Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm
Chương 109 : Thị giác Thượng Đế!
“Lão đại, có muốn biết bộ mặt thật của đối phương hay không? Ta có thể đi điều tra đó.” Tiểu Tứ hai mắt phát sáng phát sáng, thật giống như tìm được món đồ chơi mới.
Lăng Lan vừa định trả lời được thì đột nhiên cảnh giác hỏi: “Ngươi muốn điều tra thế nào?”
Tiểu Tứ vẻ mặt hưng phấn nói: “Đương nhiên là lẻn vào bên trong tinh thần thể của đối phương, như vậy liền có thể nhìn thấy chân thân rồi.”
”Không cho phép!” Lăng Lan ở trong ý thức cao giọng quát lên.
Lăng Lan cũng chưa từng quên trong không gian nhiệm vụ của cha mình đã từng xảy ra chuyện gì, những người có tinh thần thuộc hàng cường giả có thể phát hiện ra tiểu Tứ, thậm chí có thể trực tiếp khống chế tiểu Tứ, khiến tiểu Tứ gặp nguy hiểm. Ai biết người hacker có hư năng lực ở trước mắt này có thể gây nguy hiểm đối với tiểu Tứ hay không.
”Vì sao?” Tiểu Tứ bị Lăng Lan quát có chút sợ hãi, phải biết rằng cho dù bị Lăng Lan gia bạo thì cô cũng chưa từng dùng gương mặt nghiêm túc như vậy mà bói với nó. Biểu cảm đó khiến nó vừa sợ hãi và thương tâm, vẻ mặt nó ai oán bắt đầu hoài nghi có phải Lăng Lan không thích nó hay không, cho nên mới đối đãi với nó như vậy.
”Thứ nhất, chúng ta cùng hắn ta không cừu không oán, cần gì đi trêu chọc người ta, nếu chọc giận đối phương, không chừng chúng ta cũng sẽ gặp phiền toái lớn...”
Tiểu Tứ vừa định nói nó căn bản không sợ mấy thứ đó thì bị Lăng Lan đè bả vai nhỏ lại nghiêm cẩn nói: “Quan trọng nhất là ta không muốn tiểu Tứ ngươi gặp nguy hiểm. Nếu ngươi xảy ra chuyện gì thì ta sẽ hối hận cả đời. Cho nên tiểu Tứ, ngươi phải đáp ứng ta, nhất định phải bảo vệ tốt chính mình, vĩnh viễn vĩnh viễn làm bạn với ta, cho đến khi ta rời đi thế giới này...”
Tiểu Tứ nghe thấy Lăng Lan nói xong thì cảm giác thương tâm chạy đâu mất hết, chẳng còn gì… Nó cảm thấy CPU của mình bắt đầu có dấu hiệu nóng lên, bắt đầu trục trặc trong việc chạy máy, độ ấm của CPU càng ngày càng cao, thậm chí có dấu hiện bị lỗi mạch. Nó hẳn là phải thật khẩn trương, kinh hoàng, sau đó nghĩ hết biện pháp làm cho CPU của mình hạ nhiệt độ, nhưng đáng chết…nó một chút cũng không muốn làm như vậy, nó thậm chí có cảm giác yêu thích sự tồn tại của nguồn nhiệt lạ này, thật sự rất tốt khiến nó yêu muốn chết.
Lăng Lan nhìn vẻ mặt tiểu Tứ dại ra không có phản ứng, cô sợ hãi nó không nghe rõ ý mình thì nhắc thêm lần nữa: “Tiểu Tứ, nghe. Tôi không cho phép về sau ngươi tự chủ trương đi tra xét những cường giả hoặc những người có tinh thần thể, trước khi những người đó chọc chúng ta thì chúng ta không thể quản bọn họ, nhớ kỹ, phải bảo vệ hảo chính mình, ngươi không phải là tiểu đệ số một của ta sao? Nếu không nghe, ta sẽ tước vị trí tiểu đệ số 1 nàyLăng Lan quyết định cảnh cáo kết hợp uy hiếp.
Tiểu Tứ giờ phút này đã không còn năng lực tư duy, nhưng vị trí tiểu đệ số một luôn được nó khắc vào tận tâm nên khi nghe Lăng Lan cảnh cáo, nó liền ngoan ngoãn gật đầu.
