Nam Chủ Đều Là Xà Tinh Bệnh
Chương 100 : Nổ mạnh chính là nghệ thuật (1)
edit: lười
Lúc Ôn Noãn xuất hiện ở không gian, cô cảm thấy, cô đã quen rồi. Gần đây không biết hệ thống có chuyện gì, lúc trước không gặp nhau hắn quan tâm mình bao nhiêu, dạo này cứ mỗi lần trước khi bắt đầu nhiệm vụ, hắn lại vất cô vào trong không gian lải nhải lảm nhảm.
"Hệ thống, nói thật đi, có phải ngươi cảm thấy cô đơn tịch mịch không?" Ôn Noãn ngồi xếp bằng trong không gian, ngẩng đầu nói với không gian tối đen.
"Ký chủ, nói thật, là có chút." Thanh âm ôn hòa dễ nghe của hệ thống tràn đầy ý cười.
"Lần này ném ta vào đây là có chuyện gì?" Ôn Noãn nâng cằm nhàm chán khảy đuôi tóc.
"Chỉ là muốn quan sát trạng thái tâm lý của ký chủ một chút thôi." Hệ thống trả lời: "Bởi vì thoạt nhìn ký chủ có vẻ rất thích tiểu hòa thượng Không Trầm kia."
Ôn Noãn giật giật mí mắt, không để ý cười nhẹ: "Ta đã nói rồi, ta vĩnh viễn đều thích người sau hơn."
Hệ thống khẽ cười một tiếng: "Lời ký chủ nói nếu bị mấy người trước nghe được, vậy bọn họ nhất định sẽ đau lòng."
"Dù sao bọn họ cũng không nghe được." Ôn Noãn không sợ hãi nhún vai.
"A ~ cũng không chắc đâu."
"???"
_______
Ôn Noãn nhắm mắt cảm thấy bản thân đang ở trong một không gian nhỏ đang chuyển động, hơn nữa trong không gian nhỏ này còn không phải chỉ có mỗi mình cô, còn có một người khác đang dồn dập thở dốc, thút tha thút thít giống như đang khóc. Ôn Noãn nhẹ nhàng nhíu mày, từ từ mở to mắt.
"Hu hu hu tôi không muốn chết, mẹ tôi chỉ có mỗi đứa con trai là tôi, tôi còn chưa có kết hôn, tôi..." Nam nhân cao lớn mặc tây trang vẻ mặt hoảng sợ co thành một đám, hắn nước mắt nước mũi tèm lem lảm nhảm lẩm bẩm.
Ôn Noãn đánh giá xung quanh một chút, đây là một không gian nhỏ vuông vức, hai bên đều có có ghế dài, bên tay trái có một cánh cửa nhỏ, Ôn Noãn đẩy cửa, phát hiện cửa khóa ngoài rồi. Cô nhìn ra cửa sổ, sắc trời tối đen, tàu lượn siêu tốc cách đó không xa có quy luật mà lên xuống, hai bên là ánh đèn rực rỡ, thoạt nhìn cực kỳ xinh đẹp.
"Hu hu hu hu!"
Thanh âm nam nhân nức nở mãi cũng không dừng, cái này làm Ôn Noãn rất hoài nghi bản thân là một phần tử khủng bố, nếu không nam nhân trước mắt này sao lại bị dọa khóc.
"Cái kia, anh -"
Oanh--!!ADVERTISEMENT / QUẢNG CÁO...
Ôn Noãn cả đời thuận buồm xuôi gió, sinh hoạt dư dả, học tập dẫn đầu, chọn chuyên ngành bản thân cảm thấy hứng thú, sau khi tốt nghiệp lại thuận theo tự nhiên chọn được công việc bản thân cảm thấy hứng thú, từ nhỏ đến lớn có thể nói là chưa bao giờ chịu uất ức, kể cả cô đột nhiên bị hệ thống thần kinh kia tìm đến, cô cũng thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ của hắn, hơn nữa còn được giải phóng thiên tính, tìm được một niềm vui kỳ dị.
Nhưng mà, thượng đế nói cho chúng ta biết, cuộc sống mãi mãi là muôn hình muôn vẻ...
Ôn Noãn ngẩn người ngồi trong không gian đen xì, xung quanh trống rỗng cái gì cũng không có, hoàn cảnh thật cmn ngoài ý muốn quen thuộc.
"Ký chủ, đã lâu không gặp." Tiếng hệ thống truyền đến từ không trung.
"Chúng ta vừa mới gặp nhau ok!" Ôn Noãn nghiến răng nghiến lợi.
"Một lúc không thấy, như cách ba thu."
Nghe ý cười trong giọng nói của hệ thống, Ôn Noãn quyết đoán trợn trắng mắt: "Cút."
