Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm
Chương 442 : Nửa bước Thần vực?
Cuối cùng, trường Đệ Nhất Nam Sinh cũng lên sân khấu, đây cũng là lúc chính thức kết thúc khai mạc cơ giáp đại chiến, mọi người ngồi yên lặng kiên nhẫn chờ đợi tiết mục tiếp theo.
Lúc này, chủ hội trường trung tâm bắt đầu chậm rãi xuất hiện một trăm lôi đài lớn nhỏ khác nhau, lôi đài xuất hiện cũng đại biểu cho cơ giáp đại chiến lần này đã bắt đầu, mà hạng mục thứ nhất lên sân khấu, chính là hạng mục truyền thống —— thể thuật cách đấu.
“Hiện tại cho mời các thí sinh dự thi của các trường quân đội dựa theo số trên lôi đài mà đại hội phát tiến hành thi đấu lôi đài!” Người chủ trì nhắc nhở nói.
Tề Long đang ngồi trên vị trí của chính mình đột nhiên cảm giác máy liên lạc chấn động một chút, cậu mở ra, thì ra là tin tức sắp xếp của đại hội đã gửi vào, cậu thi đấu trận đầu ở lôi đài số 17, là người đầu tiên của trường Đệ Nhất Nam Sinh lên sân khấu tham gia cách đấu thể thuật.
Cậu chạy nhanh đến nói cho lão đại nhà mình biết rồi vội vàng đi tới lôi đài số 17, cậu phải chuẩn bị thi đấu.
Lần này, trường Đệ Nhất Nam Sinh tham gia cách đấu thể thuật có năm người, Lăng Thiên chỉ phái ra Tề Long, mặt khác bốn người là người của Lôi Đình, Thiên Cơ, Vô Cực, cùng với Đa Đồng.
Vũ Cảnh lo lắng mà nhìn Tề Long lên sân khấu, bất an hỏi:
“Tề Long đi lên được không?”
Phải biết rằng, mỗi lần cơ giáp đại chiến mở ra thì đều tụ tập rất nhiều thiên tài về thể thuật lợi hại nhất toàn Liên Bang, thậm chí ở các trường quân đội toàn Liên Bang còn có một khu nhà thể thuật chuyên nghiệp, chính là chuyên môn bồi dưỡng những người có thể thuật thiên tài. Tuy rằng Tề Long thể thuật rất mạnh, nhưng so với các loại thiên tài trong thiên tài vẫn là có chút không đáng xem.
Nghĩ đến đây, cậu không khỏi ai oán mà liếc xéo mắt nhìn Lăng Lan:
“Lan lão đại, thật ra Lăng Thiên chúng ta, người thích hợp nhất đi thi đấu thể thuật chính là cậu, vì sao cậu không đi mà để Tề Long đi?”
Lăng Lan nhàn nhạt mà liếc mắt một cái nhìn Vũ Cảnh nói:
“Tề Long thể thuật vừa lúc tới bình cảnh,đi lên thi đấu đối với cậu ấy rất có lợi để đột phá. Còn có, cậu không cảm thấy tôi đi lên thì quá khi dễ người sao?”
Tuy rằng việc cô đột phá Lĩnh vực không có nhiều người biết, nhưng với nửa bước Lĩnh vực lúc trước, dưới Lĩnh vực cô tuyệt đối không có địch thủ, cùng người có khí kình cấp bậc cách đấu rõ ràng là thắng không cần dùng võ. Đương nhiên Lăng Lan cũng không sẽ để ý điểm này, cô không lên là bởi vì khí thế của cô xảy ra vấn đề, sợ ra trận, một chút mất khống chế sẽ gây ra đại họa như sấm. Mà những việc này, Lăng Lan không có khả năng cùng Vũ Cảnh bọn họ nói ra, chỉ có thể chính mình yên lặng thừa nhận, cũng làm giả trang cao thượng cho việc phái Tề Long ra trận.
Vũ Cảnh quyết đoán quay đầu lại, anh anh anh, Lan lão đại quá khi dễ người, cậu còn không phải là có điểm tư tâm muốn cho trường quân đội của mình lấy nhiều hơn mấy cái danh đệ nhất hay sao? Sao lại khinh bỉ cậu đến như vậy?
Đấy, lại một người không rõ chân tướng bị Lăng Lan lừa trở thành trẻ con!
Tề Long vận khí thật tốt, đối thủ của cậu xem ra tương đối yếu, Tề Long không phí nhiều công phu liền đem đối thủ đánh bại, thành công đi tiếp vào vòng trong. Có lẽ bởi vì đối thủ quá yếu, đánh không đã ghiền, thời điểm Tề Long trở về rõ ràng không quá hứng thú.