Cái gì cũng có thể mất, chỉ có ngôi vị số một này không thể mất, đây chính là mục tiêu duy nhất của tiểu Tứ từ khi tỉnh lại ở thế giới này.
Một khi đã như vậy thì tạm thời bỏ qua cho hắn… Tiểu Tứ tự nói với lòng. Nếu hắn dám gây tổn thương cho lão Đại thì… chết chắc… tiểu Tứ giơ tay nhỏ lên trời thầm hạ quyết tâm.
Thấy tiểu Tứ đã hiểu ý của mình, Lăng Lan cuối cùng cũng yên tâm, cô đợi vài phút sau đó mới chậm rãi đi về phía khu vực chỗ ngồi tìm vị trí của mình.
Phải nói thế giới ảo này thật sự rất thuận tiện, Lăng Lan vừa đi vào khu vực chỗ ngồi thì trước mặt đã xuất hiện một bản đồ tự động, chỉ cô tới vị trí của mình.
Rất nhanh Lăng Lan chiếu theo bản đồ tìm được chỗ ngồi của mình, sau khi ngồi xuống thì bản đồ trước mắt liền biến mất, tầm mắt lại khôi phục bình thường.
Lăng Lan tò mò nhìn người xung quanh, nhìn bộ trang phục quen thuộc khiến trán Lăng Lan chảy xuống mấy đường đen… Có cần xui xẻo như vậy không, vì sao lại đụng phải nhân vật nguy hiểm này chứ.
Nguyên lai người ngồi ngay bên cạnh Lăng Lan chính là người thanh niên có tinh thần dị biến lúc nãy, bất quá tính tình của người đó cũng không quá tệ, nhìn là cô thì hơi gật đầu rồi quay đi.
”Ách... Xin chào!” Lăng Lan dùng sức mỉm cười chào rồi cũng quay đi.
Lúc này trong lòng Lăng Lan cũng không e ngại đối phương nhiều như lúc nãy nữa, tuy rằng rất nguy hiểm, nhưng hai người vốn chỉ là bèo nước gặp gỡ, cũng không có thù hận gì, cô tin đối phương cũng sẽ không thể vô duyên vô cớ làm hại mình.
Lại nói tuy Lăng Lan đã nói cho tiểu Tứ không được đi thăm dò người khác lung tung, nhưng cô tin tưởng, nếu đối phương muốn gây bất lợi cho cô thì tiểu Tứ nhất định sẽ phản kích, bảo hộ cô không bị thương tổn. Hơn nữa, Lăng Lan rất tin tưởng vào khả năng của mình, nếu có người muốn tấn công cô… chắc chắn đó không phải là chuyện dễ dàng. Một tay cô đứng đầu toàn học viện đồng quân, tuy ở thế giới ảo hơi yếu một chút nhưng cũng không yếu đến mức không thể phản kháng, tóm lại trong lòng Lăng Lan vẫn nắm chắc.
Cứ như vậy Lăng Lan lại khôi phục bình thường, bình tĩnh xem toàn cảnh xung quanh.
Nơi này thật sự rất lớn, thậm chí có thể lớn đến hù chết người, nó khá giống sân bóng rổ ở kiếp trước nhưng được phóng đại lên gấp mấy trăm lần. Xung quanh lôi đài là những hàng ghế dài vô cùng, Lăng Lan đếm có tới 12 tầng, có thể chứa được tới năm trăm ngàn người, một kiến trúc thật sự quá khổng lồ.
Lăng Lan cảm thán, kiến trúc ở thế giới tương lai phát triển theo hướng càng to càng tốt.
Chỉ chốc lát sau những dãy ghế xung quanh lôi đài đã đầy ấp người, sau đó một tiếng chuông vang lên, tiếng chuông rất dễ nghe, là tiếng kim loại va vào nhau.
Sau tiếng này, cả đấu trường như nổ tung bởi tiếng vỗ tay kịch liệt, lúc này, 2 cơ giáp từ từ rơi xuống, đáp trên lôi đài.
Hai cơ giáp, một đỏ một bạc, xuất hiện sáng loáng, lúc này tin tức của 2 cơ giáp xuất hiện, màu đỏ là J6, màu bạc là J8.
