Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 511 : Đê Tiện

“Năm nay quân giáo sinh yêu nghiệt thật sự rất nhiều, nguyên bản cho rằng Kiều Đình thực yêu nghiệt, không nghĩ tới thế nhưng còn có một quân sư giỏi mưu kế như vậy, chỉ cần xem sự tính toán tỉ mỉ trong đó liền biết đây khẳng định là nhân vật lợi hại, cũng không biết là người của trường quân đội nào.” Không ít đại biểu quân đoàn tiếc nuối, nếu là biết chính xác người của trường nào, bọn họ liền có thể xuống tay lấy người. Kiều Đình là thực yêu nghiệt, nhưng Kiều Đình sớm bị Quân đoàn 03 định, bọn họ cũng chỉ có thể nhìn, cái gì đều làm không được, hiện tại nhìn còn có học sinh rất xuất sắc, những đại biểu quân đoàn bắt đầu ngo ngoe rục rịch. Phòng Quan sát bên này vì tiểu đội Lăng Lan biểu hiện ưu tú mà xôn xao không thôi, ở Đại Hỗn Chiến, Khu S cùng Khu P Kiều Đình đợi một giờ rốt cuộc nghênh đón bạn hợp tác của mình. “Không thể tưởng được, hai chúng ta thế nhưng còn có thể hợp tác một lần.” Lâm Tiêu nhìn Kiều Đình, đại biểu Trường Đệ Nhất Nam Sinh trước mắt, có chút cảm thán vận mệnh thần kỳ. “Tôi cũng không thể tưởng được, đoàn trưởng như cậu không lưu thủ ở đại bản doanh mà sẽ tự mình lại đây trao đổi công việc hợp tác.” Kiều Đình cũng kinh ngạc khi nhìn thấy người mà trường Tổng Hợp Đệ Nhất phái tới, hiện tại rất muốn biết Lăng Lan như thế nào cùng Trường Tổng Hợp Đệ Nhất đàm phán, để trường họ liên mình với trường Đệ Nhất Nam Sinh. “Anh đều tới, tôi tới cũng không kỳ quái.” Lâm Tiêu khiêm tốn mà cười nói. “Tôi, tôi cũng không phải là Chỉ huy.” Kiều Đình nhướng mày, vẻ mặt không cho là đúng. Lâm Tiêu cảm giác những lời này không dễ nói tiếp, trên thực tế, hắn cũng không minh bạch vì sao Kiều Đình sẽ đem vị trí chỉ huy nhường cho Lăng Lan, tuy rằng Lăng Lan đích xác thực ưu tú, nhưng Lâm Tiêu vẫn cho rằng Kiều Đình càng ưu tú. Vì thế, hắn ha ha nói sang chuyện khác: “Anh dùng ám hiệu để tôi lại đây, rốt cuộc là vì chuyện gì?” Dùng là ám hiệu quan trọng nhất mà hắn cùng Lăng Lan quyết định lúc trước. Kiều Đình nhàn nhạt trả lời: “Liên minh của chúng ta có khả năng sẽ thêm một trường.” Lâm Tiêu nhíu mày, việc này sao? Việc này quan trọng đến mức dùng ám hiệu mức 1 sao? Khiến hắn bỏ hết mọi việc mang đội đuổi lại đây. Lâm Tiêu trong lòng có chút bất mãn, bất quá, cũng không có biểu hiện, hắn chỉ là bình tĩnh hỏi: “Là ai?” “Trường Đệ Tam Nam Sinh.” Lâm Tiêu biểu tình chấn động: “Là bọn họ? Bọn họ nguyện ý hợp tác sao? Ba trường chúng ta chính là đối thủ cạnh tranh đó.” Ngôn ngữ tựa hồ không mấy tin được. “Anh hiện tại không phải cùng chúng tôi liên minh sao?” Kiều Đình cười như không cười mà liếc Lâm Tiêu một cái, nói tới chứ anh ngay từ đầu cũng không nghĩ tới trường quân đội liên minh với bọn họ sẽ là Trường Tổng Hợp Đệ Nhất. “Đó là bởi vì tôi không muốn phải phân tâm vì chuyện khác mà chỉ muốn chuyên tâm đối phó Trường Đệ Nhị Nam Sinh.” Lâm Tiêu nói thẳng, nếu không phải Tưởng Thiếu Vũ đối Lạc Triều nổi lên tà tâm, hắn cũng sẽ không chủ động cúi đầu cùng Trường Đệ Nhất Nam Sinh đưa ra kết minh. Làm một người Vương bài sư sĩ, hắn có chính mình kiêu ngạo, chỉ là…… Này kiêu ngạo cùng Lạc Triều so sánh, Lâm Tiêu nguyện ý tạm thời từ bỏ. “Như vậy, liền càng phải cùng Trường Đệ Tam Nam Sinh liên minh, anh sẽ càng không có nỗi lo về sau. Mà chúng ta, đều có thể tâm tưởng sự thành.” Kiều Đình đem tính toán nói ra, Lâm Tiêu ánh mắt chợt lóe, hắn phát hiện, chủ ý này của Kiều Đình thật không sai, hy vọng thành công rất cao. Trường Đệ Tam Nam Sinh vẫn luôn muốn thoát khỏi danh hiệu “vạn năm lão Tứ”, chỉ cần ba trường bọn họ hợp tác giải quyết Trường Đệ Nhị Nam Sinh, như vậy cả 3 đều tiến vào top 3, như vậy cũng đủ dụ hoặc Trường Đệ Tam Nam Sinh. “Anh đi thuyết phục Trường Đệ Tam Nam Sinh?” Lâm Tiêu không khỏi chờ mong. “Thuyết phục? Cần dùng sao? Trường Đệ Tam Nam Sinh, chỉ cần đủ thông minh sẽ chủ động tìm tới chúng ta.” Kiều Đình đem chuyện phát sinh gần đây của Trường Đệ Tam Nam Sinh nói cho Lâm Tiêu. Lâm Tiêu nghe xong không khỏi mà líu lưỡi, Trường Đệ Tam Nam Sinh này không khỏi quá lớn mật đi…… Từ từ, Trường Đệ Tam Nam Sinh không thể nào muốn đối đầu với khu S và khu P, cho dù là Trường Tổng Hợp Đệ Nhất cũng cũng không dám cả gan làm loạn như thế. Bọn họ tuyệt đối không có khả năng làm ra loại chuyện ngu xuẩn này, khả năng duy nhất chính là bị người giá họa. “Là ai âm thầm ra tay? Thật đê tiện a!” Lâm Tiêu vui sướng khi người gặp họa hỏi, hắn đều có thể nghĩ đến vấn đề, Kiều Đình sẽ không không thể tưởng được. Kiều Đình có trả lời, chỉ là nở một nụ cười cao thâm khó đoán làm Lâm Tiêu ngạc nhiên chỉ vào Kiều Đình nói: “Các người……” Kiều Đình thâm thở dài một hơi, ý có điều chỉ: “Đúng vậy, cái người âm thầm xuống tay này quả nhiên thực đê tiện a.” Quang minh chính đại nói Lăng Lan đê tiện, cảm giác này, thật sảng khoái! Lâm Tiêu bừng tỉnh, hắn hít sâu một hơi, chậm rãi gật đầu nói: “Đúng vậy, thật đủ vô sỉ.” Bởi vì hắn chủ động kết minh nên rất nhiều lợi ích của Trường Tổng Hợp Đệ Nhất đều bị Lăng Lan thiếu chút nữa áp bức không còn một mảnh, hiện tại nghĩ đến, tâm hắn còn ẩn ẩn đau. Quả nhiên, tên kia quá vô sỉ. Hai người không hẹn mà cùng phát tiết hờn dỗi trong ngực, lại lần nữa nhìn về phía đối phương, cảm giác đều thuận mắt một ít. Bất quá, Lâm Tiêu thực mau nghĩ đến khuyết điểm khi cùng Trường Đệ Tam Nam Sinh liên minh: “Nếu thật cùng Trường Đệ Tam Nam Sinh liên minh, chúng ta liền trở thành kẻ địch chung của khu S và khu P, như vậy có đáng giá không?” “Không là địch của bọn họ, chúng ta đánh đại bản doanh của ai đây?” Kiều Đình cao ngạo mà