Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 311 : Tinh cầu X192

Trong thế giới cơ giáp, cứ mười tòa thành lớn sẽ có một Thiên Không Chi Thành. Nó tồn tại bên trong bầu trời, có điều đây không phải là thành thị để mọi người sinh sống mà là không cảng. Ở đây, mỗi ngày đều có rất nhiều phi thuyền, quân hạm và mẫu hạm vận chuyển đi hoặc đến không ngừng. Những hành khách vãng lai, đoàn mạo hiểm cùng với chiến đội muốn đi làm nhiệm vụ đều phải đi đến nơi này để dùng tinh hạm hoặc mẫu hạm để vận chuyển. Chẳng qua, chiến đội có thể tự do lựa chọn lên tàu quân hạm hoặc phi thuyền dân dụng trong khi khách vãng lai và đoàn mạo hiểm thì chỉ có thể sử dụng phi thuyền dân dụng. Đó cũng là một phần nguyên nhân vì sao mà nơi này có thể nổi tiếng. Dù sao ở đây, 70% đều là quân hạm của quân bộ Liên Bang, hơn nữa quân khu cũng chỉ có quân hạm mới được phép ra vào, các phi thuyền dân dụng tuyệt đối không thể bén mảng gần, lợi nhuận nhiều cũng chỉ có một vài địa phương… Ví dụ như bọn Lăng Lan muốn đi quân doanh của Tấn Long ở biên giới Tinh vân thì chỉ có quân hạm mới được phép tiến vào. Phiền toái chính là đây, do chưa đủ tư cách đi quân hạm, nếu dùng phi thuyền dân dụng thì không cách nào tiếp cận được mục tiêu. Thiên Không Thành bình thường đã rất bận rộn, thế mà hôm nay lại càng bận rộn hơn bởi vì mỗi quý một lần, sẽ có một tinh cầu mới được phép đi khai hoang, đây là cơ hội duy nhất mà khách vãng lai và đoàn mạo hiểm được phép sử dụng chiến hạm. Hoạt động khai hoang tinh cầu là do chính phủ của Liên Bang tổ chức. Họ đem các hành tinh mới phát hiện công khai để cho dân chúng tham gia mạo hiểm. Nếu có thể tìm được các tài nguyên hữu ích cho Liên bang hoặc phát hiện các hình thức sinh mạng thì đều được Liên Bang thưởng cho vô số điểm danh dự. Rất nhiều người nghèo hoặc đoàn mạo hiểm nhờ vào hoạt động này mà đổi đời trở thành danh nhân hoặc đoàn mạo hiểm nổi tiếng. Cho nên tham gia khai hoang tinh cầu là con đường tắt được rất nhiều người lựa chọn. “Bọn họ chỉ thấy thành công huy hoàng mà không thèm để mắt tới hậu quả thất bại. Cậu nói xem, những người hoặc đoàn thể đi khai hoang này có được bao nhiêu người còn sống trở về?” Quan chỉ huy chiến hạm vận chuyển lần này nhìn những hình ảnh từng nhóm người tham gia mạo hiểm rộn ràng trên màn hình, cảm khái thở dài nói. “Đây là sự lựa chọn của bọn họ. Có lẽ thất bại sẽ làm cho họ nhận ra rằng cái gì gọi là tự lượng sức vậy!” Sĩ quan phụ tá bên cạnh trả lời. Hắn căn bản không để những người này vào mắt, nếu đây không phải là nhiệm vụ, hắn còn lâu mới chịu tiếp xúc với đám rác rưởi đó. “Cậu đó, tư tưởng này là không được rồi. Không lẽ cậu chưa nghe qua câu nhân tài đến từ dân gian hay sao?” Quan chỉ huy lắc đầu cười nói. “Câu nói đó xưa rồi. Với cơ chế hoàn thiện của Liên bang hiện nay, thiên tài đã sớm bị phát hiện ra hết, làm sao mà còn lưu lạc trong chốn dân gian cho tới giờ?” Sĩ quan phụ tá nói giọng hèn mọn, đây là những kẻ không thể thành lập nổi một chiến đội chỉ có thể trở thành người tầm thường “Tôi chỉ có chút không rõ vì sao chúng ta lại đến thế giới ảo để làm nhiệm vụ này? Thật là lãng phí thời gian!” Quan chỉ huy nghe vậy nụ cười chợt tắt, ông ngưng trọng nói “Bởi vì đầu não của Liên bang khẩn cấp báo cho chúng ta, ở biên giới Tinh vân xuất