Hai cơ giáp thuộc hai loại khác nhau, màu đỏ là cơ giáp hình chim, có ưu thế bay trên không trung vô cùng linh hoạt, cơ giáp màu bạc là cơ giáp hình người. Trên tay phải của 2 loại cơ giáp được trang bị súng chùm tia sáng, tay trái mang một tấm khiên, hai chân được gắn hai khối kim loại như hai ngọn đao.
Đương nhiên đây chỉ là những hình ảnh bên ngoài, nếu bên trong hai cơ giáp này còn ẩn tàng những vũ khí bí mật khác không thì không ai biết được.
Che giấu vũ khí cũng là một nghệ thuật trong chiến đấu, xem như đó chính là con áp chủ bài để lại cuối cùng của mình.
Cơ giáp màu bạc là cơ giáp hình người, nó ở trên mặt đất di chuyển vô cùng linh hoạt, phía sau lưng được gắn thêm một khẩu pháo súng phóng xạ, chuyên dùng để đối phó với những đối thủ từ trên không.
Hai cái cơ giáp đứng ở hai bên, giật giật tay chân như muốn làm nóng.
Mà giờ phút này, trên sàn trận đấu bỗng nhiên phát sinh một cảnh tượng kỳ lạ khiến Lăng Lan kinh hô.
Hóa ra, cảnh tượng trên sàn đấu bỗng nhiên thay đổi, sàn đấu bỗng biến thành một khung cảnh sa mạc hoang vu, không thấy điểm cuối, Lăng Lan thậm chí có thể cảm giác được ánh mặt trời nóng rực đang tỏa xuống người mình cùng với sức nóng từ mặt đất phản lên.
Lăng Lan rất nhanh suy nghĩ cẩn thận, chỉ sợ đây là một loại thủ pháp mô phòng hình ảnh sa mạc.
Lúc Lăng Lan còn chưa kịp tỉnh táo với sự thay đổi trước mặt thì một cảnh tượng nữa lại làm cô choáng váng, hai cơ giáp đột nhiên biến mất.
Không có cơ giáp vậy cô xem cái gì?
Hỏi tiểu Tứ, tiểu Tứ cũng không biết rồi nhanh chóng chạy đi tìm cách, đúng lúc này, giọng nói thanh lãnh từ bên cạnh đột nhiên vang lên, kém chút dọa Lăng Lan giật mình: “Lần đầu tiên xem trận đấu?”
Lăng Lan quay đầu, quả nhiên là người thanh niên hồi nãy đang nói chuyện với cô, cô ngạc nhiên, ấn tượng đầu tiên của cô về người này là rất lạnh, sao đối phương có thể chủ động nói chuyện với cô chứ?
Có người tình nguyện trợ giúp Lăng Lan đương nhiên không ngốc nói không cần: “Đúng vậy, đây là lần đầu tiên tôi xem loại trận đấu này.”
”Nghĩ lựa chọn thì sẽ xuất hiện khung đối thoại, từ đó lựa chọn.” Người thanh niên nói.
Lăng Lan nghe theo thì trước mắt xuất hiện một đoạn văn: lựa chọn cách mà bạn xem trận đấu: Một: ánh mắt Thượng đế. Hai: ánh mắt của người khiêu chiến. Ba: ánh mắt của người ứng chiến.
Lăng Lan không biết nên chọn cách xem nào vì thế quyết định đi hỏi người duy nhất còn ở bên cạnh: “Cho hỏi nên chọn cách xem nào?”
”Muốn nhìn cách đấu của hai người kia thì chọn ánh mắt của Thượng Đế, muốn biết một trong hai người khống chế cơ giáp như thế nào thì có thể chọn một trong hai mục còn lại.” Người thanh niên cũng không quá khó ở chung như Lăng Lan nghĩ, anh ta nhẫn nại giải thích cho cô hiểu.
Lăng Lan nghĩ nghĩ, cô cũng sẽ không khống chế cơ giáp, nhìn cũng không hiểu, còn không bằng nhìn cách đấu của hai cơ giáp, có khi nhờ nó mà cô hiểu thêm chút gì, cô quyết đoán lựa chọn ánh mắt của Thượng Đế.
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
19 chương
65 chương