễn không chịu thua kia đã chạm tới nội tâm cậu ta...
- Đội trưởng, đây là một cơ hội tốt, Lăng đoàn trưởng cũng nói rồi, một khi chiến thắng sẽ cho chúng ta đãi ngộ chiến đội hạng nhất, rất có lợi cho sự phát triển của chiến đội ta.
Dung Tự Nhược cũng đồng ý với quyết định của Dịch Thiên Ca.
Ngôn Vô Ưu chỉ cười không nói, nhưng ánh mắt đã để lộ rằng cậu ta cũng đồng ý.
Còn Đào Tiểu Đào một người khác của chiến đội, đang say mê nhìn cuộc so tài tay đôi trên sàn đấu, hoàn toàn không chú ý đến đám chiến hữu bên cạnh đang quyết định một chuyện có thể ảnh hưởng lớn đến tương lai của chiến đội.
Đương nhiên, đám chiến hữu vốn cũng không muốn dò hỏi ý kiến của cậu ta, trong chiến đội, ý kiến của Đào Tiểu Đào có thể bị lược bỏ.
Cuối cùng Lăng Dật cũng lên tiếng, cặp lông mày của cậu ta mang theo chút lạnh lẽo, cùng một chút kiêu ngạo:
- Tôi biết, các cậu nói đều đúng, nhưng, tôi không muốn.
Mặt Dịch Thiên Ca lộ vẻ tiếc nuối, cậu ta liếc liếc Dung Tự Nhược mấy cái, khẽ khẽ thở dài, đội trưởng của cậu ta cái gì cũng tốt, chỉ là quá nghiêm túc, không thèm làm những chuyện cậu ta cho rằng không công bằng.
- Tôi biết, cơ thể của Tề Long đoàn trường hiện tại đã tới giới hạn sụp đổ, là cơ hội tốt nhất để đánh bại anh ta, nhưng các cậu không thấy sao? Tề Long đoàn trưởng, cho dù lúc này gian nan như thế, nhưng anh ta không hề để lộ một chút suy sụp, vẫn trấn định tự nhiên, vẫn tấn công ổn định không chê vào đâu được.
Anh ta dùng sức mạnh tinh thần để chống đỡ cuộc chiến của mình, chứng minh cho chúng ta thấy, anh ta không thể bị đánh bại bởi những thủ đoạn bỉ ổi! Anh ta là một chiến sĩ thực sự, một chiến sĩ như thế cần phải được chúng ta tôn trọng, chứ không phải trở thành hòn đá kê chân để chúng ta đạp lên lưng anh ta trèo lên cao.
Nếu thật sự làm thế, tôi sẽ cảm thấy bị sỉ nhục nặng nề, dù nhờ vậy mà được hưởng đãi ngộ chiến đội hạng nhất, khi đối diện với đoàn viên của Lăng Thiên, tôi cũng không thể ngẩng đầu lên được.
Lăng Dật kiên quyết nói.
Nhìn Lăng Dật nói những lời này với vẻ mặt rất nghiêm túc, Dịch Thiên Ca khẽ nở nụ cười, chính là Lăng Dật như vậy mới khiến họ tin phục, cho dù lợi ích đủ lớn, khi họ cho rằng không thể làm, Lăng Dật vẫn có thể chống lại những mê hoặc này, kiên định với bước chân của mình.
Chỉ có đội trưởng như thế, họ mới tin tưởng rằng, trong tương lai khi gặp nguy hiểm, người đội trưởng này sẽ không vứt bỏ đội viên, có thể cùng sống cùng chết với họ.
Dịch Thiên Ca cười nói:
- Nếu đội trưởng đã nói như thế, đương nhiên chúng tôi sẽ ủng hộ cậu!
Dung Tự Nhược và Ngôn Vô Ưu nhìn nhau, cũng cười kiên định gật đầu nói:
- Phải.
Cách nghĩ của Dịch Thiên Ca cũng là cách nghĩ của họ, người đội trưởng như thế tuy rằng sẽ khiến chiến đội họ mất đi không ít cơ hội đề cao thực lực, nhưng cũng sẽ không đẩy họ vào nguy hiểm chỉ vì lợi ích, có được ắt có mất, so sánh như vậy, họ càng muốn có người đội trưởng như Lăng Dật hơn, để họ yên tâm giao lưng mình cho đối phương.
Trên sàn đấu, Tề Long lại đánh bại một học viên mới, lúc này Đào Tiểu Đào mới lưu luyến không nhìn nữa, nghe thấy chiến hữu bên cạnh “phải” một tiếng, cậu ta không hiểu quay đầu lại nhìn, hỏi rất hoang mang:
- Các cậu “phải” cái gì?