liếc nhìn Lâm Tiêu một cái, trong mắt mang theo tự tin. Anh đồng ý dẫn đội ra khỏi đại bản doanh không phải vì theo ý của Lăng Lan mà vì muốn tự mình đánh mở giang sơn, chứng minh thực lực của chính mình đồng thời cũng đem điểm của Trường Đệ Nhất Nam Sinh tích lũy đến cao nhất, nắm vị trí quán quân trong Đại Hỗn Chiến. Kiều Đình nói làm Lâm Tiêu cười, muốn ăn toàn bộ Khu S cùng Khu P, chỉ dựa vào lực lượng hai nhà bọn họ đích xác hơi thiếu, không đủ, nhưng thêm Trường Đệ Tam Nam Sinh…… Như vậy đủ rồi. Vì thế Lâm Tiêu liền nói: “Vậy chờ trường Đệ Tam Nam Sinh chủ động đưa tới cửa đi.” Kiều Đình nghe vậy, khóe miệng lộ ra một tia ý cười. Anh nhìn về phía hư không phía trước thầm nghĩ trong lòng: “Lăng Lan, liền tính so mưu lược, tôi cũng sẽ không thua cậu.” Cứ việc Kiều Đình vẫn luôn nói với chính mình Lăng Lan không phải đối thủ mà mình cần chú ý, nhưng hành động nhìn như lộn xộn của Lăng Lan ở Đại Hỗn Chiến kỳ thật có thâm ý an bài, điều này làm Kiều Đình lại lần nữa kiêng kị, vô pháp khống chế mà đem Lăng Lan trở thành đối thủ. Trong lúc Kiều Đình cùng Lâm Tiêu chờ đại diện Trường Đệ Tam Nam Sinh tiến đến bàn chuyện hợp tác, đội của Lăng Lan chính thức lướt qua Khu S, hướng Khu M mà đi. Chỉ có xuyên qua toàn bộ Khu M mới có thể tiến vào Khu Q, mà mục tiêu Lăng Lan đúng là đại bản doanh của Trường Đệ Nhị Nam Sinh đang ở trung tâm Khu Q. Tuy rằng Khu M không có nhiều đại bản doanh của trường quân đội như Khu P, nhưng vẫn có gần 20 trường lớn bé ở khu vực này, đội của Lăng Lan cho dù tiểu tâm cũng sẽ đụng tới một vài chiến đội ở khu này. Nơi này không thể không tán thưởng Lăng Lan lúc xuất phát đã cải tạo cơ giáp, dùng thân phận của Trường Đệ Nhị Nam Sinh làm cho bọn họ một đường thông hành thuận lợi, rất nhiều chiến đội gặp phát hiện là Trường Đệ Nhị Nam Sinh đều không tiến hành hành động quấy nhiễu, có chút đội còn thực nhiệt tình mà dò hỏi bọn họ là chiến đội nào của trường Đệ Nhị. Lăng Lan dưới sự trợ giúp của Tiểu Tứ đã sớm biết liên minh mà bọn họ đánh bại gọi là gì cho cho nên không một chút hoảng loạn, trực tiếp nói tên của mình. Lăng Lan trấn định biểu hiện tự nhiên đương nhiên không khiến chiến đội khác hoài nghi, cứ như vậy, bọn họ từng chút từng chút thâm nhập Khu M, dần dần tiếp cận Khu Q. Bất quá Lăng Lan bề ngoài nhẹ nhàng, trong lòng lại một chút cũng không thả lỏng, cô phát hiện, Trường Đệ Nhị Nam Sinh cùng nhưng trường quân đội khác ở Khu Q Khu M đạt thống nhất, hình thành một đại liên minh, đem Khu Q Khu M phòng thủ kiên cố. Lăng Lan phỏng chừng sau khi liên minh này ổn định liền sẽ phái ra đại bộ phận chiến lực tiến công Khu S Khu P…… Rốt cuộc Khu P mới là địa bàn hoàng kim chân chính, chỉ có ở nơi đó mới có thể chân chính thể hội như thế nào được làm vua thua làm giặc. Lăng Lan lại lần nữa lừa