Bất quá sau khi Tề Long thi cách đấu vòng đầu chấm dứt cũng có nghĩa nhiệm vụ hôm nay của Tề Long đã kết thúc, phải chờ đến ngày hôm sau, sau khi có danh sách những người thắng thì đầu não lại phân phối đối thủ. Tề Long có thể đi xa hơn hay không còn phải trông chờ vận khí tốt, không cần ngay từ đầu liền cùng mấy người đứng đầu đoạt giải nhất đối chiến mới có hy vọng.
Tuy rằng đoàn viên của các đoàn Lôi Đình, Thiên Cơ, Vô Cực, Đa Đồng chưa tới phiên thi đấu nhưng Lăng Lan lại không muốn tiếp tục chờ đợi nữa, nếu bất quá bốn tuyển thủ kia vòng thứ nhất đều không thể qua thì cũng không xứng trở thành đại biểu các thế lực lớn tham gia thi đấu, Lăng Lan đối với việc này cũng không lo lắng.
Cứ như vậy, Lăng Lan mang theo người của Lăng Thiên cùng với nhóm đoàn viên không có hứng thú tiếp tục quan khán rời đi chủ hội trường, đồng thời cũng cự tuyệt kiến nghị của Tề Long muốn đi khu dừng chân ăn chơi du ngoạn, một mình một người trở về phòng của chính mình.
Lăng Lan kiên quyết mà cự tuyệt lời mời của các bạn nhỏ như vậy là bởi vì cô có 80% nắm chắc Lăng Tiêu cha cô sau khi cô rời đi chủ hội trường nhất định sẽ tìm tới cửa.
Quả nhiên, không bao lâu, cửa phòng của Lăng Lan đã bị gõ vang, Lăng Lan vừa mở ra liền nhìn thấy vẻ mặt đầy ý cười của ba ba nhà mình, ông đang thích ý mà dựa vào cửa, chờ đợi cô mở cửa.
Lăng Lan thấy thế, khóe miệng nhịn không được nhếch lên, hơi mang theo trào phúng nói:
“ Cha, chẳng lẽ Quân đoàn 23 của ngài còn không có thành lập sao? Lại rảnh rỗi tham dự lễ khai mạc cơ giáp đại chiến như vậy?”
Lăng Tiêu nghe vậy phá lên cười, duỗi tay xoa xoa tóc trên đầu Lăng Lan, lời nói mang theo bất đắc dĩ nói: “Như thế nào, ba ba lại đây vì khuyến khích con cố gắng, con còn ghét bỏ?”
“Nhưng ngài như thế nào cũng mang mẹ già đến?”
Khi Lăng Lan nói đến Lam Lạc Phượng, ánh mắt liền mất đi vẻ đạm nhiên trước sau như một, ẩn ẩn có chút ăn không tiêu. Đương nhiên Lăng Lan vẫn biểu hiện như cũ thực trầm ổn nhưng Lăng Tiêu là người nào? Lăng Lan giọng điệu hơi có chút biến hóa ông liền phát hiện.
Lăng Tiêu trong lòng kinh ngạc rất nhiều, cũng nhịn không được ghen ghét, ông kinh ngạc đối với việ đứa con gái mặt lạnh của chính mình khi đối mặt với Lam Lạc Phượng cũng sẽ giống ông bó tay không có biện pháp. Đồng thời thật sâu ghen ghét Lam Lạc Phượng ở trong lòng Lăng Lan có địa vị vô cùng cao……
Xưng hô mẹ già cũng đủ chứng minh tình cảm thân mật sâu sắc của mẹ con các cô không thể chia rẽ. Nghĩ đến Lăng Lan tới tận bây giờ còn xưng hô là cha với ông, trong lòng Lăng Tiêu tức khắc chua xót chua xót, khi nào Lăng Lan sẽ tha thứ cho ông, chân chính tiếp thu ông đây?
Lăng Tiêu nhanh chóng bỏ qua loại tâm tình bị nhục này, chấn tĩnh tinh thần trả lời Lăng Lan:
“ Con sau khi hết năm nhất chỉ truyền một tin tức là ở tại trường quân đội không có về nhà, mẹ con rất nhớ con, biết con sẽ tham gia cơ giáp đại chiến, con cho rằng mẹ con sẽ vứt bỏ cơ hội này sao?”