Ngôn Vô Ưu vươn tay phải ra, xoay mặt Đào Tiểu Đào về lại phía sàn đấu, cười nói:
- Tiểu Đào, cậu xem của cậu đi, chúng tôi nói gì không liên quan đến cậu đâu.
Đào Tiểu Đào buồn bực nói:
- Các cậu thì nhiều chuyện rồi, cái gì cũng không nói với tôi, không thèm để ý tới các cậu nữa, tôi xem tiếp đây, a, lại một người lên nữa rồi, đây là người thứ mấy rồi nhỉ? Tề Long đoàn trưởng đáng thương quá đi mất.
Thì ra trong lúc họ nói chuyện, lại có một học viên mới lên khiêu chiến Tề Long, mồi câu Lăng Lan vứt ra đủ hấp dẫn để họ khiêu chiến Tề Long không ngừng.
Lăng Dật thấy thế bèn đi lên phía trước, đứng trước quang não, chỉ đợi Tề Long đánh xong người này, cậu ta sẽ đề xuất cuộc đấu kiểm tra của mình.
- Cậu nói xem, đội trưởng chúng ta sẽ khiêu chiến ai?
Dịch Thiên Ca nhìn bóng lưng Lăng Dật, hỏi Dung Tự Nhược bên cạnh.
Dung Tự Nhược cười khe khẽ:
- Chuyện hai ta đều biết, còn cần hỏi tôi?
- Không biết tại sao, tôi cứ có cảm giác lần này đội trưởng sẽ phải thất vọng.
Dịch Thiên Ca trầm ngâm nói.
- Cậu cho rằng Lăng Lan đoàn trưởng là người thế nào?
Bỗng nhiên Dung Tự Nhược hỏi vậy.
Dịch Thiên Ca nghiêm túc suy nghĩ:
- Từng gặp một lần trong lễ trao thưởng giải đấu cơ giáp năm ngoái, ánh mắt đầu tiên, anh ta rất lạnh lùng, ánh mắt thứ hai, anh ta rất mạnh mẽ
- Mấy hôm trước tôi từng nhìn thấy Lăng Lan đoàn trưởng từ phía xa.
Nụ cười trên mặt Dung Tự Nhược biến mất.
- Anh ta phát hiện ra, quay đầu lại nhìn tôi một cái.
Nói tới đây, trán Dung Tự Nhược bất ngờ chảy ra một lớp mồ hôi mỏng.
Sự kì lạ của Dung Tự Nhược làm Dịch Thiên Ca nghiêm túc hẳn lên:
- Sao vậy?
- Ánh mắt đó, tôi có cảm giác như toàn thân mình bị đóng băng, có một khoảnh khắc, tôi tưởng rằng mình sẽ chết.
Sắc mặt Dung Tự Nhược trắng bệch nói:
- Tựa như trải qua vạn năm, đợi khi tôi tỉnh lại, gần mười phút đã trôi qua, Lăng Lan đoàn trưởng cũng đã không thấy đâu nữa.
- Anh ta là người sở hữu khí thế mạnh nhất tôi từng thấy, còn nhớ người thuyền trưởng dẫn chúng ta tới Học viện quân sự nam sinh số 1 không? Chúng ta đoán ít nhất khí kình của ông ta cũng đạt mức đỉnh cao thượng thừa, nhưng cảm giác ông ta mang lại cho tôi, còn xa mới bằng được Lăng Lan đoàn trưởng.
- Anh ta mạnh thế sao!
Gương mặt Dịch Thiên Ca đanh lại.
- Thật sự rất mạnh, mạnh đến mức không lường trước được.
Dung Tự Nhược cười khổ:
- Ngay cả tôi cũng không tin vào cảm giác của mình, nhưng lúc đó, tôi thật sự đã nghĩ vậy.
- Đội trưởng, nếu cậu ấy thật sự tìm Lăng Lan đoàn trưởng chỉ mong đừng thua quá thảm.
Dung Tự Nhược lẩm bẩm, chỉ sợ đội trưởng bị đả kích đến mất tự tin, người ta không thể đuổi theo một người đã quá mạnh mẽ được.
Dịch Thiên CA nghe vậy trầm ngâm không nói, giờ cậu ta lại hy vọng, có ai đó có thể nhanh hơn đội trưởng nhà mình một bước, ít nhất, để đội trưởng đừng bị Lăng Lan đoàn trưởng ngược sớm như thế.