gạt một chiến đội, cùng đối phương đi ngang qua nhau. Tiếp tục phi hành nửa giờ, cô nhìn nhìn bản đồ, phát hiện vị trí bọn họ đã tới bên Khu M, không bao lâu là có thể tiến vào Khu Q. Nhìn đến cùng đại bản doanh mục tiêu càng ngày càng gần, Lăng Lan hơi hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi. Lăng Lan không nghĩ tới Trường Đệ Nhị Nam Sinh thế nhưng cũng có một vị quân sư kiệt xuất, các chiến đội đại quân Khu M bài binh bố trận cơ hồ ngăn chặn tất cả các chiến đội từ Khu S thành công lẻn vào, nếu không phải cô sớm có chuẩn bị, khả năng mới vừa tiến vào Khu M đã bị đối phương phát hiện. Liền tính như thế, Lăng Lan một đường cũng run sợ trong lòng, bởi vì có mấy cái chiến đội thế nhưng đều là Đặc cấp sư sĩ đỉnh tạo thành chiến đội 24 người, một khi bị đối phương phát hiện, Lăng Lan liền tính có thể chạy thoát, đội viên tiểu đội sẽ toàn quân bị diệt, Lăng Lan không dám đánh cuộc. Bất quá, vận khí sẽ không luôn đi theo Lăng Lan, lúc đám Lăng Lan vừa mới đi vào Khu Q thì một đội tất cả đều là Đặc cấp sư sĩ 12 người nghênh diện đuổi lại đây, nghe đối phương từ xa hô: “Chiến đội nào?” Lăng Lan nhàn nhạt trả lời: “Chiến đội XX!” Đối phương không tiếp tục dò hỏi, Lăng Lan cho rằng lại một lần thành công lừa gạt đối phương thì cô đột nhiên phát hiện, tốc độ đối phương phi hành thế nhưng lặng yên đề cao mấy lần, nguyên bản còn tính khoảng cách xa xôi nháy mắt liền kéo gần tới trước mắt. Lăng Lan lập tức mệnh lệnh nói: “Chuẩn bị chiến đấu!” Lăng Lan cảm giác bọn họ khẳng định có vấn đề, chỉ là trong khoảng thời gian ngắn Lăng Lan không suy nghĩ cẩn thận đến tột cùng bọn họ lộ sơ hở ở nơi nào, một đường lại đây không phải đều bình yên vô tường sao? Tề Long đám người nghe vậy lập tức đem súng và vũ khí lạnh giắt sau lưng một phải một trái nắm chặt, bọn họ chờ đợi Lăng Lan hạ mệnh lệnh cuối cùng. “Là giành trước tiến công vẫn là nhịn?” Lăng Lan còn không hạ quyết định liền nghe Tiểu Tứ kinh hô: “Lão đại, xem nơi này.” Trên màn hình Cơ Giáp xuất hiện một hình ảnh, vô số Cơ Giáp ẩn núp ở phía dưới sa mạc. Lăng Lan sắc mặt hơi đổi, vội hỏi: “Tiểu Tứ, hình ảnh lấy tự tọa độ nào?” Tiểu Tứ khó hiểu nói: “Chính là sa mạc dưới chân.” Lăng Lan liếc mắt nhìn radar, phát hiện trừ bỏ chiến đội đang bay tới kia thì không còn chiến đội nào xuất hiện, Lăng Lan không cần tưởng cũng biết những cơ giáp đứng dưới sa mạc chắc đã tắt động cơ, chỉ có như thế radar mới không phát hiện Cơ Giáp. Cái này làm cho Lăng Lan nghĩ mà sợ không thôi, vừa mới cô thiếu chút nữa trúng kế, nếu không có Tiểu Tứ nhắc nhở, một khi lựa chọn tiến công, vậy thật sự vạn kiếp bất phục. Đối mặt vòng vây trong ba tầng ngoài ba tầng Cơ Giáp, liền tính Lăng Lan tự mình cũng không có đủ tin tưởng bảo đảm chính mình nhất định có thể chạy thoát đi ra ngoài..