Ký chủ không cần tức giận, ta chỉ là muốn điều tiết tâm tình buồn bực của ngươi một chút thôi." Hệ thống ho nhẹ một tiếng, lại quay trở về giọng điệu ôn hòa đứng đắn ngày xưa: "Là do vẫn chưa thoát khỏi trạng thái an nhàn của thế giới trước đúng không? Lần này chỉ là thế giới hiện đại bình thường, ký chủ lại vừa đến đã thất bại."
Thì ra đây là thế giới hiện đại bình thường sao ha ha ha ha... bình thường cái quỷ!!!
"Mong ký chủ duy trì cảm xúc bình thản." Hệ thống ôn hòa nói: "Ta chắc chắn, đây là một thế giới hiện đại bình thường, không có dị năng, không có yêu ma quỷ quái, quốc gia quốc thái dân an, nhân dân an cư lạc nghiệp."
Ôn Noãn giật giật khóe miệng: "Nhưng ta lại bị nổ chết..." Ánh sáng chói mắt cùng nhiệt độ cực nóng cơ hồ muốn đốt cháy mắt cô, sau đó trực tiếp đánh vào máu thịt, sự đau đớn của việc thân thể tứ tán quả thực không cách nào hình dung!
"Dù sao thì thế giới bình thường cũng sẽ có một ít tội phạm thích làm chuyện ác, ký chủ phải cẩn thận." Hệ thống trả lời.
"Ta xin trước đọc tư, liệu của thế giới kia." Ôn Noãn xoa xoa huyệt thái dương có chút trướng đau.
"Chỉ có thân thể ở thế giới kia, ngươi mới có thể có được tư liệu của thế giới kia." Hệ thống cự tuyệt.
Thời gian chưa được một phút đồng hồ mà bắt cô tiếp nhận và chỉnh sửa tư liệu trong đại não là không có khả năng, cô cần thời gian dài mới làm được. Nghĩ đến đây, trong đầu Ôn Noãn chợt hiệu ra một ý tưởng vừa ngu ngốc nhất nhưng lại có hiệu quả nhất.
Chết thêm vài lần, mỗi lần sửa sang một ít, cuối cùng tổng kết lại... Ai QAQ Ôn Noãn vẻ mặt đưa đám nói với hệ thống: "Hệ thống, lát nữa gặp."
Hệ thống hiểu rõ Ôn Noãn muốn làm gì cười nói: "Lát nữa gặp."
...
Lần thứ năm bị nổ đến không gian, cuối cùng Ôn Noãn cũng xem hết được tư liệu.
Thế giới kia đúng là như hệ thống nói, chính là một thế giới hiện đại bình thường.
Nữ chủ Nhiễm San San là một người yêu thích trinh thám, đối với những thứ như trinh thám, những thứ chưa được giải đáp cô có một sự cuồng nhiệt hoàn toàn không giống với người thường, đại não cô vừa thông minh lại nhanh nhạy, đồng thời còn có khuyết điểm là hay xúc động hành sự, thường xuyên thân tại nguy hiểm mà không biết. Bởi vì ca ca Nhiễm San San là Nhiễm Kiến Hoa là một cảnh sát, cho nêm cô thường nhân lúc đi cục cảnh sát thăm người mà hỏi xem có án kiện gì có tính kích thích có thể khiến cô động não một chút, dưới sự răn dạy và nhiều lần ngăn cản của Nhiễm Kiến Hoa, Nhiễm San San vẫn nghe được một ít tin tức về một tên cuồng ma bom trước nay chưa từng bị bắt.
Nam chủ Bạch Lễ là một tên điên chỉ sợ thiên hạ không loạn, nhìn chung đủ loại hành vi của hắn, Ôn Noãn thật sự tìm không ra một từ dễ nghe gì để miêu tả hắn, hắn rõ ràng là một tên biến thái, nghiên cứu đủ loại bom, nhìn mọi người sợ hãi vì tiếng nổ mạnh mà hắn tạo ra chính là niềm vui lớn nhất của hắn. Thân thế Bạch Lễ không ai biết, tại sao hắn biến thành như vậy tác giả cũng không viết.
Kết cục cuối cùng chính là Bạch Lễ biến thành một con mèo thích đùa giỡn, cứ mỗi lần trước khi phạm tội là lại cấp một chút tin tức cho Nhiễm San San, mà nữ chủ Nhiễm San San thì vừa rối rắm tình cảm với Bạch Lễ vừa đuổi bắt hắn, tóm lại là kết mở.
Ôn Noãn hoài nghi tác giả mở cái hố to quá không lấp được nên dứt khoát mặc kệ.
Thân phận lần này của Ôn Noãn là tác giả tiểu thuyết trinh thám, ra được mấy quyển sách, trong vòng cũng có chút danh tiếng nhưng không được coi là đại thần. Nguyên thân là tác giả mà Nhiễm San San khá thích, chẳng qua ngay chương một đã bị nam chủ nổ chết trong vòng quay giải trí ở công viên.
Rất tốt, cô lại trở thành pháo hôi...
Truyện khác cùng thể loại
23 chương
15 chương
12 chương
11 chương
157 chương
86 chương
20 chương