hiện tình huống dị thường. Tuy đã toàn lực tìm kiếm nhưng lại thất bại mà không tìm ra được nguyên nhân” Sĩ quan phụ tá biến sắc: "Chẳng lẽ đầu não Liên bang bị virus độc hại của địch quốc tấn công?” Quan chỉ huy trầm trọng gật gật đầu: "Rất có thể. Đây cũng là nguyên nhân vì sao chúng ta lại bí mật tiến vào giới cơ giáp. Đầu não đã an bày NPC tiếp nhận. Cậu cũng biết, một khi đầu não Liên bang bị virus phá hủy thành công, toàn bộ trật tự sẽ bị hỏng mất. Thời điểm đó, chúng ta sẽ chậm như rùa, mặc cho người ta từ từ tiêu diệt” “Những người đi cùng chúng ta có xài được không?” Sĩ quan phụ tá khiếp sợ, trên phương diện hacker hắn không được tinh thông lắm nên đối với thế giới ảo cũng không nắm chắc. “Yên tâm. Người đăng nhập không chỉ có chúng ta, còn có hacker cao cấp nhất của quân bộ, thậm chí còn có những người nắm giữ Hư năng lực đứng đầu nữa” Trên mặt Quan chỉ huy thoáng qua tia ngoan lệ “Muốn phá hư đầu não của chúng ta, đừng có mơ còn sống mà quay về.” Sĩ quan phụ tá siết chặt nắm tay. Hắn đang trong giai đoạn đột phá bình cảnh vương bài thăng cấp vương cấp sư sĩ. Lúc này không nghi ngờ chính là cơ hội của hắn, hắn tin, lần này quân địch sẽ có sư sĩ đứng đầu hộ giá hộ tống. Có lẽ đây là nguyên nhân vì sao quân bộ lại phái hắn – người có hy vọng thăng cấp vương cấp sư sĩ – đến đây làm nhiệm vụ. “Lăng Tiêu, tôi nhất định sẽ phá kỷ lục truyền kỳ của ông” Trong mắt hắn tràn đầy dã tâm. Dưới bóng cây đa cây đề của Lăng Đại tướng, thiên tài các loại như bọn họ mất giá thảm thương. Cho dù bọn họ có xuất sắc thì khi so sánh với thần cấp sư sĩ này căn bản không đáng nhắc tới. Nếu muốn vượt qua thì chỉ có cách phá kỷ lục vương cấp sư sĩ nhỏ tuổi nhất của Lăng Tiêu, trở thành người thăng cấp vương cấp sư sĩ trẻ tuổi nhất Liên bang. Nghĩ đến đây, sĩ quan phụ tá nhịn không được kích động run rẩy, hắn nhất định phải kéo Lăng Tiêu xuống vũ đài danh vọng mới được. Đội ngũ của Lăng Lan đang đăng ký tiến vào tinh hạm cơ giáp. Xung quanh có rất nhiều cao cấp cơ giáp cải trang, thậm chí còn có một số cơ giáp cường hãn cấp đặc biệt. Điều này làm đội nhóm của nàng thập phần bé bỏng. Năm người Tề Long và Lý Lan Phong, Lý Thì Du còn đỡ, dùng cơ giáp cao cấp. Mà Cơ Vô Bất Tu và Lăng Lan thì sở hữu trung cấp cơ giáp thấp nhất. Cho dù là cơ giáp của Cơ Vô Bất Tu đã có cải tạo rất tốt nhưng đứng trước cơ giáp cao cấp thì cũng không tính là gì. Sự chênh lệch cấp bậc cơ giáp không thể dùng cải tạo bù lại được… Tất nhiên cái này là nói về cải tạo thông thường, nếu được đại sư cải tạo ra tay thì chưa hẳn là thế. Chẳng qua nói ra chả ai tin, trong một đoàn mạo hiểm bình thường sẽ có đại sư cải tạo rãnh rỗi tới mức nguyện ý đi cải tạo một cơ giáp trung cấp? “Cách Đấu, tới lượt chúng ta” Lăng Lan rốt cuộc cũng thấy tới phiên đoàn mình, vội nhắc nhở trên kênh đội ngũ kêu Tề Long nhanh chóng đi đăng ký. Cơ giáp hiện tại của Lăng Lan chỉ mới là trung cấp cơ giáp nên không thích hợp làm đội trưởng. “Ok lão đại!” Tề Long đang trong trạng thái hưng phấn quá mức, được lão đại nhà mình nhắc nhở thì vui vẻ chạy đi đăng ký. Đây là sau khi thương nghị đạt thành, khi xuất phát, đối ngoại sẽ do Tề Long làm đội trưởng. Công tác hiện tại của Tề Long khiến Hàn Kế Quân sinh ra nghi vấn “Lão đại, sao cậu không để bọn tớ giúp đổi cho một cơ giáp cao cấp?” Cơ giáp sĩ cấp thấp dĩ nhiên sẽ dùng được cơ giáp cấp cao, chỉ có điều sẽ không phát huy hết toàn bộ thực lực cũng như không thể huy động trong thời gian dài vì do ảnh hưởng của thể chất. Cũng đã có người từng thử cao cấp cơ giáp trong khi trình độ chỉ mới trung cấp, sau mười phút, thể lực của người đó sẽ tiêu hao sạch sẽ, vô phương khống chế tiếp. Việc này cũng làm mở mắt cho vô số các cơ giáp sĩ muốn chơi trò đi đường tắt trở nên thành thành thật thật rèn luyện từng bước … Chỉ là bọn Hàn Kế Quân tin tưởng, thực lực lão đại nhà mình cho dù vượt cấp khống chế cũng có thể đem cơ giáp cao cấp đùa trong lòng bàn tay. Tưởng tượng xem, khống chế của Lăng Lan năm đó đã khủng bố cỡ nào, qua nhiều năm, thực lực chỉ có lợi hại hơn thôi. “Bởi vì sẽ dễ cho hành động của chúng ta. Không ai đi chú ý tới một trung cấp cơ giáp. Hơn nữa, theo tớ biết, tư liệu đăng ký lên tinh hạm phải trùng khớp với cấp bậc thực tế, bằng không sẽ bị từ chối lên tàu” Lăng Lan nhàn nhạt giải thích. Cô cũng ngượng ngùng tiết lộ rằng mình còn có một kiện vũ khí bí mật, tuy cô cũng không ham gì món vũ khí bí mật này… Hàn Kế Quân vừa muốn nói nữa chợt nghe tiếng hô của Tề Long trên kênh đội ngũ “Nhanh nhanh nhanh” Thì ra là cậu đã đăng ký xong, quay sang thúc giục mọi người lên phi thuyền. Lăng Lan thấy vậy nhân tiện nói luôn “Chúng ta lên phi thuyền đi” Nói xong liền đi theo Tề Long hướng về cửa tinh hạm. Ở đây đều là chiến hạm vận tải, sau khi đi qua cửa chính là một không gian rộng lớn, bên trong đã có không ít cơ giáp, theo thứ tự ghi trên vé mà tìm chỗ ngồi. Vì bảo đảm cơ giáp vận chuyển ổn định, trong khoang chiến hạm vận chuyển đều có chỗ chuyên dụng cho cơ giáp, một khi khóa cơ giáp vào chỗ thì sẽ không thể nhúc nhích được, trừ khi chiến hạm chủ động mở khóa, còn không cũng chỉ có thể dựa vào sức mạnh của cơ giáp phá hủy mà thôi. Tiểu đội Lăng Lan từng người đi vào vị trí của cơ giáp mình, sau đó tùy ý nghỉ ngơi, cái gọi là nghỉ ngơi cũng chỉ là mỗi người ở trong khoang cơ giáp nhắm mắt ngủ, một khi tinh hạm rời không cảng sẽ không cho phép log out, trừ khi đi đến địa điểm save kế tiếp. May mắn là đoạn đường này không mất nhiều thời gian lắm, chỉ một đêm là tới. Mà mấy người Lăng Lan đã chuẩn bị từ sớm, đều xin phép giáo viên nghỉ học mấy ngày, khoang đăng nhập cũng trang bị đầy đủ dịch khôi phục thể lực, có thể duy trì cho đến khi đến vị trí save kế tiếp. Mục tiêu Liên bang tổ chức hoạt động khai hoang lần này là tinh cầu X192 ở khá gần biên giới Tinh Vân. Đây cũng là cầu nối để bọn Lăng Lan có cơ hội lẻn vào biên giới Tinh Vân, nơi mà hạm đội Tấn Long đang đóng quân. Mà cả bọn lại không biết, quân bộ của Liên Bang cũng phái một nhóm người đang tiến vào đó. Một đêm im lặng, hạm đội rất nhanh đã đến biên giới Tinh Vân, hạ xuống tinh cầu X192. Đồng thời trên kênh chung hiện lên tư liệu của tinh cầu X192: Tinh cầu: X192. Trọng lực: 29.7. Cường độ từ trường: 15e-18 Tesla. Độ ấm: 56. Sức gió bình thường: cấp 12. Sức gió mạnh nhất: cấp 19. Nguyên tố trong không khí: Carbon dioxide: 87%, khinh khí: 3%, khí Clo: 8%, khác: 2%... “Trời, tinh cầu này thật sự có sinh vật sống sao?” Nghe đến tư liệu không dành cho nhân loại sinh tồn này, Tề Long vừa điều chỉnh cơ giáp cho phù hợp với tinh cầu X192, vừa hỏi đồng bọn.