Lăng Tiêu quyết đoán đem trách nhiệm ném cho vợ yêu của mình, tuyệt đối không thừa nhận là ông quá tưởng niệm con gái mới làm ra hành động này.
Lăng Lan nhớ tới thời điểm cô quyết định cùng mẹ già gọi video, lúc ấy mẹ già có biểu hiện như phát điên tức khắc á khẩu không trả lời được. Tốt lắm, đều là chính cô chọc họa!
“Mẹ ở đâu?” Lăng Lan nhìn phía sau Lăng Tiêu không có một bóng người liền biết địa điểm gặp nhau tuyệt đối không phải ở nơi này của cô.
“Ở khu trà nghỉ ngơi dành cho khách quý!”
Lăng Tiêu khóe miệng lộ ra một tia ý cười, vui mừng Lăng Lan có thể trong nháy mắt nắm giữ được mục đích chân chính chuyến đi này của ông.
“Vậy mời cha dẫn đường đi.”
Lăng Lan bất đắc dĩ mà nói, nếu bất đắc dĩ trốn tránh được một kiếp này, còn không bằng đi qua sớm một chút, miễn cho mẹ già nhà mình oán khí tích lũy quá nhiều mà bùng nổ, khi đó, cô chỉ biết kết quả sẽ thảm hại hơn.
Lăng Tiêu nghe vậy lại không có hành động, ông dựa vào khung cửa, chậm rãi thu liễm tươi cười, sau đó lẳng lặng mà nhìn Lăng Lan. Ánh mắt sắc bén làm trong lòng Lăng Lan khiếp sợ, cô cảm giác được một áp lực cường đại đang ập vào trước mặt, làm cho khí thế của Lăng Lan lại bắt đầu trở nên nổi sóng gió.
Lăng Tiêu phóng ra rồi lập tức thu lại khí thế, áp lực đột nhiên biến mất. Lăng Lan thở dài nhẹ nhõm một hơi, lập tức toàn lực đem khí thế đang lao nhanh không nghe theo sai sử của mình áp chế, thu liễm loại khí thế cuồng bạo này, cái trán Lăng Lan toát ra một tầng mồ hôi mỏng, cảm thấy chính mình phải vô cùng cố hết sức.
Lăng Tiêu thấy thế chau mày, tình huống của Lăng Lan so với trong tưởng tượng của ông còn muốn ác liệt hơn. Ông lập tức bỏ qua mục đích ngay từ đầu nói: “Đi phòng cách đấu đi.”
Khu dừng chân vì cho nhóm quân giáo sinh dự thi thi đấu ở nên có rất nhiều chỗ thoải mái, các loại phương tiện giải trí rất nhiều, bao gồm vì phát tiết áp lực mà xây dựng phòng tập thể thao, phòng cách đấu linh tinh.
Lăng Lan biết Lăng Tiêu cũng phát hiện ra vấn đề của mình, đến phòng cách đấu chỉ sợ là muốn hiểu biết rõ ràng tình huống của cô thôi nên không từ chối, trực tiếp đi theo Lăng Tiêu đến chỗ trực ban bên kia xin một gian phòng cách đấu.
Đương nhiên, lúc ở chỗ trực ban, Lăng Lan từng không cách nào cảm ứng được hơi thở của Lăng Tiêu trong một đoạn thời gian, cô nghĩ có thể là do Lăng Tiêu không muốn bị người khác phát hiện mà ẩn núp. Đáng tiếc, dựa vào thực lực hiện tại của Lăng Lan, cô vẫn không có cách nào nắm giữ hơi thở của Lăng Tiêu. Cô không từ bỏ ý định tìm kiếm nên đã phái Tiểu Tứ vận dụng thiết bị giám thị ở nơi này để đi tìm, cũng không phát hiện bóng dáng của Lăng Tiêu. Điều này làm cho Lăng Lan cảm thán không thôi. Thần cấp sư sĩ, quả nhiên không hổ danh là chiến lực chung cực của Liên Bang, ngay cả Tiểu Tứ là thần của thế giới ảo cũng nắm giữ không được động tĩnh của Lăng Tiêu.
Lăng Lan mở cửa phòng cách đấu, vừa mới đi vào liền nhìn thấy Lăng Tiêu đột nhiên xuất hiện ở bên trong, tựa hồ là cùng lúc. Phốc phốc phốc, bên trong phòng truyền đến vài tiếng vang nhỏ. Lăng Lan sửng sốt liền rõ ràng, chỉ sợ ở thời điểm Lăng Tiêu xuất hiện, tất cả thiết bị theo dõi trong phòng cách đấu đều bị khí thế của Lăng Tiêu phá hủy.