Trên sàn đấu, Tề Long lại đánh bại một học viên mới lên khiêu chiến, nhưng lần này, anh ta mất gần mười lăm phút.
Từ sau khi Tề Long hạ gục Vương Kha, mỗi lần đánh bại một người khiêu chiến, thời gian lần sau đều dài hơn lần trước, điều này thể hiện, anh ta thật sự sắp đến giới hạn, chỉ không biết sẽ sụp đổ vào người thứ mấy.
Khi học viên mới kia ngã ra khỏi sàn đấu, Lăng Dật nhắm chuẩn thời cơ, quyết đoán ấn nút xác định.
“Lăng Dật, Bình An, tới từ Học viện quân đội thiếu niên Bồ Dập (Tinh cầu cấp ba Bồ Dập tinh), thể thuật: khí kình sơ cấp, đẳng cấp điều khiển cơ giáp: cao cấp!”
Thông tin của Lăng Dật theo quang não được gửi đến phòng quan sát, tư liệu của cậu ta lại làm đám đội trưởng kinh ngạc không thôi, so với Vương Kha, Lăng Dật càng khiến họ ngạc nhiên hơn, dù sao Lăng Dật tới từ tinh cầu cấp ba, đó là nơi rất hiếm người thi đậu Học viện quân sự nam sinh số 1, giờ không những cậu ta thi vào được Học viện quân sự nam sinh số 1, mà thực lực còn xếp hàng đầu trong toàn bộ học viên mới.
- Đối thủ cậu ta lựa chọn là
Lăng Lan! Lão đại!
Phòng quan sát vang lên những tiếng hô kinh ngạc, không ngờ lại có người to gan như thế, dám khiêu chiến sự tồn tại mạnh mẽ nhất của cơ giáp đoàn họ, lẽ nào cậu ta không biết, về thể thuật Lan lão đại luôn xếp hạng nhất trong cả học viện quân sự này, ngay năm một đã đánh bại được Hoắc Chấn Vũ người giữ vị trí số một về thể thuật năm ấy, là bá vương thể thuật được cả Học viện quân sự nam sinh số 1 công nhận.
Lăng Lan nhìn thấy tin tức này, tức giận đập mạnh lên tay vịn, Lạc Lãng nhạy bén nhìn ra, tay vịn làm bằng kim loại kiên cố vô cùng kia đã xuất hiện một vết nứt.
Xem ra Lăng Dật xuất hiện ngoài ý muốn đảo loạn cục diện đã khiến Lăng Lan ngầm giận trong lòng, Tề Long đã tới giới hạn, lập tức có cơ hội bước vào lằn ranh sinh tử, nhưng lại thất bại trong gang tấc.
Chỉ cần cho Tề Long thời gian nghỉ ngơi, nếu lại muốn bước vào trạng thái giới hạn như trước mắt, bắt buộc phải dùng số người gấp nhiều lần như vậy tới thực hiện.
Việc này còn chưa tính, chỉ sợ Tề Long bình tĩnh lại sẽ phát hiện ra dụng ý của Lăng Lan, một khi đã có chuẩn bị trong lòng, bước vào lằn ranh sinh tư một cách vô ý thức như thế là chuyện không thể nào, cũng có nghĩa là, khổ cực Tề Long phải chịu trước đó đều vô ích.
Hơn nữa điều này cũng biểu thị rằng, phương pháp lợi dụng đấu tay đôi để bức người ta vào tuyệt cảnh sẽ hoàn toàn vô dụng.
Tề Long đã có chuẩn bị, sau này nếu lại muốn dùng phương pháp như vậy nữa, cũng không thể khiến Tề Long bước vào ranh giới sinh tử.
Tề Long muốn tìm thấy cơ hội đột phá mới, bắt buộc phải tìm lối tắt khác.
Tất cả mọi người đều hiểu, có thể tìm ra một lối tắt này, chính là kết quả của sự hao hết tâm sức, là chuyện vô cùng may mắn.
Muốn tìm thêm một cái nữa, không biết phải đợi đến năm nào tháng nào, cũng không biết có gặp lại cơ hội như thế không nữa.Đây cũng là lý do tại sao Lăng Lan tức giận, vất vả lắm mới nhìn thấy hy vọng, lại bị Lăng Dật hủy hoại hoàn toàn.
Cách Lăng Dật bất ngờ xen vào khiêu chiến người khác, đã đảo lộn hoàn toàn sắp xếp của Lăng Lan!
- Lúc đầu, tôi nên bóp chết cậu ta mới phải!
Lăng Lan nghiến răng nghiến lợi nói..
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
19 chương
65 chương