Tuy rằng điều này sẽ làm Lăng Lan có chút phiền toái nhỏ, cần phải bồi thường các trang thiết bị theo dõi, nhưng so với việc Lăng Tiêu bị phát hiện, những phiền toái nhỏ này không được tính là cái gì. Lăng Lan lập tức đóng cửa phòng, chỉ cần cô không ra khỏi gian phòng cách đấu này thì không ai có thể tiến vào, cũng không ai có thể phát hiện Lăng Tiêu ở chỗ này.
“Tới, Lan Nhi, chúng ta đấu một trận.”
Muốn hoàn toàn hiểu biết rõ ràng vấn đề của Lăng Lan cần thiết phải thật đánh thật một trận mới được, Lăng Tiêu vừa dứt lời, không chút khách khí mà một quyền đánh tới.
Lăng Tiêu tốc độ quá nhanh, Lăng Lan chỉ nhìn thấy Lăng Tiêu giơ tay, hình ảnh tiếp theo, nắm tay của ông cũng đã tới trước mặt của mình. Lăng Lan đã không có khả năng duỗi tay chặn lại, chỉ có thể ngửa ra sau, đồng thời nâng tay lên, hai cánh tay giao nhau chặn lại, thoạt nhìn một quyền này có khí thế mạnh mẽ trầm ổn……
“Phanh” một tiếng, Lăng Lan bị cổ lực lượng này, trực tiếp đánh trúng liên tiếp lui mấy bước, lúc này mới đứng vững vàng thân mình, mà Lăng Tiêu lại không chút sứt mẻ, thần thái thoải mái mà thu hồi nắm tay của chính mình, giống như một quyền kia ông vẫn chưa toàn lực ứng phó.
Lăng Lan ánh mắt co rụt lại, một quyền này, bất kể là lực lượng hay là tốc độ đều cũng đủ chứng minh ba ba nhà mình cấp bậc thể thuật không chỉ ở cấp Lĩnh vực cấp, mà Lĩnh vực của ông tuyệt đối không giống như chính mình, trước mắt còn chưa khai phá hoàn toàn hình thức ban đầu của Lĩnh vực, là Lĩnh vực hoàn mỹ đã thành thục. Cảnh giới chênh lệch này mới có thể làm chính mình không có cách nào thấy rõ ràng động tác của đối phương, chỉ có thể bị động phòng ngự.
Mà Lăng Tiêu sau khi thu hồi nắm tay biểu tình có chút hoảng hốt, một quyền vừa rồi làm cho ông cảm giác được một ít hơi thở quen thuộc, ông có chút khiếp sợ, có chút không thể tin, lại không có cách nào ức chế cảm xúc điên cuồng mừng như điên từ trong lòng, con gái của ông thật sự như ông suy nghĩ, tiến vào đến cái cấp bậc kia sao?
Lăng Tiêu kinh ngạc mà nhìn thoáng qua con gái lúc này đang làm ra tư thế phòng bị đứng ở cách đó không xa. Ông lộ ra vẻ tươi cười, nói:
“Lan Nhi, nếu là con thật sự đã đạt tới cái cấp bậc kia liền toàn lực thi triển năng lực của con đi.”
Lăng Lan khóe miệng hơi hơi nhếch lên, quả nhiên, cha của cô chỉ vừa tiếp xúc với khí kình của cô liền phát hiện ra bí mật rồi, điều này cũng chứng minh cha cô cũng tới cấp bậc này. Lăng Lan tin tưởng, Lĩnh vực của Lăng Tiêu tuyệt đối cao hơn cô rất nhiều, ông chỉ là đơn thuần đứng yên lại khiến cho cô có loại cảm giác không thể chiến thắng, cảm giác chỉ có thể đứng bên dưới nhìn lên…… Lăng Lan nhịn không được mà suy đoán, cha nhà mình có thể hay không đã tới cực hạn của Lĩnh vực, tiến vào cái cảnh giới bán thần kia —— nửa bước Thần vực?
Cô nghĩ đến Tiểu Tứ từng phá dịch một phần hồ sơ tuyệt mật của Lăng Tiêu, cấp bậc thể thuật cấp của ông vẫn luôn là dấu chấm hỏi. Quân bộ từng phỏng đoán qua Lăng Tiêu có thể là ở Lĩnh vực sơ đoạn, hiện tại xem ra bọn họ vẫn là xem thường Lăng Tiêu, xem thường cha của cô
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
19 chương
65 chương